(Đã dịch) Chương 322 : Mê người sắc đẹp
"Đáng giận Vu Phi, sớm muộn gì ta sẽ đem ngươi giết."
Nhất Mộng Sinh chửi bới một tiếng, bất chấp để Nguyệt Tinh Không chữa thương, lôi kéo hắn hướng phòng tuyến thứ hai phóng đi.
Những người còn lại cũng đều làm ra lựa chọn tương tự, sau khi trải qua đả kích của Lục Vĩ Hồ, cùng với Vu Phi đuổi giết, đều cảm thấy khu vực thứ hai không hề an toàn, nhao nhao phóng tới phòng tuyến thứ hai.
Đây là kết quả Vu Phi mong muốn chứng kiến, tất cả đều đuổi vào khu vực thứ ba, đánh vỡ sự bình tĩnh vốn có trên đảo, thôi động sự tình phát triển và tiến lên.
Hỗn loạn đối với Vu Phi mà nói không hẳn là chuyện tốt, nhưng sát nhân luôn cần cho mình một cái lý do, mới có thể đường hoàng hạ thủ.
Vu Phi không tính là một người vững tâm, cho nên nhiều khi sát nhân, hắn đều cho mình một cái lý do, sẽ không vô duyên vô cớ đi giết người.
Tuy nhiên kết quả cuối cùng cũng giống nhau, nhưng tâm tình lúc đó lại khác nhau rất lớn.
Vu Phi giả vờ thoáng một thương, rồi nhắc nhở mọi người bên cạnh.
"Đừng đi gây sự với Lục Vĩ Hồ kia, khu vực thứ hai còn sót lại Kim Thiếu Thành, thằng này thuộc về biến dị dung hợp thể, tiến bộ tương đương thần tốc, mọi người phải thời khắc chú ý. Mặt khác, theo ta phân tích, trên đảo này ngoại trừ Kim Thiếu Thành ra, còn có một vị biến dị dung hợp thể lợi hại hơn, có lẽ là ở trong phòng tuyến thứ hai."
Hứa Phong nghi vấn nói: "Ngươi khẳng định biến dị dung hợp thể Vân Thành cũng tiến vào Táng Long Tuyệt Địa, còn ở trên đảo này?"
Vu Phi khẽ gật đầu, không nói thêm gì.
Một lát sau, Vu Phi mang theo mọi người rời đi, bắt đầu thu thập đại địa mẫu khí, tăng thực lực lên.
Lần này, Vu Phi vẫn chia làm hai đường, Hạ Dật Phong mang theo tiểu hòa thượng, Hứa Phong, Tư Đồ Lan, Cáp Phi, Liêu Long, Vạn Ngọc Nương, Lâm Tuyết Bình cùng cao thủ Hồ gia phía trước mở đường, Vu Phi mang theo chúng nữ theo sát phía sau.
Trong quá trình thu thập đại địa mẫu khí, Vu Phi cũng âm thầm lưu ý hành tung của tám đầu Thạch Lang, dùng đó suy đoán khoảng cách giữa Kim Thiếu Thành và đoàn người của mình, tùy thời đề phòng.
Cả buổi chiều, Vu Phi chia làm hai đường, hành động rất thuận lợi, không gặp phải phiền toái gì.
Đến trước khi trời tối, Vu Phi đã thu thập được chín đầu đại địa mẫu khí, số lượng đại địa mẫu vận trong cơ thể tăng lên đến ba trăm mười bảy đầu, tinh khí tràn đầy khiến Vu Phi toàn thân tràn ngập lực lượng, thực lực tăng lên đồng thời, năng lực phương diện kia của nam tính cũng nước lên thì thuyền lên.
Trác Hoa nhìn Vu Phi, hỏi: "Còn bao lâu nữa mới có thể tấn chức Lục trọng thiên cảnh giới? Không thể tăng thêm tốc độ sao?"
Vu Phi trầm ngâm nói: "Đợi ta đêm nay xong việc với một người, rồi nói tiếp."
Vu Phi mang theo Trác Hoa và Liễu Hồng Y rời đi, đem các nàng song song thu nhập vào Bách Hoa Tranh Xuân Đồ, một mình tìm được một nơi thích hợp có nguồn nước.
Quan sát địa hình phụ cận, Vu Phi thả Vương Quang Tú ra, đây chính là nữ tu Lục trọng thiên cảnh giới, không chỉ tư sắc hơn người, khí chất cao quý, mà còn có thể giúp Vu Phi đề cao tu vi cảnh giới.
Vu Phi mấy ngày nay không hề đụng đến nàng, một là cảm thấy thời cơ chưa tới, không muốn lãng phí quá nhiều tinh lực để chiếm được trái tim nàng.
Hai là trong lòng còn có chút do dự, nên giết hay giữ người phụ nữ Vương gia này cũng là một vấn đề đáng cân nhắc.
Vương Quang Tú nhìn Vu Phi, trong ánh mắt lộ ra vài phần sầu lo.
Từ sau lần Vu Phi khinh bạc nàng, hai người đã nhiều ngày không gặp. Vương Quang Tú tự nhiên tránh không khỏi nghĩ ngợi lung tung, cân nhắc rất nhiều vấn đề.
Làm thế nào để sống sót, làm thế nào đối mặt với Vu Phi, làm thế nào vượt qua chính mình, đây đều là những vấn đề Vương Quang Tú cần suy nghĩ sâu xa.
Người ta khi xúc động sẽ liều lĩnh, nhưng khi tỉnh táo lại, rất nhiều người sẽ hối hận.
Mà Vương Quang Tú sau khi tỉnh táo vài ngày, cẩn thận suy nghĩ, đối với dục vọng sinh tồn vẫn có sự chấp nhất cao độ.
Muốn sống sót, ải Vu Phi này là không thể tránh khỏi.
Nhưng hai người thuộc về quan hệ đối địch, Vương Quang Tú không thể vì muốn sống sót mà không để ý đến đại thù giữa Vu Phi và Vương gia.
Đây là một vấn đề không thể tránh né, lại rất mâu thuẫn, luôn làm phức tạp Vương Quang Tú.
Cảm nhận được sự biến hóa của Vương Quang Tú, khóe miệng Vu Phi hiện ra nụ cười say lòng người. Ánh mắt tà mị lộ ra lực hấp dẫn trí mạng, một cỗ khí tức chỉ nam nhân mới có bao phủ lên người Vương Quang Tú.
"Nghĩ kỹ xem nên đối mặt như thế nào rồi?"
Vương Quang Tú không đáp mà hỏi ngược lại: "Ngươi muốn thế nào?"
"Ta muốn giữ ngươi ở bên cạnh, làm nha đầu giặt quần áo."
Vu Phi cười rất mập mờ, ánh mắt lộ ra tính xâm lược rất mạnh.
Vương Quang Tú không dám đối diện với ánh mắt của Vu Phi, bất đắc dĩ cúi đầu.
Trong cuộc chiến giữa nam nhân và nữ nhân, một ánh mắt, một biểu lộ biến hóa đều rất quan trọng.
Vu Phi có thành tựu cực kỳ kinh người trong lĩnh vực tinh thần, điều này khiến hắn có chút phương diện chiếm ưu thế tuyệt đối.
Nhìn Vương Quang Tú cúi đầu, Vu Phi lộ ra nụ cười, thò tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, cảm giác hết sức nhỏ nhắn trắng nõn, lành lạnh nắm rất thoải mái.
Vương Quang Tú nhẹ nhàng giãy dụa, muốn rút tay về, nhưng Vu Phi không chịu buông tay, ngược lại ôm nàng vào lòng.
Đọ sức và chiến đấu giữa nam nữ, đôi khi không phải tất cả đều quang minh chính đại, luôn có một vài chiêu thức có vẻ vô sỉ.
Tâm tình Vương Quang Tú mâu thuẫn cực kỳ, nàng muốn sống, cho nên không dám quá phận chọc giận Vu Phi.
Nhưng vì cả hai là cừu nhân, trong lòng mang sự bài xích rất lớn, khiến cho hai người ở chung rất mâu thuẫn.
Loại mâu thuẫn này gia tăng sự kích thích tâm hồn, giống như một trái cấm, không cho phép hái, nhưng lại sâu sắc hấp dẫn cả hai, khao khát được nếm thử.
Vu Phi rõ ràng cảm giác được lực bài xích của Vương Quang Tú yếu đi rất nhiều so với trước, điều này khiến Vu Phi vô cùng hưng phấn, cúi đầu đuổi theo đôi môi của nàng, mặc cho nàng lắc đầu sang trái sang phải, cuối cùng vẫn bị Vu Phi bắt được, ôn nhu ngậm lấy đôi môi nàng, cẩn thận thưởng thức hương thơm này.
Vương Quang Tú lo lắng mà nổi giận, nhưng lại sinh ra một cảm giác kỳ diệu, thân thể lập tức trở nên mẫn cảm, sự ôn nhu của Vu Phi khiến nàng rất thống khổ.
Nếu Vu Phi cưỡng hành đột phá, không cho nàng bất kỳ khoảng trống giãy dụa nào, Vương Quang Tú có thể dùng sự không hề lựa chọn để tự an ủi mình, để mình hận hắn, mà không cần mang lòng xấu hổ hoặc áy náy.
Hôm nay, Vu Phi hôn rất ôn nhu, giống như tình nhân trìu mến và che chở, khiến tâm linh Vương Quang Tú giãy dụa, cảm giác sắp rơi vào, khiến nàng xấu hổ tự trách.
Sự chuyển biến tâm linh là vi diệu, thế công nhu tình của Vu Phi trong vô hình đẩy Vương Quang Tú lên đầu sóng ngọn gió, khiến nàng tiến thoái lưỡng nan, mâu thuẫn cực kỳ.
Vu Phi có thể cảm giác được tim Vương Quang Tú đang đập nhanh hơn, thân thể run nhè nhẹ, biết nàng đang đối diện với một lựa chọn gian nan, tâm linh ở trong sự bàng hoàng.
Hai tay Vu Phi di động, tay trái nhẹ vuốt ve cái mông tròn trịa ngạo nghễ của Vương Quang Tú, lòng bàn tay truyền đến sự mềm mại như bông vải, tay phải từ đuôi đến đầu, chui vào trong quần áo Vương Quang Tú, lòng bàn tay ma sát làn da trơn trượt của nàng, cũng một đường lên xuống.
Một khắc này, toàn thân Vương Quang Tú căng thẳng, kịch liệt run rẩy, vô ý thức dùng tay qua lớp quần áo nắm lấy tay Vu Phi, ngăn cản hắn vươn về bộ ngực mình.
Vương Quang Tú quay đầu tránh nụ hôn của Vu Phi, bản năng hoảng sợ nói: "Đừng như vậy, mau bỏ tay ra."
Tay phải Vu Phi nhẹ vuốt ve phần bụng Vương Quang Tú, cảm giác láng mịn bằng phẳng, vòng eo cực kỳ thon nhỏ, đường cong lả lướt.
"Đêm nay ta muốn ngươi."
Vu Phi đưa ra câu trả lời khẳng định, lộ ra vài phần bá đạo, còn có mấy phần ôn nhu và hấp dẫn.
Tâm thần Vương Quang Tú chấn động, tuy sớm đã biết Vu Phi nhớ mãi không quên nàng, luôn có ý đồ với nàng.
Nhưng khi Vu Phi thực sự nói ra, Vương Quang Tú vẫn rất kinh ngạc, trong lòng tràn đầy mê mang và đắng chát.
Một khắc này, Vu Phi lần thứ hai cúi đầu, hôn lên đôi môi Vương Quang Tú, tay phải thuận thế lên xuống, giãy giụa bàn tay nhỏ bé ngăn cản của Vương Quang Tú, đẩy áo ngực của Vương Quang Tú ra, đem cái cao ngất, mượt mà, tràn ngập co dãn, lại non mịn bóng loáng cầm trong tay.
Năm ngón tay dùng sức, Vu Phi cảm nhận được sự trắng nõn mềm mại, xúc cảm thoải mái cực kỳ.
Thân thể Vương Quang Tú run rẩy, nơi kiều nộn bị Vu Phi đánh lén đắc thủ, khiến nàng suýt chút nữa kêu lên thành tiếng, kết quả lại khiến đầu lưỡi Vu Phi thừa cơ tiến vào, quấn lấy lưỡi đinh hương của nàng.
Đó là một loại phản ứng dây chuyền, khiến hai đại cứ điểm của Vương Quang Tú song song thất thủ.
Vu Phi vừa đuổi theo chiếc lưỡi thơm tho của Vương Quang Tú, vừa xoa bóp cái đoàn tuyết trắng nhuyễn ngọc kia, vừa non vừa trơn, tràn ngập co dãn, thật sự là thoải mái tâm thấu.
Theo kinh nghiệm của Vu Phi, nơi khiến nam nhân yêu thích không buông tay nhất trên người nữ nhân chính là hai ngọn núi cao ngất.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hai ngọn núi của nữ nhân phải cực kỳ xuất sắc, có xúc cảm tốt mới được.
Những sân bay kia dĩ nhiên là không có cảm giác gì.
Vóc dáng Vương Quang Tú nhất lưu, hai ngọn núi cao ngất mượt mà, thuộc về c cup, thêm làn da non mịn, trình độ rèn luyện thân thể của người tu đạo rất tốt, xúc cảm của tất cả nhuyễn ngọc trước ngực này là tuyệt đối không phản đối.
Dưới sự tấn công điên cuồng của Vu Phi, phản ứng không lưu loát của Vương Quang Tú cho thấy nàng chưa đủ kinh nghiệm trong phương diện này, rất nhanh đã bị Vu Phi khơi dậy tình dục trong lòng, lực kháng cự chậm rãi hạ thấp, vô ý thức đáp lại sự thân mật của Vu Phi.
Mọi cử động của Vương Quang Tú không giấu nổi cảm ứng của Vu Phi, sau khi cảm nhận được sự thay đổi của Vương Quang Tú, Vu Phi tiến thêm một bước tăng cường độ tấn công, tay trái theo eo nhỏ chui vào trong quần, không hề khoảng cách ma sát cảm thụ cái mông tròn trịa, co dãn mười phần, da thịt trơn mềm, xúc cảm cũng không tệ.
Phát giác hạ thân thất thủ, Vương Quang Tú lập tức tỉnh táo hơn nhiều, nhưng tiếc là lúc này đã quá muộn.
Tay trái Vu Phi di động nhanh trên đồi tuyết của Vương Quang Tú, theo khe mông một đường xuống, rất nhanh chiếm cứ cúc (~!~) cốc cảm thấy thẹn nhất của Vương Quang Tú.
Đó là cấm địa trên người nữ nhân, bình thường không thích để nam nhân chạm vào.
Hoa Cốc phía trước là ổ mất hồn, nữ nhân không ngại để nam nhân chạm vào.
Nhưng cúc (~!~) cốc phía sau, 90% nữ nhân không muốn để nam nhân đùa bỡn.
Vu Phi chiếm trước chỗ hiểm, điều này khiến Vương Quang Tú xấu hổ muốn nổi giận, thân thể bắt đầu cực lực giãy dụa.
Lúc này, tay phải Vu Phi buông ra cái đoàn nhuyễn ngọc mê chết người trước ngực Vương Quang Tú, thuận thế tính vào giữa hai chân Vương Quang Tú, lòng bàn tay bao trùm lấy phiến bãi cỏ xanh, cảm nhận được một cỗ khí nóng ướt.
Trong miệng Vương Quang Tú phát ra âm thanh ông ông, hai chân dùng sức kẹp chặt, nhưng không ngăn được tay phải tinh nghịch của Vu Phi.
Ngón tay linh xảo của Vu Phi di động bên ngoài Hoa Cốc, kích thích tâm linh Vương Quang Tú, khiến nàng tâm thần căng thẳng, tìm kiếm động khẩu đào nguyên mê chết người kia.
Vẻ đẹp của Vương Quang Tú khiến Vu Phi không thể rời mắt. Dịch độc quyền tại truyen.free