Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Vạn Bảo Tiên Tôn - Chương 16: Âm Thú, Thảm Kịch

Trong Hắc Phong Sơn, Âm Sát Đoạt Linh Đại Trận vẫn đang toàn lực vận chuyển, trận pháp liên tục hút lấy từ trong U Ám Sơn Mạch Âm Sát Chi khí.

Từ trong địa mạch dưới lòng đất, từng đoàn từng đoàn Âm Sát Chi Khí theo trong U Ám Sơn Mạch tấn mãnh mà chui vào Hắc Phong Sơn, lượng Âm Sát Chi Khí nhiều đến mức Đại Trận Đều có chút chống không nổi bất đầu xuất hiện tình huống bạo tạc, làm cho cả tòa Hắc Phong Sơn nứt vỡ, từng mảnh từng mảnh đá lớn rơi xuống.

Lẻ tẻ từng nhóm Âm khí Âm Sát bắt lan tràn mà ra phương viên mấy ngàn dặm.

Trong một mảnh rừng lận cận Hắc Phong Sơn ba tên tu sĩ hai nam một nữ đang cùng vây công một con yêu thú tương đương Luyện khí tầng năm, Độc Huyễn Xà.

" A Trần Đại Ca cứu ta "

Trong đó cái kia nữ tu bỗng nhiên kinh hoàng hét lên, hướng về một cái đang khống chế Phi Kiếm áo đen nam tu cầu cứu.

Thì ra Độc Huyễn Xà bỗng nhiên thân hóa hư huyễn, co người liền bắn về phía cái kia nữ tu đem nàng cho trói thật chặt nâng lên không trung.

Bên cạnh đấy đứng một cái thanh y nam tu, ánh mắt hắn đều muốn trừng đi ra, nhìn xem phía trên bi trói lấy nữ tu thân thể đầy đặn bị đuôi rắn cho trói lại lộ ra không ít bộ vị n·hạy c·ảm làm cho hắn cả người đều nóng lên.

Bên kia áo đen nam tu thấy tình huống không ổn, tay niệm pháp quyết, Phi Kiếm hiện ra quang mang đại thịnh, lóe một chút liền đâm thủng Độc Huyễn Xà đầu.

Độc Huyễn Xà c·hết đi, bị nó đuôi treo trên không trung nữ tu cũng theo đó té xuống đất.

Tên thanh y nam tu vội vàng đi tới đem nàng kéo lên " Linh Nhi biểu muội, ngươi không sao chứ ".

" Trần Nam, ngươi đem tay ngươi bỏ ra, đừng đụng vào ta "

Nữ tu nhìn thấy rõ người đến là ai liền giật tay lại, một mặt ghét bỏ không cho hắn nắm lấy.

Linh Nhi nữ tu chỉnh chu lại trang phục, liền một mặt vui vẻ đi hướng áo đen nam tu, ôm lấy cánh tay của hắn liền nói " Trần đại ca đa tạ ngươi đã cứu ta "

Đứng đó không xa thanh y nam tu nhìn xem thái độ hoàn toàn khác biệt biệt của biểu muội, trong lòng cực độ nổi nóng " Đáng c·hết Trần Phong, sao ngươi lại không biến mất đi chứ, "

" Không có ngươi Linh Nhi liền sẽ yêu ta "

Bọn hắn ba người đều đến cùng một cái lụi bại luyện khí gia tộc, hắn cùng biểu muội đều là Luyện Khí tầng ba còn Trần Phong là Luyện Khí tầng năm.

Gia tộc bọn hắn hiện tại chỉ còn ba người bọn hắn, cộng thêm một cái thọ nguyên không nhiều lão tộc trưởng là Luyện khí tầng bảy, nói là gia tộc nhưng cũng không so tán tu tốt hơn chỗ nào, bọn hắn vì tài nguyên thiếu thốn mà phải chạy đến phụ cận U Ám Sơn Mạch săn g·iết yêu thú, thu hoạch các loại vật liệu để đổi ra tài nguyên tu luyện.

" Được rồi, biểu muội ngươi đem nhanh chóng đem Độc Huyễn Xà xác thu lấy đi, trời cũng đã đen lại rồi, nơi này không nên ở lại lâu "

Áo đen nam tu có chút ngưng trọng nhìn lên âm u bầu trời, bọn hắn đã đi đến gần quá mức Hắc Phong Sơn rồi, đây cũng không phải chỗ gì an toàn, khi ánh mắt lướt qua vài đám mây đen lượn lờ trên không, làm hắn trong lòng bất an càng nặng hơn.

" Linh Nhi, Trần Nam đi mau "

Trần Phong nhìn thấy trên trời một đám mây đen bỗng nhiên hướng phía này lao xuống, hắn ánh mắt co lại, trong lòng cảm giác nguy hiểm bốc lên mãnh liệt.

Không kịp suy tính quá nhiều nhìn thấy biểu muội đã đem Độc Huyễn Xà đưa vào túi trữ vật, Trần Phong ý niệm vừa động cả người hắn lập tức bắn lên không trung, dưới chân đạp Phi Kiếm, hướng phía phường thị bay đi.

" Hai người bọn họ đâu rồi, sao không đi theo "

Vừa đạp Phi kiếm mà đi không bao lâu, hắn liền thấy không đúng, biểu muội cùng biểu đệ sao lại không đi theo, bất đấc dĩ hắn chỉ có thể điều khiển Phi kiếm bay trở về.

Rất nhanh hắn liền bay trở về nơi lúc nãy, vừa bay đến hắn liền nhìn thấy thấy một hình ảnh làm hắn hai mắt hắn đỏ bừng lên.

" Con mẹ ngươi, Trần Nam, ngươi đang làm cái gì, đó là ngươi biểu muội "

Trần Phong hét ầm lên, giơ tay lên niệm lấy pháp quyết, dưới chân hắn Phi Kiếm liền bay ra, hướng phía dưới Trần Nam bắn đi.

Hắn vừa thấy cái gì ? Trần Nam đang cầm một kiện pháp khí hình cự phủ, liên tục chém về phía Trần Linh Nhi nàng hiện tại cả người nằm sắp xuống mặt đất phần lưng hướng Trần Nam, phần lưng bị hắn cầm trong tay cự phủ đều chém đứt hơn một nửa, nội tạng rớt ra bắn tung tóe khắp nơi, máu tươi che phủ mặt đất.

Trần Nam giống như không nhận ra Trần Phong đã đến, vẫn điên cuồng giơ lấy cự phủ chặt Trần Linh Nhi, trong miệng lẩm bẩm lấy " Đi c·hết, đi c·hết đi, ngươi con quái vật này ".

" Linh Nhi ta hiện tại liền báo thù cho ngươi " Trần Nam gầm lên một tiếng, giơ lên cự phủ toàn lực bổ xuống, như muốn đem Trần Linh Nhi cả người cho chặt đứt làm đôi

Hắn còn chưa kịp bổ xuống, từ xa Phi Kiếm nháy mắt liền đến, " Phốc " Trần Nam bị Phi Kiếm trong nháy mắt đóng đinh, cắm vào mặt đất.

"Phốc khụ khụ mẹ nhà ngươi, thứ đồ ngu xuẩn, Linh Nhi đã sớm c·hết, trước mặt ngươi thứ đó là quái vật "

Trần Nam cả người choáng váng nhổ ra một ngụm máu đen, bất quá hắn vẫn nghe được tiếng mắng chửi của Trần Phong, hắn liền gầm thét ngược trở về .

" Ở đâu ra quái vật ? Chuyện gì xảy ra "

Trần Phong sau khi đem Trần Nam đánh đi ra cũng bình tĩnh trở lại, lấy trí thông minh của hắn lập tức nhận ra chỗ không đúng, trên người Trần Nam ngoại trừ bị hắn đâm thủng bụng ra, khắp người còn có không ít vết trảo, vết răng như bị cái gì dã thú cho tập kích.

Đáng sợ nhất là một bên tai của hắn bị thứ gì đó cắn đứt, máu tươi từ trên liên tục chảy xuống.

Lúc Trần Phong vẫn đang suy xét tình huống, thì bỗng vẫn đang nằm dưới đất Trần Linh Nhi đột nhiên vặn vẹo người, hai tay chống lấy mặt đất đứng dậy, cả người nàng xiêu xiêu vẹo vẹo vì phần lưng đều sắp bị cắt đứt, khuôn mặt khô quắp lại thêm mọc ra lấm tấm thi ban, làm cho nàng trông cực kỳ kinh dị.

" Thứ đồ gì? Cương Thi sao không giống, Thi Quỷ ? Cũng không đúng "

Trần Phong nhìn phía dưới ngồi dậy t·hi t·hể, hắn suy nghĩ một chút vẫn không nhận ra được rốt cuộc phía dưới t·hi t·hể lại là thứ gì chỉ có thể cắn răng điều khiển phi kiếm chém xuống, dự định xử lí đối phương, dù sao Trần Linh Nhi đ·ã c·hết, nếu Trần Nam cũng c·hết đi, hắn sao còn có mặt mũi về nhìn gặp lão gia chủ.

Trần Phong còn chưa kịp hành động, trên người Trần Linh Nhi đột nhiên bốc ra hắc vụ, hắc vụ từ t·hi t·hể chui ra dần dần hình thành một con kỳ dị quái vật, nó ở giữa là đầu chó bên cạnh lại là mọc ra một cái đầu người, lờ mờ nhìn ngũ quan vẫn có thể nhìn ra đây là khuôn mặt của Trần Linh Nhi.

" Kiệt kiệt hê hê gào a "

" a a a, cứu hê hê hê "

Mấy âm thanh đầu tiên là từ đầu chó phát ra mấy tiếng phía sau nơi phát ra là từ đầu của Trần Linh Nhi, trong đó thậm chí có lời kêu cứu hình ảnh trông quỷ dị dọa người.

" Thật kinh khủng Âm Khí "

Trần Phong dù đứng trên không trung cũng có thể cảm nhận được khí tức âm lãnh từ dưới bốc lên, khoan đã hắn giống như nhớ lại cái gì, cảm giác có chút quen thuộc.

" đây là Âm Thú ?????? Nơi này sao có thể có loại quái vật này " Trần Phong hai mặt trợn to lên, bên trong hiện lên sự sợ hãi, hắn đã nhớ đến, hắn từng đọc qua một bản cổ tịch, trên đó có nhắc đến loại quái vật này.

Cổ Tịch Nguyên Văn:

U Ám Sơn Mạch có một loại kỳ dị tồn tại gọi Âm Thú, chúng rất đông liên tục từ trong sơn mạch sinh ra, chúng không có rõ ràng ý chí cả người do Oán Niệm Cùng Âm Khí mà biến thành, lấy sát là thú vui, nuốt chửng linh hồn tăng cường tự thân, chúng không có hạn cuối cao nhất, đồng cấp vô địch, rất khó đánh g·iết, đã từng có Âm Thú tương đương Tiên Tôn xuất hiện qua, bất quá đã bị trấn áp. Một khi U Ám Sơn Mạch b·ạo đ·ộng, Âm Thú vừa ra chúng liền là Vạn vực t·hảm h·ọa.

Trần Phong nghĩ đến cái này trong truyền thuyết quái vật xuất hiện, liền làm hắn mất hết cả can đảm, mặt kệ tất cả liều mạng bỏ chạy.

Âm Thú cũng không nhìn Trần Phong mà là chầm chậm bước lại gần Trần Nam.

" Ha ha, Linh Nhi ta hiện tại liền đi theo ngươi, chúng ta vẫn là dưới Âm Phủ gặp lại đi " Trần Nam nhìn xem Trần Phong chạy, lại thấy đang đến gần Âm Thú liền tuyệt vọng cười to.

" kiệt kiệt, he he " Âm Thú mặc kệ hắn cười vẫn là khóc, vừa lại gần cả người nó liền hóa thành hắc vụ chui vào người Trần Nam.

Trần Nam cả người dần dần khô héo lại, trên người xuất hiện một lấm tấm thi ban, c·hết ngay tại chỗ.

Không được bao lâu từ trong người hắn Âm Thú lần nữa chui ra, lần này nó lại hiện ra thêm một cái đầu, cái này đầu có khuôn mặt là của Trần Nam, nó mọc dính chung với đầu của Trần Linh Nhi.

" kiệt kiệt ha ha ha "

" Linh Nhi, a a ta cuối cùng được, hắc hắc, chung sống với ngươi, hức hức kiệt kiệt, ta thật hạnh phúc ha ha...."

Quái dị âm thanh vang vọng lên, Âm Thú không quan tâm hơi lắc lắc người liền hóa thành Hắc Vụ, bay về hướng Trần Phỏng bỏ chạy lúc nãy.

Tất cả đều đi, trên mặt đất chỉ còn lại bị chặt sắp đứt làm đôi Trần Linh Nhi, còn có một mặt mỉm cười hạnh phúc Trần Nam. Có lẽ sẽ không ai biết ở đây vừa xảy ra một hồi t·hảm k·ịch.

Trong phạm vi mấy nghìn dặm quanh Hắc Phong Sơn, giống như trên tràng cảnh liên tục diễn ra, Tiểu Linh Vực t·ai n·ạn có lẽ đã đến rồi.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free