Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 136 : Dị tượng dẫn sóng lớn, quần hùng đuổi cơ duyên

Cột sáng bảy màu nối liền trời đất, tựa như một cây định hải thần châm, đột ngột xuất hiện giữa vùng trung tâm mênh mông của Thí Luyện bí cảnh, ngay lập tức thu hút mọi ánh nhìn.

Lâm Thần và Chiêm Đài Minh Nguyệt, vốn đang giương cung bạt kiếm vì cái chết của Vương Nhảy, giờ phút này cũng đồng loạt dừng tay, ánh mắt ngưng trọng hướng về nơi dị tượng bừng lên.

Không khí căng thẳng, tràn ngập sát khí, dường như cũng tan đi vài phần dưới ánh hào quang bảy màu kia.

"Đây là... cái gì?" Thạch Phá Thiên đứng sau lưng Lâm Thần, vẻ mặt đầy kinh ngạc và mờ mịt. Hắn chưa từng thấy cảnh tượng nào tráng lệ và thần bí đến vậy. Cột sáng như nối liền cửu thiên và u minh, tỏa ra một uy áp cổ xưa khó tả, khiến người ta vừa kính sợ, vừa thôi thúc mãnh liệt khát vọng khám phá.

Trong đôi mắt phượng trong trẻo lạnh lùng của Chiêm Đài Minh Nguyệt, hiếm thấy thoáng qua một gợn sóng. Tay nàng cầm ngọc tiêu, ống tay áo khẽ bay trong gió, dung nhan tuyệt mỹ mang theo vẻ ngưng trọng. Là thiên chi kiêu nữ của Chiêm Đài gia, một trong tứ đại gia tộc hàng đầu Lạc Vân quận thành, nàng kiến thức uyên bác, nhưng dị tượng trước mắt vẫn khiến nàng kinh hãi.

"Xem ra, nòng cốt thực sự của Thí Luyện bí cảnh, hay nói cách khác, đại cơ duyên lớn nhất, cuối cùng cũng sắp xuất hiện." Thanh âm trong trẻo lạnh lùng như ánh trăng của Chiêm Đài Minh Nguyệt, ẩn chứa một tia nhiệt huyết khó nhận ra. Nàng nhìn Lâm Thần, ánh mắt phức tạp. Người này thực lực mạnh mẽ, thủ đoạn tàn nhẫn, nếu không vì dị tượng này, nàng nhất định phải so tài cao thấp, vì Vương gia, cũng vì thể diện của Chiêm Đài gia. Nhưng giờ, rõ ràng không phải lúc dây dưa ân oán cá nhân.

Lâm Thần im lặng, chỉ chăm chú nhìn cột sáng bảy màu. Vạn Đạo Dung Lô trong cơ thể hắn, ngay khi cột sáng xuất hiện, đã mơ hồ truyền đến một rung động nhẹ, như thể khao khát thứ gì đó sâu trong cột sáng. Cảm giác này, có chút tương tự với rung động khi cảm nhận được vảy rồng trước đây, nhưng hùng vĩ và bao la hơn nhiều.

"Dị tượng này, chắc chắn sẽ thu hút mọi cường giả hàng đầu trong bí cảnh." Lâm Thần thầm nghĩ, "Tiêu Dật Phong, Lệ Vô Cữu, thậm chí cả 'Huyết công tử' thần bí kia, e rằng cũng sẽ lập tức hành động."

Hắn hít sâu một hơi, kìm nén sóng lớn trong lòng. Cái chết của Vương Nhảy, uy hiếp của Chiêm Đài Minh Nguyệt, tạm thời bị hắn gạt sang m���t bên. Lúc này, cơ duyên vô tận mà cột sáng bảy màu đại diện, mới là quan trọng nhất.

"Lâm huynh, chúng ta..." Thạch Phá Thiên có chút do dự nhìn Lâm Thần. Hắn biết rõ thực lực của mình, trong cuộc tranh đoạt cơ duyên cấp bậc này, e rằng đến canh cũng không có phần, thậm chí có thể trở thành pháo hôi.

Lâm Thần nhìn hắn, nhàn nhạt nói: "Tự ngươi quyết định. Nơi đó, chắc chắn hung hiểm vạn phần."

Thạch Phá Thiên nghe vậy, lộ vẻ cay đắng. Hắn hiểu ý Lâm Thần, đây là để hắn tự cân nhắc. Hắn cắn răng, cuối cùng vẫn lắc đầu: "Lâm huynh, đại ân không lời nào cảm tạ hết được. Cơ duyên này, không phải thứ ta có thể mơ tưởng. Ta vẫn nên đi tìm những cơ duyên phù hợp với mình, tranh thủ kiếm thêm huy chương, giữ vững tư cách tham gia thử thách." Hắn rất tự biết mình, đi theo Lâm Thần có thể an toàn hơn, nhưng sẽ bị gò bó, chi bằng tự mình xông xáo.

Lâm Thần gật đầu, không nói gì thêm. Con đường tu hành, cuối cùng vẫn là của riêng mỗi người.

Chiêm Đài Minh Nguyệt hừ lạnh một tiếng, không nhìn Lâm Thần, thân hình khẽ động, hóa thành một đạo lưu quang, nhanh chóng lao về phía cột sáng bảy màu. Tốc độ của nàng cực nhanh, rõ ràng không muốn bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào.

Mắt Lâm Thần sáng lên, nói với Thạch Phá Thiên: "Bảo trọng." Dứt lời, dưới chân hắn ánh sao lấp lánh, thân hình như quỷ mị, cũng vội vã đuổi theo hướng cột sáng. Tốc độ của hắn, hoàn toàn không hề chậm hơn Chiêm Đài Minh Nguyệt, thậm chí còn có phần vượt trội.

Thạch Phá Thiên nhìn bóng lưng hai người biến mất, thở dài một tiếng, rồi ánh mắt kiên định, chọn một hướng khác, nhanh chóng rời đi.

Giờ phút này, không chỉ bọn họ, mà từ những hướng khác trong khu vực trung tâm Thí Luyện bí cảnh, từng đạo khí tức mạnh mẽ cũng đồng loạt bốc lên, mục tiêu rõ ràng, nhắm thẳng vào cột sáng bảy màu.

Trong một khu rừng rậm u ám, một thanh niên mặc trường bào đỏ thẫm, bóp nát một chiếc huy chương thử thách trong tay, liếm môi, đầu lưỡi đỏ tươi mang theo một nụ cười tàn nhẫn. Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía cột sáng thông thiên ở xa, trong mắt lóe lên ánh sáng khát máu: "Thú vị, cuối cùng cũng có chút thứ ra hồn sao? Hy vọng, không làm ta thất vọng..." Dưới chân hắn huyết quang chợt lóe, cả người như hòa vào bóng tối, lặng lẽ biến mất không dấu vết.

Trên một đỉnh núi khác, Tiêu Dật Phong chắp tay sau lưng, áo trắng như tuyết, khí chất phi phàm. Hắn nhìn cột sáng bảy màu, ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng, dường như mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay. Phía sau hắn, mấy tên con cháu Tiêu gia khom người đứng nghiêm.

"Thiếu chủ, dị tượng này không phải chuyện đùa, chúng ta có nên..." Một người trong số đó tiến lên một bước, cung kính hỏi.

Tiêu Dật Phong khoát tay, nhàn nhạt nói: "Không vội. Cứ để lũ tôm tép kia đi dò đường trước cũng tốt. Cơ duyên thực sự, xưa nay không phải cứ giành trước một bước là có thể có được." Khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười tự tin, dường như mọi thứ đều nằm trong tính toán của hắn.

Ở một góc khuất nào đó, Lệ Vô Cữu đang khoanh chân ngồi trên một tảng đá lớn, ma khí vây quanh, khí tức ngưng thật hơn trước. Hắn từ từ mở mắt, nhìn về phía cột sáng bảy màu, trong mắt lóe lên vẻ tham lam và ngạo nghễ: "Khặc khặc khặc, năng lượng dao động nồng đậm như vậy, nếu có thể thôn phệ, 《 Thiên Ma Vạn Phệ Công 》 của ta nhất định có thể tiến thêm một tầng!" Hắn đột nhiên đứng lên, ma khí cuồn cuộn quanh thân, hóa thành một cơn lốc đen, lao về phía cột sáng.

Ngoài những thiên tài hàng đầu này, còn có vô số tu sĩ thiên tài đến từ các quận lớn, cũng bị dị tượng kinh thiên này thu hút, như cá diếc qua sông, từ bốn phương tám hướng hội tụ về phía cột sáng.

Trong khoảnh khắc, khu vực trung tâm Thí Luyện bí cảnh trở nên hỗn loạn.

Lâm Thần phi nhanh, thần thức cảnh giác cao độ. Hắn cảm nhận được, khí tức xung quanh ngày càng phức tạp, cũng ngày càng mạnh mẽ. Rõ ràng, đã có không ít người đến gần.

Càng đến gần cột sáng bảy màu, năng lượng dao động trong không khí càng kinh người. Đó là một loại nguyên khí cực kỳ thuần túy và bao la, thậm chí còn xen lẫn một chút khí tức pháp tắc huyền ảo, khiến người ta tâm thần sảng khoái, đồng thời cảm thấy bản thân nhỏ bé.

"Dưới cột sáng này, rốt cuộc là cái gì?" Lòng Lâm Thần tràn ngập tò mò và mong đợi.

Hắn chậm lại tốc độ, bắt đầu cẩn thận tiềm hành. Phía trước không xa, đã có thể thấy một vài bóng người lờ mờ, rõ ràng là những tu sĩ đã đến trước.

Hắn thấy Chiêm Đài Minh Nguyệt, lúc này đang đứng trên một tảng đá lớn, vẻ mặt nghiêm túc đánh giá phía trước. Không xa nàng, còn có vài nhóm người, phân chia rõ ràng, đề phòng lẫn nhau.

Lâm Thần không vội lộ diện, mà tìm một góc khuất, bí mật quan sát.

Hắn phát hiện, cột sáng bảy màu không phải trực tiếp bốc lên từ mặt đất, mà từ một hố sâu khổng lồ bắn ra. Xung quanh hố sâu, quẩn quanh sương mù bảy màu nồng đậm, khiến người ta không thể nhìn rõ cảnh tượng bên trong.

"Xem ra, cơ duyên thực sự, ở trong hố sâu đó." Ánh mắt Lâm Thần lóe lên.

Đúng lúc này, trong đám người đột nhiên xôn xao.

"Là 'Thiên Kiếm Tông' Kiếm Vô Trần!"

"Còn có 'Huyền Nữ Cung' Lạc tiên tử!"

Chỉ thấy hai thân ảnh, một nam một nữ, tay trong tay tiến đến. Nam tử mặc áo xanh, đeo cổ kiếm, ánh mắt sắc bén như kiếm, chính là Kiếm Vô Trần, thiên tài hàng đầu của Thiên Kiếm Tông, một tay khoái kiếm xuất thần nhập hóa, nổi danh trong thế hệ trẻ Lạc Vân quận thành.

Nữ tử mặc váy trắng, dung nhan tuyệt mỹ, khí chất thanh tao, như tiên tử không vướng b��i trần, chính là Lạc Vũ Vi của Huyền Nữ Cung, người ta gọi là Lạc tiên tử, cũng là cường giả Thần Thông cảnh tầng sáu đỉnh phong.

Sự xuất hiện của hai người này, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Chiêm Đài Minh Nguyệt thấy bọn họ, khẽ nhíu mày, nhưng không nói gì.

Lòng Lâm Thần cũng hơi chấn động. Hai người này, đều là kình địch. Xem ra, muốn chia một chén canh trong cuộc tranh đoạt cơ duyên này, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.

Các thế lực lục tục kéo đến.

Một cuộc tranh đoạt xung quanh cột sáng bảy màu thần bí này, sắp bắt đầu.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương