Chương 2389 : Vơ vét tài nguyên
Trong trận chiến này, Diệp Lưu Vân không hề đồ sát toàn bộ Vương phủ, mà dùng tốc độ nhanh nhất tiêu diệt Chấn Tinh Vương xong, liền bắt đầu vơ vét tài nguyên, sau đó lập tức rút lui.
Do đó, không ít người còn lại trong Vương phủ đều có thể xác định Chấn Tinh Vương quả thật đã bị giết.
Sau khi Diệp Lưu Vân diệt Chấn Tinh Vương, liền chạy về Vạn Uy Thành, hội hợp cùng Viên Hổ.
Mười vạn đại quân, hắn cũng đều thả ra, bên người chỉ giữ lại ba ngàn tinh nhuệ.
Những binh lính khác, hắn đ���u giao cho Uông Duy dẫn dắt, nghỉ ngơi chỉnh đốn ở ngoài thành trong một mảnh sơn mạch.
Diệp Lưu Vân cũng đi một chuyến Hắc Sát để giao nộp thủ cấp, nhận được tích phân.
Thánh Địa Vương Triều cũng thông qua Viên Hổ, đưa tới cho Diệp Lưu Vân đại lượng tài nguyên làm tưởng thưởng.
Diệp Lưu Vân có thể nói là song thu hoạch.
Sau khi Uông Duy thống kê, tài nguyên Diệp Lưu Vân đạt được lần này, đủ cho mười vạn đại quân của hắn dùng trong năm năm.
Diệp Lưu Vân lại cảm thấy, những tài nguyên này còn lâu mới đủ dùng.
Ít nhất là ít hơn nhiều so với Thánh Địa Vương Triều.
Phải biết rằng nếu bọn họ không đạt được kết minh với Thánh Địa Vương Triều, vậy thì khi tương lai đối mặt với dị tộc đại cử tiến công, tài nguyên rất nhanh sẽ bị tiêu hao sạch.
Thế là hắn dẫn Lương Tuyết và Vũ Khuynh Thành, lại lần nữa chạy đến Vương thành, bắt đầu làm ăn với thế lực cung ứng dược liệu và vật liệu luyện khí lớn nhất.
Bởi vì các thương hội đều bị đánh cướp hết sạch, những thế lực này đang lo không có sinh ý để làm, Diệp Lưu Vân vừa vặn lấp đầy lỗ hổng này, bắt đầu đại lượng thu mua.
Hơn nữa hắn vừa đàm phán sinh ý, vừa khống chế người phụ trách của các thế lực này, vững vàng nắm giữ những tài nguyên này trong tay.
Đồng thời, hắn còn đại lượng chiêu mộ những người mới luyện khí, luyện đan, không ngừng vận chuyển đến Liêu Vọng Đảo và Tiền Tiêu Đảo.
Đại lượng Luyện đan sư và Luyện khí sư, khiến trình độ luyện đan luyện khí của hai thế giới kia, đạt được sự tăng lên cực lớn.
Việc vận chuyển các loại dược liệu và nguyên vật liệu, cũng khiến tài nguyên nhanh chóng tăng trưởng.
Những điều này đều khiến cho thực lực võ tu của hai thế giới kia đạt được sự tăng lên cực lớn.
Những Luyện đan sư, Luyện khí sư mà hắn thu vào không gian thế giới, Diệp Lưu Vân cũng để bọn họ truyền thụ toàn bộ kỹ thuật của mình không giữ lại chút nào cho mấy chục vạn bách tính trong không gian thế giới.
Như vậy có thể trong số các bách tính này, chậm rãi bồi dưỡng ra một số nhân tài dự bị.
Những người bên cạnh Diệp Lưu Vân, cũng từ tài nguyên đánh cướp được từ thương hội, tìm thấy rất nhiều tài nguyên hữu dụng để bọn họ tăng lên thực lực, có thể nhanh chóng tăng lên tu vi.
Chỉ có những người như Lương Tuyết có cảnh giới tu luyện đến Cửu Trọng hậu kỳ, mới bắt đầu chậm lại, chuẩn bị tu luyện lên cảnh giới Đệ thập trọng.
Những yêu thú đã đột phá đến Thiên Nhân nhất trọng, tốc độ tu luyện cũng đều chậm lại, đều bắt đầu rèn luyện chân nguyên, càng thêm chú trọng tu luyện thiên địa chi lực.
Có được sự chỉ dẫn mang tính phương hướng này, việc tu luyện của mọi người đều bắn tên có đích.
Bọn người Đồng T��m thì không ngừng luyện chế ra rất nhiều trang bị, làm tài nguyên dự phòng chiến tranh trong tương lai.
Diệp Lưu Vân và phân thân tranh thủ khoảng thời gian này, cũng đều một mực tu luyện tăng lên bên trong Huyền Không Thạch, tăng tốc đột phá đến cảnh giới Đệ thập trọng.
Viên Hổ lúc này cũng ở trú địa cũ của Vạn Uy Hầu, một lần nữa triệu tập mười vạn đại quân, bắt đầu chỉnh biên và huấn luyện.
Thánh Địa Vương Triều cũng trực tiếp phái Vương gia mới đến Chấn Tinh Vương Thành, Trí Dương Vương.
Còn các Hầu vị và thống lĩnh đại quân thiếu hụt ở những nơi khác, thì đều do Trí Dương Vương mới chỉ phái.
Trật tự bị tổn thất ở các nơi, cũng bắt đầu dần dần khôi phục.
Trí Dương Vương cũng là người có mắt nhìn người, điều động Viên Hổ đến trấn thủ Vương thành, trở thành đại thống lĩnh trong lãnh địa của Trí Dương Vương, thống lĩnh trăm vạn đại quân.
Viên Hổ thừa cơ ��em mười vạn đại quân của Diệp Lưu Vân, cũng triệu tập vào trong đại quân, chịu sự lãnh đạo trực tiếp của Viên Hổ.
Dưới kiến nghị của Diệp Lưu Vân, Viên Hổ còn tiến hành thao diễn đối với trăm vạn đại quân này.
Chủ yếu là Diệp Lưu Vân muốn nhìn một chút, chiến đấu quy mô lớn như vậy, nên chỉ huy như thế nào.
Diệp Lưu Vân tuy rằng cũng từng dẫn dắt không ít binh lính, nhưng loại chiến đấu quy mô lớn này, hắn vẫn muốn học hỏi Viên Hổ một chút về việc điều động và chỉ huy.
Sau khi thao diễn hoàn tất, Viên Hổ lại bắt đầu điều chỉnh đại quân, mấy thống lĩnh không quá phối hợp, đều bị Viên Hổ đá ra khỏi đại quân.
Các binh lính cũng được một lần nữa chỉnh biên, rút ra ba mươi vạn tinh binh, đều điều động cho Thượng Võ Quân Đoàn của Diệp Lưu Vân.
Tương đương với việc thay đổi phương hướng tăng lên binh lực của Diệp Lưu Vân.
Về sau, Viên Hổ mới phân tán những đ���i quân còn lại đến các nơi trú thủ.
Trải qua gần mấy tháng xáo động, cục diện địa phương mới hoàn toàn ổn định lại.
Mỗi ngày Diệp Lưu Vân trừ tu luyện ra, chính là đi hoàn thành một số nhiệm vụ của Hắc Sát.
Hơn nữa nhiệm vụ hắn tiếp nhận, cũng thường xuyên có nhiệm vụ xuyên khu vực ở nơi khác.
Chỉ cần tích phân đủ sức hấp dẫn, hắn liền đi thử xuất thủ.
Hơn nữa hắn bây giờ bên người có ba ngàn tinh binh, chỉ cần không phải trực tiếp tiến đánh vương hầu phủ đệ, nhiệm vụ đều có thể dễ dàng hoàn thành, cho nên rất nhanh đẳng cấp của hắn liền lại lên tới cấp bốn.
Cảnh giới của hắn, cuối cùng cũng có dấu hiệu đột phá.
Trong khoảng thời gian này, hắn hoàn toàn để cho mình tránh phục dụng bất luận đan dược nào có tác dụng tăng lên Huyền Nguyên, hoàn toàn là tự nhiên dựa vào linh khí tăng lên.
Cho nên Thần Tinh dĩ nhiên là tiêu hao không ít.
Cũng may có Diệp Linh ở đó, Thần Tinh của hắn căn bản cũng không thiếu, mà lại là càng dùng càng nhiều.
Nhưng là bởi vì còn phải tốn Thần Tinh đi đại lượng tích trữ dược liệu và nguyên vật liệu, cho nên những Thần Tinh mà hắn đánh cướp được, cũng tiêu hao rất nhanh.
Vừa vặn lúc này, Cùng Kỳ gửi tới tin tức cho Diệp Lưu Vân.
"Ta tìm thấy mấy đầu mỏ Thần Tinh, ngươi có hứng thú hay không?"
Cùng Kỳ hỏi Diệp Lưu Vân.
Diệp Lưu Vân biết, mỏ Thần Tinh của Thánh Địa, nhưng toàn bộ đều là Thánh Địa Vương Triều sở hữu.
Cho nên hắn trực tiếp hỏi Cùng Kỳ: "Có bao nhiêu binh sĩ canh giữ?"
"Hai mươi vạn!"
Cùng Kỳ trả lời.
"Nhiều như vậy! Coi như bỏ đi, binh sĩ canh giữ mỏ quặng, thông thường đều là đại quân tinh anh của Thánh Địa Vương Triều."
Diệp Lưu Vân cảm thấy muốn đối phó hai mươi vạn quân thủ thành này, hắn chí ít cũng phải dẫn theo hai mươi vạn đại quân mới được.
"Nhưng mà, đây chính là có mười lăm đầu mỏ quặng, hơn nữa bên trong còn có khoáng mạch linh tủy!"
Cùng Kỳ lại dụ dỗ Diệp Lưu Vân.
Diệp Lưu Vân có chút động lòng, nhưng vẫn hỏi: "Ở vị trí nào?"
"Hắc hắc, vị trí tuyệt vời, ở ngoài lãnh địa của mười Vương gia!"
Cùng Kỳ cười nói.
"Đó là nơi nào?"
Diệp Lưu Vân còn không biết có loại địa phương này.
"Ngươi cô lậu quả văn rồi à?"
Cùng Kỳ cười rộ lên, bắt đầu giải thích cho Diệp Lưu Vân.
"Ở nam bộ Thánh Địa Vương Triều, có một vùng biển mênh mông, trong biển có không ít hải thú.
Trong đó có một hòn đảo, đóng quân hai mươi vạn đại quân, canh giữ mười lăm đầu mỏ quặng.
Ta là sau khi đi dạo đến đó, nghe ngư dân ở đó kể.
Liền bắt một binh sĩ, xác nhận một chút tin tức.
Tin tức là thật."
"Nhưng bọn họ tại sao lại chôn mỏ quặng trên hòn đảo nhỏ?
Nếu như trên đảo có trận truyền tống, không phải bọn họ sẽ lập tức tìm tới tăng viện sao?"
Diệp Lưu Vân hỏi.
"Còn như tại sao, ta cũng không rõ ràng lắm, cho nên mới muốn ngươi đến cùng ta dò xét một chút.
Một khi chúng ta có thể trà trộn vào, có trận truyền tống thì sợ gì, phá hủy nó là được rồi.
Hòn đảo nhỏ kia cách đất liền rất xa.
Không có trận truyền tống, viện binh của bọn họ nửa tháng cũng không đến được.
Chúng ta có đủ thời gian đào mỏ quặng."
Cùng Kỳ lại dụ dỗ Diệp Lưu Vân.
Diệp Lưu Vân nghĩ nghĩ, hắn bây giờ quả thực cũng cần Thần Tinh.
Chỉ cần có thể cắt đứt tăng viện của đối phương, thì hai mươi vạn quân thủ thành kia kỳ thực cũng không khó đối phó, không chừng còn có thể bắt không ít tù binh.