Chương 2208 : Nạn Đói
Trong nháy mắt, khí huyết tồn tại trong chín đỉnh bảo kia như thủy triều tràn vào sợi thần liên pháp tắc. Dường như muốn ngưng tụ sợi thần liên pháp tắc từ hư ảo thành chân thực, nhưng quá trình này tiêu hao khí huyết quá mức khổng lồ. Có thể thấy rõ ràng, lượng lớn khí huyết cuồn cuộn không ngừng hòa vào thần liên pháp tắc, toàn bộ thần liên bắt đầu ngưng tụ với tốc độ mắt thường có thể thấy được, từ hư vô ngưng thành chân thực. "Pháp tắc thần liên có ba ngàn viên pháp tắc thần hoàn liên tiếp hội tụ mà thành, mỗi một viên pháp tắc thần hoàn cần một trăm hai mươi chín ngàn sáu trăm đạo khí huyết, tức một trăm hai mươi chín ngàn sáu trăm đạo long lực mới có thể ngưng tụ ra một viên. Ba ngàn viên pháp tắc thần hoàn, một cái pháp tắc thần liên hoàn chỉnh, cần ba mươi tám triệu tám mươi ngàn vạn đạo long lực mới có thể ngưng tụ. Dù đạt đến Chứng Đạo cảnh đỉnh cao, luyện thể cửu chuyển đỉnh cao, cuối cùng cũng chỉ cần chín trăm vạn đạo long lực."
Dịch Thiên Hành nhìn thần liên pháp tắc trong đỉnh bảo màu tím, trong lòng cũng có chút lo lắng.
Tích lũy chín trăm vạn đạo long lực đã là một chuyện cực kỳ gian nan, luyện thể giả bình thường hầu như cả đời không thể hoàn thành mục tiêu.
Đạt đến luyện thể cửu chuyển đã là cực hạn.
Lại muốn ngưng tụ ra thần liên pháp tắc, đánh vỡ mọi ràng buộc, dùng lực chứng đạo, thành tựu Hỗn Nguyên, vậy chỉ có thể là mơ tưởng mà thôi. Tính theo chín trăm vạn long lực, chỉ có thể ngưng tụ ra sáu mươi chín, thậm chí bảy mươi viên pháp tắc thần hoàn, so với ba ngàn viên thần hoàn thì chênh lệch quá lớn, không thể tưởng tượng nổi, có thể nói là khác biệt một trời một vực.
Đây chính là độ khó của việc dùng lực chứng đạo.
Muốn hoàn thành tích lũy khổng lồ kia, muốn dùng lực chứng đạo hầu như là chuyện không thể nào, khó như lên trời.
Khí huyết trong cơ thể ngay lập tức chuyển hóa thành từng viên thần hoàn trong thần liên pháp tắc, sau đó, lực lượng bổn nguyên phụng dưỡng từ Hồng Mông Thiên Đế Tháp cũng dùng tốc độ khó tin để thần hoàn ngưng tụ nhanh chóng, không hề dừng lại.
Một viên!
Hai viên!
...
Trong chớp mắt, hơn trăm viên pháp tắc thần hoàn từ hư ảo hóa thành chân thực.
Tiên thiên Chí bảo phụng dưỡng, bốn mươi lăm tòa Đại thiên thế giới phụng dưỡng, hỗn độn mênh mông phụng dưỡng, ẩn chứa trong đó lực lượng đủ khiến người một bước lên trời. Lượng lớn lực lượng bổn nguyên khiến thần liên pháp tắc nhanh chóng cô đọng.
Tốc độ phun ra nuốt vào khí huyết, luyện hóa lực lượng bổn nguyên càng nhanh hơn.
Đối với thần liên pháp tắc mà nói, hoàn toàn không kiêng kỵ gì, ai đến cũng không từ chối. Tổng cộng ba ngàn pháp tắc thần hoàn, khi phụng dưỡng hoàn toàn kết thúc thì có tới một ngàn năm trăm viên ngưng tụ thành thực chất, nói cách khác, một nửa thần liên pháp tắc đã hóa thành chân thực.
Lực lượng ẩn chứa trong cơ thể đã hoàn toàn vượt qua giới hạn luyện thể cửu chuyển, đại năng Chứng Đạo cảnh ở trước mặt Dịch Thiên Hành, chỉ dựa vào lực lượng thân thể, một quyền đánh tới, trong nháy mắt sẽ bị đánh thành cặn bã, sức mạnh kia, coi như là Thánh nhân cũng dám một quyền đánh tới, dám cùng Hỗn Nguyên tranh đấu.
Sức mạnh kia có thể lay động đất trời.
"Hoàn mỹ!"
Cảm nhận được phụng dưỡng trong cơ thể hoàn toàn biến mất, Hồng Mông Thiên Đế Tháp lại lần nữa vắng lặng, Dịch Thiên Hành chậm rãi mở mắt, mở miệng nói. Trong cảm giác của hắn, thời khắc này chính là hoàn mỹ.
Sức mạnh to lớn quy về một thân, cảm giác này người thường không thể tưởng tượng được.
Dựa vào sức mạnh bây giờ, coi như là đi ra Đại Dịch tiên đình, ở bên ngoài cũng có thể cùng cường giả Hỗn Nguyên cảnh chém giết, thậm chí trực tiếp đánh chết hắn, chính là mạnh như vậy, chính là hung tàn như thế.
Mà hiện tại, lại không ai hiểu rõ, hoàn toàn có thể trở thành một lá vương bài trong tay.
Nếu ai dám coi thường hắn, ra tay với hắn, tuyệt đối sẽ khiến bọn họ biết thế nào là bi thảm.
Vận mệnh luôn ẩn chứa những điều bất ngờ, khó đoán trước.
Vĩnh Hằng lịch năm một trăm hai mươi.
Vĩnh Hằng thế giới rơi vào một đoạn thời gian đặc thù.
Minh Hà lão tổ chứng đạo Hỗn Nguyên, trở thành Thánh nhân, trực tiếp che lấp dị tượng Hồng Mông Thiên Đế Tháp lên cấp tiên thiên Chí bảo, trong tình huống không có bao nhiêu người biết, gốc gác Đại Dịch lại lần nữa tăng lên nhiều. Hơn nữa, tin tức Minh Hà lão tổ chứng đạo Thánh nhân cũng không lan truyền quá lâu trong Vĩnh Hằng thế giới.
Tất cả chủng tộc, tất cả tu sĩ hoàn toàn bị một chuyện ảnh hưởng lớn hơn hấp dẫn.
Đó chính là ma tai.
Sức ảnh hưởng của ma tai đang từ từ khuếch tán.
Từng sợi từng sợi ma khí màu đen bắt đầu xâm nhiễm đại địa.
Rất nhiều linh thực đều khô héo, rất nhiều chủng loại hoa cỏ cây cối đều bị hủy diệt.
Các loại hình ảnh cuồn cuộn không ngừng hiện ra trong các đại giới vực.
Hai mươi năm.
Từ khi ma tai bắt đầu hiển hiện đến bây giờ đã được hai mươi năm.
Trong hai mươi năm này.
Đại Dịch tiên đình trước sau nằm trong trạng thái tương đối bình tĩnh.
Phần lớn lực lượng hoàn toàn đặt vào việc chinh phạt Vĩnh Dạ.
Từ khi Vĩnh Hằng lịch năm 103 mở ra tòa Thần ma chi tỉnh thứ nhất, ba năm sau, tòa Thần ma chi tỉnh thứ hai được mở ra, tọa độ lại lần nữa rơi vào một thế giới tinh thần Vĩnh Dạ, kèm theo đả kích chí cường. Thế giới tinh thần này lại lần nữa bị đánh tan phá hủy trong giao phong giữa Đại Dịch và Vĩnh Dạ, đánh thành vô số mảnh vỡ. Sau đó, Vĩnh Dạ lại lần nữa phái ra lượng lớn đại quân, giết vào tòa Thần ma chi tỉnh thứ hai, chiến trường lại một trận chém giết kịch liệt, mở ra một chiến trường hoàn toàn mới.
Trong tòa Thần ma chi tỉnh thứ hai này, tọa trấn rõ ràng là một đạo ác thi hóa thân của Minh Hà lão tổ. Thánh nhân tọa trấn, bảo đảm Thần ma chi tỉnh không có bất ngờ xảy ra.
Tọa trấn trong đó đối với thánh nhân cũng có chỗ tốt to lớn, khí vận tăng cường, công đức tăng cường, đối với thánh nhân có l��i ích cực lớn, có thêm độ khả thi để tiến thêm một bước.
Không ai bỏ qua.
Huống hồ, chiến tranh như vậy bản thân đã là đại nghĩa.
Trong hai mươi năm này, chín đạo Thần ma chi tỉnh liên tiếp được mở ra.
Chín chiến trường hoàn toàn mở ra trong Đại Dịch tiên đình.
Từ bên ngoài nhìn vào, Đại Dịch một mảnh an lành, kỳ thực, trong Thần ma chi tỉnh, mỗi thời mỗi khắc đều có vô số tướng sĩ chết trận, có không biết bao nhiêu cường giả tu sĩ đẫm máu chém giết, cường giả các tộc đều xuất hiện trong Thần ma chi tỉnh.
Mỗi một nơi đều tràn ngập máu tanh, mỗi một ngày đều đi kèm máu tanh và giết chóc.
Vào năm thứ mười, một tin tức gây chấn động hoàn toàn trong giới đại năng.
Trấn Nguyên Tử trong Thần ma chi tỉnh trước sau đánh chết mười ba đại năng Vĩnh Dạ, thu được vô số công đức, mượn công đức, thu được thiên đạo tán thành, chứng đạo Hỗn Nguyên, Địa tiên chi tổ, vang danh bát phương.
Tin tức này lan ra, số lượng cường giả các tộc tham gia chiến tranh trong Thần ma chi tỉnh tăng vọt trong nháy mắt, rất nhiều đại năng vốn tọa trấn trong tộc cũng không kiềm chế được, dồn dập liều lĩnh chạy tới Đại Dịch.
Tham gia vào chiến tranh với Vĩnh Dạ.
Công đức chứng đạo không có nghĩa là đi theo con đường công đức, mà là dùng công đức để đổi lấy chìa khóa danh ngạch thăng cấp từ thiên đạo. Để thiên đạo thả ra ràng buộc thiên địa, để đạo của bản thân có thể thăng hoa. Không có chuyện công đức chứng đạo thực lực sẽ kém người khác.
Chỉ là, mạnh hay không còn phải xem đạo của bản thân có mạnh hay không.
Tận mắt nhìn thấy có người thật sự dùng công đức làm chìa khóa, đánh vỡ ràng buộc, được thiên đạo tán thành, chứng đạo Hỗn Nguyên, không biết bao nhiêu đại năng trong bóng tối hưng phấn không thôi, mừng rỡ như điên, Trấn Nguyên Tử có thể, bọn họ cũng có thể. Muốn thu được công đức, trong thiên địa, giờ khắc này nơi nào có con đường tốt hơn Thần ma chi tỉnh.
Từng người từng người đều không mời mà đến.
Trong Thần ma chi tỉnh, chiến tranh có thể nói là như lửa như đồ.
Mà Đại Dịch cảnh nội một mảnh ôn hòa, ma tai tuy rằng có ảnh hư���ng trong Đại Dịch, nhưng thủy chung bị áp chế trong giới hạn cực thấp. Các loại vật tư dựa vào càn khôn động phủ cuồn cuộn không ngừng sản xuất, dù Đại Dịch có trăm tỉ tỉ bách tính nhân khẩu cũng không hề xuất hiện nạn đói, tình huống đói bụng, vật tư trước sau dồi dào, không hề cằn cỗi.
Nhưng đây là trong Đại Dịch.
Tại rất nhiều giới vực khác đã bắt đầu xảy ra biến hóa to lớn.
Hai mươi năm, ảnh hưởng của ma tai đã thâm nhập khắp nơi.
Ảnh hưởng tạo thành có thể nói là long trời lở đất.
Bái Nguyệt giới vực.
Giới vực này gần cương vực Đại Dịch, toàn thân mà nói nhiều núi nhiều nước, phạm vi toàn bộ giới vực không nhỏ, lấy Bái Nguyệt giáo làm đầu, Giáo chủ là Bái Nguyệt giáo chủ. Một thân thực lực cực mạnh, giáo nghĩa trong giáo là thành lập một nhân gian có yêu, thế giới đại đồng, thanh tẩy tất cả dơ bẩn tội lỗi nhân gian.
Trong toàn bộ Bái Nguyệt giới vực có Nhân tộc, cũng lấy Nhân tộc làm chủ, trong đó phần lớn là người Miêu tộc, chia làm Bạch Miêu tộc và Hắc Miêu tộc. Miêu tộc am hiểu dưỡng cổ thuật, trong giới vực có quốc gia tên là Bắc Chiếu quốc.
Bắc Chiếu quốc không phải Vận triều mà là vương triều thế tục, lấy Bái Nguyệt giáo làm đầu, quy phụ dưới Bái Nguyệt giáo. Bái Nguyệt giáo trong Bắc Chiếu quốc có thể nói là có địa vị tiên thiên trác tuyệt, mệnh lệnh của Bái Nguyệt giáo Bắc Chiếu quốc tất nhiên phải tuân theo, không tuân theo ngày mai vị trí quốc chủ sẽ thay đổi người. Quyền lực lớn lao có thể tưởng tượng được.
Trong giới vực, sự sùng bái đối với Bái Nguyệt giáo chủ đã đạt đến mức độ cuồng nhiệt.
Tuân theo lý niệm của Bái Nguyệt giáo, muốn cải tạo toàn bộ giới vực.
Bái Nguyệt giáo cũng làm như vậy.
Chỉ là còn chưa chờ Bái Nguyệt giáo chủ triển khai thì ma tai đã đến.
Có thể thấy, Miêu trại xây dựng trong các khu rừng núi rất nhiều.
Trong một Miêu trại tên là Thiên Chung trại.
Từng người từng người bách tính mặc đủ loại trang phục phong cách khác nhau, có thể thấy ngay phong cách đặc biệt của Miêu tộc. Trại này không nhỏ, có thể chứa đựng mười mấy vạn miêu dân. Trong Miêu trại, người Miêu có thể săn bắt, cũng sẽ trồng một ít lương thực, thỏa mãn nhu cầu bản thân, lấp đầy bụng.
Nhưng hiện tại, lại thấy trong Miêu trại hiện ra một loại khí đồi bại, bầu không khí vô cùng ngột ngạt, phần lớn bách tính trên mặt đều tái nhợt, lộ vẻ xanh xao, có thể nói là xanh xao vàng vọt, một cơn gió thổi qua cũng có thể quật ngã người. Có thể thấy họ suy yếu đến mức nào.
Có rất nhiều người trực tiếp tựa vào một góc, không nhúc nhích, suy yếu đến mức không có khí lực.
"Đội săn bắt trở về."
Trong trại truyền đến một tiếng la.
Từng ánh mắt nhìn về phía cửa.
Có thể thấy một đội hơn trăm người đi tới, trong đội cũng có người xanh xao, chỉ là hơi tốt hơn một chút, từng người trên mặt đều trầm mặc, thấy ánh mắt trong trại đều cúi đầu, trong đội săn bắt chỉ gánh một con thỏ, một con chim gầy yếu. Ngoài ra chỉ có túi vải rách chứa một ít rau dại rễ cây.
"Tộc trưởng, động vật xung quanh đây đã không thấy nữa rồi."
Thế gian vốn dĩ vô thường, ai biết ngày mai sẽ ra sao.