Chương 630 : So Tay
"Khách quan, đây không phải rượu của Long Môn khách sạn ta, là một vị quý khách tự mang đến. Khách sạn chúng ta không có quyền đem rượu của khách nhân mang ra cho ngài uống, như vậy không hợp quy củ. Khách sạn chúng ta thực sự không có loại rượu này. Nữ Nhi Hồng tuy không phải rượu ngon lâu năm, nhưng cũng là rượu ngon do Thượng Đẳng Nhưỡng Tửu Sư sản xuất. Đây chính là rượu bảng hiệu của khách sạn."
Vương tiểu nhị đã ở dưới lầu, giờ khắc này đang cố gắng khuyên giải.
Dịch Thiên Hành cùng Kim Tương Ngọc nghe thấy tiếng cãi vã phía dưới, cũng đều đưa mắt nhìn sang.
Chỉ thấy ở lầu một, một đại hán hình thể cao lớn dị thường, nhìn kỹ lại, cao hơn một trượng, tựa như một tiểu cự nhân, trên người còn quấn quanh từng vòng xiềng xích. Trên lưng cõng một cái huyền thiết phi luân cực lớn. Trên lưỡi đao, hàn quang lấp loé, vô cùng sắc bén đáng sợ, có thể cảm nhận được huyết sát khí nồng nặc lưu chuyển.
Sinh mệnh chết dưới phi luân này, tuyệt đối không phải số ít.
Khuôn mặt có vẻ dữ tợn, một người đứng thẳng trong khách sạn, cũng có thể mang đến một loại áp lực cường đại khó tả. Khiến người ta không tự chủ sinh ra lòng sợ hãi mãnh liệt, rất khó duy trì thái độ bình thường trước mặt hắn.
Giờ khắc này, càng là lớn tiếng tranh chấp với Vương tiểu nhị.
Vừa rồi hắn ngửi thấy một loại mùi rượu chưa từng ngửi thấy, hương rượu này triệt để khơi dậy con sâu rượu trong bụng hắn. So sánh Nữ Nhi Hồng với hương rượu này, hoàn toàn là một trời một vực. Không có bất kỳ khả năng so sánh nào.
Điều này khiến hắn lập tức biết, trong khách sạn còn có rượu ngon hơn.
Cứ như vậy, Nữ Nhi Hồng trước mặt còn uống được nữa sao? Trực tiếp ồn ào đòi uống loại rượu vừa ngửi thấy. Con sâu rượu trong cơ thể đã bị triệt để câu dẫn ra, không uống được loại rượu ngon kia, hắn tuyệt đối không cam tâm.
"Không thể nào, ta rõ ràng ngửi thấy hương tửu, dù sao ta mặc kệ, ta muốn uống loại rượu đó. Bằng không, đừng trách ta, khiến Long Môn khách sạn các ngươi đừng hòng làm ăn. Không cho ta rượu, ta sẽ không đi."
Đại hán cao lớn mặt đầy kiên định chấp nhất nói.
Trong thần sắc, là một bộ không uống được loại rượu ngon vừa ngửi thấy, tuyệt đối sẽ không giảng hòa.
"Là hắn." Kim Tương Ngọc nhìn thấy đại hán kia, trên mặt không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc.
"Là Lão Quỷ mà ngươi nói. Nhân tài của Trấn Hoàng Sa, lại xuất hiện ở đây. Trấn Hoàng Sa hẳn là cách nơi này không xa." Dịch Thiên Hành cũng không khỏi hơi nheo mắt lại, mở miệng nói.
Thân hình cùng hình dạng của người này, hầu như giống hệt tình báo trước đó, nếu như ngay cả điều này cũng không thể xác định thân phận của hắn, mắt của Dịch Thiên Hành coi như là mọc uổng phí.
"Ừ, chính là hắn, không ngờ lại xuất hiện ở đây. Người này đúng là nhân tài, bất quá, có thể thu phục hay không, xem năng lực của Dịch thành chủ ngươi." Kim Tương Ngọc khẽ cười nói.
"Được, vừa vặn bớt cho ta một chuyến đến Trấn Hoàng Sa. Kỳ nhân như vậy, đương nhiên phải nhìn cho kỹ."
Trong mắt Dịch Thiên Hành lóe sáng lên, đứng ở biên giới lầu bốn, nhìn xuống phía dưới, hé miệng nói: "Ngươi muốn uống rượu của ta?"
"Ngươi là ai, hương rượu vừa rồi, là rượu ngươi mang đến? Mau mau mau, đem rượu cho ta, ngươi muốn gì ta cho ngươi cái đó. Trong Hoàng Kim Sa Mạc này, vẫn chưa có chuyện gì ta không làm được."
Đại hán kia nghe được, ngước mắt nhìn lên, con mắt như chuông đồng, thẳng tắp nhìn về phía Dịch Thiên Hành, trên mặt lộ ra vẻ không thể chờ đợi được nữa.
"Muốn uống rượu của ta, nói khó không khó, nói dễ cũng không dễ. Nếu là bằng hữu huynh đệ, tự nhiên, muốn uống bao nhiêu cũng được, nếu là người xa lạ, rượu này, một giọt cũng không cho."
Dịch Thiên Hành bình tĩnh nói.
"Cho ta rượu, chúng ta có thể trở thành bằng hữu. Ta chính là huynh đệ của ngươi."
Đại hán kia giọng ồm ồm nói.
Dịch Thiên Hành nghe được, không nhịn được lộ ra một tia vẻ cổ quái, cái tên này đúng là người mà ngay cả Trưởng trấn Trấn Hoàng Sa cũng không quản được sao? Vì một bình rượu, lại có thể vừa gặp mặt đã xưng huynh đệ, da mặt cũng không tệ a.
"Ngươi nói là là, lời nói không có bằng chứng, ta dựa vào cái gì tin tưởng?"
Dịch Thiên Hành nghe được, lắc đầu, hắn cũng không dễ dàng tin tưởng như vậy.
Dù là người ngoài mặt lại hàm hậu, cũng sẽ có đủ loại tâm tư khó lường, ai cũng không thể dễ dàng nhìn thấu. Huống hồ, vì rượu, trực tiếp há miệng xưng huynh đệ. Điều này quá trực tiếp. Rõ ràng biểu lộ ra, đây căn bản là vì uống rượu mà thôi.
Đây là bằng hữu gì, đây gọi là bạn nhậu, huynh đệ rượu thịt.
Không thể tin nhất chính là loại huynh đệ này.
"Hừ, ngươi rốt cuộc muốn thế nào mới bằng lòng tin tưởng, mới bằng lòng đem rượu cho ta? Chỉ cần ngươi cho ta rượu, ta bảo đảm ngươi ở Hoàng Kim Sa Mạc này, có thể tùy ý hoành hành, không ai dám gây khó dễ cho ngươi."
Lão Quỷ lớn tiếng nói, trong th��n sắc mang theo không cam lòng.
"Ngươi đây là khoác lác đi, chỉ bằng ngươi, cũng dám nói có thể tung hoành Hoàng Kim Sa Mạc, không ai địch nổi. Ta không tin." Dịch Thiên Hành cười nhạt nói.
"Ngươi không tin, hừ, vậy ngươi cũng nên hỏi thăm một chút, ở Trấn Hoàng Sa, ai dám cản ta. Báo tên ta ra, còn tốt hơn cả Trưởng trấn. Ta trời sinh thần lực, coi như là hung thú chắn trước mặt, cũng phải bị ta một đấm đánh thành thịt băm. Phi luân của ta có thể chém chết tất cả dị tộc. Xưa nay chưa từng gặp đối thủ. Cho đến bây giờ, ta vẫn chưa đụng tới người có thể đánh thắng ta, cũng chưa đụng tới người có lực lượng lớn hơn ta. Nắm đấm của ta chính là đạo lý."
Lão Quỷ dùng sức vung vẩy nắm đấm, có thể thấy, dưới nắm đấm, không khí dường như cũng bị một quyền đánh nát.
"Thật sao, ngươi tự tin vào sức mạnh của ngươi như vậy, tự tin không ai có thể địch nổi ngươi?"
Ánh mắt Dịch Thiên Hành sáng lên, trực tiếp hỏi.
"Đương nhiên, sức mạnh của ta, thiên hạ vô song."
Lão Quỷ lớn tiếng nói, trong thần sắc, mang theo tự tin mãnh liệt.
Loại tự tin này, hoàn toàn phát ra từ trong xương.
"Nếu ta nói sức mạnh của ta mạnh hơn ngươi thì sao?"
Dịch Thiên Hành đột nhiên mở miệng nói. Ánh mắt trực tiếp chăm chú vào Lão Quỷ.
"Không thể nào, chỉ bằng thân thể nhỏ bé của ngươi, cũng muốn so sức mạnh với ta, ta dùng một ngón tay cũng có thể đè ngươi xuống. Ngươi so với ta, quả thực là sỉ nhục ta." Lão Quỷ liếc nhìn Dịch Thiên Hành, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ khinh thường.
Dưới cái nhìn của hắn, toàn thân Dịch Thiên Hành gầy như que củi, một chút cơ bắp cũng không có, làm gì có sức mạnh mà nói. Giống như những người hắn từng gặp trước kia, đều là gối thêu hoa, vẻ ngoài đẹp đẽ, không có chút tác dụng nào. Đàn ông, phải dùng sức mạnh.
"Vậy nếu ta thắng thì sao?" Dịch Thiên Hành tựa như cười mà không phải cười nói.
"Không thể nào, thân thể ngươi, tuyệt đối không thể thắng ta. Nếu ngươi thắng, ta nhận ngươi làm chủ cũng không có vấn đề gì, sau này vì ngươi như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Lên núi đao xuống biển lửa, tuyệt đối không hai lời." Lão Quỷ hiển nhiên v�� cùng tự tin. Không hề cảm thấy mình sẽ thất bại.
Trên người Dịch Thiên Hành, không nhìn ra bất kỳ dấu vết luyện thể nào. Một chút dấu hiệu cũng không có.
"Được, đây là ngươi nói." Dịch Thiên Hành gật đầu đáp ứng.
"Vậy nếu ngươi thua thì sao?" Lão Quỷ lớn tiếng chất vấn.
"Nếu ta thua, ta sẽ đem rượu vừa rồi, rượu Đỗ Khang, tặng cho ngươi. Hơn nữa, không phải một vò, ta tặng ngươi mười vò rượu Đỗ Khang." Dịch Thiên Hành bình tĩnh nói. Vung tay lên, liền thấy mười vò rượu Đỗ Khang xuất hiện giữa không trung.
"Cái gì, rượu Đỗ Khang?"
"Trời ạ, lại là rượu Đỗ Khang, truyền thuyết dùng Đỗ Khang giải ưu. Đây chính là thánh phẩm trong rượu, một vò cũng khó tìm, ở đây lại có mười vò. Ta không nằm mơ chứ?"
"Quá khó tin. Rượu Đỗ Khang a, trách nào hương rượu vừa rồi thần kỳ như vậy, ngửi mùi vị, uống Nữ Nhi Hồng đều không có vị gì. Mười vò a, đây là bảo vật vô giá. Tùy tiện một vò, cũng đáng ngàn vàng."
Thời khắc này, những người khác trong khách sạn cũng lộ ra vẻ kinh ngạc mãnh liệt.
Rất ít người không biết rượu Đỗ Khang, tương tự, rất rõ ràng sự quý giá của rượu Đỗ Khang. Trước đây rượu này chỉ là tồn tại trong truyền thuyết, hiện tại lại có thể tận mắt nhìn thấy, cảm giác đó thật sự quá kỳ diệu, quá khó tin.
"Đây là rượu Đỗ Khang."
Hầu kết của Lão Quỷ bắt đầu không ngừng nhúc nhích, chỉ cảm thấy con sâu rượu trong bụng đã bắt đầu nhào lộn.
"Được, nhất ngôn vi định, ta đồng ý."
Lão Quỷ không chút khách khí đưa ra quyết định, trong thần sắc, đã có vẻ không thể chờ đợi được nữa, dường như đã cảm thấy mười vò rượu Đỗ Khang đã đặt trước mặt, là vật trong túi của mình.
"Vậy thì mời bà chủ làm chứng."
Dịch Thiên Hành cười nói.
"Ừ, Long Môn khách sạn không cho phép động võ, bằng không, sẽ bị khách sạn trục xuất, đây là thiết luật, bất quá, các ngươi chỉ so lực lượng, vậy dĩ nhiên không có vấn đề. So lực lượng biện pháp tốt nhất, đó là so tay. Không bằng cứ dùng cách này để giao đấu thắng thua. Các ngươi thấy sao?"
Kim Tương Ngọc chớp mắt, khẽ cười nói.
"Được, ta không có ý kiến." Lão Quỷ lập tức gật đầu nói. Đây là so đấu lực lượng trực tiếp nhất, không có bất kỳ âm mưu quỷ kế nào có thể dùng, lực lượng mạnh yếu, so sánh là biết.
"Ta cũng không có ý kiến."
Dịch Thiên Hành nghe được, cũng không chần chờ, trực tiếp đồng ý.
Phương pháp này nghe không cao sang gì, lại là va chạm trực tiếp nhất của lực lượng.
Không lâu sau, xuống đến lầu một.
Dịch Thiên Hành và đại hán kia đối diện nhau, thân thể khôi ngô đứng trước mặt, quả thực có một loại áp lực khó tả. Bất quá, đây chỉ là ảo giác do chênh lệch hình thể mang lại, không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào cho Dịch Thiên Hành.
Vẫn vẻ mặt như thường, mặt không đổi sắc nhìn đại hán trước mặt.
Lực lượng khí tức trong thân thể kia quả thực kinh người, đúng là trời sinh thần lực.
"Tiểu tử, ngươi tên gì, quả nhiên có can đảm, lại dám so sức mạnh với ta. Chỉ riêng dũng khí này, đã có tư cách để ta nhớ tên. Đương nhiên, mười vò rượu Đỗ Khang kia cũng không ít."
Lão Quỷ nhếch miệng cười một tiếng nói.
Trong thần sắc mang theo cực kỳ t�� tin.
"Dịch Thiên Hành, muốn thắng ta, không hẳn dễ dàng như vậy." Dịch Thiên Hành cười nhạt nói: "Lần này so tay, chúng ta chỉ so sức mạnh thân thể, không được thi triển chân nguyên pháp lực, ai thi triển, coi như người đó thua. Là một trận định thắng thua hay ba ván hai thắng, do ngươi chọn."
"Vậy ba ván hai thắng đi, ta sợ thắng nhanh quá, ngươi thua rồi không chịu nhận."
Lão Quỷ cười nhăn nhở nói. Đưa tay ra, lộ ra bắp cơ tràn đầy lực lượng.
Thắng bại tại kỹ năng, thành bại tại nỗ lực. Dịch độc quyền tại truyen.free