Chương 969 : Trở Mặt Vô Tình
Loại khắc chế này thật quá mạnh mẽ.
Luyện thể sĩ khí huyết chí dương, quả thực là vạn tà bất xâm. Bất quá, đối với yêu ma quỷ quái mà nói, luyện thể sĩ cũng là huyết thực hoàn mỹ nhất trong mắt chúng. Một khi nuốt chửng tinh huyết luyện thể sĩ, không chỉ tu vi tăng tiến, thậm chí còn có được các loại chỗ tốt kinh người. Đúng là đại bổ dược hàng đầu.
Không thể nghi ngờ, luyện thể sĩ chính là thịt Đường Tăng.
Sơ sẩy sẽ bị yêu ma săn giết, nấu thành lẩu, triệt để tiến vào ngũ tạng lục phủ của chúng.
Nhưng ngay sát na vừa rồi, Thụ yêu mỗ mỗ rõ ràng cảm giác được một loại khí tức tử vong mãnh liệt. Nguồn sức mạnh kia hầu như tr�� mạng, uy hiếp lực có thể nói là đáng sợ. Dù ẩn giấu trong bóng tối, nấp trong rừng cây, vẫn không mang đến cho ả quá nhiều cảm giác an toàn.
"Dĩ nhiên là một luyện thể sĩ, khí huyết thật mạnh mẽ. Yêu nghiệt này từ đâu chui ra? Cảnh giới luyện thể mà có thể đạt đến mức độ này."
Yến Xích Hà vốn đang lo lắng, không ngờ thế cuộc chuyển biến nhanh như vậy. Không chỉ rễ cây mạnh mẽ bị chém đứt, ngay cả yêu ma núp trong bóng tối cũng phải kiêng kỵ ba phần.
Mà những người này càng thêm lợi hại. Không chỉ dám chặt đứt rễ cây Thụ yêu, lại còn dám mở miệng đòi thị nữ. Dưới trướng Thụ yêu là một đám ma nữ, những người này thực sự không biết sợ sệt sao? Ngay cả ma nữ cũng dám đem ra làm thị nữ.
Tình hình tiến triển hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Yến Xích Hà.
Không phải đến chém yêu sao? Sao lại nói đến giao dịch rồi?
Là thế đạo biến đổi quá nhanh, hay là ta đang nằm mơ?
Yến Xích Hà tự lẩm bẩm. Thần sắc tràn đầy vẻ không thể tin, trợn mắt há mồm nhìn hết thảy trước mắt.
"Tốt, đã như vậy, vậy Bản mỗ mỗ cũng bán các ngươi một ân tình. Các ngươi muốn một thị nữ, vậy thì tự mình đến chọn. Chọn ai, coi như mỗ mỗ tặng cho các ngươi làm tỳ nữ, hầu hạ các vị đạo hữu."
Thụ yêu mỗ mỗ hơi trầm ngâm rồi mới mở miệng.
Trong lời nói đã rõ ràng biểu lộ một tia kiêng kỵ mãnh liệt.
Mọi giao dịch đều xây dựng trên thực lực. Nếu thực lực không ngang nhau, dĩ nhiên không thể có giao dịch bình đẳng. Bắt ả giao ra một ma nữ thì càng không thể. Dựa vào cái gì? Không có thực lực, dựa vào cái gì bắt ả đưa ma nữ? Chuyện này quả là đùa giỡn.
"Tốt lắm, đem ma nữ trong tay ngươi gọi ra hết, từ bên trong chọn một cái, tự nhiên cũng chọn được người tốt đẹp, có thể lọt vào mắt."
Thái Diễm cũng gật đầu nói.
"Đi ra đi. Để mấy vị đạo hữu nhìn. Ai có thể được chọn, đó là phúc khí kiếp này của các ngươi."
Thụ yêu mỗ mỗ nghe vậy, phát ra một tiếng the thé ái nam ái nữ, nghe tới cực kỳ rợn người, khiến người ta cảm thấy không thoải mái, hết sức không tự nhiên.
"Vâng, mỗ mỗ."
Trong rừng cây truyền đến một tràng tiếng đáp ứng lanh lảnh.
Lập tức thấy, trước mặt Dịch Thiên Hành mấy người, từng trận âm phong thổi qua, từng cô gái thân mang lụa mỏng, trên người mang theo vẻ diễm lệ tuổi thanh xuân dồn dập xuất hiện. Gầy có, béo có, hầu như không thiếu thứ gì, dường như ngay lập tức bước vào nữ nhi quốc, khiến người ta cảm thấy con ngươi dường như không đủ dùng.
Mỗi một người đều có thể nói là ít nhất trăm người chọn một, ngàn người chọn một mỹ nữ. Khi còn sống đều là khuê tú danh tiếng lan xa.
Giờ khắc này toàn bộ xuất hiện, đều khiến người ta hoa mắt.
Trong đó, thình lình có thể thấy Niếp Tiểu Thiến cũng ở bên trong.
Khí chất của nàng trong đám ma nữ có thể nói là hạc giữa bầy gà, vô cùng bắt mắt.
"Quả nhiên là ra bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn."
Dịch Thiên Hành thấy vậy, âm thầm gật gù. Trong mắt hắn, những ma nữ trước mắt không nghi ngờ gì, từng người đều quấn quanh oán khí, hoặc mang theo dâm tà khí, nguyên âm không còn. Hiển nhiên, bình thường không phải là ma nữ giữ mình trong sạch gì cho cam.
So sánh, Niếp Tiểu Thiến giữ mình trong sạch càng thêm hiếm thấy, càng thêm quý giá.
"Vậy chọn nàng đi. Thụ yêu, giao ma nữ này cho Bản cung, Bản cung lập tức rời đi."
Yêu Nguyệt trong mắt cũng lộ ra một tia tán thưởng, đưa tay chỉ về Niếp Tiểu Thiến, không chút khách khí đòi hỏi.
"Tiểu Thiến? Không được, Tiểu Thiến không nằm trong phạm vi được chọn."
Thụ yêu mỗ mỗ nghe vậy, rõ ràng ngẩn người một chút, lập tức phủ nhận.
Hiển nhiên, ả không có ý định đem Niếp Tiểu Thiến đưa đi.
"Ngươi chọn những người khác, mỗ mỗ có thể làm chủ, mặc kệ đạo hữu coi trọng mấy vị, đều có thể đưa cho các ngươi. Chỉ là, Tiểu Thiến không được. Nàng đã hứa cho người khác." Thụ yêu mỗ mỗ vội nói.
"Hừ, những thứ son phấn tầm thường kia sao lọt vào pháp nhãn của Bản cung? Bản cung chính là muốn Tiểu Thiến này làm thị nữ. Ngươi nếu không đáp ứng, đừng trách chúng ta không khách khí, ở đây đại khai sát giới."
Yêu Nguyệt không hề khách khí nói, quả quyết từ chối đề nghị của Thụ yêu.
Đùa gì chứ, đến đây vốn là vì Niếp Tiểu Thiến, bằng không, đâu rảnh ở đây phí lời với ả lâu như vậy, đã sớm trực tiếp giết tới, sao lại đợi đến bây giờ.
"Không sai, là can qua hay ngọc bạch, ngươi tự chọn đi."
Dịch Thiên Hành vào lúc này cũng lên tiếng.
Lời nói ẩn chứa uy hiếp không hề che giấu.
Ta chính là uy hiếp ngươi thì sao? Ngươi cho cũng phải cho, không cho cũng phải cho.
"Các ngươi..."
Thụ yêu mỗ mỗ nghe vậy, rõ ràng nổi giận trong người. Nếu không phải đối diện mấy người cực kỳ đáng ngại, ả đã sớm triển khai thủ đoạn, mạnh mẽ đánh chết, làm chất dinh dưỡng, đâu còn đợi đến bây giờ.
"Tốt, Tiểu Thiến có thể cho các ngươi, bất quá, các ngươi nhất định phải lập tức rời đi, vĩnh viễn không được bước vào Lan Nhược tự."
Thụ yêu mỗ mỗ trầm mặc một lúc, cuối cùng vẫn là lựa chọn đồng ý.
Ả không biết lựa chọn động thủ sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ là vừa mới rời khỏi phong ấn, ả không muốn đối mặt với cường địch như vậy. Mọi chuyện đợi sau này hãy nói, món nợ này sớm muộn cũng sẽ thanh toán.
"Tiểu Thiến, con qua đó, sau này phải cố gắng hầu hạ mấy vị đạo hữu này, bằng không, mỗ mỗ sẽ không cao hứng đâu." Thụ yêu mỗ mỗ phân phó.
"Vâng, mỗ mỗ."
Niếp Tiểu Thiến nghe vậy, trong lòng âm thầm vui sướng, bất quá, trên mặt không dám biểu lộ gì, chỉ mở miệng đáp ứng.
Lập tức, nàng hướng về phía Dịch Thiên Hành bọn họ đi tới.
Thấy cảnh này, rất nhiều ma nữ trên mặt dồn dập lộ ra vẻ hâm mộ. Theo các nàng, dù là làm thị nữ, chỉ cần có thể rời khỏi sự khống chế của mỗ mỗ, đó cũng là chuyện tranh nhau mà đến.
Điều này khiến các nàng làm sao không ước ao?
Quả thực là ước ao muốn chết.
Tiểu Thiến cung kính đứng thẳng sau lưng Dịch Thiên Hành mấy người, một bộ dáng thị nữ.
"Đã như vậy, mỗ mỗ vẫn là đem hồn đăng của Tiểu Thiến giao ra luôn đi, bằng không, giữ hồn đăng ở đây, vậy Tiểu Thiến tính là thị nữ của chúng ta, hay là thị nữ của mỗ mỗ ngươi?"
Thái Diễm khẽ cười nói.
Thụ yêu mỗ mỗ nghe vậy, lần thứ hai trầm mặc nửa ngày. Trong lòng ả quả thật có những ý nghĩ khác. Theo ả, chỉ cần hồn đăng trong tay, Niếp Tiểu Thiến coi như rời đi, cũng vẫn phải ngoan ngoãn trở về, như thường phải tiếp thu sự khống chế của ả. Tặng không cũng không khác gì. Nhưng nếu đem hồn đăng giao ra, vậy thì tương đương với thật sự đừng hòng khống chế Niếp Tiểu Thiến nữa.
Muốn nàng trở về, càng là không thể.
"Tốt, cho ngươi thì cho ngươi."
Cuối cùng, Thụ yêu mỗ mỗ vẫn là lựa chọn thỏa hiệp.
Dứt lời, ngay lập tức, một chiếc hồn đăng đen nhánh từ nơi sâu trong rừng cây bay lên trời, nhanh chóng hướng về phía Dịch Thiên Hành mà đến. Đưa tay tiếp lấy, Niếp Tiểu Thiến trên mặt lộ ra vẻ vui sướng. Nàng có thể cảm giác được, đây quả thật là hồn đăng của mình, loại cảm ứng này không sai được, bên trong tồn tại thần hồn của nàng.
Dịch Thiên Hành sau khi nhận được ám hiệu của Tiểu Thiến, cất hồn đăng đi, ngước mắt nhìn về phía nơi sâu trong rừng cây, cười lạnh nói: "Thụ yêu, ngươi có biết ta là ai không?"
"Đang muốn hỏi đạo hữu lai lịch ra sao."
Thụ yêu mỗ mỗ kinh nghi nói.
"Bản vương chính là chủ nhân vương triều Đại Dịch, Dịch Thiên Hành."
Dịch Thiên Hành cười lạnh nói: "Ng��ơi giết con dân Đại Dịch ta, theo luật pháp Đại Dịch, kẻ phạm con dân Đại Dịch, tất phải chết. Ngươi lại dám giết tu sĩ Đại Dịch ta, nuốt chửng máu thịt tinh hoa, tội đáng chém."
Đáng chém!!
Hai chữ cuối cùng vừa thốt ra, ngay lập tức, trong lúc trở tay, đã hướng về nơi sâu trong rừng cây đánh ra một chưởng. Một viên ấn tỷ màu vàng xuất hiện dưới chưởng, bay lên trời, nhanh chóng hướng về vị trí bản thể Thụ yêu trấn áp tới. Bản thể Thụ yêu, dưới Tiên Thiên Âm Dương Nhãn, không chỗ che thân.
Thân thể thần thông - Trấn Ngục Ấn!!
Trên Trấn Ngục Ấn, Long Tượng màu vàng tỏa ra thần uy mênh mông, tựa như có thể liên kết toàn bộ thiên địa.
Dưới cổ ấn, hư không thậm chí tất cả sự vật đều bị cầm cố.
Bốn cây Thiên Trụ cực lớn trấn áp tứ cực.
Sau khi đột phá đến luyện thể tam chuyển, sức mạnh thân thể đột phá triệu cân. Ba viên tinh thần trên cổ ấn lấp lánh, ba triệu cân sức mạnh to lớn triệt để bạo phát. Vô tận kim quang cuồn cuộn không ngừng từ cổ ấn tỏa ra, che ngợp bầu trời, bao phủ khu vực bản thể Thụ yêu, tựa như một vầng thái dương màu vàng, rực rỡ vô cùng.
Đặc biệt là, bên trong không chỉ dùng khí huyết thôi thúc, mà còn rót vào chân nguyên pháp lực khổng lồ trong cơ thể, khiến uy lực thần thông lần thứ hai tăng vọt, đạt đến trình độ kinh người hơn.
"Khốn nạn, ngươi không giữ chữ tín! Đây là thần thông gì? Vì sao hư không lại bị cầm cố?"
Thụ yêu mỗ mỗ phát ra tiếng rống giận dữ phẫn nộ.
Trong lời nói, lửa giận có thể đốt cháy hư không.
"Bản cung không ra tay, ra tay chính là phu quân ta."
Yêu Nguyệt bình tĩnh nói: "Giữ chữ tín với yêu ma, chẳng phải kẻ ngốc sao?"
"Khốn nạn, Cực Độ Ma Giới!!"
Thụ yêu mỗ mỗ nghe vậy, hầu như tức giận đến muốn thổ huyết, phát ra một tiếng gào to.
Vô số ma quang đen nhánh bỗng dưng bắn ra, che ngợp bầu trời bao phủ bản thể bên trong. Trong ma quang này, dường như có thể cảm nhận được khí tức sức mạnh của "lĩnh vực". Lĩnh vực, đây là thủ đoạn cường đại của cường giả Pháp Tướng cảnh.
"Trở lại."
Dịch Thiên Hành cười gằn, lần thứ hai đánh ra một chưởng.
Ngay lập t��c, chỉ thấy Phúc Địa Ấn màu huyền hoàng hiện lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, vừa xuất hiện đã bay lên trời, hướng về phía Thụ yêu trấn áp xuống.
Ầm ầm ầm!!
Phúc Địa Ấn giáng xuống, mặt đất rung chuyển, từng luồng lực lượng rung động điên cuồng bạo phát. Thụ yêu rõ ràng cảm giác được, rễ cây dưới đất của mình xuất hiện vết nứt, bị chấn động thành bột mịn, áp lực vô hình nghiền ép tới.
Đời người như một giấc mộng, hãy trân trọng từng khoảnh khắc. Dịch độc quyền tại truyen.free