(Đã dịch) Vô Tận Đan Điền - Chương 1491 : Kỳ quái thi thể ( hạ ) ( 3 )
Rầm!
Phá Thần Chu xé rách không gian, tốc độ nhanh như tia chớp tiến lên phía trước.
Vạn Lực Vương, Thanh Diệp Vương, Huyền Thiền Vương hai mặt nhìn nhau, nuốt khan một ngụm nước bọt, con ngươi như muốn rớt ra ngoài.
Vốn dĩ chúng nó đã biết thực lực của Niếp Vân khẳng định tiến bộ rất nhiều so với trước kia, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ cường đại đến mức này.
"Vừa nãy chủ nhân nói, tốc độ của chúng ta có chút chậm chạp, ta còn không phục, cảm thấy dựa vào Huyền Thiền Vương dực của ta, chắc chắn sẽ không cản trở, bây giờ mới biết... Đâu chỉ là cản trở, quả thực là kéo chân sau..."
Đứng ở trên khoang thuyền, cảm nhận được cuồng phong xé rách không khí phả vào mặt cùng không gian không ngừng lùi lại, khuôn mặt của Huyền Thiền Vương từ kinh ngạc dần dần trở nên mất cảm giác.
Thứ mà nó am hiểu nhất là tốc độ, giờ đây so với Phá Thần Chu trước mặt, quả thực chẳng khác nào ốc sên.
"Cái Phá Thần Chu này mặc dù là đỉnh cao Hỗn Độn thần binh, nhưng muốn có tốc độ như thế này, còn phải xem ai thôi thúc nó, nếu như ta thôi thúc, một phần mười tốc độ này cũng không có..."
Nhìn về phía thiếu niên đứng ở phía trước nhất của boong tàu, trong mắt Vạn Lực Vương mang theo lòng sùng bái nồng đậm.
Cho dù binh khí tốt mà không có đủ thực lực, cũng không cách nào phát huy hiệu quả mạnh nhất, cái Phá Thần Chu này tuy rằng lợi hại, nhưng đặt ở trong tay nó, chẳng khác nào minh châu bị vùi dập, mà ở trong tay đối phương, lại có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất!
"Mới vừa nhìn thấy Niếp Vân đại nhân, ta cảm thấy hắn cũng chỉ là sử dụng Chủ Tể phù ấn, thực lực chân thật so với ta còn kém rất xa, hiện tại... Một trăm ta cộng lại cũng khẳng định không phải đối thủ!"
Thanh Diệp Vương cũng tràn đầy sùng bái, vừa cảm khái vừa nhìn về phía Huyền Thiền Vương ở cách đó không xa với vẻ ước ao: "Vẫn là ngươi tinh mắt, trước kia ta cảm thấy ngươi nhận nhân loại làm chủ là tự cam đoạ lạc. Bây giờ mới biết, ngươi đã đưa ra một lựa chọn sáng suốt đến nhường nào!"
"Đó là tự nhiên!" Huyền Thiền Vương ngẩng đầu, vẻ mặt kiêu ngạo.
"Đến rồi!"
Tam đại vương giả đang bàn luận thì một thanh âm vang lên bên tai, đồng thời ngẩng đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy một mảnh hải dương to lớn xuất hiện ở trước mặt.
Vùng biển này không phải nước, mà là một loại chất lỏng khiến người ta cảm thấy khiếp đảm sợ hãi, dính vào trên người sẽ bốc cháy như ngọn lửa, khiến người ta tràn ngập tuyệt vọng.
"Tuyệt Vọng Chi Thủy! Một trong Tứ Đại Tử Thủy nổi danh nhất trong Hỗn Độn!"
Đứng ở đầu thuyền, Niếp Vân nhìn hải dương trước mắt với vẻ mặt hờ hững.
Tuyệt Vọng Chi Thủy, một loại chất lỏng đặc thù, có thể ăn mòn linh hồn người, khiến người ta nhiễm tâm tình tuyệt vọng, hiệu quả cực mạnh, mặc dù cường giả có hai ngàn tám trăm nhánh đại đạo cũng khó mà thoát khỏi.
"Thi thể kia ở trung tâm hải dương này, chúng ta chưa bao giờ dám tới gần..." Thanh Diệp Vương cẩn thận từng li từng tí một nói.
"Vậy chúng ta vào thôi!"
Niếp Vân gật đầu, khởi động Phá Thần Chu liền muốn bay vào.
"Đại nhân khoan đã. Chúng ta có cần chuẩn bị một chút không? Tuyệt Vọng Chi Thủy một khi nhiễm vào người, căn bản không có cách nào loại trừ..."
Thanh Diệp Vương tỏ vẻ cảnh giác, mang theo sự kiêng kỵ nồng đậm đối với hải dương tuyệt vọng trước mắt.
"Không cần, các ngươi chỉ cần an tâm chờ ở trên thuyền, đừng đi lung tung là được!"
Niếp Vân vung tay, không hề để ý đến hải dương to lớn trước mắt, nhẹ nhàng vồ một cái, một luồng ý niệm khổng lồ liền bao phủ lên. Thân tàu ưỡn lên một cái, tiến thẳng vào hải dương.
Tuyệt Vọng Chi Thủy này đối với cường giả có hai ngàn tám trăm nhánh đại đạo đều có hiệu quả rất lớn, nhưng đối với Niếp Vân lúc này mà nói, không có chút uy hiếp nào, tinh thần hơi động, liền ngăn cách khí tức ra bên ngoài, không hề thấm vào, không tạo ra bất kỳ ảnh hưởng gì.
"Chuyện này... Như vậy cũng được sao?"
Thấy hắn trực tiếp dùng ý niệm gạt chất lỏng khiến người ta nghe đến đã biến sắc ra, Thanh Diệp Vương đều giật mình.
Đây rốt cuộc là thực lực mạnh đến mức nào?
Tốc độ của thân tàu ở bên trong đại dương không hề giảm bớt, mấy chục hơi thở trôi qua, liền nhìn thấy một cái thi thể to lớn nằm ngang ở chính giữa hải dương, có tới bảy tám chục trượng, từng đạo sát khí lan tỏa trên đó, đẩy Tuyệt Vọng Chi Thủy xung quanh ra một bên.
Những sát khí này vô cùng hung mãnh, đừng nói Thanh Diệp Vương, Huyền Thiền Vương, ngay cả Niếp Vân khi đến gần cũng cảm thấy trong đầu từng trận mê muội.
"Quả nhiên không phải thi thể của Chủ Tể, cũng không phải của cường giả Bán Bộ Chủ Tể..."
Liếc mắt nhìn, vẻ mặt Niếp Vân nghiêm nghị.
Tuy rằng hắn chưa từng thấy cường giả cấp bậc Chủ Tể, nhưng thực lực đạt đến trình độ này, đối với cường giả Chủ Tể rất hiểu rõ, thi thể này tuyệt đối không phải Chủ Tể, điều khiến người ta khiếp sợ chính là, trên người thi thể này không có một chút khí tức đại đạo nào, nếu như đoán không sai, khi còn sống hắn e rằng còn chưa lĩnh ngộ được một đại đạo nào!
Một người chưa lĩnh ngộ được một đại đạo nào, sau khi chết thi thể lại có thể khiến mình cảm thấy khiếp đảm, đây rốt cuộc là ai? Tại sao lại quái lạ như vậy?
Dù là Niếp Vân kiến thức rộng rãi, cũng cảm thấy đầu óc mơ hồ, không thể nào hiểu rõ được.
"Thiên Nhãn!"
Xem một vòng không nhìn ra bất kỳ điều kỳ lạ nào, hai mắt Niếp Vân tỏa ánh sáng, Thiên Nhãn bắn nhanh ra.
Dưới ánh sáng của Thiên Nhãn, tất cả chi tiết nhỏ xung quanh đều hiện rõ.
Vị trí của thi thể to lớn, không gian vặn vẹo, ánh sáng chiếu vào, phản xạ ra bảy màu sắc.
"Không phải thi thể của Tu La Vương..."
Niếp Vân lắc đầu.
Nếu không phải thi thể của Chủ Tể, cũng không phải của Bán Bộ Chủ Tể, sau khi chết vẫn còn uy năng như thế, e rằng chỉ có thể là thi thể của cường giả Phong Vương, thế nhưng cường giả Phong Vương tổng cộng chỉ có một người chết... Tu La Vương!
Nhưng đây tuyệt đối không phải thi thể của Tu La Vương!
Đối với Tu La Vương hắn quen thuộc hơn bất cứ ai, nếu thật là thi thể của đối phương, tuyệt đối có thể nhận ra ngay lập tức.
"Chủ nhân, ngài xem chỗ kia có phải có gì đó không đúng không?"
Đột nhiên Thanh Diệp Vương phát hiện ra điều gì đó, chỉ về phía trước.
"Hả?" Niếp Vân nhìn theo hướng ngón tay của nó, lông mày không khỏi nhíu chặt.
Quả thực để hắn nhìn ra điều không đúng.
Thi thể nằm thẳng ở giữa đại dương, yên tĩnh hờ hững, chẳng khác nào một tảng đá bình thường, vốn tưởng rằng đã chết đi hàng tỉ năm sẽ không có bất kỳ động tĩnh gì, nhưng lúc này nhìn sang, lại thấy lồng ngực của thi thể thỉnh thoảng nhúc nhích một thoáng, mỗi lần nhúc nhích, lại có từng vòng từng vòng sức mạnh từ đằng xa gào thét mà đến, chậm rãi hòa vào trong đó.
Động tác này, phảng phất thi thể đang... hô hấp!
Một cái thi thể đã chết đi không biết bao nhiêu ngàn tỉ năm lại đang hô hấp?
Nghĩ đến thôi cũng khiến người ta sởn cả tóc gáy!
"Cái thi thể này dường như đang nuôi nhốt các ngươi, coi các ngươi là quân bài để hắn phục sinh!"
Niếp Vân đã trải qua sóng to gió lớn, đương nhiên sẽ không sợ hãi, lông mày nhíu lại, vẫn cảm thấy khủng bố đến cực điểm, khó mà tin nổi.
"Nuôi nhốt chúng ta?"
Vẻ mặt Vạn Lực Vương lộ ra vẻ khó tin.
"Không biết ai đã đánh giết thi thể này, hồn phi phách tán, theo đạo lý bình thường, tuyệt đối không có khả năng phục sinh, nhưng hắn không biết đã dùng bí pháp gì trước khi chết, bao trùm một vùng lớn, chỉ cần sinh mệnh nào sinh ra ở nơi này, đều sẽ trở thành chất dinh dưỡng của hắn, cung cấp đầy đủ sức mạnh cho hắn phục sinh sau này!"
Niếp Vân chậm rãi nói, tuy rằng đã đoán ra sự tình, nhưng trong mắt vẫn lộ ra vẻ ngơ ngác không thể tin được.
"Bao trùm? Chất dinh dưỡng?"
Sắc mặt Huyền Thiền Vương và những người khác đồng thời trở nên vô cùng khó coi, lúc này mới biết tại sao chúng nó không thể rời khỏi Thập Tuyệt Cổ Địa, hóa ra chúng nó chỉ là chất dinh dưỡng để thi thể này phục sinh, thực lực càng mạnh, tác dụng của chúng đối với hắn cũng càng lớn.
"Đây là bí pháp gì? Sao chưa từng nghe nói?"
Vạn Lực Vương không nhịn được hỏi.
Đây rốt cuộc là bí pháp nghịch thiên quái lạ gì? Lại có thể khiến người chết phục sinh?
Dường như trong ba ngàn đại đạo, cũng không có phương pháp này!
"Ta cũng không biết, nó xác thực không thuộc về bất kỳ đại đạo nào trong ba ngàn đại đạo!"
Niếp Vân nhíu mày thành cục, cũng tràn đầy kỳ quái.
Nếu như kẻ này là người sinh ra từ Hỗn Độn Hải Dương, tất nhiên phải tuân theo pháp tắc của Hỗn Độn Hải Dương, thi triển thủ đoạn phù hợp với ba ngàn đại đạo, mà cảnh tượng quái dị trước mắt, tuyệt đối không phải bất kỳ đại đạo nào trong ba ngàn đại đạo, đối phương rốt cuộc đã làm thế nào?
Thi thể này rốt cuộc là ai? Lại bị ai đánh giết? Tại sao lại ở chỗ này?
Một loạt vấn đề vang vọng trong đầu, lông mày Niếp Vân càng nhíu càng chặt, ý kỳ quái trong mắt cũng càng ngày càng đậm.
"Các ngươi ở đây chờ, ta qua xem một chút!"
Thân thể khẽ động, Niếp Vân đưa ra quyết định.
"Chuyện này... Chủ nhân cẩn thận!"
Huyền Thiền Vương vốn muốn nói muốn đi cùng hắn, nhưng nghĩ một hồi, nó đi qua chỉ khiến chủ nhân thêm phiền phức, không thể làm gì khác hơn là từ bỏ ý định, dặn dò.
"Ừm, yên tâm đi!"
Để Phá Thần Chu ở lại tại chỗ, bước lên một bước, Niếp Vân lăng không hư độ, trong thời gian ngắn ngủi đã đến ngay phía trên thi thể.
Vù!
Đang định rơi xuống trên thi thể để quan sát kỹ xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra, đột nhiên bên tai vang lên một tiếng, một luồng ý niệm đặc thù đột nhiên lao tới, xâm nhập thẳng vào đầu óc của hắn.
Ý niệm này giống như một cái dùi, sắc bén vô cùng, dù là hắn cũng không thể tránh khỏi.
"Không ổn!"
Sắc mặt biến đổi, toàn thân Niếp Vân không khỏi cứng đờ.
Dịch độc quyền tại truyen.free