(Đã dịch) Bất Quá Thị Hắc Ma Pháp Phòng Ngự Khóa Giáo Thụ Bãi Liễu - Chương 226 : Ba cái thế giới
Trong phòng làm việc của hiệu trưởng yên tĩnh im ắng.
Phượng hoàng Fawkes vừa Niết Bàn xong, tựa như đang hồi phục thể lực, vùi mình trong tổ chim, ngủ thiếp đi trong bóng tối. Trên bức tường treo đầy tranh chân dung, mỗi đời hiệu trưởng trong tranh đều đang nhắm mắt tĩnh dưỡng, nhưng chẳng có ai phát ra tiếng ngáy nhẹ li ti.
Sherlock ngây người nhìn thẳng về phía trước, rõ ràng đang cực kỳ kinh ngạc trước lời nói đó.
“Ngươi nói là, mẹ tôi nàng còn chưa chết!”
Dumbledore nhẹ nhàng xoa mu bàn tay mình bằng ngón cái, ông bình tĩnh nói.
“Ta cũng rất hy vọng là như vậy, nhưng sự thật là Sally đã mất vào năm con ba tuổi.”
“Vậy thứ ẩn náu trong chủ hồn của Voldemort là gì?”
Dumbledore không trực tiếp trả lời vấn đề của cậu, mà bất chợt siết chặt hai bàn tay đan vào nhau, rồi hỏi ngược lại.
“Con biết U Linh hình thành như thế nào không?”
Sherlock tự lẩm bẩm.
“Bởi vì trước khi chết có chấp niệm quá lớn, không muốn rời khỏi thế giới người sống…”
“Linh hồn quả thật kỳ diệu như vậy,” Dumbledore khẽ nói, “Sally muốn dùng phần linh hồn đã phân tách của mình kéo Tom cùng xuống thế giới của người chết, nhưng khi nhận ra mình không thể làm được điều đó, phần linh hồn vốn nên rời đi để bước tiếp trên một con đường khác, vì không cam tâm, đã tiếp tục ở lại thế giới người sống.”
“Thế giới này được chia thành ba loại: Thế giới của người sống, thế giới của người chết, v�� thế giới của tinh thần mà chỉ phù thủy mới có thể nhìn thấy.”
“Phép thuật bắt nguồn từ cảm xúc, cảm xúc lại xuất phát từ linh hồn; linh hồn và tinh thần thì đều chung một cội nguồn. Muggle chỉ là người sống đơn thuần, còn người chết thế nào thì không rõ; còn phù thủy là sự kết hợp giữa người sống và tinh thần, U Linh lại là sự kết hợp giữa người chết và tinh thần.”
“Dù là phù thủy hay U Linh, tinh thần mới là yếu tố chủ đạo. Khi tinh thần – hay cũng có thể gọi là cảm xúc – đủ kiên cường, đủ mạnh mẽ, thì nó có thể chi phối cả người sống và người chết.”
“Đây là thứ sức mạnh Tom vĩnh viễn không thể nào hiểu được, và đây cũng là loại phép thuật mạnh mẽ nhất.”
Giọng Dumbledore trầm thấp, nhưng đôi mắt xanh lam của ông lại rạng rỡ lạ thường, như đang kể về một điều vĩ đại mà ít người hay biết.
Sherlock im lặng, chậm rãi thốt ra một từ.
“Yêu.”
Lão nhân râu trắng ngồi đối diện cậu thoải mái nở nụ cười.
“Rất nhiều người từng hỏi ta phép thuật mạnh nhất trên đời là gì, ta đều không hề giấu giếm mà nói cho họ biết rằng ta biết rõ sức mạnh vĩ đại đó. Nhưng con là người đầu tiên, Sherlock, người đầu tiên nói ra từ đó với ta.”
“Ai cũng biết cảm xúc là chìa khóa để giải phóng phép thuật, vậy cảm xúc nào là mãnh liệt nhất, vĩ đại nhất và vô tư nhất? Một đáp án như thế nằm ngay trước mắt tất cả phù thủy, nhưng những người thực sự nhìn thấu được nó, trong toàn bộ lịch sử phép thuật, cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.”
“Mẹ con, bà là người nhìn rõ nhất điều đó. Dù là những gì bà để lại cho con hay những gì bà muốn làm, bà đều đã vận dụng sức mạnh vĩ đại ấy.”
“Phần linh hồn của Sally tách ra với ý định kéo Tom xuống thế giới người chết chính là nhờ vào sức mạnh này mà ẩn nấp được. Tuy nhiên, nó suy cho cùng chỉ là một phần linh hồn bị Sally bỏ lại, mang ý muốn kéo Tom cùng chết chung.”
Giọng Dumbledore dần trở nên trầm buồn.
“Còn Sally thực sự, chính là người bị cưỡng ép truyền vào vô vàn ký ức oán hận, thù hằn, khiến bà hoàn toàn phát điên, rồi cuối cùng bị trả về nơi xuất phát. Cuối cùng, bà mang theo những ký ức đó trút hơi thở cuối cùng trên giường bệnh tại St. Mungo’s, mang theo linh hồn không trọn vẹn để bước trên một con đường khác vĩ đại hơn.”
Sherlock mấp máy môi, không phát ra tiếng, nhưng những ai quen thuộc có thể nhận ra từ khẩu hình của cậu, cậu ấy đang nói cái tên “Bella”.
Trong lòng, cậu lại ghi thêm một khoản nợ cho người phụ nữ này; giờ đây đã thành hai món.
“Vậy tại sao thầy lại nói, khi Voldemort biết thân phận của con, sẽ đặt con ngang hàng với Harry và muốn giết con?”
Dumbledore nghiêm nghị nói.
“Tom thừa biết Sally đã làm gì, biết rõ trong linh hồn mình có thêm một U Linh vẫn luôn tìm cách kéo hắn xuống thế giới người chết. Nhưng hắn không tài nào giải quyết được. Trường Sinh Linh Giá đã phân liệt linh hồn hắn để hắn có thể trường sinh bất tử, nhưng đồng thời, linh hồn hắn cũng trở nên tan tác, khiến ngay cả chủ hồn, dù có thể tái sinh sau khi chết, cũng rách nát không kém.”
“Hắn không thể tự mình thoát khỏi sự đeo bám của Sally, nhưng khi hắn biết Sally thực ra vẫn còn một đứa con trai như con, được giấu kín rất kỹ và vẫn còn sống trên đời, hắn chắc chắn sẽ thử nghiệm một lần.”
“Cũng như năm xưa, hắn dựa vào lời tiên tri mà quyết định đến nhà Potter, đánh cược rằng Harry bé nhỏ là người được dự báo có thể giết chết hắn; hắn cũng nhất định sẽ đánh cược con có phải là chấp niệm của Sally, ẩn náu trong linh hồn hắn hay không.”
Sherlock đến lúc này cuối cùng cũng đã hiểu ra tất cả những gì Dumbledore giấu kín, cậu hít sâu một hơi.
“Vì vậy, các vị đã lập lời thề để giữ kín chuyện này, chính là để ngăn chặn tin tức về việc bà ấy còn có một đứa con trai là con tồn tại trên đời lan truyền ra ngoài, nếu không, trước khi Voldemort tới nhà Potter và mất đi sức mạnh, hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào để giết con.”
Ánh mắt Dumbledore trở nên thâm trầm và sâu thẳm.
“Khi Tom mất đi sức mạnh, những người khác trong giới phép thuật đều cho rằng hắn sẽ không bao giờ trở lại nữa, khi ấy, không một ai trong số những người đã lập lời thề mở lời muốn nói ra sự thật; những gì Sally đã làm không hề được ghi lại trong bất kỳ hồ sơ nào.”
“Trong mắt những kẻ như Tom, phù thủy dám tự mình chống lại trời đất đó vẫn luôn là một bóng hình cô độc. Ta cũng đã hết sức duy trì hình tượng đó của bà ấy, chưa từng để lộ ra dù chỉ một chút tin tức về mối quan hệ giữa con, cha con và Sally ra ngoài.”
“Nhưng tất cả những người biết chuyện này, không ai sẽ quên những gì mẹ dũng cảm của con đã làm, còn ta thì càng không thể nào quên, rằng trong linh hồn của Tom, vẫn còn tồn tại điều mà học sinh tài năng nhất xuất thân từ Hogwarts – mẹ con – đã chấp nhất sâu sắc nhất.”
Ông bình thản nháy mắt với Sherlock, rồi lạnh nhạt nói.
“Không ai có thể chết một cách đương nhiên, và cũng không ai là không đáng chết; ta cũng vậy. Khi cái ngày ta phải chết đến, ta cũng sẽ không hề do dự như mẹ con, nhưng trước khi thời điểm đó đến, con cũng cần biết một vài điều.”
“Khi nào nói ra thì ta chưa từng nghĩ tới, chỉ cân nhắc rằng nếu con thật sự không phù hợp với thế giới phép thuật về sau, thì sẽ chờ đến khi tất cả mọi chuyện kết thúc rồi mới nói cho con biết những điều này.”
“Nhưng những gì con thể hiện đã vượt ngoài dự liệu của mọi người, không chỉ ta, mà cả Kingsley, Minerva, Arthur, Molly, Alastor và những người khác đều đã phải nhìn con bằng con mắt khác xưa.”
“Vì vậy, có lẽ hôm nay chính là thời điểm thích hợp nhất để con bi���t được những điều này.”
“Mẹ con, Sally Helena Forrest, không phải một kẻ điên vô lý, mà bà là người mẹ dũng cảm nhất, vĩ đại nhất và yêu con nhất trên thế giới này.”
Bạn đang đọc bản văn đã được truyen.free tỉ mỉ hoàn thiện để mang đến trải nghiệm tuyệt vời nhất.