Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Bị hiểu nhầm là kẻ bạo chúa trong Dark Fantasy - Chapter 1: Rơi vào

Trong bóng tối, người đàn ông trùm áo choàng đứng thẳng dậy.

Trước mắt anh, một người phụ nữ tóc trắng với nụ cười biến dạng đang dùng dao găm đâm vào bụng của các thành viên tổ đội.

Đó là một người phụ nữ xinh đẹp.

Mặc cho mái tóc trắng chuyển sang màu đỏ tươi từ máu và khuôn mặt cũng nhuốm đầy sự điên loạn, vẻ ngoài vẫn không hề phai mờ của cô ta đã chứng minh điều đó.

Cùng với tiếng dao đâm vào da thịt, người phụ nữ vừa khóc vừa lẩm bẩm.

“Tôi đã bảo là đừng nhìn tôi rồi mà. Nếu mấy người không nhìn tôi thì đã ổn rồi mà. Mấy người đã nói rằng tin tưởng tôi mà…”

Người phụ nữ lẩm bẩm bằng giọng đều đều như thể đã bị hỏng, đâm con dao vào cái xác lạnh ngắt vì đã chết.

“...Hehehe…”

Cô ta cười như một đứa trẻ ngây thơ, rồi cổ của cô ta cứ thế xoay 180 độ.

Rắc, một âm thanh không nên được phát ra từ cơ thể người vang lên, và người phụ nữ cứ quay tròn cổ mình, dường như hoàn toàn không bận tâm.

Ánh mắt của cô ta hướng về người đàn ông, và người đàn ông rút kiếm ra.

Ngay sau đó, máu phun trào và một con quái vật kinh khủng chui ra từ dưới lớp da của cô ta—

“...Hà.”

Đúng là một con game rác rưởi cho chó chơi mà.

Bây giờ thì còn chẳng nổi giận được nữa rồi.

Tôi chậm rãi đặt tai nghe xuống, và biểu tượng tiêu đề quen thuộc hiện lên trước mắt tôi.

Dark Fantasy Saga.

Câu chuyện về việc lên đường cho chuyến hành trình khôi phục lại thế giới đã bị hủy hoại.

Một trò chơi mà ngay cả minh họa của các nữ chính cũng được vẽ hoàn hảo và cốt truyện cũng xuất sắc.

Con game này có một sự phân chia tinh tế giữa phần cuộc sống đời thường ở học viện và phần chiến đấu.

Đồ họa tinh tế, minh họa xuất sắc, và thậm chí khả năng tương tác cũng vô cùng hoàn hảo đến mức nó được ca ngợi liên tục với những lời như ‘Chẳng phải nếu một trò TRPG chất lượng được triển khai thành game thì ta sẽ được cái này sao?’. [note84253]

Nếu phải nói về điểm trừ thì đó sẽ chính là độ khó rác rưởi tựa như hiện thân của việc gây khó dễ vô cớ và cốt truyện hoàn toàn không có tí giấc mơ và hy vọng như thể được viết bởi một ai đó chỉ đọc mỗi văn học thuần túy. [note84254]

Một con game mà nếu ta nghĩ rằng ‘Đây là nữ chính sao?’ thì nhân vật đó sẽ chết, và một nhân vật có minh họa đẹp chỉ sau 30 phút xuất hiện là đã chết luôn.

Tóm tại là ta có thể cảm nhận được quyết tâm dù sao đi nữa cũng phải giết chết tất cả của nhà sản xuất.

Thậm chí độ khó còn nực cười đến mức sẽ xóa tệp lưu trữ nếu chết nữa chứ.

Cùng nhờ vậy, Dark Fantasy Saga là một trò chơi vẫn chưa có một người nào xem được cái kết thật sự ngay cả sau khi đã phát hành được mười ngày.

Trước hết, trò chơi này được làm tốt đến mức tình hình vẫn sẽ trôi đi theo hướng tồi tệ dù cho ta không làm gì.

Như thể phản ánh việc con người chỉ có một cơ thể, nếu ta giải quyết xong một vấn đề, những vấn đề khác mà ta vẫn chưa giải quyết sẽ bùng nổ như thể đã hẹn trước.

Và như thể bảo rằng chúng ta hãy nếm trải điều đó, chỉ riêng bad ending thôi thì đã có hàng chục cái rồi.

Nhưng không chỉ có vậy.

Đúng với phần miêu tả là Dark Fantasy của mình, các nhân vật bắt đầu với việc mang theo đặc tính xấu và năng lực.

Theo thiết lập thì năng lực mạnh sẽ khơi dậy đặc tính xấu.

“...Làm sao mà ta có thể biết là đặc tính xấu sẽ bộc phát tại chỗ ấy hả”

Nếu đặc tính xấu bộc phát lớn như vừa rồi, nhân vật chắc chắn sẽ trở thành một con quái vật.

Cái gì ấy nhỉ.

Theo thiết lập thì sức mạnh to lớn sẽ đi theo nhược điểm khổng lồ thì phải.

Đại khái thì năng lực mạnh mẽ sẽ khơi dậy đặc tính xấu.

Một ví dụ tiêu biểu là người đồng đội phun lửa của tôi có đặc tính xấu là Cuồng phóng hỏa.

Và người bạn vừa cho đi tong dữ liệu mới nhất của tôi thì dù có ngoại hình xinh đẹp nhưng nếu bị những người khác nhìn thì cô ta sẽ phát điên và giết tất cả mọi người.

Tôi đã không nhìn cô ta và đi ngủ rồi đấy.

Chẳng phải nếu nhân vật của tôi không nhìn cô ta thì đến đấy là kết thúc được rồi à?

Thật sự đấy, làm sao mà tôi có thể kiểm soát cả đồng đội của mình được chứ?

Nếu có khuôn mặt xinh đẹp thì không phải nên được nhìn một chút sao?

Nói tóm lại, nhờ có đồ họa xuất sắc và nhân vật sống động, ban đầu trò chơi đã nhận được đánh giá tích cực áp đảo, nhưng bây giờ thì đã tụt xuống chỉ còn tiêu cực sau khi những người đã nếm trải sự đắng cay đưa ra đánh giá.

Tất nhiên là cũng nhờ vậy, nhiều người bao gồm cả tôi đã chịu nhiều khổ cực và vất vả chia sẻ thông tin lên cộng đồng để có thể xem được cái kết.

Nhưng mà cái gì đáng khoe thì vẫn phải khoe chứ.

ㄴLàm kiểu gì vậy;

ㄴCái tên này đúng là ác linh mà…Dù có là 2 giờ sáng hay 2 giờ chiều cũng chỉ đăng về game…

ㄴTên này chỉ đơn giản là một thằng khổ dâm thôi…nhưng mà lại có tỷ lệ hoàn thành nhanh nhất chứ…

ㄴDùng lối chơi gì vậy chế?

ㄴBro plz help me, I got stuck at 24%. (Anh bạn làm ơn giúp tôi với, tôi bị kẹt ở 24%.)

ㄴㄴNoob (Thằng gà)

Tôi nhìn chằm chằm vào trang cộng đồng.

75%.

Tôi có thể đảm bảo luôn.

Trong số tất cả những người đang chơi Dark Fantasy Saga, tôi là người đã đạt được tiến độ xa nhất.

Tiến độ cao nhất tôi nhìn thấy gần đây là 56% thì phải?

Chỉ ở khoảng đấy thôi.

Được rồi.

Trước hết cũng phải chia sẻ chút thông tin chứ nhỉ.

Ngay khi tôi vừa đặt tay lên bàn phím với suy nghĩ đó, một cửa sổ tin nhắn mới xuất hiện trên màn hình tiêu đề.

Lợi ích đặc biệt sao?

Tôi biết là con game này có yếu tố thu thập Ending, nhưng không biết là có lợi ích đặc biệt đấy.

Không, nghĩ lại thì nó rất cần thiết đấy.

Làm sao có thể bảo ta phá đảo con game này chỉ bằng cách mò mẫm mọi thứ được chứ.

Đương nhiên là phải có lợi ích đặc biệt rồi.

“...Phù”

Dù vậy, lại có một tia hy vọng rồi.

Tôi lại mở cửa sổ internet.

[Tệp đính kèm màn hình tiêu đề]

Trước hết hãy cứ thông báo đã.

Tôi chỉ đăng bài viết lên rồi lại hướng mắt về màn hình game.

Được rồi.

Hãy thử lại nào.

Tôi có thể làm được.

Khi tôi nhấn vào cửa sổ

, một cửa sổ mà tôi đã quen thuộc đến mức không muốn nhìn thấy nó nữa hiện lên. Cửa sổ yêu cầu phân bổ chỉ số.

“...Ồ.”

Thật sự là lợi ích đặc biệt này.

Vốn dĩ chỉ số cơ bản được phân bổ cho nhân vật trong Dark Fantasy Saga đều là 5.

Và điểm có thể phân bổ cũng là 5.

Nói cách khác, khi áp dụng lợi ích đặc biệt, tôi đã nhận được thêm khoảng 10 điểm chỉ số nữa.

Và tôi không chút do dự dồn hết đống chỉ số bổ sung này vào một chỗ.

“Mình sẽ không bao giờ phải nhìn thấy tình trạng tồi tệ đó một lần nào nữa.”

Sức mạnh tinh thần thấp đồng nghĩa với việc có một tâm trí yếu.

Việc chiến đấu thì vẫn có thể bằng cách nào đó vượt qua được bằng cách vặn vẹo cơ thể, nhưng những sự kiện xảy ra do thiếu Sức mạnh tinh thần thật sự đủ để khiến tôi tăng huyết áp.

Tự sát vì quá đau buồn sau khi nhìn thấy xác chết của người yêu, tự sát vì quê hương bị phá hủy, bỏ lại đồng đội và chạy trốn sau khi nghe thấy ảo giác âm thanh, vân vân mây mây.

Thậm chí bản thân việc tăng chỉ số trong con game này cũng không hề dễ dàng.

Đặc biệt là các vật phẩm có liên quan đến Sức mạnh tinh thần thì lại càng không có, đến mức tìm được thì phải gọi là phép màu ấy.

Tôi đã nhận ra rằng mình cần phải đặt Sức mạnh tinh thần cao để tránh được những sự kiện chí tử và các nhược điểm.

Tôi hoàn thành việc phân bổ chỉ sổ chỉ trong vỏn vẹn 10 giây, nhấn nút tiếp theo, và một cửa sổ mới xuất hiện.

Dark Fantasy Saga có vô số những loại phép thuật, kiếm thuật và kỹ năng.

Và khi bắt đầu thì ta có thể mang theo một loại kiếm thuật hoặc phép thuật.

Mà, chắc cứ trung thành với lối chơi đã luôn dùng thôi nhỉ.

Trong khi tôi kéo xuống với suy nghĩ đó, một cái tên lạ lẫm lọt vào mắt tôi.

“...Kiếm thuật bị nguyền rủa?”

Tôi có biết cái này.

À, nhớ ra rồi.

Kiếm thuật bị nguyền rủa.

Đó là kiếm thuật của con boss phụ mà tôi vừa mới đánh bại, thật sự là vừa nãy đấy.

Đúng với thiết lập bị nguyền rủa của mình, loại kiếm thuật này tự hào với lượng sát thương điên rồ nhưng ngược lại cũng giảm Thể lực và Sức mạnh tinh thần của chính người sử dụng.

Tôi đã bị đánh trúng bởi cái này một lần và một thành viên tổ đội đã chết ngay tại chỗ nên đã phải chơi lại từ đầu.

“...”

Không, ngược lại thì đây là một cơ hội đấy chứ.

Nếu như tôi có thể vứt bỏ tất cả những đồng đội rác rưởi này và phá đảo trò chơi một mình thì sao?

Với Sức mạnh tinh thần đã tăng đến mức tối đa, có lẽ những đòn tấn công tinh thần thông thường cũng sẽ không có tác dụng.

Thế thì chẳng phải cứ học kiếm thuật này và nốc bình hồi phục vô hạn là được sao?

Đằng nào thì việc cày tiền cũng có thể làm tối đa theo khả năng của mình mà.

“...”

Quyết định rồi.

Lần này tôi sẽ dùng lối chơi này.

Tốt.

Tôi ngả người vào ghế và kiểm tra chỉ số nhân vật.

Tốt lắm.

Lầm này sẽ khác.

Tôi sẽ vứt bỏ hết đống đồng đội rác rưởi và thử bắt đầu một cuộc sống mới không có Đặc tính xấu.

Nếu thất bại thì cứ bắt đầu lại là được mà.

Tôi nhấn nút .

Cùng với đoạn chữ chào mừng quen thuộc đến nhàm chán,

-Thụp.

Một cơn chóng mặt ập đến và cơ thể tôi cứ thể đổ sụp xuống.

“...?”

Chuyện gì đang xảy ra đây?

Cơ thể không có chút sức lực nào.

Tầm nhìn thì đang mờ nhòe đi.

Đợi đã.

Tôi biết hiện tượng này.

Tôi đã từng nhìn thấy nó chỉ trong tiểu thuyết và truyện tranh…!

“Không được…”

Lời lẩm bẩm của tôi tan biến thành hư vô, và ý thức của tôi cứ thế chìm sâu vào bóng tối.

“...dậy.”

“...”

Tôi nghe thấy một tiếng gì đó.

“...bảo là dậy.”

“...”

Cơ thể nặng trĩu, đầu thì đau.

“Tao bảo là dậy ngay!”

“Khụ!”

Một cơn đau đột ngột ập đến ở thượng vị của tôi cùng với một tiếng động lớn.

Tôi cảm nhận được sàn nhà lạnh lẽo qua má mình.

Khi tôi mở mắt, một thiếu niên với dáng vẻ to lớn đang đứng hiên ngang trước mặt tôi.

“Tao cứ nghĩ thằng này là một tên xuất hiện ngầu lòi rồi làm cái gì đó cơ đấy, nhưng mà cái gì đây?”

“...?”

Đợi đã.

Chuyện gì đang xảy ra đây?

Tôi chậm rãi đứng dậy tại chỗ.

Ánh nắng mặt trời xuyên qua khung cửa sổ kính, một hành lang phong cách trung cổ tuyệt đẹp, và bao kiếm được dắt ở ngang hông.

“...”

Tôi biết nơi này.

Nơi đây là Học viện Genua, phụ trách phần cuộc sống thường ngày của Dark Fantasy Saga.

Và thiếu niên với thân hình to lớn đang nhìn tôi ở trước mắt.

Tôi cũng biết thiếu niên này.

Benjamin, phản diện trong Chương Mở đầu, con trai thứ ba của gia tộc Nam tước đang phải đối mặt với nguy cơ bị khai trừ khỏi gia tộc vì những hành vi sai trái của mình.

Kết cục cuối cùng của cậu ta là…

Không.

Bây giờ không phải là lúc.

Đầu tôi hoạt động hết công suất rồi đưa ra một đáp án.

Cảm giác quen thuộc này.

Phải.

Đây chính là Chương Mở đầu.

Vừa là Chương Mở đầu để học về những điều cơ bản trong chiến đấu, vừa cho ta nếm thử trước con game này là thể loại gì.

Nếu định hoàn tiền thì đây chính là thời điểm đó đấy.

Cảm giác như là đang nói với ta như thế vậy.

Nhưng vấn đề lớn nhất là,

“...”

Tôi hướng mắt nhìn về sau.

Một người phụ nữ đang tròn mắt nhìn tôi.

Tôi biết người phụ nữ đó.

Lidia Straw.

Ứng cử viên Thành nữ, và là một trong những con boss của chính truyện.

Và thời điểm Chương Mở đầu diễn ra là 1 năm trước chính truyện.

“...Rắc rối lớn rồi đây.”

“Mày nói gì cơ?”

Thiếu niên nhíu mày trước lời lẩm bẩm của tôi.

Tôi quay sang nhìn cậu ta rồi nhìn cửa sổ.

Bầu trời trong xanh bất tận, và phản chiếu trên mặt kính là một thiếu niên với khuôn mặt như thể không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Mái tóc đen, đôi mắt đỏ.

Đúng là thế giới kỳ ảo có khác, đó là một ngoại hình đẹp.

Tôi biết khuôn mặt này.

Không, phải nói là quen thuộc chứ biết thôi thì chưa đủ.

Vì tôi đã nhìn thấy khuôn mặt này vô số lần khi chơi lại.

Aiden Starfive.

Cậu ta là nhân vật chính của Chương Mở đầu của con game này.

Đợi đã.

Nếu là nhân vật chính của Chương Mở đầu thì…

Trước khi tôi có thể kịp chấp nhận tình hình, một cửa sổ trong suốt xuất hiện trước mắt tôi.

Đợi đã, đây là…

Trước cả khi tôi có thể nắm bắt được tình hình.

Không khí trùng xuống.

Bầu không khí đang tỏa ra từ cơ thể tôi thay đổi.

Mặc dù chủ thể của hiện tượng này là tôi, ngay cả tôi cũng nhận ra được sự thay đổi.

Cảm giác hệt như đang khoác lên mình một thứ gì đó quái dị vậy.

Và tôi không phải là người duy nhất cảm nhận được sự thay đổi đó.

“...Chuyện gì đây?”

Thiếu niên đã đang nhìn tôi dừng lại.

Tôi cũng muốn biết là chuyện gì đang xảy ra đấy.

Trước hết thì hãy bảo cậu ta đừng đến gần vì nguy hiểm nào.

Tôi vươn tay ra ngăn cậu ta lại.

Khoan đã, đừng đến đây.

“Nếu ngươi di chuyển thì ta sẽ giết ngươi.”

…Hả?

“...Mày đang nói cái gì cơ?”

Và cậu ta nhướng một bên mày như thể lời nói của tôi đã làm tổn thương đến lòng tự trọng của thiếu niên đang tuổi dậy thì.

Cậu ta tiến đến gần tôi.

“Cái loại như mày vừa nãy còn đang bị tẩn cho xong, và mày nói cái gì cơ?”

Không phải, tôi bảo là cậu đừng đến cơ mà.

“Ta có giống như là đang nói đùa không? Ta bảo là ta sẽ giết ngươi đấy.”

Không, cái gì đây.

Tôi đâu có nói như vậy.

Ngay khi vừa nghe thấy lời tôi, khuôn mặt của cậu ta liền đỏ bừng lên như thể không kìm được sự tức giận của mình.

“Thằng khốn này…!”

Cậu ta cứ thế vung nắm đấm về phía tôi.

Tôi chưa đánh đấm gì kể từ sau hồi tiểu học rồi.

Nhắm chặt mắt lại, tôi lùi người về sau, theo bản năng nắm lấy thứ gì đó và vung lên.

Thứ mà tôi đã cầm để vung là thanh kiếm đang dắt ở hông mình.

“Ây!”

Cùng với một tiếng kêu kỳ lạ, tôi nhắm mắt và vung bao kiếm để bảo cậu ta đừng đến gần,

Một cửa sổ trong suốt lại xuất hiện trước mắt tôi.

Cái được gọi là cửa sổ trạng thái.

-Vù!!!

Gió nổi lên.

Không, một cơn cuồng phong nổi lên.

Cơn gió dữ dội thổi tới như thể xé toạc không gian, và may mắn thay, vì tôi bị trượt tay nên cơn gió chỉ suýt soát sượt qua thiếu niên và trúng vào bức tường hành lang.

Đồng thời,

-Choang!!! Bùm!!!

Cửa sổ kính vỡ tan cùng với một tiếng động lớn.

Tiếng hét vang đến từ phía xa, và cô gái sau lưng tôi cũng bịt tai lại và thu mình hét lớn.

Người thì quỳ xuống sàn, người thì bám chặt vào tường.

Sau khi cơn gió càn quét qua tất cả mọi thứ, một ngọn gió xuât nhẹ mát mẻ thổi vào dãy hành lang đã trở nên hỗn loạn và những ô cửa sổ kính đã vỡ tan toàn bộ.

Chỉ có một mình tôi là vẫn đang đứng thẳng ở chính giữa hành lang.

“...”

Tôi hạ tầm mắt xuống nhìn bao kiếm.

Tôi biết kỹ năng này.

Nó là kỹ năng cơ bản nhất trong bộ kỹ năng của Kiếm thuật bị nguyền rủa, Cuồng phong.

…Không phải đây là kỹ năng khống chế mà con boss hay dùng nhất sao?

Khi tôi quay lại nhìn, thiếu niên kia đã đang nằm bẹp dí trên sàn từ lúc nào.

Thôi xong rồi.

Tôi vội vã định chạy đến chỗ cậu ta,

“...”

Nhưng rồi cửa sổ trạng thái lại xuất hiện trước mắt tôi.

Tôi dừng lại trước cảm giác tê tê ở cổ tay, siết chặt rồi lại duỗi nắm đấm.

Cảm giác giống như bị chuột rút nhẹ vậy.

Không, bây giờ không phải là lúc.

Tôi phải hỏi xem cậu ta có ổn không, có bị thương chỗ nào không?

Nếu đang làm vậy mà Đặc tính xấu đột nhiên bùng phát thì sẽ chỉ có mình tôi gặp phiền phức thôi.

Tôi mở miệng.

Cậu không sao chứ?

“Thứ rác rưởi.”

Tôi đâu có nói như vậy.

Thiếu niên ngẩng lên nhìn tôi sau khi nghe tôi nói.

Ánh mắt của chúng tôi giao nhau giữa không trung.

Hãy xin lỗi nào.

“Thế nên ngươi mới bị gia tộc bỏ rơi đấy. Thằng ngu. Cha mẹ ngươi thật sự đáng thương hết mức.”

Benjamin cứng đờ ra đấy trước lời của tôi.

Tất nhiên, tôi cũng chẳng khác gì.

“...Hức…”

Và rồi, người phụ nữ ở phía sau tôi nấc cụt và phát ra một âm thanh gần giống như tiếng hét.

Làm ơn đừng làm tình huống trở nên tồi tệ hơn nữa được không?

“Con đàn bà kia câm miệng đi.”

“Vâng ạ!”

Không, tôi đâu có nói đến mức đấy.

TRPG(Tabletop Role-Playing Game): trò chơi nhập vai trên bàn.

Văn học thuần túy là khái niệm dùng để chỉ văn học được sáng tác chủ yếu với mục đích nghệ thuật, không mang tính ứng dụng thực tiễn hoặc giải trí đơn thuần.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free