Bị hiểu nhầm là kẻ bạo chúa trong Dark Fantasy - Chapter 13: Không còn lựa chọn nào khác ngoài chiến thắng
“Thế, một trận đấu luyện với tôi thì như nào?”
Tôi nhìn Ayla đang sáng mắt hết cả lên.
Thật lòng mà nói, tôi chẳng có lý do gì để nhận lời cả.
Chỉ là nếu không nhận lời thì cô ta có lẽ sẽ đuổi theo tôi suốt cả ngày thôi.
Làm sao mà tôi biết được ấy hả?
Đơn giản là bởi Ayla là nhân vật như vậy.
Nhưng nếu nhận lời thì…
Tôi duy trì khuôn mặt vô cảm bên ngoài và sắp xếp thông tin trong đầu.
Ayla Seed.
Con gái của đoàn lính đánh thuê lớn nhất lục địa.
Mặc dù vẻ ngoài thì trông như một đứa du côn với mái tóc hồng và ánh mắt kia, thế nhưng hành động của cô ta lại tốt bụng đến mức cô ta có thể được coi là người tốt nhất trong trò chơi này.
Tất nhiên, nếu chỉ đơn giản là tốt bụng thôi thì cô ta đã không có lý do gì để nằm trong 3 nhân vật tồi tệ nhất rồi.
Là người tốt bụng thì tốt chứ.
Lúc ở trong tổ đội cũng không tham vật phẩm hoặc là giúp đỡ người khác thì cũng tốt nhưng…
“Nhưng mà cậu còn chửi cả Benjamin nữa sao? Cơ mà cũng đúng, nhìn bộ dạng đó thì chắc là cách giáo dục của bố mẹ cậu ta cũng có chút sai sót rồi.”
Cô ta mỉm cười rạng rỡ.
“Đúng là chết tốt thật nhỉ! Bố mẹ cậu ta chắc hẳn đã phải suy nghĩ nhiều lắm đấy! Chẳng phải Benjamin chết rồi mới dạy cho họ một bài học sao?”
Cái cách nói chuyện thì bố láo như này đây.
Mọi người luôn phải chọn lọc những gì được nói và không được nói.
Nhưng Ayla thì không làm thế.
Cô ta không được lắp bộ lọc vào trong não.
Cũng bởi vì lý do đó, những thành viên tổ đội ở cùng với cô ta sẽ ngày ngày bị hành hạ bởi sự thật không có ác ý và độ hảo cảm sẽ giảm xuống, rồi nếu xui xẻo hơn nữa, Ayla sẽ bị đâm đến chết trong khi ngủ bởi thành viên tổ đội để rồi đi luôn cả cái tổ đội.
Chỉ cần ghé qua trang cộng đồng thôi là đã tìm được một đống nạn nhân luôn rồi.
Tôi cũng đã từng là một trong số đó.
Với suy nghĩ rằng nếu là mình thì có thể làm được, tôi đã đưa Ayla theo để rồi sau đó một đồng đội đã đột nhiên hét lên, ‘Bây giờ chính là cơ hội.’, và rạch họng Ayla bằng tuyệt kỹ ngay giữa trận chiến.
Sau khi chứng kiến cảnh tượng đó, tôi đã thề là sẽ không bao giờ đưa cô ta theo nữa.
Dù sao thì.
“...”
Ngay cả khi từ chối ở đây, cô ta vẫn sẽ đuổi theo và làm phiền tôi suốt cả game, nhưng nếu tôi nhận lời rồi đấu và chiến thắng thì sao?
Vậy thì cô ta sẽ nói là thấy thích tôi rồi và cứ thế tùy tiện gia nhập tổ đội luôn.
Đúng là nan giải quá đi, thật là trắc trở làm sao.
“...”
Chỉ một thôi, vẫn có một cách.
Cách này thì có hơi không đáng tin chút, nhưng mà tôi chỉ cần thua thôi.
Nếu thua, Ayla sẽ nói rằng cảm thấy thất vọng và không tấn công nhân vật chính nữa.
Thực chất, đây là cách ứng phó được đề cử nhiều nhất nếu sự kiện Ayla xuất hiện.
Nếu thắng để giữ tự trọng rồi thêm Ayla vào tổ đội thì ván game đó sẽ cứ thế đi tong, nhưng nếu né tránh trận đấu thì cô ta sẽ không ngừng đuổi theo và làm phiền nhân vật chính.
Tôi trầm tư một hồi rồi gật đầu.
“Được thôi.”
Trước mắt hãy cứ thử cách này đã nào.
Khi tôi gật đầu với Ayla Seed đang nhìn chằm chằm vào tôi ngay cả khi đang đổ mồ hôi lạnh vì uy áp, vẻ rạng rỡ liền hiện lên khuôn mặt của cô ta.
“Thật sao? Vậy khi nào thì ổn? Tôi sẽ điều chỉnh thời gian cho!”
“Làm ngay bây giờ đi.”
Đằng nào cũng chẳng có lớp học nên tôi sẽ xử lý cho xong luôn.
Không, là tôi bị xử lý chứ.
“Hiểu rồi! Vậy thì bên này!”
Ayla Seed hăng hái gật đầu rồi bắt đầu dẫn đường, và tôi cũng đi theo sau cô ta.
***
“...”
Sau khi bị từ chối, Laura Crown đã bị cuốn vào một nỗi khổ tâm.
Tất nhiên, cô cũng không kỳ vọng rằng anh ta sẽ vui vẻ đồng ý.
Nhưng dù vậy đi chăng nữa.
“Không phải anh ta ít nhất cũng nên giả vờ trăn trở sao?”
Laura lẩm bẩm bằng giọng giận dỗi và uốn ngọn tóc của mình.
Nhìn như này thôi chứ cô cũng có chút tự tin vào ngoại hình của mình đấy.
Tất nhiên, cô hoàn toàn không có ý định sử dụng mỹ nhân kế với anh ta, nhưng chẳng phải dù nhỏ đến mấy thì vẫn có khả năng xảy ra sao?
Dù sao thì khi còn ở vương quốc, cô là công chúa, không phải, cô đã từng được gọi là mỹ nhân đẹp nhất trong cung điện mà…!
Có nên hỏi thêm một lần nữa không nhỉ?
Không được, cô có lòng tự trọng của mình mà.
Không thể hỏi lại được.
Ah, nhưng mà cô thật sự muốn thử sử dụng thứ sức mạnh đó bằng một cách nào đấy.
Hay là thử rải tiền nhỉ?
Trong khi Laura đang có những suy nghĩ như vậy, âm thanh ồn ào bắt đầu vang đến tai cô.
Cái gì thế?
Khi cô hướng mắt nhìn về nơi âm thanh phát ra, một sự kết hợp kỳ lạ đã thu hút sự chú ý của cô.
Với mái tóc hồng lấp lánh vì nhận ánh mặt trời, một cô gái đang đi ngang qua hành lang với một nụ cười rạng rỡ.
Phía sau cô ta là người đàn ông vừa mới chiếm trọn tâm trí của Laura.
Vẫn như mọi khi, người đàn ông đi theo cô gái trong khi tỏa ra nguồn năng lượng u ám và đáng sợ.
Và cuối cùng ở sau nữa là ứng cứ viên Thánh nữ nửa vời tóc nâu đang bước nhanh theo anh ta.
Và còn cả những học sinh đang ùn ùn đi theo sau nữa.
“...Này.”
Laura tiến đến chỗ những nữ sinh đang ồn ào đứng xem, và họ liền giật mình khi nghe thấy giọng cô và quay lại nhìn.
“Hở? Ừm…sao vậy…?”
“Mấy người đó đang làm gì kia?”
Cô ra hiệu bằng cằm chỉ vào bộ ba kỳ lạ đang đi trên hành lang, và các nữ sinh nhìn nhau rồi mở miệng.
“Tớ cũng chỉ vừa mới nghe được thôi, có vẻ là Ayla Seed đã đề nghị đấu luyện với Aiden Starfive.”
“...”
Ayla Seed?
Con điên đó sao?
Biểu cảm của Laura nhăn lại.
“Cơ mà, cô nói là Aiden Starfive đã nhận lời sao…?”
“Không, không phải vì vậy nên cậu ấy mới đang đi theo sao…?”
Các nữ sinh trông sợ hãi thấy rõ khi biểu cảm của cô nhăn lại.
Thế nhưng Laura đã chìm vào suy nghĩ mà hoàn toàn chẳng bật tâm gì.
Nếu đã không chấp nhận yêu cầu của cô rồi thì không phải anh ta cũng không được chấp nhận yêu cầu của những người khác sao?
Chẳng phải như vậy là quá bất công à?
Hay thật sự là vì cô đã không trả tiền nên mới như vậy?
Ayla Seed đã trả phí đấu luyện bởi vì cô ta có nhiều tiền sao?
“...”
Laura mở cửa lớp học và bắt đầu đi theo dòng người.
***
Trong Dark Fantasy Saga có hệ thống đấu luyện.
Gọi là đấu luyện thôi chứ cũng chỉ là nơi để ta tăng độ hảo cảm với các nhân vật.
Thua cũng tăng mà thắng cũng tăng.
Tôi nhìn sân đấu luyện trước mắt.
Một khoảng đất trống rộng lớn, thậm chí còn có cả những món vũ khí bằng gỗ được đặt khắp nơi.
Được nhìn trực tiếp bằng mắt mình như này sau khi chỉ toàn nhìn thấy qua màn hình đúng là một cảm giác mới lạ mà.
Nhân tiện.
Tôi nhìn về phía sau.
Lidia Straw đã đi sát theo sau tôi, ở sau cô ta là vô số những người khác nữa.
Tại sao mấy người này lại đi theo tôi nữa đây?
Việc đấu luyện thật sự kỳ diệu đến vậy à?
Học sinh thì phải tự học và tham gia lớp chứ, chẳng hiểu sao lại háo hức muốn xem người ta đánh nhau như này nữa.
“Cậu sẽ dùng vũ khí gì?”
Khi tôi đang có những suy nghĩ như vậy, một câu hỏi ngây thơ lại bay về phía tôi.
Khi ngẩng lên, tôi nhìn thấy Ayla đang đeo vào một thứ gì đó giống găng tay.
“Tôi sẽ chiến đấu bằng nắm đấm! À, đừng hiểu nhầm nhé! Không phải là tôi đang nhường vì cậu yếu đâu mà đây là vũ khí của tôi!”
Nói vậy, Ayla đứng vào tư thế.
Cô ta là một võ sĩ.
Việc một võ sĩ có thể phát huy sức mạnh của mình trong một thế giới nơi kiếm, thương, ma thuật, thánh lực, vân vân tồn tại vẫn là một điều bí ẩn với tôi, nhưng vì ngay cả trong game thì hiệu suất của cô ta cũng thuộc loại tốt nên tôi cũng không có lời nào để nói.
Làm sao để thua đây nhỉ?
Vừa suy nghĩ như vậy, tôi vừa nhặt lấy một thanh kiếm gỗ.
“Cậu sẽ sử dụng kiếm sao?”
Tôi không trả lời câu hỏi của Ayla mà giơ thanh kiếm lên để xem xét.
Ở mức này thì ít nhất là sẽ không giết ai.
“Nghe nói là cậu không chỉ trầm tính mà còn bất lịch sự nữa, và xem ra đúng là vậy thật nhỉ!”
Hay là cứ đối đầu bằng tốc độ ta?
Cũng phải chia ra mấy hiệp trao đổi nữa.
Nếu bị hạ gục ngay lập tức ở đây thì không phải sẽ tổn thương lòng tự trọng lắm sao?
Đối phương cũng sẽ nghi ngờ nữa.
Vậy nên tốt nhất là phải thua thật tiếc nuối bằng một cách nào đó…
“Tôi lên đây!”
-Rầm!
Cùng với cảm giác mặt đất rung chuyển, hình dáng của Ayla biến mất khỏi tầm mắt của tôi.
Không, không phải biến mất mà là đang chạy về phía tôi trong khi hạ thấp cơ thể xuống.
Một nắm đấm bay thẳng đến mặt tôi, và khi tôi giơ kiếm gỗ lên để chặn cú đấm, xung lực truyền đến cơ thể của tôi.
“Phản xạ thần kinh nhanh thật đấy nhỉ?”
Đột nhiên tấn công bất ngờ kìa.
Đáng sợ ghê
“Cô chiến đấu bằng mồm à?”
“Làm cậu khó chịu à? Xin lỗi nhé.”
Ngay cả khi cô ta đang nói chuyện như vậy, nắm đấm của Ayla vẫn di chuyển không ngừng.
May mắn là tôi có thể đọc được quỹ đạo.
Dù không biết là nhờ khả năng của Kiếm thuật bị nguyền rủa hay là chỉ số, tôi có thể chặn những cú đấm chỉ bằng cách di chuyển mỗi thanh kiếm.
Bây giờ cũng phải dần dần cho thấy là mình đang phản công thôi.
-Thuỵch!
Tôi làm lệch nắm đấm đang bay đến của Ayla rồi vung kiếm.
Kỹ năng của Kiếm thuật bị nguyền rủa, Cuồng phong.
-Ầm!
Cùng với cảm giác tê tê ở cổ tay, tôi vung kiếm khiến cho gió thổi lên.
“Oái!”
Ayla cứ thế bị cuốn đi bởi cơn gió và bay xa lên không trung trước khi điều chỉnh tư thế và đáp xuống.
“Kỹ thuật vừa rồi là gì vậy? Chỉ vung kiếm thôi mà đã tạo ra được một cơn gió như vậy sao?”
Đó là bí mật kinh doanh nên khó mà tiết lộ được.
“Không phải việc cô cần biết.”
Đôi mắt của Ayla sáng lên trước câu trả lời của tôi.
“À phải, cũng đúng thật. Vậy thì tôi cũng sẽ nghiêm túc hơn chút!”
Và rồi Ayla lại chạy lao về phía tôi.
Lần này cũng lại là tấn công nhanh à?
Khi tôi nghĩ vậy và chặn nắm đấm đang bay đến,
-Thuỵch!
Ngay khi nắm đấm vừa chạm vào thanh kiếm, rung động bắt đầu lan ra khắp cả cơ thể của tôi.
Cô ta đã cố tình tấn công vào thanh kiếm để gây ra rung động à?
Cơ thể của tôi bắt đầu run lên, và Ayla mỉm cười.
“Không thể di chuyển nữa rồi nhỉ! Tất cả kiếm sĩ khi bị trúng đòn này thì đều mất bình tĩnh hết luôn mà!”
Cũng không đến mức đó.
Cơ mà tôi cũng không muốn kéo dài trận đấu thêm nữa.
Gư…!
“...”
Tôi cố tình thốt ra một tiếng rên rỉ nhưng miệng của tôi không chịu nhúc nhích.
“Được rồi, vậy thì tôi cứ thế kết thúc luôn nhé?”
Nói vậy, Ayla kéo nắm đấm về sau nhất có thể.
Một trong những kỹ năng đặc trưng của cô ta, Đấm thẳng. (Straight Punch)
Nếu đang sử dụng cùng với Vết Thánh thì bị đánh trúng chắc cũng sẽ hơi đau đấy.
Dù vậy, như thế vẫn tốt hơn là thêm Ayla vào trong đội.
Với suy nghĩ đó, tôi thả lỏng sức mạnh ở tay,
Tôi lại dồn lực vào tay rồi kéo chân về sau đứng vào tư thế.
“Hở?”
Biểu cảm bối rối hiện lên khuôn mặt của Ayla đang kéo tay về sau.
“Làm sao có thể cử động—”
Tôi xin lỗi.
“Ngu xuẩn.”
Tôi xin lỗi Ayla và cứ thế dồn lực vào chân.
Cơ thể của tôi bắn đi như một quả bom, và từ lúc nào, mắt tôi đã đang ở đối diện với Ayla đang nhìn tôi mà không thể giấu nổi vẻ bối rối của mình,
-Thụp!
Tôi cứ thế vung kiếm đánh mạnh vào sườn của Ayla.
“Hự…!”
Ayla bay bổng lên không trung rồi rơi xuống đâm sầm vào mặt đất.
Tiếng hét của những người khác vang đến.
“...”
Tôi nhìn cửa sổ trạng thái hiện ra trước mắt và thầm thở dài trong lòng.
Toi rồi.