Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Đàn chị độc miệng của tôi chỉ có thể ngọt ngào ở phía bên kia bức tường - Chapter 1: .1: Em không ghét nổi Yukina senpai đâu

Lúc tôi vừa từ trường về tới nhà, trong đó đã có một chị nữ sinh trung học lớn hơn tôi 1 tuổi ngồi đợi. Người đó tên là Nanba Yukina. Là một đàn chị lạnh lùng với mái tóc đen dài, và tôi thì hay được chị ấy giúp đỡ khá nhiều.

Yukina senpai vẫn đang mặc đồng phục. Blazer xanh navy với váy xám quả thực rất hợp với chị ấy.

“Chào chị, Yukina senpai”

“Về tới nơi rồi à. Thằng nhóc vô dụng này”

Đó là câu chào cửa miệng của chị ấy. Giờ đây thì tôi cũng quen nghe những lời độc địa đó rồi. Chỗ này là một phòng trong căn hộ khu wakabasou. Là phòng mà tôi đang thuê. Sau khi vào trung học, theo phương châm của bố mẹ thì tôi đã dọn ra sống một mình. Hình như bố tôi đã nói đây là một phần quá trình để rèn thành một người biết sống tự lập thì phải. Quét mắt quanh căn phòng, mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ đến mức tôi còn tưởng đây là phòng của người khác vậy.

“Yukina senpai. Không lẽ chị là người…”

“Keita-kun. Mấy quyển sách này là sao đây?”

Yukina senpai lấy 2 ngón tay nhón quyển sách lên. Cách chị ấy cầm nó cứ như thể đang xử lý một món đồ dơ bẩn vậy.

“Đó là… À thì… Sách seg chị”

Nhân tiện thì tên quyển đấy là “Hãy cùng vui đùa với các chị văn phòng. Tập 2”. Chà, đương nhiên quyển đó là của tôi.

“Nhóc vừa nói cái gì mà trông tự hào thế kia? Biến thái thì cũng phải biết điểm dừng đi”

“Không em đâu có tự hào…”

“Chắc nhóc tận hưởng phản ứng của chị khi tìm thấy truyện seg lắm nhỉ? Nếu thế thì nhóc là một tên biến thái chuyên nghiệp rồi đấy”

“Fetish lệch lạc quá rồi chị ơi! Em không có sở thích— Ối!”

Yukina senpai đã đẩy tôi ra. Do quá bất ngờ nên tôi không ứng phó kịp, thế là ngã lăn quay ra, ngã một cách thảm hại.

“Ôi đau đau đau… Sao chị lại làm thế chứ!”

“Fufu. ngã đẹp đấy”

Yukina senpai đã nói thế khi nhìn từ trên xuống. Do sự khác biệt về vị trí và tư thế giữa cả hai, ánh mắt tôi vô thức bị thu hút vào đôi chân dài lộ ra dưới lớp váy đồng phục. Đôi đùi thon dài mà căng tràn sức sống. Bắp chân thì cứ như mochi. Đã thế còn mang thêm đôi tất đen dài. Phần nào phần nấy đều tràn đầy sức sống, và đẹp nữa chứ.

“Ngoài ra chị muốn hỏi nhóc câu này. Này Keita-kun, nhóc cảm thấy thế nào nếu bị một đứa con gái thấy quyển này rồi lộ hết fetish của mình ra vậy?”

“Ha, hảa? Chỉ là tình cờ là thể loại OL thôi mà, chứ em không… Phụt!”

Xoay xoay

Yukina senpai lấy mũi chân đang mang lớp tất day lên phần bắp đùi chân tôi.

Mỗi lần chị ấy dùng đầu ngón chân day day là một cảm giác gì đó không rõ tên lại râm ran trong tôi. Bị một nữ sinh trung học dùng chân kích thích chỗ nhạy cảm như này thật chẳng ổn tí nào… Khốn kiếp! Bình tĩnh lại đi, lý trí tôi ơi!

“Keita-kun à. Thật ra nhóc đang xấu hổ lắm chứ gì? Thử hét to lên rằng nhóc cảm thấy thế nào đi”

“Yu Yukina senpai chỗ, chỗ đó không được đâuu…!”

“Không được? Thế thì, tại sao nhóc không thử cầu xin chị đi. Con lợn trắng dâm ngầm này”[note84683]

“Á… Áaaaaa…!”

“Nếu không chịu nói, thì chị đây còn làm mạnh hơn nữa đấy? Như thế này này”

“Híc… dừng, dừng cái trò xoay xoay điiii…!”

“Fufu. Làm cái mặt dâm đãng lại còn van xin bằng cái giọng thảm hại thế này… Đúng là một thằng đàn ông thảm hại nhỉ”

Yukina senpai nói vậy với vẻ thỏa mãn rồi ngừng xoay chân lên tôi.

“Hahaa… Chị, chị vừa làm cái trò quái gì thế hả Yukina senpai!”

“Thở gấp gáp quá nhỉ. Đừng nói là bị con gái sỉ nhục làm nhóc thấy hưng phấn đấy?”

“Đâu raa! Chị làm con gái thì đừng có làm mấy chuyện không đứng đắn như thế!”

“Nhóc nói như thế thì cũng nên dời cái ánh nhìn nóng bỏng kia khỏi chân chị đi?”

“Em không có nhìn!”

“Đúng con lợn kinh tởm mà. Nên chết đi cho rồi”

Yukina senpai liếc nhìn tôi như nhìn một cục rác vậy. Không được rồi. Hoàn toàn không thể nói chuyện bình thường với người này nữa rồi.

“Thôi, chị về phòng mình đây”

“Chờ đã! Em còn điều muốn nói…”

“Nếu cậu còn nhiều thứ muốn nói như vậy thì sao không thử nói chuyện với bức tường kia đi? Thế nhá”

“A, lần, lần sau tới chơi nữa nhé chị!”

Cạch

Mặc dù đã gọi lại, nhưng Yukina senpai vẫn không đáp lại mà đi thẳng về.

“Tự tiện vào phòng mình. Xong rồi còn chửi mình… Rồi rốt cuộc là chị này muốn làm cái gì vậy”

Đã máu S còn độc miệng, cũng có một chút giống tiểu ác ma. Đó chính là Yukina senpai.

Tuy nhiên thì chị ấy cũng không hoàn toàn là người xấu.

Việc Yukina senpai qua phòng tôi là có lý do cả. Mọi thứ bắt đầu kể từ lần tôi giúp Yukina senpai khi chị ấy đi lạc tại nơi đất khách quê người.

Chuyện xảy ra không lâu sau khi Yukina senpai lên tới Tokyo. Do mới chuyển lên thành phố, thành ra chị chưa quen đường xá nên Yukina senpai đã lạc vào khu love hotel. Sau đó thì lại bị mấy tên lăng nhăng tán tỉnh dọc đường đeo bám rồi chịu cả đống khổ sở vào người.

Bằng cách nào đó thì Yukina senpai cũng thoát khỏi mấy gã đó, rời khỏi khu khách sạn tình yêu với vẻ mặt như sắp chết vậy. Tôi thì tình cờ đi ngang qua đó nên cũng nghe được sự tình, rồi tôi giúp chị ấy về nhà… Nhưng không ngờ Yukina senpai lại tình cờ là hàng xóm bên cạnh nhà tôi.

Những chuyện sau đấy thì, kể từ ngày đó, Yukina senpai hay qua nhà tôi và chăm sóc tôi thôi. Nhìn kiểu gì thì cũng thấy đây là cách chị ấy trả ơn. Chị ấy đến thường xuyên tới mức tôi đưa luôn chìa dự phòng cho chị ấy luôn mà. Thế nên khi tôi về nhà mà thấy nhà gọn gàng thế này thì chỉ có thể là Yukina senpai dọn dẹp giúp tôi thôi.

“Lại quên không nói lời cảm ơn rồi…”

Dù có lẽ đáp lại vẫn sẽ là những lời độc địa mà thôi.

Vừa thở dài một hơi, tôi liếc mắt nhìn đồng hồ.

… Sắp tới “Giờ” tiếp rồi.

Tôi di chuyển về phía góc phòng và áp tai vào bức tường. Ngay sau đó, một giọng nói từ phòng bên phát ra.

『Hỏng rồi… Lại phá hỏng mất rồiiiii!』

Âm điệu hoàn toàn khác với khi nãy. Nhưng chắc chắn giọng nói đáng yêu này là của Yukina senpai, không lẫn vào đâu được.

Thật ra ở khu hộ này tường không quá dày. Thành ra nếu nói to quá thì phòng bên cạnh hoàn toàn có thể nghe được một cách rõ ràng luôn.

『Trời ơi! Mình ngu quá, thật ngu quá! Nếu vẫn cứ giữ thái độ như vậy, thì khi tới một lúc nào đấy Keita-kun có tốt bụng tới mấy cũng đâm ghét bỏ mình mất thôi!』

Tôi thử tưởng tượng cảnh Yukina senpai vừa cốc đầu vừa mắng bản thân ‘Mình ngu quá, ngu quá’ trông như thế nào. Yabai luôn. Cảnh tượng “Quý giá” tới mức tôi suýt thì “Siêu thoát” vì mãn nguyện luôn.

Giải thích một chút. Yukina senpai có thói quen nói to trong phòng của mình. Nội dung thì luôn là “Tiếng lòng của bản thân”.

Nói cách khác, Yukina senpai máu S là fake. Mà hoàn toàn là một nữ sinh trung học đầy thuần khiết, như một thiếu nữ bình thường vậy. Việc chị ấy hay buông lời cay độc với tôi hay trừng phạt tôi chẳng qua là sự che đậy thái quá sự ngượng ngùng của bản thân mà thôi.

『...Keita-kun, tử tế quá. Dù lúc nào mình cũng làm những chuyện không nên với em ấy. Vậy mà đến lúc chia tay em ấy vẫn nói ‘Lần sau lại đến nhé’ cơ chứ. Vậy là em ấy vẫn muốn nói chuyện với mình nhiều hơn nữa sao? Vui thật đấy, ehehe… Chị cũng muốn nói với em nhiều điều hơn nữa, và cũng muốn thân thiết hơn nữa cơ. Và đương nhiên cũng muốn Keita-kun thích chị nhiều hơn nữa』

Yukina senpai nói một cách ngại ngùng.

…… Tôi hét một tiếng được không?

YUKINA SENPAI QUÁ ĐỖI DỄ THƯƠNG ĐI MÀAA.

Khi đứng trước tôi thì lại S, nhưng khi ở phía bên kia bức tường thì lại ngọt ngào dễ thương thế này! Khác nhau cũng quá lớn rồi!

Vừa “S - dere” lại vừa chu đáo chăm sóc thế này rồi còn thêm quả tính cách thiếu nữ ngọt ngào đây thì nghẹn thật.

Cho Yakuman đếm điểm luôn![note84684] Mà điểm số cái gì chứ, tim tôi bay cả ra ngoài rồi đây này!

Cái gì mà “Muốn được thích hơn nữa” chứ! Em đã thích chị từ lâu lắm rồi!

Nhận ra đi chứ, cái đồ đàn chị chậm tiêu kia![note84685] Chính vì thích chị nên chị mới được tha cho cái vụ lấy chân day người đấy!

Chó chết thật! Đáng lẽ chị nên day mạnh hơn mới phải! Đồ dâm đãng này!

… Nhưng tôi mà hét thế thì Yukina senpai sẽ nghe được mất, nên chỉ đành năm lăn lộn vật vã tại chỗ thôi.

『Mình cũng phải cố gắng để có thể thành thật với em ấy hơn nữa thôiii! Ei, ei, yoo!』

Nghe tiếng hô cổ vũ có phần trẻ con của Yukina senpai, tôi bất giác mỉm cười.

Chính những điều này mà tôi chẳng thể nào ghét nổi Yukina senpai cả.

“Yukina senpai. Hôm nay cũng cảm ơn chị rất nhiều”

Tôi thầm nói lời cảm ơn tới Yukina senpai đang thổ lộ tiếng lòng đầy đáng yêu ở phía bên kia bức tường. Đương nhiên là nói bé thôi vì nếu chị ấy nghe được thì sẽ rắc rối to đấy, nhờ.

----------------------------

Trans: EmlaMob

Edit: nope

ムッツリ白豚野郎 có thể hiểu đồ cặn bã dâm ngầm

Kazoe Yakuman: yakuman là thuật ngữ trong bài mạt chược Nhật Bản, dùng để chỉ một chiến thắng đặc biệt khó đạt được, có giá trị điểm cố định rất cao.

nibuchin: ám chỉ người không nhạy cảm trong việc nhận ra tình yêu :v

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free