Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Kuroko No Basket Chi Shougo Haizaki - Chương 660: Có phải là rất mạnh

Đầu mùa xuân, vạn vật nảy mầm.

Cây cối trong trường Fukuda Sougou bắt đầu trổ cành, từng chồi xanh non lặng lẽ vươn ra, báo hiệu mùa xuân đã về. Đặc biệt là một vạt hoa anh đào ngoài sân bóng rổ, cũng đã đâm chồi nảy lộc, tựa như có điều gì đó vừa bừng tỉnh.

Vèo!

Trái bóng rổ bay ra khỏi tay Harano Shinichi ở tuyến ngoài, Edogawa Kirikoro đón bóng từ vị trí trong, nhờ sự yểm hộ của Okawa Sawano, anh thoát khỏi sự truy cản của "Quạ đen nhỏ" và phi thân úp rổ.

Loảng xoảng!

Bóng rổ vào lưới, tất cả mọi người hò reo khen ngợi, ngay cả các đồng đội dự bị cũng không ngừng tán thưởng.

Chi! Chi! Chi...

Tiếng bước chân dồn dập, có tiết tấu, vọng ra từ hành lang dành cho cầu thủ.

Tiếng bước chân thu hút sự chú ý của mọi người, ai nấy đều quay đầu nhìn về phía hành lang tối đen.

Mọi người đều đang kỳ quái, vào lúc này từ phòng thay quần áo đi ra cầu thủ, sẽ là ai?

Ngay sau đó, một đôi chân mang giày thể thao trắng bước ra từ bóng tối, rồi một bóng người cao lớn cũng dần hiện rõ.

Bộ đồng phục bóng rổ màu đỏ quen thuộc, vẫn là số áo 6 đã lâu không thấy.

Khuôn mặt kiên nghị, mái tóc dài màu bạc, cùng nụ cười nửa miệng tà mị pha chút ngang tàng, Shougo Haizaki cứ thế xuất hiện trên sân bóng rổ của Fukuda Sougou.

Từ đằng xa, Shizumi Renai – cô gái hôm qua đã có buổi gặp gỡ thân mật với Shougo Haizaki – mỉm cười, ánh mắt long lanh như nước, toàn thân toát lên vẻ tràn đầy sức s���ng.

Trên ghế huấn luyện viên, Kudo Ichiro khẽ nhếch mép cười, tiếp tục cúi đầu xem xét những tài liệu quản lý đội bóng mới nhất.

"Đội trưởng!" "Đội trưởng!" "Đội trưởng!" "Tiền bối!" "Shougo-kun!"

...

Chỉ vài giây sau, tất cả mọi người đều hoàn hồn, đủ loại tiếng gọi vang lên khắp sân bóng rổ.

Các cầu thủ trên sân nhất loạt chạy ùa đến vây quanh Shougo Haizaki, hỏi han đủ thứ chuyện lạ lùng.

Shougo Haizaki chỉ trả lời một vài câu hỏi thông thường trong số đó, và như thế mới làm dịu đi không khí huyên náo.

"Shougo-kun trở về, trong đội đấu đối kháng một lần nữa phân phối!"

Giọng nói của huấn luyện viên Kudo Ichiro vang lên, khiến các thành viên đội Fukuda Sougou đều hò reo phấn khích, ai nấy cũng náo nức muốn được cùng đội với Shougo Haizaki.

Cuối cùng, tất cả mọi người đành chịu thua trước sự uy nghiêm của huấn luyện viên Kudo Ichiro, và Shougo Haizaki được phân công dẫn dắt đội hai, thách đấu đội một.

Ý nghĩ của huấn luyện viên Kudo Ichiro rất đơn giản: ông muốn Shougo Haizaki kiểm tra thực lực hiện tại của đội một Fukuda Sougou, đồng thời cũng muốn cho mọi người một lần nữa được chứng kiến thực lực của Shougo Haizaki, để vị trí đội trưởng của cậu ấy thực sự danh chính ngôn thuận.

Dù sao, trong suốt một năm Shougo Haizaki vắng mặt, đội Fukuda Sougou đã có không ít cựu thành viên rời đi, và cũng có nhiều tân binh gia nhập.

Shougo Haizaki đứng ở một góc sân bóng, thực hiện một vài động tác khởi động, kéo giãn cơ bắp.

Trên sân bóng rổ, đội phó Fukuda Sasaki đi tới bên cạnh Shougo Haizaki, nói một cách rất chân thành.

"Đội trưởng, cậu trở về rồi!"

Shougo Haizaki gật đầu. Trong một năm qua, đội phó Fukuda Sasaki đã rất vất vả, bởi cậu ấy không có thiên phú bóng rổ xuất chúng, rất khó kiểm soát các tân binh trong đội.

Hiện tại Shougo Haizaki trở về, Fukuda Sasaki rốt cục có thể thở phào nhẹ nhõm.

Tất tất tất!

Tiếng còi vang lên, trận đấu đối kháng bắt đầu.

Tất cả mọi người đều rất phấn khích, ngay cả Shougo Haizaki cũng không ngoại lệ.

"Đội trưởng trở về rồi, năm nay chúng ta nhất định sẽ giành quán quân!" "Chức quán quân sẽ thuộc về chúng ta!"

Edogawa Kirikoro, cầu thủ mang áo số 13, nghe những lời cảm thán và phấn khích từ các cầu thủ đội một bên cạnh, điều đó khiến cậu tràn đầy tò mò về Shougo Haizaki.

"Đội trưởng của chúng ta, thật sự có thể đánh bại mấy người của Thế Hệ Kỳ Tích đó sao?" "Đội trưởng mạnh lắm sao?"

Kimura Toushou, Okawa Sawano, Harano Shinichi và "Quạ đen nhỏ" lần lượt đi tới bên cạnh Edogawa Kirikoro, vỗ vai cậu và không nói gì.

Nhưng Edogawa Kirikoro có thể nhìn ra được, những người đồng đội tiền bối này, ai nấy đều lộ vẻ mặt thích thú, như đang xem kịch hay.

Đội hai có quyền giao bóng. Fukuda Sasaki đứng trên đường biên ngang, trực tiếp chuyền bóng cho Shougo Haizaki.

Shougo Haizaki vừa nhận bóng, khí thế không hề lộ rõ, cử chỉ thong dong như mây gió.

Mãi cho đến khi Shougo Haizaki dẫn bóng qua nửa sân, khi đối mặt với Edogawa Kirikoro ở vị trí cũ, sân bóng mới thực sự có biến hóa.

Shougo Haizaki nhồi bóng bằng tay phải, chăm chú nhìn và đánh giá tân binh Edogawa Kirikoro trước mắt.

Trước đây cậu ta đã từng xem h��nh ảnh của Edogawa rất nhiều trong video, nhưng bây giờ trực tiếp nhìn lại, thực ra cũng không tệ chút nào.

"Cậu phải cố gắng lên nha!"

Khi nói những lời này, giọng điệu của Shougo Haizaki không hề kiêu ngạo tự mãn, cũng không cố tình ra vẻ, mà là nói ra với ngữ khí cổ vũ.

Dù ngữ khí của Shougo Haizaki không quá rõ ràng, nhưng ngay sau đó, động tác của cậu ấy nhanh như chớp giật.

Loảng xoảng!

Đột phá, nhảy lên, phi thân, úp rổ, làm liền một mạch!

Tiếng gió vẫn còn vẳng lại, tóc trên trán Edogawa Kirikoro còn đang bay phấp phới, đôi mắt cậu mở to, như thể trước mắt chưa hề có chuyện gì xảy ra.

"Chuyện này..." "Thật nhanh!" "Là cậu ta..."

Đầu tiên là sự không thể tin được, tiếp đó là tiếng cảm thán, rồi Edogawa Kirikoro không khỏi nghĩ đến Aomine Daiki của học viện Touou, bóng hình nhanh đến mức khiến người ta tuyệt vọng ấy.

Edogawa Kirikoro quay đầu lại, sững sờ nhìn Shougo Haizaki, trong khi Shougo Haizaki đã tiếp đất, xoay người, nở nụ cười đầy ý vị nhìn lại cậu.

Trên mặt mang theo nụ cười, nhưng ánh mắt lại rất sắc bén – đây chính là Shougo Haizaki, và cũng là ấn tượng đầu tiên mà cậu để lại cho Edogawa Kirikoro.

Tiếp đó, Shougo Haizaki lướt qua bên cạnh Edogawa Kirikoro, đập tay cổ vũ với Fukuda Sasaki.

"Tiểu tử, lên tinh thần lên!" "Đúng thế, đừng sợ hãi, hãy cho đội trưởng thấy thực lực của chúng ta!"

Edogawa Kirikoro có thể cảm nhận được, các đồng đội này đang phấn khởi hơn bao giờ hết, cứ như thể đối thủ phía trước không phải là địch thủ, mà là một thiếu nữ xinh đẹp kiều diễm vậy.

Không kìm lòng được, Edogawa Kirikoro theo chân các đồng đội, ào ạt lao lên như ong vỡ tổ.

Harano Shinichi chuyền bóng vào trong, dưới bảng rổ, "Quạ đen nhỏ" rất ăn ý bật cao đón bóng và úp rổ.

Đùng!

Shougo Haizaki ra tay chặn bóng dứt khoát, trực tiếp chặn đứng "Quạ đen nhỏ".

Trái bóng rổ rơi vào tay Shougo Haizaki, cậu bắt đầu tăng tốc đột phá, với tốc độ nhanh đến mức khiến người ta phải nghi ngờ nhân sinh.

"Lui về phòng thủ!"

Tiếng la của đồng đội vang vọng bên tai, Edogawa Kirikoro đang thất thần bỗng tỉnh lại, lập tức quay người truy đuổi.

Thế nhưng, khi Edogawa Kirikoro quay người lại, cậu chỉ nhìn thấy một bóng người đã xoay lưng lui về phòng thủ, đang đi về phía cậu.

Mà trái bóng rổ, mãi đến khi Shougo Haizaki đã xoay người đi được một đoạn, mới từ từ rơi xuống đất.

Hình ảnh trái bóng rơi xuống đất, cùng hình ảnh Shougo Haizaki lướt qua bên cạnh cậu, cứ thế in sâu vào trí nhớ của Edogawa Kirikoro.

20 phút đấu đối kháng, rất nhanh kết thúc.

Shougo Haizaki xoay đầu, xoay eo, cảm thấy toàn thân đã được khởi động hoàn toàn, rồi mới đi tới ghế huấn luyện viên, nhỏ giọng thảo luận cùng huấn luyện viên Kudo Ichiro.

Trong khi đó, trên sân bóng rổ, một nhóm cầu thủ người nằm la liệt, thở dốc không ngừng.

Edogawa Kirikoro nhìn bóng lưng của Shougo Haizaki, mãi không thể hoàn hồn.

Mãi cho đến khi Fukuda Sasaki đi tới bên cạnh cậu, nhỏ giọng nói.

"Đây chính là đội trưởng của chúng ta, cậu ấy mạnh lắm phải không!"

"Ừm!"

Edogawa Kirikoro trịnh trọng gật đầu, thu lại ánh mắt đang dõi theo Shougo Haizaki, trong lòng vô cớ dâng lên một luồng sức lực, cùng một nỗi khát vọng và mong chờ.

Tác phẩm này thuộc về truyen.free, vui lòng không sao chép hoặc đăng lại.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free