Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3) - Chapter 1203: Mọi người đã tề tụ
Vì thế, Tư Mã Kim Trì hiện tại đã chấp nhận số mệnh của mình rồi, bất luận là lúc nào đi nữa thì hắn cũng sẽ đi theo sát ở sau bên cạnh Đường Vũ Lân.
Khi đi đến thế giới ngầm của Đường Môn thì Tư Mã Kim Trì cùng với A Như Hằng cũng đều kinh ngạc không thôi.
"Đường Môn thế mà lại có thể có được nơi như thế này sao? Nơi này lại còn nằm ở bên dưới của Thiên Đấu thành nữa đó! Quan phương ở bên trên thế mà ngay đến cả một chút động tĩnh cũng không hề hay biết gì cả. Cái này đơn giản mà nói là quá đáng sợ rồi. Nếu như Đường Môn muốn phá hủy đi một tòa thành trấn này mà nói, vậy thì chẳng phải là sẽ còn dễ hơn cả lần trước thành Sử Lai Khắc bị hủy diệt đi sao?" A Như Hằng đã bị thế giới ngầm dưới lòng đất này của Đường Môn làm cho chấn kinh không thôi.
Đường Vũ Lân trầm giọng nói: "Đại sư huynh, Tư Mã huynh, tất cả mọi thứ ở thế giới ngầm này của Đường Môn kính mong các vị đều phải bảo mật tuyệt đối đó, dù là đối với các huynh đệ ở trong tiểu đội Huyết Long thì cũng không được nói ra. Đây là cơ quan cơ mật lớn nhất của Đường Môn. À, còn có chuyện mà ta quên không nhắc cho hai người. Đó là chuyện Đa Tình đấu la cùng với Huyết Nhất hai vị điện hạ đã thống nhất với nhau đem vị trí môn chủ của Đường Môn này truyền lại cho ta rồi đó."
Tư Mã Kim Trì cùng với A Như Hằng đưa hai mắt nhìn nhau, tâm thần của hai bọn hắn đều không khỏi mà khẽ rung. Bọn họ đều hiểu rất rõ, điều này có ý nghĩa là gì.
Đường Môn có thể trở thành một trong tứ trụ của Huyết Thần quân đoàn. Nếu so sánh với Truyền Linh Tháp thì Đường Môn còn kín tiếng hơn rất nhiều, hơn vạn năm qua, thủ đoạn kinh doanh chủ yếu của bọn họ đều là tập trung chủ yếu ở việc chết tạo và phát triển vũ khí hồn đạo. Đó cũng là hình thức kinh doanh chủ yếu của bọn họ.
Nếu so với Truyền Linh Tháp thì lịch sử của Đường Môn còn xa xưa hơn rất nhiều, hơn nữa bọn họ cùng với Học viện Sử Lai Khắc vẫn luôn có quan hệ rất là chặt chẽ, kín đáo với nhau.
Nhưng nếu so với Truyền Linh Tháp thì sự kín tiếng của Đường Môn lại giống như là muốn giấu tài hơn. Chính vì lẽ đó cho nên không có người nào có thể biết được căn cơ nội tình của Đường Môn rốt cuộc là có bao nhiêu nữa.
Vào lúc tổng bộ Đường Môn bị phá, có rất nhiều người nghĩ rằng Đường Môn đã hoàn toàn bị tiêu vong rồi, đặc biệt là ở trong khoảng thời gian sau đó, Đường Môn lại không ngừng thu hẹp lại phạm vi kinh doanh của chính mình lại, thậm chí là ở trên bề mặt đã không còn xuất hiện bóng dáng của Đường Môn nữa.
Nhưng ai có thể ngờ đến được, Đường Môn thế mà vẫn còn có thể giới ngầm lớn đến như thế này ở dưới lòng đất chứ.
Những Tông Môn có căn cơ thâm hậu như thế này, quả thật là không thể dùng lẽ thường để mà phán đoán được! Căn cơ thâm hậu đến như thế thật sự là không thể tưởng tượng ra.
Bọn họ đều biết mục đích của Đường Vũ Lân khi trở về lại Thiên Đấu thành này, hắn chính là vì việc chuẩn bị không lâu nữa Học viện Sử Lai Khắc sẽ quật khởi trở lại. Nhưng bọn họ đồng thời cũng đều hiểu rất rõ, để làm được chuyện này là khó khăn đến như thế nào chứ.
Nhưng hiện tại, sau khi mà bọn họ thấy được nội tình của Đường Môn thâm sâu đến độ gần như là không thấy được đáy, lại thêm việc Đường Vũ Lân đã trở thành môn chủ của Đường Môn này nữa, bọn họ cuối cùng cũng cảm giác ra được, dường như là Đường Vũ Lân nếu như là hắn muốn làm chuyện gì đó thì cũng không phải là không có khả năng hoàn thành được, hắn vốn luôn là người có thể tạo nên kỳ tích.
Đường Vũ Lân dùng thiết bị liên lạc hồn đạo báo cho các đồng bạn của mình đợi trước ở diễn võ trường, bởi vì hắn sẽ trực tiếp dẫn A Như Hằng và Tư Mã Kim Trì cùng đi đến diễn võ trường. Vì để đảm bảo đến sự an toàn của mọi người, hắn cũng đã mời Quang Ám đấu la và Thánh Linh đấu la hai người bọn họ cũng đến đây để mà làm trọng tài và quan sát của thi đấu.
Dù sao thì khi đã đạt đến cấp bậc như bọn họ, bên trong quá trình thi đấu thì việc kiểm soát lực đạo cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì, một khi mà xảy ra vấn đề gì đó không tốt vậy thì có thể sẽ tạo thành tổn thương khó chữa được.
Lúc đợi bọn họ đi đến diễn võ trường, Thánh Linh đấu la đã đi đến rìa của sân đấu, bà ngồi ở trên ghế tựa hồ như là đang nhắm mắt minh tưởng. Bà vẫn là xinh đẹp như thế, nhưng mỗi một lần mà nhìn thấy bà, ở trong lòng của Đường Vũ Lân cũng không khỏi cảm thấy đau lòng, bởi vì ở trên người của vị Thánh Linh đấu la này, ngay từ sớm đã cảm giác được đối phương đã không còn sức sống nữa rồi. Cả người bà đều đã hoàn toàn tro tâm.
Long lão cũng đã đến, vừa hay bà cũng đang cùng với Từ Lạp Trí nhỏ giọng nói với nhau thứ gì đó, Từ Lạp Trí khi nghe xong chân máy cũng không ngừng hấp háy, ở trên khuôn mặt béo nút nít của hắn cũng khẽ rung lên.
Sau lần tổ chức đại hồi Hải Thần kết duyên đó, Long Dạ Nguyệt cũng đã thu nhận Từ Lạp Trí làm đồ đệ, bà chuyên môn dạy cho hắn tu luyện. Đợi cho đến khi từ Ma Quỷ đảo quay trở về, thời gian không lâu sau đó thì đã xảy ra đại kiếp. Trên thực tế thì thời gian mà hắn đi theo Long lão học tập cũng không tính là quá dài. Lại lần nữa gặp được sư phụ của mình, tâm tình của Từ Lạp Trí là tốt như thế nào thì nghĩ là có thể biết được.
Tư Mã Kim Trì vừa mới đi vào bên trong sân thi đấu, đột nhiên hắn đã cảm giác ra được thứ gì đó, ánh mắt lại hướng về phía một bên mà nhìn đến.
Ở phía một bên khác, có một thiếu nữ đang ngồi đả tọa ở ngay tại đó, nhưng ánh mắt thì lại rơi ở trên người hắn.
Bốn mắt nhìn nhau, Tư Mã Kim Trì rõ ràng là cảm nhận được tinh thần của bản thân mình thế mà lại khẽ đau nhức một chút. Đồng thời hắn cũng đã nhận ra được thân phận của thiếu nữ này rồi.
Còn không phải là ở bên trong cuộc thi Tinh Đấu Chiến Võng toàn Liên Bang bản thân hắn đã vì gặp phải thiếu nữ dùng kiếm đó mà khiến cho hắn gặp không ít phiền phức đó sao?
Nàng ta cũng là một trong Sử Lai Khắc Thất Quái sao?
Tâm tình hắn vốn dĩ ban đầu vẫn giống như A Như Hằng, đều vẫn còn rất là thả lỏng, nhưng sau khi hắn nhìn thấy được Diệp Tinh Lan, hắn không tự chủ được mà lại sinh ra vài phần cảnh giác.
Mặc dù hiện tại hắn đã thăng cấp lên đến cấp độ Phong Hào Đấu La, nhưng cuộc chiến cọ xát ngày hôm nay, bọn họ lại không được động dụng đến đấu khải.
Mà ở trong trận chiến khi đó cùng với hắn, cô bé này thế mà đã lĩnh ngộ ra được áo nghĩa của kiếm hồn, lại trải qua thời gian này tu luyện thêm nữa, nhất định là nàng đã trở nên càng thêm mạnh hơn rồi. Việc đối phó với nàng ta cũng đã không còn dễ dàng như trước nữa.
Nếu như những người khác ở trong Sử Lai Khắc Thất Quái đều cũng có cùng trình độ với nàng mà nói, vậy thì cuộc chiến ba chọi sáu ngày hôm nay cũng đã không còn dễ đánh nữa rồi!
Thấy bọn họ đi đến, Nhạc Chính Vũ, Nguyên Ân Dạ Huy, Diệp Tinh Lan, Hứa Tiểu Ngôn cùng với Tạ Giải cũng đều hướng về phía bên này mà đi tới. Từ Lạp Trí sau khi nói với Long lão một tiếng thì cũng đã sải bước đi ra.
Tạ Giải là người tiến lên trước đầu tiên, khi hắn nhìn thấy được thân ảnh cao lớn cơ bắp đó của A Như Hằng, hắn cũng không nhịn được mà nói: "Đại Lực Thần à, ngươi thật là cao lớn quá đó , nếu so với lúc thấy ngươi bên trong màn hình ở cuộc thi Tinh Đấu Chiến Võng thì hiện giờ cảm giác bị đè ép lại còn lớn hơn rất nhiều đó."
"He he." A Như Hằng bật cười thành tiếng, đồng thời hắn cũng giơ tay phải lên, đem cơ bắp của mình khoe khoang ra bên ngoài.
Ánh mắt của Diệp Tinh Lan vẫn luôn đặt ở trên người của Tư Mã Kim Trì, nói: "Lại gặp mặt nữa rồi. Lát nữa xin lĩnh giáo."
Tư Mã Kim Trì nói: "Nha đầu, trông có vẻ như là kiếm hồn của ngươi lĩnh ngộ ra được cũng không tồi đó. Nhưng đáng tiếc là cách biệt giữa ta và ngươi vẫn là quá lớn, ở trong một khoảng thời gian ngắn như vậy thì cũng khó có thể mà bắt kịp được."
Diệp Tinh Lan cũng không có mở miệng phản bác, ngược lại nàng lại nhắm hai mắt lại, khí tức bén nhọn vốn dĩ vẫn luôn giải phóng ra bên ngoài cũng ngay lập tức đã biến mất.
Ánh mắt của Tư Mã Kim Trì khẽ động, uẩn kiếm! Hảo gia hỏa, nha đầu này thật sự là đã thay đổi thật rồi nha!
"Mọi người đều đã tề tụ cả rồi, vậy thì bắt đầu đi." Âm thanh của Long lão truyền đến.
Lúc này, A Như Hằng và Tư Mã Kim Trì mới chú ý đến vị này. Ánh mắt của hai người bọn họ lúc rơi ở trên người của Long lão, hai người bọn hắn đều khẽ rung lên.
Long lão này nhìn có vẻ như là một lão thái thái già nua, gần như chỉ giống như là một lão phụ nhân bình thường mà thôi, từ vẻ ngoài già nua đó ở trên người đối phương cũng không thể nhìn ra được một chút khí tức kinh nhân nào cả.
Tuy nhiên, A Như Hằng và Tư Mã Kim Trì hiện tại nói gì đi nữa thì cũng đã là cường giả cấp Phong Hào Đấu La rồi, Đao Thần đấu la Tư Mã Kim Trì, Bản Thể đấu la A Như Hằng. Ở trong đám người đồng trang lứa thì hồn sư có thể trở thành đối thủ của bọn họ thì cũng chỉ có thể đếm được ở trên đầu ngón tay mà thôi.
Mặc dù là bọn họ nhìn không ra được khí tức ở trên người Long lão là ở cấp bậc nào, nhưng chỉ là đứng nhìn từ xa thôi, thì bọn họ vẫn có thể cảm nhận được vị Long lão nhìn trông có vẻ già nua này lại khiến cho bọn họ có cảm giác phải kính ngưỡng từ xa.
Đó là một loại trực giác linh cảm mà thôi, chính bởi vì nhìn Long lão này quá là bình thường, thậm chí bình thường đến độ mà ở trong thế giới tinh thần của bọn họ thì y dường như là không hề tồn tại vậy, chính vì thế cho nên bọn họ mới càng cảm thấy sợ hãi. Cái này rõ ràng là cấp độ tinh thần lực của y đã vượt xa lên trên cảm tri của bọn họ rồi! Tinh thần lực cấp độ Linh Vực Cảnh chứ không sai, lại còn thêm ở độ tuổi này nữa.
Thật sự không thể nghĩ đến, ở trong Học viện Sử Lai Khắc và Đường Môn thế mà lại có được một tồn tại đại năng như thế này đó!
Không cần Đường Vũ Lân phải giới thiệu, A Như Hằng và Tư Mã Kim Trì đã cùng chủ động hướng về phía Long lão mà khom lưng hành lễ, đồng thanh nói: "Bái kiến tiền bối."
Long Dạ Nguyệt nói: "Không cần khách khí như vậy đâu, trước tiên đánh với nhau đi rồi hẳn nói sau."
Đường Vũ Lân nhìn về phía đám người, ở đây đều là những hảo bằng hữu của hắn. Trận tỷ thí với nhau này, điều quan trọng nhất chính là làm quen với năng lực của nhau. Nhận ra được tu vi của mọi người đều đã đến trình độ nào rồi.
Trước đó, hắn đã cùng với Nhạc Chính Vũ đấu với nhau qua một trận, trên thực tế mà nói thì Đường Vũ Lân đã thua rồi. Hắn vẫn còn quá coi nhẹ tốc độ phát triển của Nhạc Chính Vũ này, do đó mà ngay từ lúc đầu hắn đã không bộc lộ ra thực lực chân chính của mình để đối phó với lại đối phương, mãi cho đến khi Nhạc Chính Vũ sử dụng đến Thánh Dung thuận trực tiếp đánh vỡ huyết hồn dung hợp kỹ của hắn thì hắn mới kịp phát giác ra sai lầm của mình.
Nhưng cùng một lỗi sai như thế, Đường Vũ Lân cũng không thể nào tái phạm lại lần hai được, lúc này ở trên mặt hắn mặc dù rất bình tĩnh, nhưng chiến ý ở trong lòng hắn lại đang cháy phừng phừng lên.
Thông qua trận chiến này, hắn cũng muốn xem xem, các đồng bạn của mình rốt cuộc là đã trưởng thành đến trình độ như thế nào rồi.
Song phương đều tự lùi về vị trí của mình, lùi đến nơi cách xa nhau.
Quang Ám đấu la Long Dạ Nguyệt bước ra một bước, khoảnh khắc tiếp theo vậy là đã đứng ở bên cạnh Thánh Linh đấu la, bà vung tay một cái, lớp phòng hộ của diễn võ trường ngay lập tức đã được khởi động, toàn bộ cả sân thi đấu đều được bao bọc lại. Không những như thế, ở trên đó còn có một tầng ánh sáng trắng đen hai màu xuất hiện ở bên ngoài lớp phòng hộ đó. Đó chính là Quang Ám chi lực của Long lão.