Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3) - Chapter 1204: Tỷ thí bắt đầu

Đường Vũ Lân không nhịn được mà lại nhìn thêm vài lần, mặc dù hắn chưa từng chân chính chạm trán với lại sức mạnh quang ám chi lực này của Long lão, nhưng ngày đó sau khi mà hắn cảm nhận qua tinh thần lĩnh vực của Long lão, điều đó đã gây ra kích thích tương đối không nhỏ đối với hắn.

Ba chọi sáu, xét về mặt nhân số thì bọn họ đang chiếm thế thượng phong. Nhưng ở trên phương diện thực lực thì không còn nghi ngờ gì nữa là Đường Vũ Lân, A Như Hằng cùng với Tư Mã Kim Trì mạnh hơn.

Nhưng sức mạnh riêng lẻ của mỗi người thì vĩnh viễn không thể dựa trên thắng lợi của trận chiến này mà quyết định được, Đường Vũ Lân biết rất rõ, ở trên phương diện phối hợp với nhau thì đám đồng bạn của hắn đã trải qua nhiều năm tu luyện với nhau thì bọn họ đã có sự liên kết ngầm chặt chẽ với nhau hết cả rồi.

Song phương đứng cách nhau hai trăm thước, từ phía xa ngưng trọng nhìn nhau.

Từ chủng loại hồn sư phối hợp với nhau thì có thể thấy ra được, ở phía bên phe của Sử Lai Khắc Lục Quái sẽ có sự phân phối hợp lý hơn.

Nhạc Chính Vũ, Nguyên Ân Dạ Huy cùng với Diệp Tinh Lan ba người bọn họ đều là hồn sư hề cường công, Hứa Tiểu Ngôn thì là hồn sư hệ khống chế, Tạ Giải là hồn sư hệ mẫn công, Từ Lạp Trí là hồn sư hệ thực vật phụ trợ. Phân phối vị trí với nhau rất là hợp lý.

Còn về phần ba người Đường Vũ Lân ở phía bên này thì bọn họ đều là hồn sư hệ cường công, bản thân Đường Vũ Lân thì có thể kiêm nhiệm luôn cả hồn sư hệ khống chế.

"Bắt đầu!" Long lão vẫn luôn rất là đơn giản và trực tiếp như thế đó, không có nói gì nhiều lời cả liền trực tiếp tuyên bố bắt đầu cuộc chiến này.

Đường Vũ Lân ngay lập tức liền lao đi, chân trái dẫm mạnh xuống đất dẫn đến rung lắc chấn động thiên địa, cả người hắn giống như là một mũi tên kim sắc rời dây cung vậy, trực tiếp bổ nhào về phía Sử Lai Khắc Lục Quái ở phía đối diện.

A Như Hằng cùng với Tư Mã Kim Trì thì đang ở phía hai bên của hắn, bọn họ cũng đồng thời bước đến, ba người cùng lao lên, bọn họ đều đem võ hồn của mình toàn bộ đều giải phóng ra.

Không còn nghi ngờ gì nữa, bảy vòng hồn hoàn từ trên người của Đường Vũ Lân bay lên, đặc biệt trong đó là hồn hoàn màu lục kim cùng với hai cái vòng hồn hoàn màu vàng cam hiện ra rất là chói mắt, nó cũng càng thêm khiến cho người ta chấn động không thôi.

Nói đến vòng hồn hoàn màu vàng cam này, trên thực tế thì đám đồng bạn của hắn cũng đều có sở hữu, nhưng bởi vì một năm trước mọi người đều không có ở cùng nhau, tu vi của bọn họ trước sau đều đã đột phá tu vi lên đến bảy vòng hồn hoàn, thế cho nên ở vòng hồn hoàn thứ bảy này thì bọn họ cũng không lựa chọn hấp thụ đám hung thú hệ thực vật ở trên người Đường Vũ Lân để làm hồn hoàn cho mình.

Mỗi một người đều vì những nguyên do đặc thù khác nhau , Nhạc Chính Vũ bởi vì ở bên phía gia tộc của hắn có yêu cầu đối với vòng hồn hoàn thứ bảy rất là trọng yếu, vì để có thể sử dụng được Thánh Dung thuật, hắn nhất định phải lựa chọn hồn linh Thiên Sứ làm hồn hoàn thứ bảy.

Diệp Tinh Lan đã đột phát kiếm hồn và đang ở trong giai đoạn rất quan trọng, y không thể dừng lại việc tu luyện để chờ đợi có hồn thú hệ thực vật mà hấp thu, thế cho nên là y đã chọn đột phá trước một bước rồi.

Tình hình của Tạ Giải và Diệp Tinh Lan thì cũng không có sai biệt nhau lắm, khi hắn đột phá đến cấp bảy mươi, hắn cảm nhận được bản thân võ hồn của mình đã phát sinh biến dị, vì để có thể thành công trưởng thành nên hắn cũng đã quyết định ngay lập tức hoàn thành đột phá.

Từ Lạp Trí vốn là muốn chờ đợi thêm nữa, nhưng lúc hắn tu luyện, năng lực tự động kích phát hồn linh bản nguyên đã được kích phát thế là nó đã khiến cho hắn hoàn thành dung hợp hồn hoàn thứ bảy.

Nguyên Ân Dạ Huy vốn là song sinh võ hồn, nàng cũng có cách nghĩ của riêng mình, chính vì lẽ đó nên nàng cũng quyết định chờ cho nàng đạt đến tu vi tám vòng hồn hoàn rồi mới tiến hành dung hợp với lại hồn thú hệ thực vật.

Vì thế, đến cuối cùng thì chỉ còn lại một mình Hứa Tiểu Ngôn là có thể dung hợp với hồn thú hệ thực vật. Còn những người khác thì đều đã thăng cấp lên đến bảy vòng hồn hoàn cả rồi, đặc biệt là khi nàng thấy Nhạc Chính Vũ đang bế quan nỗ lực xung kích cảnh giới thì nàng cũng đã đi đến đài thiên văn và nàng cũng lựa chọn đột phá ở ngay tại đó, tâm lý vội đến mức cũng đã không thể chờ đợi được nữa. Lúc đó nàng cũng đã suy nghĩ qua, dù sao thì mọi người đều đã lựa chọn khi tu vi đạt đến tám vòng hồn hoàn rồi mới dung hợp với hung thú hệ thực vật, ngoài ra thì hung thú hệ thực vật này cũng chưa chắc là nhất định sẽ phù hợp với tất cả bọn họ, thế cho nên là nàng cũng đành đi trước một bước mà tiến hành đột phá vậy.

Vì thế cho nên, sáu đại hung thú đó vẫn còn đang ở bên cạnh Đường Vũ Lân, bọn chúng còn chưa bị các đồng bạn của hắn dung hợp với nhau. Thế cho nên người sở hữu được vòng hồn hoàn màu vàng cam này thì cũng chỉ có mỗi một mình hắn mà thôi.

Ba người Đường Vũ Lân hình thành nên thế trận hình tam giác lao nhanh về phía trước, Sử Lai Khắc Lục Quái ở một bên khác thì trước đó đã thương nghị qua với nhau cả rồi, bọn họ cũng đã hoàn thành được trận hình của mình.

Tạ Giải chỉ là hướng về phía bên cạnh dẫm ra một bước, cả người hắn trong vô thanh vô tức đã biến mất ở trong không khí. Nguyên Ân Dạ Huy thì tọa trận ngay vị trí trung tâm của đội hình, Nhạc Chính Vũ và Diệp Tinh Lan thì đừng ở hai bên của nàng, Hứa Tiểu Ngôn thì đứng ở phía sau nàng, đứng ở mặt sau cùng mới là Từ Lạp Trí.

Gò má lục quái vào giờ phút này lại phồng lên, họ chính là đang nhai bánh bao, nhưng bởi vì động tác rất là cẩn mật nên ngay cả Đường Vũ Lân cũng không biết là bọn họ hiện tại đang ăn loại bánh bao gì. Hắn nghĩ rằng bọn họ chắc là ăn Thị Huyết Đậu Sa Bao.

Ngoại trừ Tạ Giải đã biến mất ra, ở chính diện phía Đường Vũ Lân đang lao đến, năm người còn lại cũng không hề di chuyển gì cả, trông có vẻ như là bọn họ đang chờ đợi thứ gì đó xảy ra vậy.

Tốc độ của Đường Vũ Lân cũng càng lúc càng nhanh, đôi cánh rồng kim sắc ở phía sau lưng giương lên, điều khiển toàn thân người hắn lao nhanh về phía trước, Hoàng Kim Long Thương đã cầm chắc trong tay. Khí thế của hắn lăng lệ vô cùng, ngay đến cả không khí phảng phất như là muốn bị phá tan vậy.

Khoảng cách hai trăm thước, đối với đẳng cấp tu vi của bọn họ mà nói thì chỉ trong vài cái nháy mắt mà thôi.

A Như Hằng cùng với Tư Mã Kim Trì gần như là đã bị bỏ rơi lại ở phía sau, nhưng dựa vào tu vi của hai người bọn họ dù gì thì cũng cao hơn Đường Vũ Lân không ít thế cho nên tốc độ của bọn họ cũng không tính là quá chậm.

Tay Tư Mã Kim Trì cầm chắc thanh trảm long đao, ở phía đối diện của hắn chính là Diệp Tinh Lan, hai người bốn mắt nhìn nhau, hắn từ ở bên trong ánh mắt của thiếu nữ này đã có thể thấy ra được khao khát chiến đấu vô cùng mãnh liệt ở bên trong nàng.

Nhìn thấy Diệp Tinh Lan, hắn lại phảng phất như là được nhìn thấy lại chính bản thân mình vào lúc trước vậy, nhưng điểm khác nhau giữa bọn họ đó chính là Diệp Tinh Lan thì không phải là kẻ hiếu chiến như hắn mà nàng là có lòng truy cầu mãnh liệt đối với cực hạn kiếm đạo.

Kiếm hồn của nàng rốt cuộc là đã đạt đến trình độ như thế nào rồi đây?

Trận chiến này, cũng không thể kết thúc quá sớm đó chứ?

Mặc dù là ba chọi sáu, xét về nhân số thì bọn họ đã rơi vào thế bất lợi, nhưng Tư Mã Kim Trì ở trong trận chiến này thì vẫn rất là tự tin, bởi vì hắn đã quá hiểu rõ về thực lực của Đường Vũ Lân, hắn cũng đã biết rõ là hiện tại hắn đã mạnh mẽ đến trình độ nào rồi. Dưới tình huống không trang bị đấu khải, đấu một chọi một thì ngay cả hắn cũng không phải là đối thủ của Đường Vũ Lân.

Huống hồ đó lại là trận đấu giữa hồn sư chín vòng hồn hoàn đấu với hồn sư bảy vòng hồn hoàn. Năng lực Kim của Long Vương từ trên người Đường Vũ Lân có sức bổ trợ rất sức đối với hắn ta, kinh khủng đến độ khiến cho người ta phải cảm thán không thôi.

Cách nghĩ của A Như Hằng và Tư Mã Kim Trì thì cũng không sai biệt nhau lắm, hắn cũng không nghĩ rằng sáu người của Sử Lai Khắc Lục Quái có thể dựa vào tu vi hồn thánh bảy vòng hồn hoàn mà có thể giành được chiến thắng ở trước mặt ba người bọn hắn.

Chiếu theo lẽ thường mà nói, hồn sư cấp phong hào đấu la đấu với hồn thánh, dù là một chọi bảy thì ắt hẳn cũng là việc rất nhẹ nhõm mới đúng. Nếu như không phải là ngày hôm nay ở phía đối diện là Sử Lai Khắc Lục Quái, hắn thậm chí là ngay một chút hứng thú để tham chiến cũng đều không có đâu.

Một nụ cười nhàn nhạt hiện lên ở trên mặt của. Đường Vũ Lân, chắc có lẽ, ở trong ba người bọn họ thì chỉ có duy nhất một mình hắn là nghĩ rằng trận chiến này sẽ không dễ gì mà giành được chiến thắng. Bởi vì hắn đã quá hiểu rõ về thực lực thật sự của các đồng bạn của mình rồi.

Mỗi người ở trong số bọn họ đều rất mạnh, mọi người đều cùng nhau mà lớn lên. Tham gia quân ngũ trong một năm, chính bản thân hắn cũng đã đã có sự phát triển đến thoát thai hoán cốt, còn đồng bạn của hắn thì không có như vậy sao?

Chính vì lẽ đó cho nên, thoạt nhìn thì Đường Vũ Lân đang toàn lực lao đến, nhưng trên thực tế thì hắn vẫn còn bảo lưu một chút. Hơn nữa, ánh mắt của hắn cũng không đặt lên trên người Nguyên Ân Dạ Huy. Mà mục tiêu của hắn chính là Hứa Tiểu Ngôn đang ở sau lưng của Nguyên Ân Dạ Huy. Hắn hiểu rất rõ, người chân chính có khả năng cản trở lại được một đòn toàn lực này của hắn thì chỉ có thể là nàng mà thôi.

Lúc Đường Vũ Lân xông lên khoảng cách hơn trăm thước, tầm mắt của song phương đã được thu hẹp rất gần nhau rồi, hắn cũng vừa hay thấy được, quang mang tinh trượng ở trong tay Hứa Tiểu Ngôn cũng đang phát sáng, dường như là nó đang muốn giải phóng ra hồn kỹ gì đó.

Chính bởi vì quá quen thuộc với đối phương, do đó mà Đường Vũ Lân đã ngay lập tức không một chút do dự nào mà đã xuất thủ trước. Hai đạo quang mang tử điện từ trong hai mắt của hắn bắn ra.

Tử Cực Ma Đồng của Đường Vũ Lân mặc dù là vẫn còn chưa tu luyện đến cấp Hạo Hãn ở sau cùng, nhưng dựa vào tu vi tinh thần lực của hắn ta hiện tại thì dù chỉ là mới tu luyện đến tầng thứ ba của Tử Cực Ma Đồng thôi, xét ở trên phương diện công kích tinh thần thôi thì nó cũng đã cực kỳ là khủng bố rồi. Đổi lại là với hồn thánh phổ thông khác, dù là bị hắn ta bắn một kích vào đầu thôi thì cũng sẽ vong mạng ngay lập tức thì cũng là điều không phải không có khả năng.

Do đó, Đường Vũ Lân không một chút do dự nào mà đã giải phóng ra công kích tinh thần của Tử Cực Ma Đồng, dựa vào tu vi tinh thần ở cảnh giới Linh Vực Cảnh, dưới tình huống đột nhiên bị công kích như thế, hắn tin chắc rằng dù cho Hứa Tiểu Ngôn đã có sự chuẩn bị từ trước đi nữa thì cũng không thể nào kháng cự lại được.

Dù sao thì đám đồng bạn của hắn cũng không biết là hắn đã đạt đến cấp độ tinh thần Linh Vực Cảnh rồi.

Tử quang lóe lên một cái, quang mang tử kim giống như là thực chất hóa, dù là ở hai bên của Đường Vũ Lân đang là Tư Mã Kim Trì và A Như Hằng thì bọn hắn cũng đều cảm nhận được rất rõ ràng uy áp của đòn công kích này phát ra là lớn đến nhường nào. Ngoài ra, bọn họ còn cảm giác âm thầm kinh sợ không thôi.

Nếu như đòn công kích tinh thần khủng bố này đánh lên trên người bọn hắn, vậy thì hai người bọn hắn tin chắc là cũng không thể chịu đựng được! Từ ở phía bên cạnh thôi mà đã cảm giác được uy năng rõ ràng như thế rồi, vậy thì đối phương ở phía chính diện sẽ có cảm giác như thế nào đây.

Lúc cùng với Đường Vũ Lân đối luyện với nhau, bọn họ đều đã ăn thiệt thòi lớn trước đòn công kích của tử Tử Cực Ma Đồng này.

Đường Vũ Lân gần đây nhất đang khắc khổ tu luyện thần lực, mà mục đích chính của hắn ở trong đó, đó chính là hy vọng có thể nhanh chóng đem Tử Cực Ma Đồng tu luyện đến cực hạn, tu luyện Tử Cực Ma Đồng đến cảnh giới Hạo Hãn. Đến khi đó, hắn tin chắc rằng, bản thân mình cũng sẽ có thể dễ dàng đạt được lĩnh vực tinh thần của riêng bản thân mình.

Tuy nhiên, lại có một tình huống khiến cho ba người bọn họ không ngờ đến đã xuất hiện ra.

Khi mà tử quang lấp lánh ở trong hai mắt của Đường Vũ Lân, cùng lúc với khi Tử Cực Ma Đồng vừa xuất hiện. Hắn ta kinh ngạc phát hiện ra, Hứa Tiểu Ngôn ở phía đối diện lại ngước đầu lên, hơn nữa y còn đang hướng về phía của hắn mà nở ra một nụ cười có chút quỷ dị.

Thấy được nụ cười này ở trên mặt của Hứa Tiểu Ngôn, trong lòng Đường Vũ Lân chợt thắt lại.

Khi trước, lúc mà vừa mới đến Học viện Sử Lai Khắc, Hứa Tiểu Ngôn đã dựa vào năng lực diễn xuất bậc thầy của mình mà đã có được chỗ đứng ở trong lớp. Huống hồ là ở hiện tại, nụ cười này của nàng ta tuyệt đối không thể nào là không có mục đích gì cả.

Một tầng quang màn kim sắc lờ mờ, cũng tại lúc này, nó vô thanh vô tức mà đã xuất hiện ra ở trước đám người của Sử Lai Khắc Lục Quái. Xung kích từ Tử Cực Ma Đồng của Đường Vũ Lân thế mà lại không thể vượt qua được màn chắn này dù chỉ là một đường chân tơ kẽ tóc, công kích tinh thần đã trực tiếp oanh kích lên trên quang màng đó.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free