Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Ngã Môn Thị Quán Quân (We are the Champions) - Chương 249 : Bán kết

Fiorentina đã tận dụng rất tốt sự tỏa sáng của các cầu thủ dự bị, giành chiến thắng đậm 4:0 trước Sampdoria ngay trên sân nhà, qua đó thuận lợi tiến vào trận chung kết. Đối thủ của họ trong trận đấu cuối cùng không phải Juventus, AC Milan hay Inter Milan, mà là Roma, đội bóng đang có phong độ khá ổn định gần đây.

Trận chung kết Cúp Quốc gia Italia sẽ diễn ra theo thể thức lượt đi lượt về. Tuy nhiên, trận đấu này phải chờ đến tháng Năm mới đá, nên Sabato cũng không quá bận tâm.

Ba vòng đấu tiếp theo trôi qua, rồi đến lượt trận Champions League. Lần này, Fiorentina gặp may mắn khi đối thủ của họ ở bán kết Champions League là đội bóng yếu nhất trong số các đội góp mặt: Ajax đến từ giải Vô địch Quốc gia Hà Lan (Eredivisie).

Trong khi đó, cặp bán kết còn lại là cuộc đối đầu sinh tử giữa AC Milan và Bayern Munich.

Thực ra, Trương Tuấn khao khát được gặp Bayern Munich ở bán kết hơn, bởi mùa giải trước chính Bayern là đội đã loại anh một cách đau đớn. Mùa giải này, anh muốn cho người Đức thấy rằng Trương Tuấn của hiện tại không còn là kẻ kém cỏi ngày xưa. Anh rất muốn khiến An Kha phải nếm trải cảm giác thủng lưới ba bàn.

Đáng tiếc, bây giờ anh chỉ có thể tự mình tưởng tượng mà thôi, rồi hy vọng Bayern Munich sẽ đánh bại AC Milan để giành quyền vào chung kết.

Ngày 23 tháng Tư, trong khuôn khổ giải đấu quốc nội, Fiorentina tiếp đón Reggina trên sân nhà, còn Inter Milan thì thật không may khi phải làm khách trước Juventus – trận Derby nước Ý.

Đây là cơ hội tuyệt vời để Fiorentina vượt qua Inter Milan.

Trước trận đấu, Trương Tuấn đã trở thành tâm điểm của giới truyền thông, ai nấy đều hỏi liệu anh có thể ghi bàn thắng thứ ba mươi trong trận này hay không. Vì bận đá Champions League, anh đã lâu không ghi bàn ở giải quốc nội.

Bản thân Trương Tuấn tỏ ra rất thận trọng trước câu hỏi này, và anh thẳng thừng từ chối trả lời những câu hỏi mang ý châm chọc rõ ràng. World Cup sắp đến gần, điều Trương Tuấn sợ nhất lúc này là chấn thương. Nếu trong thời khắc quan trọng này mà nói ra những lời quá ngông cuồng, chọc giận đối thủ, để rồi bị họ triệt hạ thì anh chỉ biết khóc không ra nước mắt.

Vì vậy, dù trong lòng rất rõ ràng rằng bàn thắng thứ ba mươi đã nằm trong tầm tay, anh vẫn không thể trực tiếp nói ra một cách sảng khoái.

Đối mặt với vô số ống kính máy ảnh và máy quay, anh chỉ có thể khiêm tốn nói: "Tôi sẽ cố gắng ghi bàn, nhưng mọi người cũng biết, chuyện bóng đá thì, cho đến giây cuối cùng, kết quả vẫn khó nói trước."

Trương Tuấn nói năng rất khéo léo, thái độ rất kín kẽ. Nhưng khi vào sân, anh lại là một con người hoàn toàn khác.

Trận đấu vừa bắt đầu được 29 giây, anh đã có một cú sút về phía khung thành, buộc thủ môn đối phương phải cản phá.

Bình luận viên không ngừng cười: "Trước trận đấu thì nói năng khiêm tốn như vậy, đến lúc thi đấu lại thay đổi hoàn toàn. Ai bảo anh ấy không quyết tâm ghi bàn thắng thứ ba mươi chứ?"

Fiorentina và Reggina không cùng đẳng cấp, nên trận đấu này bản thân nó vốn dĩ không có gì phải bàn cãi. Fiorentina chắc chắn sẽ thắng, và thắng bao nhiêu bàn cũng không quan trọng. Điều mọi người chú ý là khi nào Trương Tuấn có thể ghi bàn thắng thứ ba mươi của mình trong mùa giải này ở giải quốc nội.

Ở những mùa giải mà anh có phong độ đỉnh cao, anh thực sự đã biến việc ghi bàn trở nên dễ dàng như không. Hai mùa giải liên tiếp anh ghi trên ba mươi bàn thắng ở giải quốc nội, và mùa giải này, ba mươi bàn thắng cũng đã cận kề. Việc có thể ghi ba mươi bàn liên tiếp trong ba mùa giải là điều mà đã gần sáu mươi năm nay chưa ai làm được ở Serie A, giải đấu ngày càng thực dụng và nặng về phòng ngự.

Lần gần nhất là Nordahl của AC Milan đã hoàn thành thành tích này, anh lần lượt ghi 35, 34 và 30 bàn trong các mùa giải 1949/50, 1950/51, 1951/52.

Mùa giải 2007/08: 31 bàn thắng. Mùa giải 2008/09: 31 bàn thắng.

Vậy đến khi mùa giải này kết thúc, Trương Tuấn có thể ghi bao nhiêu bàn?

Vào phút 27 của hiệp một, Fiorentina đã mở tỷ số. Tuy nhiên, người ghi bàn không phải Trương Tuấn mà là Gus Balloni. Anh nhận bóng chọc khe từ Crewe, đột phá vào vòng cấm và dứt điểm thành công. Fiorentina dẫn trước 1:0.

Sau phút giây hân hoan ngắn ngủi, mọi người lại tiếp tục mong đợi màn trình diễn của Trương Tuấn.

Các đồng đội cũng đều hiểu ai mới là nhân vật chính của trận đấu này. Hơn nữa, Trương Tuấn đã hứa rằng sau khi anh ghi được ba mươi bàn, anh sẽ mời cả đội đi ăn. Vì thế, tuyến giữa cũng ra sức tạo cơ hội ghi bàn cho anh.

Nếu không phải thủ môn Reggina thi đấu xuất sắc trong trận này, thì họ đã sớm bị dẫn trước với tỷ số rất đậm.

Nhưng phòng ngự rốt cuộc vẫn là lối chơi bị động, trên đời này không có bức tường nào là không thể bị phá vỡ. Sau 40 phút chống cự kiên cường, bàn thắng đầu tiên của Trương Tuấn trong trận đấu này, cũng là bàn thắng thứ ba mươi của anh trong mùa giải, đã đến đúng hẹn.

Bàn thắng này có chút khác biệt, bởi Trương Tuấn đã ghi bàn từ một cú sút xa bên ngoài vòng cấm. Thủ môn Reggina không kịp trở tay, hoàn toàn không ngờ Trương Tuấn lại bất ngờ tung cú dứt điểm từ khoảng cách 25 mét.

Quả bóng vẽ một đường cong hạ xuống, lướt qua bàn tay phải đang vội vàng nhảy lên của thủ môn, rồi lướt qua xà ngang, đi thẳng vào lưới!

"Vào! Vào! Vào! Vào! Vào! Vào ooooooooooooooooooooooooooo! ! !" Bình luận viên đã chờ tiếng hô kéo dài này suốt 40 phút, cuối cùng cũng có thể bùng nổ. Tiếp theo đó là những lời giải thích không ngừng nghỉ: "Trương Tuấn đã ghi bàn thắng thứ ba mươi của mình trong mùa giải này! Hoàn thành thành tích vĩ đại đáng ngưỡng mộ: ba mùa giải liên tiếp đều ghi trên ba mươi bàn! Giờ đây, anh ấy giống như Nordahl, được khắc sâu vào lịch sử Serie A! Còn về danh hiệu Vua phá lưới, anh ấy đã sớm là vậy rồi, không cần phải chứng minh thêm điều gì nữa."

Trương Tuấn hôn chiếc nhẫn đính hôn trên tay: "Sophie, em thấy không? Anh đã ghi ba mươi bàn rồi, giá mà lúc này em vẫn ở bên cạnh anh..."

Bàn thắng của Trương Tuấn mang tính quyết định, thường đi kèm với chức năng đánh sập sĩ khí đối phương.

Vì vậy, ngay khi hiệp hai vừa bắt đầu, Sabato đã nhận thấy Reggina không còn nhiều ý ch�� chiến đấu. Đối mặt với những đợt tấn công như vũ bão của Fiorentina, hàng phòng ngự của họ đầy rẫy sơ hở.

Phút 71 của hiệp hai, Trương Tuấn một lần nữa nắm bắt cơ hội, dùng pha đánh đầu cướp vị trí trước khung thành để ghi bàn. Đây là bàn thắng thứ 31 của anh trong mùa giải, và là bàn thắng thứ hai trong trận đấu này.

Mười phút sau khi anh ghi bàn thắng thứ hai, Trương Tuấn được Sabato thay ra bằng Pazzini. Với lịch thi đấu dày đặc ở giải quốc nội, Champions League, và các trận giao hữu của đội tuyển quốc gia, Trương Tuấn lúc này rất cần được nghỉ ngơi đầy đủ. Vì thế, Sabato cũng không yêu cầu Trương Tuấn phải đá trọn vẹn cả trận. Ngay cả khi trở về thi đấu cho đội tuyển quốc gia, anh và huấn luyện viên trưởng đội tuyển Trung Quốc cũng có một thỏa thuận: trong bất kỳ trận giao hữu nào, Trương Tuấn đều không được phép đá trọn vẹn cả trận.

Khi Trương Tuấn rời sân, anh nhận được sự vỗ tay nhiệt liệt từ toàn bộ khán giả. Tại sao lại nói là toàn bộ? Bởi vì không chỉ người hâm mộ Fiorentina, mà ngay cả người hâm mộ Reggina cũng đứng dậy vỗ tay cho Vua phá lưới Serie A này. Đây là sự đãi ngộ ở đẳng cấp cao nhất, sự tán dương và công nhận từ đối thủ không phải ai cũng dễ dàng có được.

Trương Tuấn rời sân đầy vẻ vinh quang. Trận đấu cuối cùng kết thúc với chiến thắng 3:0 toàn diện của Fiorentina trước Reggina. Ở một diễn biến khác, trận Derby nước Ý đã diễn ra vô cùng quyết liệt, Inter Milan và Juventus đều rất muốn giành chiến thắng. Tuy nhiên, kết quả lại chỉ là một trận hòa 0:0 đầy tiếc nuối.

Fiorentina đã thuận lợi vượt qua Inter Milan, vươn lên dẫn đầu bảng xếp hạng sau vòng đấu thứ 35 của giải quốc nội. Nếu có thể tiếp tục giữ vững phong độ trong bốn vòng đấu còn lại, thì nhà đương kim vô địch mùa giải này sẽ bảo vệ thành công ngôi vương.

※※※

Sau trận đấu, Trương Tuấn giữ lời hứa, dẫn cả đội đến nhà hàng Trung Quốc tốt nhất ở Florence để ăn một bữa lớn. Dù tốn không ít tiền, nhưng anh tuyệt đối không cảm thấy đau lòng.

Trương Tuấn một lần nữa xuất hiện trên trang nhất của các tờ báo Ý, với đủ loại tin tức và video. Bởi vì anh đã trở thành tiền đạo đầu tiên sau sáu mươi năm đạt được thành tích này – ghi trên ba mươi bàn thắng trong ba mùa giải liên tiếp.

Ở Ngoại Hạng Anh, việc ghi ba mươi bàn trong một mùa giải không phải là chuyện khó khăn. Ở La Liga, việc đó cũng hoàn toàn khả thi. Nhưng ở Ý, việc ghi trên ba mươi bàn trong một mùa giải thì đơn giản là khó hơn lên trời, huống chi lại là ba mùa giải liên tiếp?

Năng lực của Trương Tuấn đã được cả thế giới công nhận. Ngay cả những tiền đạo xuất sắc nhất của bóng đá thế giới cũng bàn tán về Trương Tuấn, cho rằng năng lực của anh là vô song. Các hậu vệ và thủ môn cũng đều thừa nhận rằng đối đầu một chọi một với Trương Tuấn là một điều khiến họ phải lo lắng.

Bốn ngày sau đó, trong trận đấu bù với Siena, Trương Tuấn đang có phong độ tốt lại một lần nữa ghi bàn. Mùa giải này, anh đã có tổng cộng 32 bàn, là mùa giải ghi bàn tốt nhất trong sự nghiệp chuyên nghi��p của mình. Nhưng anh vẫn chưa thỏa mãn, giải đấu còn lại ba vòng, anh vẫn còn cơ hội để tiếp tục ghi bàn. Trong lòng, anh đã đặt cho mình mục tiêu cao hơn: 35 bàn. Kỷ lục ghi bàn cao nhất trong một mùa giải Serie A từ trước đến nay thuộc về Nordahl của AC Milan, được thiết lập vào mùa giải 1949/50.

Trong cái thời đại mà hàng phòng ngự còn xa mới được hung hãn và chặt chẽ như hiện tại, việc ghi 35 bàn trong một mùa giải có lẽ không phải là điều quá khó khăn. Nhưng trong môi trường bóng đá chuyên nghiệp ngày nay, khi chiến thuật phòng ngự ngày càng hệ thống hóa, các hậu vệ càng lúc càng mạnh mẽ, không gian tấn công càng ngày càng thu hẹp, mật độ thi đấu càng ngày càng lớn và thể lực cầu thủ ngày càng trở thành vấn đề, thì việc muốn ghi 35 bàn trong một mùa giải chẳng khác nào chuyện người si nói mộng.

Trương Tuấn cũng biết mục tiêu mà mình đặt ra có chút xa vời, nếu nói ra, ngay cả kẻ điên như Sabato cũng sẽ cam bái hạ phong. Vì vậy, anh dứt khoát không nói, mà giữ kín trong lòng. Đợi đến khi hoàn thành, anh sẽ dành tặng tất cả mọi người một bất ngờ.

35 bàn thắng ở giải quốc nội thực sự là một ý tưởng điên rồ, hơn nữa còn phải hoàn thành trong bối cảnh vướng bận Champions League và Cúp Quốc gia. Mặc dù lúc này đã không còn lo lắng về các trận giao hữu của đội tuyển quốc gia, nhưng mục tiêu như vậy vẫn đồng nghĩa với việc Trương Tuấn phải dốc toàn lực trong tất cả các trận đấu mà anh tham gia.

Ba vòng đấu quốc nội, hai trận bán kết Champions League, và nếu may mắn sẽ có thêm một trận chung kết Champions League, một trận chung kết Cúp Quốc gia Italia. Trong khoảng thời gian từ cuối tháng Tư đến cuối tháng Năm, anh tổng cộng phải đá bảy trận.

Đây có lẽ là mùa giải có mật độ thi đấu dày đặc nhất mà Trương Tuấn từng trải qua, chưa kể đến World Cup sắp tới. Nhưng Trương Tuấn không hề cảm thấy mệt mỏi, ngược lại, anh tràn đầy năng lượng. Bởi vì trong thâm tâm anh có những mục tiêu nối tiếp nhau đang nâng đỡ, không ngừng tiếp thêm sức mạnh, để anh tiếp tục tiến về phía trước, cho đến khi đạt được mục tiêu cuối cùng:

Cú ăn ba của Fiorentina. Chức vô địch World Cup của đội tuyển Trung Quốc. Đám cưới của anh và Sophie.

Dù thế nào cũng không thể gục ngã vào thời điểm này, anh muốn để lại cho cuộc đời mình một mùa hè hoàn hảo và nổi bật nhất.

※※※

Ngày 30 tháng Tư, trong trận đấu làm khách trên sân Empoli, vì trận bán kết lượt đi Champions League đã cận kề, Sabato ban đầu không định tung ra đội hình chính với một số trụ cột. Nhưng Trương Tuấn lại kiên quyết muốn đá chính. Sabato cảm thấy hơi lạ, vì Trương Tuấn không phải loại người không biết nghĩ đến đại cục. Một trận đấu như thế này hoàn toàn có thể giao cho các cầu thủ dự bị hoàn thành, còn anh chỉ cần giữ sức cho Champions League là đủ. Hơn nữa, anh cũng đã hoàn thành lời hứa ghi 30 bàn một cách thuận lợi. Sabato không hiểu còn điều gì khiến anh khao khát được thi đấu như vậy.

Trương Tuấn không nói, và Sabato cũng không hỏi.

Việc Trương Tuấn đá chính cũng khiến nhiều phương tiện truyền thông và cả huấn luyện viên trưởng Empoli vô cùng ngạc nhiên. Họ vốn cho rằng Sabato sẽ "giấu bài" để chuẩn bị cho Champions League, kh��ng ngờ lại tung ra cả tiền đạo mạnh nhất.

Empoli hoàn toàn không lường trước được điều này, nên trước trận đấu đương nhiên không hề có sự chuẩn bị chiến thuật phòng ngự đặc biệt nhằm vào Trương Tuấn. Đến khi trận đấu diễn ra, hàng phòng ngự của họ đã phải chịu rất nhiều đau khổ. Trương Tuấn, với một mục tiêu cao xa trong lòng, đã tung hoành ngang dọc trong hàng phòng ngự của Empoli, khiến toàn bộ đối thủ phải khốn đốn. Sau đó, vào phút 71 của hiệp hai, anh rời sân sau khi ghi được một bàn thắng, được thay bằng Morientes.

Lý Kéo Dài trên khán đài nhìn Trương Tuấn ăn mừng sau bàn thắng mà mừng như điên. Anh đột nhiên hiểu ra vì sao Trương Tuấn lại chủ động xin ra sân. Mùa giải 1949/50, tiền đạo Nordahl của AC Milan đã lập nên kỳ tích ghi 35 bàn ở giải quốc nội trong một mùa giải. Trương Tuấn chắc chắn đã lấy huyền thoại lịch sử đó làm mục tiêu cho mình. Sau trận đấu với Empoli, anh đã ghi 33 bàn, chỉ còn cách 35 bàn hai pha lập công, và giải đấu cũng vừa vặn còn hai vòng. Ghi một bàn mỗi vòng đối với Trương Tuấn lúc này là chuyện dễ như trở bàn tay.

Nghĩ đến đây, Lý Kéo Dài liền phấn khích một cách khó hiểu.

Hãy thử nghĩ mà xem, một tiền đạo ngoại quốc trên sân cỏ Italia coi tất cả các hậu vệ như không khí, coi việc ghi bàn dễ như bỡn, giẫm đạp lên niềm tự hào phòng ngự của cả nước Ý, đó là vinh dự biết chừng nào? Đó là uy phong biết chừng nào?

Ba mùa giải liên tiếp ghi trên 30 bàn, và 35 bàn trong một mùa giải. Những thành tích này đã trở thành lịch sử, trở thành huyền thoại, và dần dần bị phủ bụi trong nền bóng đá chuyên nghiệp ngày càng thực dụng. Nhưng giờ đây, Trương Tuấn chỉ còn cách huyền thoại, cách việc lật giở trang sử đã phủ bụi, đúng một bước chân.

※※※

Tất nhiên, trước khi hoàn thành kỳ tích đó, Trương Tuấn còn cần phải tạo ra điều gì đó ở Champions League. Đối thủ của họ trong trận bán kết Champions League vào giữa tuần là Ajax đến từ Hà Lan.

Ngày 3 tháng Năm, lượt trận Champions League, bán kết. Fiorentina làm khách trên sân của Ajax.

Đối với đội bóng Hà Lan, Trương Tuấn vừa xa lạ vừa quen thuộc.

Quen thuộc là bởi anh từng thi đấu ở Hà Lan hơn hai năm, bản thân anh cũng mang trong mình một số dấu ấn của bóng đá Hà Lan. Xa lạ là vì đã rất lâu anh chưa trở lại Hà Lan, và nhiều đội bóng ở Hà Lan đã thay đổi thế hệ cầu thủ. Huấn luyện viên trưởng của Ajax sớm đã không còn là Koeman, và trong đội, những cầu thủ từng cùng Trương Tuấn thi đấu cũng đã không còn mấy người.

Ajax là đội bóng yếu nhất trong số các đội vào bán kết Champions League. Họ có thể lọt vào bán kết phần lớn là nhờ bốc thăm may mắn, tránh được các đội bóng mạnh xuyên suốt hành trình. Tuy nhiên, vận may của họ đã chấm dứt khi đụng độ Fiorentina ở bán kết.

Trước trận đấu, ít ai tin rằng Ajax có thể đánh bại Fiorentina. Ngay cả khi được thi đấu trên sân nhà, họ cũng chỉ nghĩ rằng nhiều nhất là cầm hòa. Thông thường, trong các trận đấu loại trực tiếp hai lượt, đội đá sân nhà trước luôn chịu thiệt thòi. Hơn nữa, Ajax lúc này có quá nhiều cầu thủ trẻ, thiếu kinh nghiệm. Sabato không coi Ajax là mối đe dọa.

Thế nhưng, ngay khi trận đấu vừa bắt đầu, Ajax đã bất ngờ tấn công và khiến hậu vệ Svensson của Fiorentina phản lưới nhà. Đây thực sự là một đòn giáng nặng n���, và mọi kế hoạch mà Sabato đã vạch ra trước trận đấu giờ đây đều trở thành giấy vụn.

Mặc dù trong lòng rất tức giận, nhưng Sabato vẫn không thể biểu lộ ra ngoài, bởi vì người mắc lỗi chính là cầu thủ trẻ Svensson. Ông không thể vào lúc này mà giáng đòn vào sĩ khí của Svensson.

Sân Amsterdam Arena bùng nổ những tiếng reo hò vang dội. Bình luận viên chỉ biết kêu may mắn, nếu không phải nhờ may mắn, làm sao Ajax có thể dẫn trước chỉ sau hai phút đầu trận?

Nhưng một Trương Tuấn với mục tiêu cao xa trong lòng, làm sao có thể chấp nhận thất bại như vậy xảy ra với đội bóng của mình? Anh lập tức chạy đến sau khung thành, an ủi Svensson đang cúi gằm mặt: "Đừng buồn, Andrea à. Chuyện này đâu có gì to tát. Là hậu vệ, ai mà chưa từng phản lưới nhà? Hơn nữa, việc để thủng lưới lúc này cũng không phải chuyện xấu, chúng ta còn cả một trận đấu dài để lật ngược tình thế. Lên tinh thần đi, giữ vững khung thành!" Anh vỗ mạnh vào vai Svensson.

Svensson gật đầu: "Anh yên tâm, đội trưởng. Tôi sẽ không để người Hà Lan có thêm bất kỳ cơ hội nào!"

Sau đó, trong tiếng reo hò cổ vũ của hơn ngàn người hâm mộ đến từ Volendam, Fiorentina bắt đầu phản công, và Trương Tuấn cũng thi đấu cực kỳ năng nổ. Trước trận đấu, huấn luyện viên trưởng của Ajax đã đặc biệt lưu ý đến Trương Tuấn, yêu cầu một hậu vệ phải kèm chặt anh mọi lúc mọi nơi, không rời một tấc.

Và mỗi khi Crewe có bóng, chắc chắn sẽ có hai cầu thủ ập vào kẹp đôi, khiến anh không thể dễ dàng chuyền bóng hay đột phá. Khi cần thiết, họ không ngần ngại sử dụng chiến thuật phạm lỗi để ngăn cản những đợt tấn công của Fiorentina.

Những chiến thuật này thực sự đã gây ra không ít khó khăn cho Fiorentina trong giai đoạn đầu trận. Tuy nhiên, họ đã bỏ qua một điều: Fiorentina không chỉ có mỗi phương án ghi bàn từ những pha tấn công trực tiếp.

Phút 21, Crewe dẫn bóng đột phá ở khu vực trung lộ thì bị cầu thủ Ajax phạm lỗi. Bóng lăn đến chân Trương Tuấn, trọng tài chính ra hiệu tấn công có lợi, cho trận đấu tiếp tục. Trương Tuấn tiếp tục dẫn bóng đột phá, anh cố gắng vượt qua trung vệ đối phương, nhưng lại một lần nữa bị phạm lỗi.

Bóng lại rơi vào chân cầu thủ Ajax, trọng tài chính lập tức thổi còi, ra hiệu cầu thủ Ajax phạm lỗi, Fiorentina được hưởng quả phạt trực tiếp từ khoảng cách 23 mét.

Những người hâm mộ đến từ Volendam phấn khích, họ hô vang: "Các ngươi sẽ phải trả giá đắt vì điều này!" Đến nỗi những người hâm mộ Ajax bên cạnh cũng phải nghi ngờ rằng nhóm cổ động viên cuồng nhiệt nói tiếng Hà Lan này không phải người Hà Lan.

Ai cũng biết những cú đá phạt của Trương Tuấn chính xác đến mức nào, người Hà Lan không thể nào quên được điều đó.

Quả nhiên, Trương Tuấn đứng trước bóng. Tuy nhiên, cùng anh còn có Hạng Thao.

Trương Tuấn sở trường những cú đá phạt với đường cong và góc độ hiểm hóc, trong khi những cú đá phạt của Hạng Thao lại luôn hướng đến sức mạnh và tốc độ.

Hai người thuộc hai loại đá phạt khác nhau, điều này khiến hàng rào đối thủ rất khó chịu. Nếu muốn phòng ngự cú đá phạt của Trương Tuấn, họ phải bật nhảy cao, tăng cường phòng ngự phía trên. Nếu phòng ngự cú đá phạt của Hạng Thao, thì tuyệt đối không được nhảy, bởi vì cú sút mạnh như búa bổ của anh rất có thể sẽ đưa bóng chui qua dưới hàng rào, khiến thủ môn không kịp phản ứng.

Lúc này, hàng rào của Ajax đang liên tục suy đoán, rốt cuộc ai sẽ là người sút bóng, Trương Tuấn hay Hạng Thao?

"Này, tôi nói này, chúng ta phòng ngự kiểu gì đây?"

"Tôi nghĩ Trương Tuấn sẽ sút... Trọng tài! Họ đẩy bóng lên phía trước!"

"Im miệng! Lùi lại một bước cho tôi!"

"À, tôi cũng thấy khả năng Trương Tuấn sút cao hơn, dù sao ở khoảng cách này tỷ lệ chính xác của anh ấy kinh người mà..."

"Nhưng khoảng cách càng gần, cú sút mạnh của Hạng Thao chẳng phải cũng có uy hiếp sao? Khoảng cách quá gần, đường cong của Trương Tuấn chưa chắc đã bay vòng qua được!"

"Ban đầu tôi cùng Trương Tuấn từng đối đầu trên sân Eredivisie, là tôi hiểu, hay là các cậu, những người mới này, hiểu anh ấy hơn?"

"Được rồi, được rồi, không cần tranh cãi nữa, một phần thì nhảy lên, một phần thì lao về phía trước!"

Trương Tuấn đứng trước bóng, thích thú quan sát cuộc tranh luận của các cầu thủ Ajax. Anh có thể hiểu tiếng Hà Lan, đương nhiên cũng biết đối phương đang tranh cãi điều gì.

Anh cảm thấy rất thú vị, nên cũng không vội vàng đá, mà chờ đối phương dựng hàng rào, sau đó đưa tay che hạ bộ, vẻ mặt nghiêm túc nhìn anh và Hạng Thao.

Lúc này, anh mới nghiêng đầu thì thầm mấy câu vào tai Hạng Thao. Hạng Thao gật đầu, rồi lùi lại, kéo dài khoảng cách lấy đà.

Còn bản thân Trương Tuấn thì đứng bên trái quả bóng, hai tay chống nạnh, nhìn về phía hàng rào và khung thành ở đằng xa, ra vẻ chuẩn bị sút bóng.

Trọng tài chính thổi một tiếng còi dài, Hạng Thao bắt đầu chạy đà. Và khi Hạng Thao lao nhanh đến, Trương Tuấn bất ngờ đẩy bóng sang bên phải bằng một lực mạnh!

"Là gián tiếp! Hạng Thao! Ngăn anh ta lại!" Có người hét lớn. Hai cầu thủ phụ trách lao lên lập tức điều chỉnh hướng, lao về phía Hạng Thao để cản phá.

Hạng Thao vung chân trái, nhưng không dứt điểm. Anh để quả bóng lăn qua bên cạnh mình!

Hai cầu thủ Ajax lao hụt, không kịp thu chân, đồng loạt trượt ngã xuống đất, bất lực nhìn quả bóng lăn đi trước mặt họ.

Người thực sự sút bóng chính là Mascherano. Anh từ phía sau lao lên, không dừng bóng mà tung ngay một cú sút mạnh như búa bổ!

Quả bóng xuyên qua đám đông trong vòng cấm, thoát khỏi tầm với của thủ môn, rồi chính xác chui vào góc cao bên trái khung thành! !

Một pha phối hợp đá phạt đẹp mắt!

Fiorentina đã san bằng tỷ số!

Huấn luyện viên trưởng Ajax bên đường biên tức giận giậm chân, còn các cầu thủ vừa rồi còn đang tranh cãi không ngớt về việc nên phòng Trương Tuấn hay Hạng Thao thì cúi đầu im lặng.

Trong lúc ồn ào tranh cãi, họ đã quên mất rằng Trương Tuấn có thể hiểu tiếng Hà Lan. Ban đầu, Trương Tuấn định sút trực tiếp, Hạng Thao chỉ là người yểm trợ cho anh. Nhưng khi nghe thấy đối phương tranh cãi, anh đã tạm thời thay đổi ý định, thì thầm với Hạng Thao vài câu, sau đó dùng ánh mắt ra hiệu cho Mascherano ở bên cạnh chuẩn bị sút bóng. Tiếp theo đó là một pha phối hợp đá phạt hoàn hảo.

Trương Tuấn gần đây liên tục ghi bàn, danh tiếng anh lừng lẫy một thời, vì vậy các đối thủ mỗi lần đều theo quán tính cho rằng Trương Tuấn sẽ sút. Họ lại đều bỏ qua các đồng đội của anh, những người cũng không phải dạng vừa.

Vì Fiorentina đã san bằng tỷ số, nên hai đội lại trở về vạch xuất phát. Nhưng tình thế lại dần nghiêng về phía Fiorentina. Ajax dù là đội chủ nhà, nhưng dù sao cũng có phần lớn là cầu thủ trẻ, khả năng kiểm soát và đọc trận đấu kém xa so với Fiorentina lão luyện.

Hơn nữa, khả năng kiểm soát khu vực giữa sân của Fiorentina cũng vượt trội hơn Ajax rất nhiều. Trong bóng đá, kiểm soát được tuyến giữa là cơ bản có thể làm chủ trận đấu. Với Crewe có bóng, nếu bạn không phạm lỗi thì rất khó để cướp được bóng từ anh ta. Nhưng nếu phạm lỗi thì lại tạo cơ hội bóng chết cho Fiorentina, và việc phòng ngự Trương Tuấn lúc đó xem như thành công – nhưng chỉ giới hạn trong phòng ngự khi bóng đang lăn. Còn để Trương Tuấn đá bóng chết, đó là điều không ai muốn thấy.

Hàng phòng ngự của Ajax cứ thế rơi vào tình thế lưỡng nan. Không thể kèm được Crewe, mà Fiorentina cũng không chỉ có mỗi Trương Tuấn biết sút. Họ còn có Gus Balloni, Joaquin, Morientes và Mascherano vừa ghi bàn, thậm chí Hạng Thao và Lahm cũng có thể dâng cao tham gia dứt điểm.

Nếu muốn kèm chặt Crewe, sẽ phải phạm lỗi. Phạm lỗi thì lại tạo cơ hội cho Trương Tuấn đá phạt trực tiếp mà không bị cản trở.

Khi trận đấu diễn ra đến mức này, về cơ bản đã không còn chút hồi hộp nào nữa. Fiorentina chiếm ưu thế hoàn toàn, dắt mũi Ajax suốt cả trận. Mặc dù Trương Tuấn không ghi bàn nào trong 90 phút, nhưng sự hiện diện của anh và Crewe đã thu hút gần một nửa sự chú ý của hàng phòng ngự Ajax, tạo ra vô số cơ hội cho đồng đội. Cuối cùng, Fiorentina dễ dàng giành chiến thắng 3:1 ngay trên sân khách, gần như đã đặt một chân vào trận chung kết Champions League – tại sân vận động Schalke ở Đức.

※※※

Fiorentina thi đấu một cách nhẹ nhàng, nhưng trận bán kết còn lại thì không dễ dàng như vậy. Bởi vì trận bán kết thứ hai diễn ra vào ngày hôm sau là cuộc đối đầu thực sự giữa các ông lớn – AC Milan làm khách trên sân của Bayern Munich.

Trong những năm gần đây, vì nhiều lý do khác nhau, AC Milan chưa có cơ hội đối đầu với Bayern Munich. Mùa giải này, Bayern Munich đã bổ sung không ít tân binh, cơ cấu nhân sự trở nên hợp lý hơn. Hiện tại, họ đang vững vàng ở ngôi đầu bảng Bundesliga. Dù là Schalke 04, Werder Bremen, hay Hertha Berlin, Hamburg, Stuttgart... đều không thể tạo ra mối đe dọa nào cho họ.

Còn AC Milan thì mùa giải này khá chật vật, đứng thứ ba trên bảng xếp hạng giải quốc nội, và còn bị đối thủ cùng thành phố là Inter Milan vượt mặt. Basten là một người thông minh, ông biết rằng dựa trên tình hình giải quốc nội hiện tại, việc AC Milan muốn giành chức vô địch gần như là không thể. Vậy thì chi bằng dồn toàn bộ tâm huyết vào Champions League. Năm ngoái, họ đã thua Barcelona trong trận chung kết. Mùa giải này, bất kể đối thủ ở chung kết là ai, ông cũng nhất định phải thắng – dĩ nhiên, đối thủ tốt nhất là Ajax. Dù cho nhân khí của ông có cao đến mấy, dù câu lạc bộ cách đây không lâu mới gia hạn hợp đồng với ông đến năm 2014, nếu ông không thể mang về một chức vô địch cho đội bóng, e rằng cũng khó thoát khỏi số phận mất việc. Cần biết rằng hợp đồng câu lạc bộ cũng thay đổi nhanh chóng như một trận đấu bóng đá vậy. Với tư cách huấn luyện viên AC Milan trong ba mùa giải mà chỉ có một chức vô địch quốc nội, thì đối với một huấn luyện viên trưởng được kỳ vọng lớn khi nhậm chức mà nói, thành tích này thực sự không thể gọi là tốt đẹp được.

Trước khi giành chức vô địch Champions League, điều quan trọng nhất là phải đánh bại đối thủ trước mắt là Bayern Munich.

Để tính toán cho Champions League, ở vòng đấu trước cúp, AC Milan đã tung ra đội hình kết hợp giữa một nửa dự bị và một nửa chủ lực. Giống như Fiorentina, nhờ vào đội hình dự bị cũng có thực lực không tầm thường của họ, cộng với lợi thế sân nhà, đội bóng đã thuận lợi đánh bại đối thủ. Đồng thời, Kaka và Gilardino cùng các cầu thủ khác đã có được sự nghỉ ngơi trọn vẹn.

Trong đội hình đó, Dương Phàn không chỉ tham gia thi đấu ở giải quốc nội mà còn đá trọn vẹn cả trận. Anh là một trong những cầu thủ đáng tin cậy nhất của AC Milan, cả về thể lực lẫn thái độ chuyên nghiệp, không có bất kỳ điểm nào để chê bai.

Từ đầu mùa giải đến giờ, anh chưa bỏ lỡ bất kỳ trận đấu nào của AC Milan, đồng thời cũng không vắng mặt trong bất kỳ trận giao hữu nào của đội tuyển quốc gia Trung Quốc. Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là anh đều đá đủ 90 phút trong tất cả các trận đấu đó.

Khả năng thể lực này, ít nhất, cũng sẽ khiến Trương Tuấn phải cảm thấy xấu hổ.

Cũng không khó hiểu khi hiện tại anh đang vững vàng ở vị trí tiền vệ cánh phải chủ lực của AC Milan, đồng thời còn có thể kiêm nhiệm nhiều vị trí khác như hậu vệ phải, tiền đạo cánh phải, và tiền vệ trái. Bởi vì anh không bao giờ bị chấn thương, sẽ không gặp tình trạng thể lực không tốt, hơn nữa phong độ duy trì rất ổn định, không có lúc nào quá thăng hoa hay quá sa sút. Việc anh phải ngồi dự bị thực sự là một chuyện đáng buồn... Thậm chí tờ 《La Gazzetta dello Sport》 còn chế nhạo rằng Galliani căn bản không cần bổ sung nhân sự ở vị trí tiền vệ cánh phải, chỉ một Dương Phàn là đủ dùng rồi.

Điều này cũng liên quan đến tính cách kín tiếng và lối sống có quy luật của anh. Mỗi ngày chỉ là sân tập và nhà, tạo thành một đường thẳng giữa hai điểm đó. Kết thúc tập luyện là về nhà đúng giờ, cùng Ý Lam tận hưởng khoảng thời gian đẹp đẽ buổi tối – nhân tiện nói thêm, bây giờ bụng Ý Lam ngày càng lớn, nhiều việc đã không thể làm được, nhất định phải có người túc trực bên cạnh. Vì vậy, việc Dương Phàn tập luyện xong là về nhà cũng có nguyên nhân. Bố của Ý Lam cũng tạm gác lại việc kinh doanh ở cửa tiệm, đến ở nhà Dương Phàn để giúp chăm sóc con gái.

Đối với cuộc sống hiện tại, Dương Phàn rất mãn nguyện. Anh có một người vợ xinh đẹp, và vài tháng nữa sẽ có con của mình, cuộc sống không phải lo toan. Nhưng về mặt bóng đá, Dương Phàn lại vẫn chưa đủ. Bởi vì đã hai mùa giải liên tiếp, anh không giành được bất kỳ danh hiệu nào. Dù là danh hiệu tập thể hay cá nhân, đều trống rỗng. Và tất cả điều này đều phải "nhờ" người bạn tốt của anh – Trương Tuấn.

Ban đầu, khi Trương Tuấn rời Milan, anh từng nói rằng sẽ có một ngày anh tự tay đoạt chức vô địch từ tay Milan. Khi đó, Dương Phàn chỉ nghĩ Trương Tuấn đang nói đùa, không xem là thật, còn đùa lại rằng nếu có năng lực thì cứ đến đi. Không ngờ, lời nói đùa năm nào lại trở thành sự thật, và sự thật này kéo dài đến hai năm.

Trương Tuấn, Trương Tuấn... Người bạn tốt năm nào, giờ đây lại là đối thủ.

Dương Phàn rất thông minh, nên anh biết đối thủ lý tưởng trong trận chung kết Champions League của Basten là Ajax. Nhưng đối thủ chung kết lý tưởng nhất trong lòng Dương Phàn lại là Fiorentina. Lần này, đến lượt anh sẽ đoạt chức vô địch từ tay Trương Tuấn.

Kaka vỗ vai Dương Phàn: "Nghĩ gì thế? Lại thất thần rồi."

Dương Phàn ngẩng đầu nhìn Kaka đang ngồi bên cạnh, rồi cười nói: "Xin lỗi, không có gì. Đang nghĩ xem đối thủ ở chung kết Champions League sẽ là ai."

"Oa, chúng ta còn chưa đá bán kết mà cậu đã bắt đầu tính toán đối thủ ở chung kết rồi à, cậu thực sự có tự tin đánh bại Bayern Munich sao?"

Dương Phàn nhớ lại An Kha thời học sinh: "Cậu yên tâm, An Kha rất sợ chúng ta. Lúc này trong lòng anh ta nhất định đang nghĩ vì sao đối thủ không phải Trương Tuấn, mà lại là chúng ta."

"Cậu thật sự nghĩ vậy sao?" Kaka rất kinh ngạc.

"Làm đội trưởng của thằng nhóc đó ba năm, tôi hiểu nó lắm chứ. Cậu có muốn chúng ta đánh cược không? Tôi cá là khi thấy chúng ta, nó nhất định sẽ than vãn rằng đối thủ không phải Trương Tuấn. Mười Euro thế nào?"

Kaka suy nghĩ một chút, rồi gật đầu: "Đồng ý."

Máy bay xuyên qua tầng mây, bắt đầu hạ độ cao. Dương Phàn qua cửa sổ máy bay nhìn ra bên ngoài, thấy ánh nắng rực rỡ và mặt đất tràn đầy sức sống.

Đức, họ đã đến.

※※※

"Móa! Lại là hai đứa chúng mày à. Tao còn định chiến một trận nữa với Trương Tuấn cơ." Trước trận đấu, khi hai bên cầu thủ bắt tay, An Kha lầm bầm với Dương Phàn và Kaka.

Dương Phàn nhìn sang Kaka bên cạnh, còn Kaka thì liếc An Kha một cái. Cái thằng vô tích sự này làm mình mất mười Euro. Món nợ này nhất định phải đòi lại trên sân.

An Kha không hiểu vẻ mặt của hai người, còn nghĩ rằng mình nói chẳng có tác dụng gì. Sau khi thấy hai người bỏ đi, anh mới nhún vai: "Ôi dào! Đúng là hai kẻ không có khiếu hài hước!"

Mùa giải này, số bàn thắng Dương Phàn ghi được cho AC Milan ở các giải đấu chỉ vỏn vẹn mười mấy bàn, thực sự không thể gọi là nhiều. Điều này liên quan đến việc Basten yêu cầu anh tích cực hỗ trợ tấn công, giảm bớt số lần sút bóng, và cũng liên quan đến việc các đối thủ ở Serie A đều dè chừng "pháo hạng nặng" của anh. Vì vậy, giờ đây Dương Phàn giống như một khẩu pháo hạng nặng, nhưng vì nhiều lý do khác nhau, không thể không bị niêm phong trong pháo đài, mặc cho nó phủ đầy bụi mà không ai đoái hoài.

Tình huống này đã tạo cho huấn luyện viên trưởng của Bayern, Magath, một ảo tưởng: Dương Phàn sẽ rất ít sút bóng, vì vậy chỉ cần phòng anh đột phá và tạt bóng là đủ. Do đó, để bảo vệ Kaka, người có khả năng đột phá trung lộ cực mạnh, hai trung vệ và tiền vệ phòng ngự đều dồn về trung tâm. Còn hậu vệ trái thì bị kéo ra cánh để ngăn chặn Dương Phàn đột phá biên và tạt bóng. Giữa hậu vệ cánh và trung vệ, một khoảng trống không lớn không nhỏ đã xuất hiện, đó là một mối hiểm họa tạm thời chưa được chú ý đến.

Là một cầu thủ tấn công, Dương Phàn nội tâm vô cùng khao khát có cơ hội tự mình sút bóng ghi bàn. Tuy nhiên, vì cân nhắc chiến thuật toàn đội, anh đã phải kìm nén khao khát của mình trong phần lớn thời gian.

Trong trận đấu này, ông Basten quyết định kéo "khẩu pháo hạng nặng" Dương Phàn ra khỏi pháo đài, cho anh toàn quyền tự do – "Cậu ở cánh phải có thể tự mình quyết định cách xử lý bóng, cậu có thể đột phá rồi tạt bóng, cũng có thể ngoặt vào trong rồi tạt bóng, hoặc là... cậu còn có thể ngoặt vào trong rồi trực tiếp sút bóng."

Câu nói cuối cùng là điều Dương Phàn muốn nghe nhất lúc này. Muốn đánh bại Trương Tuấn, vậy thì bây giờ phải thể hiện đủ khí thế.

Trận đấu vừa bắt đầu, Ambrosini đã thành công cướp bóng từ Schweinsteiger ở giữa sân, rồi nhanh chóng chuyền cho Kaka. Kaka vừa có bóng, hàng phòng ngự trung lộ của Bayern liền căng thẳng. Ai cũng rõ khả năng đột phá dọc trung lộ khủng khiếp của Kaka. Trong số các tiền vệ ở giải đấu Ý, Kaka là cầu thủ có khả năng đột phá mạnh nhất, thậm chí còn mạnh hơn Pirlo.

Nhưng lần này Kaka lại không đột phá, mà chuyền cho Dương Phàn.

Dương Phàn đối mặt với hậu vệ trái trẻ tuổi De Rossi Keith của Bayern đang kèm mình, anh ra vẻ kiên quyết dốc biên đột phá. Đối phương lập tức lùi trọng tâm về phía sau. Cùng lúc đó, Dương Phàn lại ngoặt bóng vào trung lộ, lách qua đối thủ. Rồi anh bước một bước dài, không đợi Lucio kịp phản ứng, bất ngờ tung cú sút mạnh như búa bổ! Quả bóng mang theo một vệt cỏ vụn và tiếng gió rít lao về phía khung thành Bayern Munich!

An Kha từ đầu trận vẫn đề phòng cú sút của người này, nên anh không bất ngờ với cú sút của Dương Phàn. Nhưng anh cũng không dám ôm bóng trực tiếp – anh không muốn bị thay ra ngay từ đầu trận đấu. Vì vậy, anh cố sức nhảy lên, rồi dùng tay hất nhẹ bóng. Quả bóng đập vào xà ngang, bay cao ra ngoài sân.

"Ối! ! ! Trận đấu vừa bắt đầu, một cú "pháo hạng nặng" của Dương Phàn đã khiến toàn bộ cầu thủ Bayern phải vã mồ hôi lạnh! Sức mạnh khủng khiếp khiến thủ môn xuất sắc nhất Bundesliga, An Kha, cũng không dám cản phá trực diện, chỉ có thể lựa chọn đẩy bóng ra ngoài xà ngang!"

Đúng vậy, phải có một khởi đầu đầy khí thế như thế.

Toàn bộ nội dung của truyện đều thuộc bản quyền của truyen.free, xin vui lòng không sao chép trái phép.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free