Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1031: Tái cơ cấu Hội đồng quản tri (2)
Lưu Quảng Vĩ lộ ra vẻ không dự đoán gì, nhưng ô cũng không lập tức nói gì cả. Suy cho cùng Trương – Vì cũng là con cháu của đồng sự trưởng, cho dù trong lòng không ưa đối phương thì ngoài mặt vẫn phải tôn kính đối phương một chút.
(
- Được, chỉ cần tôi thương lượng xong với Trương tổng rồi, nhất định sẽ báo cho ngài ngay lập tức.
Uông Thần Vũ cười đáp một tiếng, lại cầm lấy ly rượu trên mặt bàn lên nói:
- Tổng tài, tôi kính ngài một ly.
Sau khi tiệc rượu kết thúc, Uông Thần Vũ quay trở về phòng làm việc ở công ty địa sản Hoa Dương, địa sản Hoa Dương là do một tay Uông Thần Vũ xây dựng lên, cho đến mười năm trước mới gia nhập vào tập đoàn Hồng Đỉnh.
Lúc đó, chính là thời gian khủng hoảng kinh tế toàn cầu, địa sản Hoa Dương cùng một trận rơi vào hoàn cảnh khó khăn, để thoát khỏi sự khó khăn của địa sản Hoa Dương lúc đó, Uông Thần Vũ trước tiên là tìm một quan chức để giúp đỡ.
Thế nhưng, quan chức kia trực tiếp như sư tử há to miệng, lại đòi một nửa cổ phần của địa sản Hoa Dương, Uông Thần Vũ và các cổ đông khác tất nhiên sẽ không đồng ý, nhưng mà cũng không thể chấp nhận để công ty phải đóng cửa, sau đó mới quyết định phải gia nhập vào tập đoàn Hồng Đỉnh, và trở thành công ty con của tập đoàn Hồng Đỉnh.
Tập đoàn Hồng Đỉnh chiếm hơn ba mươi phần trăm cổ phần của địa sản Hoa Dương, và cho địa sản Hoa Dương một nguồn vốn lớn, để cho địa sản Hoa Dương không bị đứt đoạn đà lớn mạnh, cuối cùng trở thành một công ty đại sản nổi tiếng.
Kỳ thực, lúc đó sở dĩ gia nhập vào tập đoàn Hồng Đỉnh không phải chỉ đơn giản là vì tiền vốn thì cũng là nhìn trúng quy mô lớn mạnh của tập
đoàn Hồng Đỉnh và thế lực lớn mạnh của tập đoàn này.
Vả lại, đúng như Uông Thần Vũ năm đó nghĩ, 8 có sự chiếu cố của tập đoàn Hồng Đỉnh, quy mô địa – sản Hoa Dương càng ngày càng lớn, đem lại cho 2 cổ đông sáng lập những lợi ích vô cùng to lớn.
Thế nhưng, cái này không thể biểu thị là địa sản Hoa Dương và tập đoàn Hồng Đỉnh không có mâu thuẫn, mà nguyên nhân cơ bản của mâu thuẫn này chính là sự cân đối giữa lợi ích của địa sản Hoa
Dương và lợi ích của tập đoàn Hồng Đỉnh.
Cứ lấy sự việc ngày hôm nay ra mà nói, Lưu Quảng Vĩ thân là tổng tài của khu trung tâm, muốn dùng lợi ích của địa sản Hoa Dương đi nịnh nọt tạo quan hệ với phó thị trường thường vụ của thành phố để đổi lấy lợi ích cho một công ty khác của khu vực trung tâm.
Nói trắng ra thì chính là để địa sản Hoa Dương mua trả lời cho công ty khác ở khu vực trung tâm, cho dù Uông Thần Vũ không muốn nhìn thấy thì loại mâu thuẫn này cũng vẫn luôn luôn tồn tại.
Uông Thần Vũ nghiêm túc nghĩ cách, muốn thoát khỏi tập đoàn Hồng Đỉnh là điều không thể, bởi vì lúc đầu khi địa sản Hoa Dương trở thành công ty con của tập đoàn Hồng Đỉnh đã ký qua một phần thoả thuận, để địa sản Hoa Dương vĩnh viễn nằm trong sự khống chế của tập đoàn Hồng
Đỉnh.
Thế nhưng, vẫn có thể thông qua cách khác để bảo đảm được lợi ích của địa sản Hoa Dương, chí ít cũng không phải chịu sự lợi dụng của tổng tài khu trung tâm, đó chính là khôi phục lại hội đồng quản trị của công ty Hoa Dương.
Công ty con của tập đoàn cũng có thể lập ra hội đồng quản trị, công ty địa sản Hoa Dương trước đây đã có Hội đồng quản trị rồi, nhưng lúc gia nhập tập đoàn Hồng Đỉnh, bị Hội đồng quản trị của tập đoàn Hồng Đỉnh cưỡng chế phải giải tán.
Nhiều năm như vậy rồi, Uông Thần Vũ luôn
Ê tính toán để khôi phục lại Hội đồng quản trị của địa – sản Hoa Dương, chỉ cần Hội đồng quản trị của địa sản Hoa Dương khôi phục lại rồi thì không cần chịu sự quản chế của khu trung tâm nữa, mà là có thể ở trực tiếp báo cáo tới Hội đồng quản trị của tập đoàn.
Một khi công ty Hoa Dương khôi phục lại được Hội đồng quản trị, công ty Hoa Dương mới có thể có được nhiều chủ quyền hơn, cũng có thể bảo vệ tốt hơn cho lợi ích của cổ động địa sản Hoa Dương, nhưng mà muốn thực hiện thì tuyệt đối không dễ chút nào cả.
Uông Thần Vũ sau khi trầm mặc suy nghĩ một lúc, cảm thấy chuyện này chung quy lại cũng có liên quan đến Trương Vĩ, Trương Vĩ là phó tổng bộ phận công trình của địa sản Hoa Dương, chuyện ngày hôm nay có quan hệ với hắn rất lớn.
Dù sao cũng là cháu trai của đồng sự trưởng tập đoàn Hồng Đỉnh, nếu như Trương Vĩ có thể đứng về phía hắn, giúp cho hắn triển khai hoạt động phía tập đoàn Hồng Đỉnh thì việc muốn khôi phục Hội đồng quản trị của công ty Hoa Dương cũng chưa hắn là không có khả năng.
Nhưng mà, Trương Vĩ dựa vào cái gì mà giúp hắn đây. Tuy rằng ở địa sản Hoa Dương Trương gia cũng có cổ phần, nhưng không thể nào mà bì được với cổ phần ở tập đoàn Hồng Đỉnh. Đối với Trương gia mà nói lợi ích của tập đoàn Hồng Đỉnh mới là lợi ích căn bản của Trương gia.
Sau khi trầm mặc một lúc, Uông Thần Vũ cầm lấy điện thoại trên mặt bàn, hắn đang chuẩn bị liên hệ với Trương Vĩ một chút, chí ít cũng muốn thăm dò một chút ý tứ của Trương Vĩ, xem xem Trương Vĩ đối với chuyện này có cách nhìn thế nào.
- Reng reng reng. . .
Trương Vĩ đang nghỉ ngơi ở biệt thự Lạc Thành, đột nhiên có tiếng điện thoại truyền tới. Cả đêm vì đi tìm Lưu Quế Hoa, Trương Vĩ có thể nói là cả đêm không chợp mắt rồi, bây giờ đang là lúc buồn ngủ.
- Alo, tôi là Trương Vĩ.
Trương Vĩ cầm lấy điện thoại di động của mình, a ấn xuống nút nghe, nói.
- Trương tổng, tôi là Uông Thần Vũ. Uông Thần Vũ cười nói.
- Chào Uông tổng, ngài tìm tôi có chuyện gì sao?
Sau khi nghe thấy giọng Uông Thần Vũ, Trương Vĩ ngồi dậy từ trên giường, hỏi.
- Trương tổng, vẫn thật sự là một chuyện khó giải quyết, tôi muốn cùng anh nói chuyện một lúc.
Uông Thần Vũ ngữ khí nghiêm túc nói.
- A, là chuyện gì thế? . .
Trương Vĩ nghi hoặc.
- Trương tổng, nếu như bây giờ anh tiện thì tới văn phòng của tôi một chuyến đi, đến lúc đó chúng ta sẽ nói chuyện trực tiếp.
Uông Thần Vũ nói.
- Uông tổng, hôm nau tôi xin nghỉ rồi, không có công ty.
Trương Vĩ nói.
- Vậy được, tôi sẽ nói ở điện thoại tình hình đại khái cho anh biết.
Uông Thần Vũ đáp một tiếng, rồi đem chuyện hôm nay ăn cơm cùng với Lưu Quảng Vĩ từ từ nói
ra.