Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1036: Vết nứt (1)
lên dục vọng của Trương Vĩ, vậy thì trong lòng Trương Vĩ cũng không thể yên ổn được nữa.
Giống như một người con gái đẹp thân không có gì che chắn, quá nửa đêm chạy tới phòng ngủ của Trương Vĩ, dung mạo dụ hoặc vuốt tóc làm mê hoặc Trương Vĩ, lại còn làm ra bộ dạng băng thanh ngọc khiết, nói cho Trương Vĩ biết rằng hai người sau khi kết hôn mới có thể cùng chung chăn gối.
Đối với loại kỹ nữ lập miếu thờ này, Trương Vĩ bình thường là trước hết cứ để cho đối phương làm rồi, đem quyền chủ động nắm chắc trong tay, không phải là bị đối phương làm thành con khỉ để chơi đùa sao.
Cho dù thời gian bản thân gia nhập vào Công ty Hoa Dương còn ngắn, lại lần nữa thăng chức lên chức vụ Tổng giám đốc, chuyện có bị người khác chỉ trích hay không, Trương Vĩ căn bản không để vào trong lòng.
Trương Vĩ nếu đã trở thành con cháu nhà Trương gia, không quan tâm hắn ở Công ty Hoa Dương một tháng hay là ở Công ty Hoa Dương một năm, chỉ cần sau khi hắn thăng chức lên Tổng giám đốc, đều khó tránh bị người khác nói dựa vào gia tộc mà thăng chức.
Nếu đã bất luận như thế nào cũng đều có người nói ra nói vào, Trương Vĩ hà cớ gì phải quá để ý cơ chứ, mà mấy người đó cho dù nói đến cách trời, chỉ cần bản thân có thể quản lý thật tốt Công ty Hoa Dương, đối phương có thể làm gì bản thân mình cơ chứ?
Tục ngữ nói “không làm cho người khác đố kỵ thì chỉ là kẻ tầm thường, những kẻ lén lút nói láo đó chẳng qua chỉ là một đám người thất bại mà thôi, Trương Vĩ mới không thèm để ý đến cách nghĩ của bọn họ.
Đối với chuyện này, Trương Vĩ vẫn là quyết định nói với Trương Bình Hoa một tiếng, dù sao thì Trương Bình Hoa cũng là phó tổng tài của khu vực
- Trương Vĩ, con tìm ba có chuyện gì à?
- Ba, đúng là có chuyện muốn báo cáo với ba một chút.
Trương Vĩ trêu đùa.
- Được, vậy tối nay con về nhà đi, để ba bảo mẹ con làm chút đồ ăn ngon.
Trương Bình Hoa nói.
- Hai ngày nay con bận lắm, để hai ngày nữa con về thăm ba sau nhé.
Trương Vĩ nhẹ nhàng từ chối khéo.
- Vậy được, có chuyện gì thế, con nói cho ba nghe xem.
- Là như thế này, Lưu tổng tài ở khu trung tâm có tìm Uông Thần Vũ mà đưa ra cho Uông Thần Vũ một yêu cầu, hy vọng Công ty Hoa Dương có thể chiếu cố đến bạn của hắn một chút, nhận thầu mấy hạng mục của Công ty Hoa Dương, nhưng mà Uông Thần Vũ sợ tổn hại đến lợi ích của công ty, thậm chí vẫn muốn thành lập Hội đồng quản trị Công ty Hoa Dương, từ đó thoát khỏi sự khống chế của khu vực trung tâm.
Trương Vĩ nói.
- Giỏi cho cái tên Uông Thần Vũ, bố biết ngay hắn là một kẻ không an phận mà.
Sau khi nghe thấy lời Trương Vĩ nói, Trương Bình Hoa không nhịn được mà than thở một câu, sau đó lại trầm mặc suy nghĩ một lúc, sau một hồi rất lâu mới chậm rãi nói.
- Cách nghĩ này của Uông Thần Vũ, e là không phải mới chỉ có một hai ngày thôi đâu, có điều đến
Trương Bình Hoa phân tích.
- Không sai, Uông Thần Vũ nói chỉ cần con có thể giúp hắn đi giao thiệp và xin ông nội đề nghị thông qua Hội đồng quản trị, thì hắn sẽ đem chức vụ Tổng giám đốc của Công ty Hoa Dương nhường lại cho con.
- Hít. . . .
Trương Bình Hoa hít vào một ngụm khí lạnh,
nói:
- Tên gia hoả này đúng thật là còn có chút kinh nghiệm đó, nếu như hắn thật sự có thể đem chức vụ Tổng giám đốc nhường lại cho con, đối với con mà nói cũng tính là một cơ hội.
- Haiz, sợ là hắn không thủ sáo bạch lang*, cố ý lừa dối con thôi.
Trương Vĩ lạnh giọng nói một tiếng.
- Không đến mức như thế chứ, nếu như hắn không giữ chữ tín, không đem chức vụ Tổng giám đốc nhường lại cho con,hắn không sợ Trương gia chúng ta trả thù hay sao.
Trương Bình Hoa nhíu mày nói.
- Nếu như hắn không phải là không chịu nhường chức vụ Tổng giám đốc cho con mà là đợi sau hai năm nữa mới nhường thì sao, vậy không phải là con vẫn còn phải đợi thêm hai năm nữa à.
Trương Vĩ cảm thán một tiếng, nói.
- Uông Thần Vũ làm Tổng giám đốc nhiều năm như thế rồi, hắn sẽ không dễ mà giao quyền ra đâu.
- Như thế thì cái này cũng có khả năng.
Trương Bình Hoa đồng ý nói.
- Đúng thế, cho nên con không định thay hắn đi chạy vạy, cũng không đem chuyện này nói với ông
nội.
Trương Vĩ vào đảm nhiệm chức vụ tại địa sản Hoa Dương chính là vì muốn có được sự chú ý của Trương Khôn Trung, và để cho Trương Khôn Trung nhìn thấy được năng lực của hắn, nếu như hắn gặp phải chuyện gì đều đi cầu xin Trương Khôn Trung, mỗi lần thăng chức đều muốn Trương Khôn Trung giúp đỡ, như vậy chỉ có thể thể hiện sự vô năng của bản thân Trương Vĩ, cũng chỉ làm cho Trương Khôn Trung xem thường hắn mà thôi.
- Ân, dưới sự mê hoặc của chức vụ Tổng giám đốc, con có thể giữ được bình tĩnh, như thế cũng không dễ dàng.
Trương Bình Hoa vui vẻ yên tâm hơn nói.
- Ha ha, còn không phải là do bố dạy dỗ, lấy mình làm gương hay sao.
Trương Vĩ cười nói.
Kỳ thực, chức vụ Tổng giám đốc đã làm cho Trương Vĩ động tâm rồi, chỉ có điều Trương Vĩ nhìn thấy rõ được cách nghĩ của Uông Thần Vũ, biệt đối phương có chủ ý qua cầu rút ván cho nên mới không có ý nghĩ sẽ hợp tác với đối phương.
- Chuyện này con trước đừng nói với người khác, Công ty Hoa Dương là xí nghiệp dẫn đầu của khu vực trung tâm, Lưu Quảng Vĩ sẽ không để cho Công ty Hoa Dương thoát ra được khỏi sự kiểm soát đâu, càng sẽ không để cho Công ty Hoa Dương thành lập Hội đồng quản trị, một khi Uông Thần Vũ liên danh xin đề xuất, Lưu Quảng Vĩ sẽ không tránh được mà chửi ầm lên đầu, đến lúc đó hai người đó rất sẽ tranh đấu với nhau một trận.
Trương Bình Hoa trong ngữ khí mang theo chút ý vị cười trên nỗi đau khổ của người khác.