Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1040: Khủng hoảng lòng tin và danh dự (1)
- Reng reng reng.
Trong phòng làm việc tổng giám đốc của công ty Hoa Dương,
đột nhiên có tiếng điện thoại vang lên, Uông Thần Vũ cầm
lấy điện thoại di động lên
xem, màn hình hiển thị lên số điện thoại của Lưu
Quảng Vĩ.
Uông Thần Vũ sau khi nhìn thấy Số điện thoại trên màn hình, không nhịn được mà cau mày, trên mặt lộ ra vẻ chẳng ngờ, có điều vẫn là ấn nút trả lời điện thoại, nói:
- Xin chào Lưu tổng tài, tôi là Uông Thần Vũ.
- Uông tổng, công ty Hoa Dương của các anh lần này tiêu đời rồi.
Lưu Quảng Vĩ lạnh giọng nói.
Sáng nay, Lưu Quảng Vĩ nghe nói đến chuyện của công ty Hoa Dương, công ty Hoa Dương là xí nghiệp dẫn đầu ở khu vực trung tâm, hắn đương nhiên không muốn công ty Hoa Dương xảy ra vấn đề gì cả, lại thêm hắn đang muốn châm biếm Uông Thần Vũ một trận cho nên mới không thể chờ đợi được mà gọi điện thoại đến.
- Lưu tổng tài, ngài đang nói hạng mục của khu Phong sao?
Uông Thần Vũ hỏi.
Tuy rằng thái độ đối với Lưu Quảng Vĩ rất không hài lòng
nhưng Lưu Quảng Vĩ suy cho cùng cùng là cấp trên của hắn,
Uông Thần Vũ cũng phải nhìn sắc mặt đối phương, vả lại, hắn
bây giờ vẫn trong công tác chuẩn bị khôi phục lại Hội đồng
quản trị, trước khi hắn vẫn chưa chuẩn bị xong thì hắn cũng
không muốn bức xé đối phương.
- Sao thế? Trừ chuyện này ra anh vẫn còn có chuyện khác giấu tối hay sao?
Lưu Quảng Vĩ chất vấn.
- Làm sao có thể chứ, tổng tài, ngài yên tâm đi, chuyện của khu Phong này tôi nhất định sẽ nhanh chóng xử lý.
Uông Thần Vũ nói.
- Haiz, chuyện này không chỉ phải xử lý cho tốt mà anh còn phải nhanh chóng vãn hồi danh tiếng của công ty, hiểu chưa hả?
Lưu Quảng Vĩ phân phó.
- Ngài yên tâm đi, tôi đã nhớ rồi.
Uông Thần Vũ sắt son thề hẹn nói.
- Ân, nhớ là bất cứ lúc nào cũng phải báo cáo với tôi đấy.
Lưu Quảng Vĩ quẳng lại một câu rồi tuỳ tiện ngắt điện thoại.
- Hừ, cáo mượn oai hùm, đợi đến khi Hội đồng quản trị của công ty Hoa Dương thành lập rồi, tôi xem ông còn vênh váo cái gì nữa.
Sau khi ngắt điện thoại, Uông Thần Vũ tức giận nói.
Đối với việc hạng mục khu Phong sử dụng nguyên vật liệu kém chất lượng, Uông Thần Vũ so với Lưu Quảng Vĩ còn lo lắng hơn nhiều, bởi vị chuyện này rất có liên quan đến danh tiếng của địa sản Hoa Dương, một khi không xử lý cho tốt thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
- Cốc cốc cốc. . .
Đúng vào lúc đó, tiếng gõ của phòng đột nhiên vang lên, Uống Thần Vũ ngồi thằng người lên nói:
- Mời vào
- Uông tổng.
Trương Vĩ đẩy cửa phòng ra, bước vào trong nói.
- Trương tổng, anh ngồi đi.
Uông Thần Vũ làm ra một động tác tay mời, nói.
- Cám ơn.
Trương Vĩ gật tỏ ý, sau đó ngồi xuống đối diện Uông Thần Vũ.
- Trương tổng, chuyện hạng mục ở địa sản khu Phong đó, anh chuẩn bị xử lý như thế nào?
- Ân, đầu tiên tìm hiểu tình hình trước đã, dù sao thì hạng mục đó cũng không phải do tôi tiếp nhận, không có hiểu biết thì không thể phát ngôn công bằng được.
Trương Vĩ nói.
-Ân.
Sau khi nghe Trương Vĩ nói xong, Uông Thần Vũ thở dài một tiếng, đối với câu trả lời của Trương Vĩ không thật sự quá hài lòng, lời nặng ý nhẹ nói:
- Trương tổng, công ty Hoa Dương của chúng ta
trong nước cũng là một công ty khai phá địa sản có tiếng, rất nhiều người cũng muốn muốn nhắm đến mua cái danh tiếng này của công ty chúng ta, miếng lệnh bài bằng vàng này tuyệt đối không thể nào để đập vỡ được.
- Ngài yên tâm đi, tôi sẽ dùng hết sức toàn lực đi xử lý, đem ảnh hưởng của chuyện này ném xuống tận đáy sâu nhất.
- Vậy được, cậu hãy đi làm trước đi, sau khi tìm hiểu rõ tình hình thì phải ngay lập tức báo cáo cho tôi biết đấy.
- Tôi biết rồi, ngài yên tâm đi. .
Trương Vĩ gật đầu đáp ứng, sau đó đứng lên cáo từ nói:
- Tôi xin phép đi trước.
Sau khi Trương Vĩ quay về phòng làm việc của mình, Điền Hải Văn, Thiết Kiến, Triệu Thu Nguyệt ba người đều đang đợi ở ngoài cửa. Trương Vĩ dân ba người đó vào trong phòng làm việc, xua xua tay nói:
- Mọi người đều ngồi cả đi, không cần khách khí đâu.
- Cám ơn Trương tổng.
Mọi người dị khẩu đồng thanh nói.
- Triệu tổng giám, Thiết tổng giám, hai người là người cũ của công ty, đối với chuyện này có cách nhìn nhận như thế nào?
Trương Vĩ hỏi.
- Trương tổng, chuyện này chúng tôi cũng thực là không quá hiểu biết.
Thiết Kiến và Triệu Thu Nguyệt nhìn nhau một cái rồi nói.
- Hừ, ít nói những lời sáo rỗng này đi, nếu như mấy người không hiểu biết thì công ty Đức Xương
này sao có thể hợp tác cùng với công ty chúng ta C được,
công ty chúng ta lại làm sao mà mua nguyên ô vật liệu xây
dựng của bọn họ chứ.
Trương Vĩ chất vấn.
- Trương tổng, ông chủ của công ty Đức Xương này là bạn của phó tổng cũ của bộ phận công trình, cũng là do phó tổng cũ của bộ phận công trình trực tiếp giải quyết, chúng tôi căn bản là không dám nhúng tay vào.
Hai người lộ ra vẻ cười khổ nói.
- Hai người là nói công ty Đức Xương này có quan hệ với phó tổng cũ của bộ phận công trình?
Trương Vĩ cau mày nói.
- Không sai, công ty Đức Xương đều là do phó tổng cũ của bộ phận công trình giới thiệu, mà còn
muốn mời chúng tôi ăn cơm nữa.
Triệu Thu Nguyệt nói.
- Hừ.
Nghe thấy sự việc ngày càng trở nên phức tạp, Trương Vĩ không nhịn được mà than thở một tiếng, sau đó phân phó:
- Thiết tổng giám, anh đi điều tra một chút về công ty Đức Xương đó, xem xem có thể tìm ra công ty đó hay không. Triệu tổng giám liên hệ với toà soạn báo viết mấy bài báo đó một chút, một là phải ngăn cản bọn họ làm lan rộng chuyện này ra, hai là xem xem tì chỗ bọn họ có thể có được tin tức có giá trị gì không.
- Được thôi, Trương tổng.
Sau khi nghe Trương Vĩ phân phó xong, hai người đều trước sau đáp lời, nói.
- Điền tổng giám, anh gọi cho Thẩm tổng giám, cùng với anh ta đi đến công trường của hạng mục khi Phong, đích thân để điều tra chất lượng của chỗ nguyên vật liệu xây dựng kia.
- Được, tôi biết rồi.
Điền Hải Văn đáp một tiếng, lấy ra điện thoại di động của mình rồi gọi cho Thâm Quang Huy tổng giám của bộ phận thầm toán.