Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1039: Ngoài ý muốn (2)
Trương Vĩ đáp một tiếng rồi tuỳ tiện cúp điện 3 thoại di động.
Sau khi ngắt điện thoại, Trương Vĩ nhìn thời gian trên điện thoại, đã là hơn chín giờ sáng rồi, tối qua rõ ràng là hai người đã lăn đi lăn lại quá lâu, vậy nên sáng nay mới không thể rời giường đúng giờ được.
Trương Vĩ ngẩng đầu nhìn Trương Kỳ một cái, phát hiện đối phương đang ngồi ở góc số pha, dùng áo choàng tắm màu trắng che đi thân thể yêu kiều của mình, vùi gương mặt trắng mịn vào giữa hai đầu gối, căn bản là không hề nhìn Trương Vĩ.
Trương Vĩ di chuyển đến bên cạnh Trương Kỳ, tay phải giơ ra đặt sau lưng cô, sờ sờ vòng eo thon thả trắng muốn nói:
- Kỳ Kỳ, chuyện tối qua. . . .
- Anh đừng nói gì cả, không phải là anh có việc gấp sao? Vẫn là mau đi làm đi, tối về nói sau cùng không muộn.
Cảm nhận được sự vuốt ve của Trương Vĩ, Trương Kỳ không nhịn được mà hơi run, có chút ngại ngùng nói.
- Vậy được, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta ra ngoài ăn chút gì đi.
Trương Vĩ cười.
- Em không đói, tối qua em ngủ không ngon, em vẫn muốn ngủ bù, anh không cần quan tâm đến em đâu.
Trương Kỳ vừa nói vừa lấy áo choàng tắm che đi cơ thể, đi về phía phòng ngủ của mình.
- Vậy em ở nhà nghỉ ngơi cho thật tốt nhé, anh đi làm đây.
Nhìn thất bộ dạng e thẹn của Trương Kỳ, Trương Vĩ không nhịn được mà khẽ cười, đáp một
tiếng.
- Được, anh đi đi.
Trương Kỳ đi đến cửa phòng ngủ, vẫy vẫy tay ẽ với Trương Vĩ
sau đó đóng cửa phòng mình lại.
- Trương Kỳ sau khi đóng cửa phòng ngủ, nhào – lên giường của mình, nghĩ đến chuyện phát sinh tối
hôm qua, nét đỏ ửng trên mặt lan ra đến tận tai, dùng bàn tay nhỏ nhắn vỗ vào đệm, hờn dỗi:
- Đúng là ngại chết người mà, sao lại phát sinh ra loại chuyện đó chứ?
- Reng reng reng
Trương Vĩ vừa đi thang máy đến bãi đỗ xe, điện thoại di động trên người lại một lần nữa vang lên, Trương Vĩ lấy điện thoại ra nhìn, trên màn hình là số điện thoại của Uông Thần Vũ, Trương Vĩ vội vàng ấn nút nghe, nói
- Uông tổng, tôi là Trương Vĩ.
- Trương tổng, chuyện hạng mục ở khu Phong anh đã biết chưa?
Uông Thần Vũ nghiêm giọng hỏi. – Tôi biết rồi. Trương Vĩ đáp một tiếng, nói.
- Ân, vậy cậu đến phòng làm việc của tôi một chuyến đi, hai chúng ta nói chuyện cụ thể.
Đương lúc thành lập lại Hội đồng quản trị thì lại phát sinh ra chuyện thế này khiến cho Uông Thần Vũ cũng không thể an tỉnh được.
- Bây giờ tôi đang ở bên ngoài công ty, đợi đến sau khi tôi về công ty rồi sẽ lập tức đến phòng làm
việc của ngài báo cáo.
Trương Vĩ nói.
- Vậy được rồi.
Uông Thần Vũ đáp một tiếng, tuỳ tiện ngắt điện thoại.
Uông Thần Vũ tới thúc giục không khỏi làm cho Trương Vĩ có chút lo lắng nhiều hơn, biết được hạng mục ở khu Phong kia so với tưởng tượng thì nghiêm trọng hơn nhiều, nếu không Uông Thần Vũ
thế.
lên một chồng văn kiện, nói:
- Trương tổng, đây là những tờ báo có liên quan đến hạng mục khu Phong ngày hôm nay, đây là tư liệu mua sắm của hạng mục khu Phong.
- Được rồi, anh vất vả rồi.
Trương Vĩ khe khẽ gật đầu, sau đó nhận lấy văn kiện.
Trương Vĩ trước tiên xem mấy tờ báo, trên báo đả kích công ty Hoa Dương sử dụng vật liệu xây dựng kém chất lượng, căn bản không phù hợp với quy định của đất nước, và còn liệt kê ra các công ty và chủng loại vật liệu xây dựng.
Trương Vĩ lại xem đến tài liệu nội bộ của công ty, quả nhiên là ăn khớp với những thông tin trên báo nói, khiến cho Trương Vĩ không nhịn được mà cau mày, nói:
- Điền tổng giám, chuyện này anh có cách nhìn nhận thế nào?
- Trương tổng, tôi cảm thấy vấn đề quan trọng nhất là trước tiên hãy ngăn chặn những tờ báo này, để cho bọn chúng không thể vu khống hãm hại công ty Hoa Dương chúng ta đã, sau đó kiểm nghiệm ưu điểm và nhược điểm của vật liệu xây dựng của khu Phong, như thế mới có thể đưa ra kết quả cuối cùng được.
Điền Hải Văn lộ ra vẻ cười khổ, nói.
Điền Hải Văn trong lòng một chút cũng không thoải mái hơn Trương Vĩ, ông ta là phó tổng giám của bộ phận mua sắm, cho dù chuyện này có phát sinh trước khi ông ta nhậm chức, nhưng mà nếu như chuyện này không thể xử lý kịp thời thì ông ta vẫn phải gánh vác trách nhiệm nhất định.
- Thế này đi, hai người chúng ta phân ra hợp tác, tôi đi gặp Uông tổng, anh đi gặp gai phó tổng giám, thời gian bọn họ làm việc lâu hơn anh, tôi nhận định là hạng mục này có lẽ bọn họ sẽ có ấn
tượng.
Trương Vĩ trầm giọng nói.
- Tôi biết rồi, bây giờ tôi sẽ đi nói chuyện với – bọn họ.
Sau khi nghe lời Trương Vĩ nói. Điền Hải Văn lập tức đứng lên nói.
Sau khi Điền Hải Văn tiến vào công ty Hoa Dương, hai phó tổng giám bộ phậm mua sắm đều không phục ông ta, thậm chí có lúc còn bằng mặt mà không bằng lòng với ông ta, bây giờ cuối cùng phải đi tìm điểm yếu của hai người bọn họ, Điền Hải Văn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
- Được, xử lý chuyện này sạch sẽ càng nhanh càng tốt, sau đó cùng tôi đi một chuyến đến công trường của hạng mục khu Phong.
Trương Vĩ trầm mặc một lúc, nói.
Nếu như những điều trên báo nói là đúng sự thật, vậy thì chuyện này khẳng định có liên quan đến hai phó tổng giám kia, mà lúc đó Điền Hải Văn vẫn chưa đến công ty Hoa Dương, Trương Vĩ đương nhiên có thể yên tâm sử dụng ông ta.
- Được, tôi biết rồi.
Điền Hải Văn nói.
- Ân, vậy chúng ta đi thôi.
Trương Vĩ đứng lên từ ghế, sau đó dẫn theo Điền Hải Văn ra khỏi phòng làm việc, hai người từ bên ngoài chia ra mỗi người một ngả, Trương Vĩ trực tiếp đi đến phòng làm việc của Uông Thần Vũ.
Uông Thần Vũ đang chuẩn bị thành lập lại Hội đồng quản trị, lúc này phát sinh ra loại chuyện này không biết sẽ đem lại ảnh hưởng như thế nào, Trương Vĩ cũng không thể không nghiêm túc mà suy nghĩ.
Suy cho cùng, Trương Vĩ bây giờ đang là người phụ trách của
bộ phận công trình, cho dù chuyện này không có liên quan gì
đến hắn, thế nhưng nếu như không kịp thời xử lý cho tốt,
chung quy vẫn phải chịu ảnh hưởng nhất định.