Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1044: Ảnh hưởng (1)
Tuy rằng mấy tờ báo đó viết tin tức về việc này của công ty Hoa Dương thế nhưng chuyện này vẫn chưa có được chứng thực, rất nhiều giới truyền thông cũng đang ôm thái độ hoài nghi, nhưng mà lại có sự xác nhận của quản lý cấp cao của công ty là Trương Vĩ đây, chuyện này không còn bất cứ nghi ngờ gì nữa.
Tin tức địa sản Hoa Dương sử dụng nguyên vật liệu xây dựng kém chất lượng cũng lập tức trở thành tiêu đều đứng đầu trên mạng, giới truyền thông có tiếng trong khi sưu tầm tin tức chỗ Trương Vĩ, cũng liên hệ với đơn vị của mình để kịp thời báo cáo chuyện này lên.
Mà người của công ty Hoa Dương thì mặt xanh xám lại, ai cũng không ngi là Trương Vĩ lại ngang nhiên thừa nhận như thế, đây chắc chắc là vạch rõ vết thương của mình ra để cho giới truyền thông tin tức xát muối lên.
- Tại sao Trương tổng lại nói chuyện này ra cơ chứ, đây không phải là sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của công ty hay sao?
Triệu Thu Nguyệt nét mặt không dám tin, nói
- Đúng thế, đám truyền thống này vốn dĩ là tận dụng triệt để mọi thứ, bây giờ còn chủ động đem chứng cứ giao vào tay bọn họ, công ty Hoa Dương của chúng ta còn không biết là sẽ bị viết thành cái thể loại gì nữa.
Thiết Kiến than thở.
- Ai. . . Trương tổng vẫn là tuổi còn quá trẻ mà.
Châu Khôn trong miệng than thở một tiếng, mặt lộ ra vẻ lo lắng, lại có chút mong đợi.
Mấy câu này của Trương Vĩ trong một khoảng thời gian ngắn đã trở thành tiêu đề nóng trên mạng, Trương Vĩ lại ứng đổi một trận với ký giả rồi mới rời khỏi công trình của khu Phong.
Trương Vĩ lái xe của mình đi, vừa mới rời khỏi õ công trình thì điện thoại của hắn bỗng nhiên để chuông. Trương Vĩ cầm lấy di động lên xem, trên điện thoại hiển thị số của Uông Thần Vũ.
- Alo, Uông tổng.
Trương Vĩ ấn nút nghe, nói.
- Trương tổng, ở công trường phát sinh chuyện gì thế hả, rốt cuộc là anh đã nói với đám ký giả kia những gì?
Uông Thần Vũ đè giọng chất vấn.
- Uông tổng, tôi chỉ là trả lời sự thật mà thôi, chỗ nguyên vật liệu xây dựng đó đúng thực là có vấn đề.
Trương Vĩ nói.
- Có vấn đề! Vậy thì anh phải nói ngay cho tôi biết chứ, tôi ở trong giới chính trị có rất nhiều quan hệ, loại tình hình này có thể chuyện lớn mà hoá bé, chuyện bé mà hoá không chứ không phải là làm cho dư luận xôn xao như anh thế này, tự mình đi hắt nước bẩn lên người mình.
Uông Thần Vũ tức giận tồi tệ nói.
- Uông tổng, sự việc đã xảy ra rồi, bây giờ có nói gì thì cũng đều đã muộn, chúng ta vẫn là chờ xem thế nào đi.
- Trương tổng, anh có biết chuyện này nghiêm trọng thế nào không hả, anh lại còn có thể nói nhẹ nhàng như vậy hay sao.
Uông Thần Vũ chất vấn.
- Uông tổng, có chuyện gì để ngày mai hãy nói đi, bây giờ đã đến giờ tan làm rồi. Trương Vĩ qua loa một câu, nói.
- Anh đó, tôi thật sự không biết nên nói anh cái gì nữa, anh làm chuyện này khiến cho tôi quá thất vọng rồi.
Uông Thần Vũ mắng một tiếng sau đó ngắt điện
lấp liếm như thế nào cũng vô dụng thôi, thà cứ để cho tất cả mọi người luôn ôm lòng hoài nghi còn không bằng phá vỡ đi rồi dựng lại những thứ tốt đẹp hơn.
Sau khi nghĩ đến điều này, Trương Vĩ liền ngắt điện thoại di động của mình, lái xe trực tiếp qua về nhà. Hắn và Trương Kỳ vừa mới phát sinh quan hệ, vẫn còn chưa kịp nói chuyện với đối phương, trong lòng không tránh được có chút tâm tình hổ thẹn.
Kẽo kẹt một tiếng, Trương Vĩ mở cửa phòng ra, mùi hương lâu ngày không gặp laoj tức truyền tới, Trương Vĩ cởi áo khoác ngoài, đi về phía phòng bếp, quả nhiên phát hiện ra Trương Kỳ đang ở trong bếp nấu ăn.
Trương Vĩ mặt lộ ra nét cười, đi vào trong phòng bếp, từ đằng sau ôm lấy vòng eo thon thả của Trương Kỳ, hỏi:
- Kỳ Kỳ, em đang nấu món ngon gì thế?
- Anh không tự mình xem được sao?
Trương Kỳ sớm đã nhận ra Trương Vĩ rồi, chỉ có điều ngại chào hỏi hắn mà thôi. Bị Trương Vĩ hai tay ôm lấy eo, cơ thể không nhịn được mà run nhę.
- Để anh ngửi thử xem có thơm không nào.
Trương Vĩ vừa nói vừa vuốt ve thân thể mềm mại của Trương Kỳ.
- Anh đừng có loạn nữa, mau đi ra ngoài đi, em sắp làm xong đồ ăn rồi đây.
Trương Kỳ quở mắng một tiếng, nói.
- Được.
Trương Vĩ cười đáp một câu, trong lòng hắn cũng đang sắp xếp sự việc, không quấy rầy đối phương nữa.
Trương Vĩ ngồi trong phòng ăn chưa tới mười
- Mẹ em đã có tin tức gì chưa?
Trương Vĩ gắp một ít đồ ăn đặt vào trong bát Trương Kỳ, hỏi.
- Chưa có.
Trương Kỳ than thở một tiếng, nói.
- Em yên tâm đi, bây giờ đã có cục công an rồi, lại có bọn Lưu Thành giúp em đi tìm, có lẽ là rất nhanh sẽ có tin tức thôi.
- Đúng rồi, em muốn quay về thành phố Bảo, xem xem có phải là mẹ em quay về nhà hay không?
Xem
Trương Kỳ đề nghị.
- Em không cần quay về đâu, ba mẹ anh đã nói cho hàng xóm biết rồi, bọn họ đều sẽ để ý giúp em.
Trương Vĩ lộ ra vẻ mặt tươi cười, nói:
- Nếu như mẹ em xuất hiện ở thành phố Bảo, chắc chắn là đã bị bắt rồi.
- Anh nói cái gì thế, làm như mẹ em là tội phạm không bằng.
Trương Kỳ có chút bất mãn than thở.
Chỗ ở của Trương Vĩ êm vui yên ả, bên ngoài phát sinh ra biển hoá to lớn gì, chuyện công ty Hoa Dương sử dụng nguyên vật liệu xây dựng kém chất lượng gì cũng nhanh chóng lan truyền ra theo tốc độ nhanh nhất. Ngày thứ hai vừa mới sáng sớm thì
mọi người đều đã biết hết cả.
Sánh sớm, trong đại sảnh tầng mặt của công ty Hoa Dương, rất nhiều nhân viên đều đang tụ họp ở đây nghị luận về việc nguyên vật liệu xây dựng kém chất lượng của khu Phong, mà Trương Vĩ cũng bị lôi ra nơi đầu sóng ngọn gió.