Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1046: Lương tâm nghề nghiệp(1)
ngồi ở phía bên phải.
Một nhà ba người ngồi ăn cơm, cũng thỉnh thoảng có lúc nói chuyện một hai câu, đặc biệt là con gái Trương Hiểu Đồng của Trương Bình Hạ, chính là tuổi tác còn hoạt bát hiếu động, bình thường không có gì chơi, mọi người trong nhà đều bận rộn công việc, chẳng dễ gì mà gặp được nhiều người như thế này nên ở trên bàn ăn nói còn nhiều hơn ăn.
- Anh Trung Vân, ngày mai anh với em đi dạo cửa hàng nhé.
Trương Hiểu Đồng mở to hai mắt, mặt hiếu kỳ nói.
- Ha ha, anh tất nhiên là muốn đi cùng với em, có điều là anh lát nữa phải quay về thành phố rồi.
Trương Trung Vân dịu dàng từ chối.
- Cái gì chứ, người ta không nói để anh đi dạo phố, anh cũng không có ý quay về thành phố chứ gì. Người ta bây giờ vừa mới nói ra khỏi miệng, anh liền nói bản thân phải quay về thành phố, sao anh có thể như vậy cơ chứ.
Trương Hiểu Đồng không đồng ý nói.
- Đúng đó Trung Văn, con không phải là mới xin nghỉ về nhà hay sao? Sao lại đi vội như thế rồi?
Vợ của Trương Bình Hạ, Phùng Đình hỏi.
- Thím hai, con cũng muốn ở lại Hương Giang thêm một khoảng thời gian nữa, cũng có thể ở cùng với ông nội và Đồng Đồng nhiều hơn, nhưng mà bây giờ công ty Hoa Dương xảy ra chút vấn đề, con thân làm quản lý cáo cấp của công ty Hoa Dương cũng cần phải quay về công ty để đợi lệnh.
Trương Trung Vân mặt lộ ra nét cười khổ, nói.
- Việc của công ty Hoa Dương chú cũng nghe Z nói rồi, hình như là chất lượng của nguyên vật liệu ở xây dựng có vấn đề.
Trương Bình Hạ buông đôi đũa xuống, nói.
- Đúng thế, tin tức hai ngàu nay đúng là có rắc rối rất lớn.
Trương Bình Sinh khe khẽ gật đầu, nói.
- Tiểu Vì không phải là phó tổng của bộ phận công trình hay sao? Nguyên vật liệu xây dựng sao có thể xảy ra vấn đề về chất lượng cơ chứ?
Nghe thấy mọi người thảo luận xong, Trương Khôn Trung uống một ngụm trà xanh, hỏi.
- Ông nội, ông vẫn là đừng nói nữa, chuyện này thực sự là có liên quan đến Trương Vĩ, chính là nó nói cho đám ký giả kia biết việc nguyên vật liệu xây dựng của công ty Hoa Dương có vấn đề, cho nên đám ký giả kia mới có thể viết ra những chuyện như thế này, đồng thời còn tuyên bố bừa bãi trên báo làm cho rất nhiều nhà cửa của địa sản Hoa Dương đều khó mà bán ra được. Công trạng của bộ phận tiêu thụ chúng con cũng bị xuống dốc không phanh, chức tổng giám bộ phận tiêu thụ này của con cũng không dễ mà làm được nữa.
Trương Trung Vân cười khổ một tiếng, nói.
Thực ra, đối với việc Trương Vĩ làm phó tổng của công ty Hoa Dương mà bản thân mình lại chỉ làm tới chức tổng giám, trong lòng Trương Trung Vân sớm đã có chút bất mãn rồi, điều này khiến cho hắn cảm thấy bản thân mình thấp hơn Trương
Vì một cái đầu.
Lúc đầu, Trương Trung Vân và Trương Vĩ cùng nhau ứng tuyển vào chức phó tổng công ty Hoa Dương, lúc đó Trương Trung Vân vẫn tràn ngập lòng tin, cảm thấy bản thân mình nhất định mạnh hơn cái tên ngoại lại Trương Vĩ, ai từng nghĩ đến cuối cùng Trương Vĩ lại làm phó tổng Hoa Dương,
mà hắn chỉ trở thành tổng giám một bộ phận.
- Điều này khiến cho Trương Trung Vân tự cho 2 mình là giải trong lòng cảm thấy vô cùng bất mãn, 5 hắn từ nhỏ đã lớn lên ở Trương gia, từ nhỏ đã nhận Z sự giáo dục cao hơn người một bậc, luôn luôn là a người nổi bật trong đám bạn cùng tuổi.
Tuyết
Mà Trương Vĩ lại lớn lên từ một gia đình bình thường, nhận sự giáo dục và lễ nghĩa cũng rất bình thường, tư liệu học lực và công việc cũng không so được với hắn, cuối cùng lại vượt lên trên đầu hắn, điều này khiến cho hắn có một loại cảm giác thất bại.
Đương nhiên, hai người suy cho cùng cũng là anh em, Trương Trung Vân cho dù trong lòng bất mãn nhưng cũng không dám biểu lộ ra bên ngoài, cho nên mới dùng loại giọng điệu càu nhàu oán trách này mà nói ra.
- Chuyện công ty Hoa Dương sử dụng nguyên vật liệu xây dựng kém chất lượng này lại là do Trương Vĩ chính miệng thừa nhận, nó làm sao có thể kích động như thế chứ. Loại chuyện này có ảnh hưởng không hề nhỏ đầu.
Trương Bình Hạ than thở một tiếng, nói.
- Công ty Hoa Dương là xí nghiệp dẫn đầu của khu vực trung tâm, một khi danh tiếng của địa sản Hoa Dương bị ảnh hưởng rồi, thậm chí có thể sẽ ảnh hưởng đến cả bố cục của khi vực trung tâm, suy cho cùng sản nghiệp của tập đoàn Hồng Đỉnh chúng ta trung tâm phát triển đều là ở đất đai.
Trương Bình Sinh phân tích một trận, sau đó mặt lộ ra vẻ cảm khái nói.
- Ai, Trương Vĩ này đúng là năng lực thì có đủ, có điều nói cho cùng thì tuổi tác vẫn còn quá trẻ, có một số chuyện suy nghĩ không được thấu đáo, vẫn là nên rèn luyện nhiều thêm một chút.
- Trung Vân, chuyện này con đã tìm hiểu rõ ràng tỉ mỉ chưa?
Trương Khôn Trung vẫn luôn lắng nghe, sau một lúc trầm mặc, hỏi.
- Đã tìm hiểu rõ ràng rồi, và con còn có tìm qua
Trương Vĩ cả đồng nghiệp ở công ty để xác minh.
Trương Trung Vân nói.
- Vậy được, con hãy nói tỉ mỉ cho ông nghe xem.
Trương Khôn Trung cười nói.
- Được ạ, vậy con sẽ báo cáo thật kỹ càng với ông.
Trương Trung Vân cười ha ha, sau đó đem những điều công bố trên báo về việc công ty Hoa Dương sử dụng nguyên vật liệu xây dựng kém chất lượng cùng với việc Trương Vĩ thừa nhận với đám ký giả nói ra thập phần tỉ mỉ.
Với lại, Trương Bình Sinh ngồi một bên cũng đang chợp mắt, mặt lộ ra nét cười hài lòng. Sau khi Trương Trung Vân trở thành tổng giám của bộ phận tiêu thụ, công việc của hắn luôn vô cùng bận bịu, căn bản là không có thời gian quay về Hương
Giang.
Vẫn là Trương Bình Sinh cứng rắn yêu cầu đối phương, không quan tâm là công việc ở công ty Hoa Dương có bận rộn như thế nào thì mỗi một tháng đều phải quay về Hương Giang một lần, cùng nói chuyện với lão gia tử, báo cáo công việc một chút.
Năng lực làm việc của một người rất quan trọng, nhưng đem thành quả công việc của bản thân thể hiện ra với lãnh đạo lại càng quan trọng hơn. Mà lãnh đạo lớn nhất của tập đoàn Hồng Đỉnh là ai, còn không phải là ông già đang ngồi trước mặt đây hay sao.
Trương Trung Vân ở công ty Hoa Dương có biểu hiện tốt thế nào thì Trương Khôn Trung cũng không thể nào hiểu được, chỉ có thông qua tiếp xúc nhiều, đi theo nhiều mới có thể gia tăng sự gần gũi với Trương Khôn Trung, cũng càng có hy vọng thừa kế số cổ phần đó.