Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1048: Phát hiện bất ngờ (1)

Việc của công ty Hoa Dương náo loạn tới mức 2 sôi sùng sục, người làm trong ngành tin tức như Tô 3 Phi đương nhiên là không thể không biết đến – chuyện này, nguyên bản cô còn cho rằng Trương

Vì sẽ liên hệ với cô, để cô liên danh với đám bạn bè truyền thông giúp hắn một chút.

Thế nhưng, Trương Vĩ từ đầu đến cuối lại không hề gọi điện thoại cho cô lần nào, điều này khiến cho Tô Phỉ cảm thấy thập phần ngoài ý muốn, mà cô cũng không muốn mượn tin tức lần này mà chuẩn bị chủ động liên hệ với Trương Vĩ một chút

Tô Phỉ gần đây ở đài truyền hình điều chỉnh lại công việc, cả ngày đều bận rộn luôn chân luôn tay không được nghỉ ngơi, cũng rất lâu rồi không gặp qua Trương Vĩ, gần đây sau khi ngẫm nghĩ một chút, liền quyết định sau khi tan làm sẽ đến biệt thự Lạc Thành một chuyến

Như thế không những có thể gặp được Trương Vĩ mà còn có thể nghe ngóng chuyện của Công ty Hoa Dương, cho dù là bản thân mình không giúp gì được trong chuyện này, nhưng cũng tính là đã cố gắng hết sức vì bạn bè.

Tô Phỉ đi thang máy đến tầng 36, bởi vì thỉnh thoảng sẽ đến biệt thự Lạc Thành ở nên cô vẫn có chìa khoá của nhà Trương Vĩ, trực tiếp đi đến trước cửa dùng chìa khoá mở cửa phòng ra.

Tô Phỉ mở cửa phòng ra phía ngoài, nhìn đèn trong phòng tối thui, đang chuẩn bị bật đèn lên thì có tiếng Trương Kỳ truyền ra từ trong phòng ngủ:

- Anh đừng có lại gần đâ, làm cho người ta xấu hổ lắm đó.

Sau khi nghe thấy tiếng nói này, Tô Phỉ ngẩn người một lúc, vẫn chưa đợi cô phản ứng lại, Trương Kỳ lại nói tiếp:

- Anh nhẹ một chút, đau chết em rồi.

- Kỳ Kỳ, sao lại có kiểu nói ấm áp như thế này cơ chứ, lẽ nào cô ta dẫn người đàn ông khác về nhà?

- Rốt cuộc là người đàn ông nào chứ, lại dám

làm với Kỳ Kỳ, để mình biết được nhất định sẽ – không tha cho hắn.

- Ngoan ngoãn nằm sấp lên giường đi, nhấc cao mông lên một chút.

Đúng vào lúc đó, trong phòng truyền ra tiếng của một người đàn ông, khiến cho Tô Phỉ cảm thấy phập phần quen thuộc.

- Anh thật là đáng ghét, chỉ biết thay đổi đủ kiểu để dày vò em thôi.

Trương Kỳ quở mắng một tiếng, nói.

- Tiếng người đàn ông kia thật là quen thuộc, sao lại có vẻ giống tân gia hoa Trương Vĩ như thế chứ.

Tô Phỉ đứng ở cửa phòng khách, nhẹ giọng than thở một câu.

- Bạch bạch bạch. . . .

Đúng vào lúc này, trong phòng ngủ truyền đến một trận tiếng va chạm, làm cho Tô Phỉ không nhịn được mà đỏ bừng mặt lên, thậm chí hô hấp cũng trở lên gấp gáp.

Tiếp đó, lại truyền đến một trận rên rỉ của người con gái vô cùng dụ dỗ lòng người, thanh âm đó có thể làm cho xương cốt của đàn ông tan chảy ra hết, Tô Phỉ nghe xong sợ là cũng miệng lưỡi khô rát.

- Cái tên đại khốn nạn Trương Vĩ này, lại dám nhanh chân đến trước, mình sớm đã đoán ra là có ngày hôm nay rồi, hai người rõ ràng là không có quan hệ huyết thống gì cả, lại ngày ngày ở chung trong một căn phòng, muốn không xảy ra vấn đề

mà có thể được hay sao?

Tô Phỉ hừ một tiếng, giơ tay phải lên định đập vào cửa phòng ngủ.

Nhưng mà, trước khi bước về phía trước hai bước, Tô Phỉ lại dừng lại, đảo đảo hai con mắt nhỏ

- Bây giờ mình có nói cái gì cũng muộn rồi, cho 2 dù là có đập cửa phòng ra thì có thể như thế nào

hứ?

- Hừ.

Nghĩ đến điều này, Tô Phỉ lạnh giọng hừ một tiếng rồi đóng cửa phòng lớn lại rồi đi về phía phòng ngủ của mình, mà trong phòng ngủ của Trương Kỳ vẫn như cũ truyền đến tiếng rên rỉ.

Sáng sớm, Trương Kỳ mặc một thân đồ ngủ màu hồng đứng ở trong bếp làm bữa sáng, trong đầu vẫn nghĩ đến chuyện của Lưu Quế Hoa, bây giờ đã được mấy ngày rồi nhưng vẫn không có bất cứ tin tức gì của Lưu Quế Hoa cả.

Đối với chuyện này, trong lòng Trương Kỳ vô cùng lo lắng, chỉ có điều những nơi có thể tìm Trương Kỳ đều đã đi tìm mấy lần rồi mà thuê người đi quảng cáo tìm kiếm, những cách có thể dùng đều đã làm hết một lượt rồi.

- A. . .

Đúng vào lúc Trương Kỳ đang suy nghĩ thất thần thì bị người khác ôm eo từ đằng sau, hai tay tiến vào trong đồ ngũ của cô, hướng đến nơi đây đã của cô mà sờ từng nơi mẫn cảm khiến cho người ta nhịn không được mà rên rỉ một tiếng.

- Anh đáng ghét chết đi được, vừa mới sáng sớm ra đã quấy rối người ta rồi.

Trương Kỳ nghiêng đầu trừng mắt nhìn Trương Vĩ nói.

- Xem ra là hương vị cũng không tồi a.

Trương Vĩ nới rộng cổ áo ngủ, hai bầu ngực đầy đặn trắng như tuyết bị hắn nắm chắc chơi đùa trong tay.

- Anh đừng có làm loạn nữa, em đang nấu cơm mà, anh mau buông em ra đi.

Cảm nhận được sự tiến công mãnh liệt của Trương Vĩ, Trương Kỳ mắng một tiếng, dùng cánh

tay chặn lại nanh vuốt ma quỷ của Trương Vĩ.

Đúng vào lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng của Tô Phỉ.

- A. .

Sau khi nghe thấy giọng nói của Tô Phỉ, Trương Kỳ bị doạ nhảy lên một cái, nghiêng đầu nhìn Tô Phỉ đứng ngoài phòng ăn, hỏi:

- Chị Tô Phỉ, sao chị lại ở đâu thế.

- Chị về đây từ tối qua rồi, sao thế? Hai người không hoan nghênh tôi sao?

Tô Phỉ trừng to hai con mắt nhìn chòng chọc vào hai người nói.

- Sao có thể chứ, đương nhiên là hoan nghênh rồi.

Trương Kỳ lộ ra chút lúng túng, sau đó cố ý chuyển chủ đề hỏi:

- Trương đồng, chị Tô Phỉ, em vừa mới làm phần ăn sáng cho hai người, mọi người ăn trước đi nhé, bây giờ em sẽ làm thêm một phần khác.

- Được thôi, vậy thì chị không khách khí nhé.

Tô Phỉ

đặt ở trên bàn ăn nói.

- Tô Phỉ, sao em lại đến đây?

Trương Vĩ cũng ngồi vào bàn ăn, rót một cốc nước hoa quả, hỏi.

- Hừ, còn không phải là vì chuyện của anh hay sao. Em nghe nói đến chuyện của Công ty Hoa Dương nên muốn xem xem có thể giúp gì được cho anh hay không.

Tô Phỉ nói.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free