Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1049: Phát hiện bất ngờ (2)
Trương Vĩ nói.
- Hừ, vờ vĩnh giả bộ.
Tô Phỉ nghiêng đầu sang một bên, có chút không cảm kích nói.
- Ha ha, anh đây là thật lòng thật dạ cảm ơn em mà.
Trương Vĩ mặt lộ ra vẻ thành khẩn nói.
- Vậy anh có cần em giúp hay không, sức kêu gọi của em ở trong giới tin tức truyền thông cũng không phải là lớn bình thường đầu.
Tô Phỉ hếch hếch cắm, mặt lộ ra vẻ thách thức
nói
- Qua hai ngày nữa anh chuẩn bị mở một buổi tuyên bố tin tức, tổng kết lại một chút chuyện của Công ty Hoa Dương, đến lúc đó bảo bạn bè của em cũng đến đi, thuận tiện đem mấy tin tức này viết cho hay một chút.
Trương Vĩ sau khi trầm tư một lúc, nói.
- Được thôi.
Tô Phỉ đáp một câu, sau đó lộ ra vẻ mặt hiếu kỳ hỏi:
- Đúng rồi, danh tiếng Công ty Hoa Dương của các anh đều đã bị huỷ hết rồi, sao em thấy anh chẳng lo lắng chút nào thế.
- Lo lắng thì có thể làm gì cơ chứ, không phải vẫn phải tuần tự từng bước mà làm sao.
- Lúc đó tại sao anh lại đem chuyện Công ty Hoa Dương sử dụng nguyên vật liệu xây dựng kém chất lượng ra nói cho đám ký giả đó?
Tô Phỉ nghi hoặc.
- Công ty bọn anh vốn dĩ coi khách hàng là
Trương Vĩ làm ra vẻ chính khí nói.
- Phì, em mới không thèm tin đó, tên gia hoa 2 anh thích nhất là chơi trò tâm cơ, sao có thể biến
thành ra lương thiện như vậy được cơ chứ.
Tô Phỉ nhìn chằm chằm vào mắt Trương Vĩ, mặt lộ ra vẻ không thể tin được nói.
- Ha ha, công trường của hạng mục ở khu Phong đó đã xây được hai toà nhà rồi, anh cứ cho là đang chơi trò tâm cơ, vậy thì cứ đem chứng cứ đó cứ thế phô bày ra, vạn nhất có người đến giám định nhà cửa, nói dối cuối cùng vẫn là bị vạch trần ra thôi.
- Xem đi, em đã nói anh không phải là người tốt đẹp gì mà, nếu như có cách giải quyết khác, anh tuyệt đối sẽ không nói chuyện này cho đám ký giả đó biết, có đúng như thế không?
Tô Phỉ hỏi.
- Anh ăn no rồi, đi làm trước đây.
Trương Vĩ cười ha ha, không trả lời Tô Phỉ mà đứng lên từ chỗ ngồi, nói.
- Vậy rốt cuộc là anh chuẩn bị giải quyết việc này như thế nào.
Tô Phỉ hiếu kỳ hỏi.
- Bây giờ không thể nói được, nếu không thì đến lúc đó sẽ không còn linh nữa.
Trương Vĩ cười nói.
Đúng vào lúc này, Trương Kỳ bước ra từ trong phòng bếp, nghiêng đầu nhìn Trương Vĩ ở một bên,
nói:
- Em đã làm thêm nhiều đồ ăn sáng rồi đấy, anh có muốn ăn thêm một ít không?
- Không cần đâu, hai người ăn đi, anh đi làm trước đây.
Trương Vĩ khe khẽ gật đầu, sau đó quay người bước ra bên ngoài.
-ân.
Trương Kỳ đáp khẽ một tiếng, sau đó mắt nhìn theo Trương Vĩ ra khỏi phòng ăn rồi mới ngồi xuống bên cạnh Tô Phỉ, chậm rãi ăn bữa sáng của
mình.
Qua một lúc sau, Tô Phỉ chớp chớp mắt, dịch lại gần về phía Trương Kỳ, mặt lộ ra vẻ mờ ám hỏi:
- Kỳ Kỳ, lúc em cùng với Trương Vĩ làm loại chuyện đó, có thoải mái không?
- Chị Tô Phỉ, chị nói cái gì thế? Em chẳng hiểu ý của chị là gì cả?
Sau khi nghe Tô Phỉ nói xong, hai má Trương Kỳ ầm một tiếng đỏ bừng lên, chỉ là ngoài miệng vẫn ngại không chịu thừa nhận.
- Hừ, chị cũng là người từng trải rồi, có cái gì mà ngại cơ chứ, em với Trương Vĩ không phải là. . . rồi hay sao.
Tô Phỉ nhường nhướng mi mắt nói.
- Em. . . .
Sau khi nghe thấy lời Tô Phỉ nói, Trương Kỳ lộ ra có chút lúng ta lúng túng, hai má đỏ lên như hai trái táo đỏ, cố ý chuyển chủ đề nói:
- Chị Tô Phỉ, vành mắt của chị đen quá đi, có phải là đêm qua ngủ không ngon hay không?
- Đúng thế, đêm qua em kêu to như thế đến cả nửa đêm, chị có thể ngủ ngon mới là lạ đó.
Tô Phỉ cong cong môi, lộ ra vẻ bất mãn nói.
Trương Kỳ sai khi nghe thấy câu nói này, sắc đỏ trên mặt kéo dài đến tận sau gáy, cả người đều nhuộm màu hồng, hận không thể tìm một cái lỗ nẻ
mà chui xuống, trong lòng càng hối hận muốn chết, âm thầm nói:
- Thật là, mình hỏi cái gì không hỏi lại đi hỏi vành mắt chị ấy vì sao bị đen thế làm gì cơ chứ!
- Ha ha, muốn dùng lời ngon tiếng ngọt với chị sao, cũng không xem xem chị làm gì cơ chứ.
là
Sau khi nhìn thấy bộ dạng xấu hổ của Trương 8 Kỳ, Tô Phỉ khẽ cười một tiếng, nói.
Dưới sự thúc đẩy của một số người có tâm, việc của Công ty Hoa Dương càng ngày càng náo hơn, mà Trương Vĩ cũng trở thành đối tượng bị truy đuổi của giới truyền thông, xe của hắn vừa mới tới bên ngoài công ty đã bị một đám ký giả vây lấy.
Bất đắc dĩm Trương Vĩ chỉ có thể bước xuống xe, đối mặt với đám ký giả đầy nhiệt huyết này, nhưng mà vẫn chưa đợi cho Trương Vĩ mở miệng nói gì, hơn mười cái micro đã hướng đến trước mặt hắn, tiếng máy ảnh cũng vang lên không ngừng.
- Trương tổng, xin hỏi việc chỗ nguyên vật liệu xây dựng kém chất lượng đó, quý công ty định xử lý như thế nào?
Một nữ ký giả đi thẳng vào vấn đề hỏi.
- Trương tổng, anh bị trở thành “lương tâm nghề nghiệp” của giới bất động sản, đối với cách xưng hô này anh có cảm nhận như thế nào?
Một ký giả khác hỏi.
- Trương tổng, vẫn còn có rất nhiều người đang đã kích anh, nói biểu hiện trước đây của anh không thích hợp, không phải là một quản lý cấp cao đạt yêu cầu, đối với chuyện này thì anh có cách nhìn nhận như thế nào?
Một lý gia khác truy vấn.
- Ngại quá, vấn đề của các vị ký giả bằng hữu quá nhiều rồi, tôi nhất thời không thể trả lời hết được, sau này tôi sẽ mở một cuộc họp báo, đặc biệt giả đáp những vấn đề liên quan đến chuyện này, cảm ơn!
Trương Vĩ nói xong câu này rồi gật đầu tỏ ý với đám ký giả, sau đó mấy người bảo vệ đi ra bảo vệ cho hắn tiến vào Công ty Hoa Dương.