Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1072: Thu mua (1)
Một thời gian trước đó, Trương Vĩ lợi dụng thần phận đại biểu nhân dân toàn quốc của Chung Kiến
Hoa, dưới sự trợ giúp của bạn mới trong giới truyền – thông Tô Phỉ, đưa công ty Trung Vĩ lên trang nhất, tạo điều kiện cho công ty Trung Vĩ nhanh chóng
phát triển.
Thành phố Bắc Kinh tổng công có mười tám khu huyện, trong đó phồn hoa nhất là bốn phân khu Đông, Tây, Hải, Triều. Mà Long Tỉnh Loan Khu lại ở ngay Đông Khu, đồng thời lại dưới sự trông nom của phó khu trưởng Vệ Trường Minh, toàn bộ Đông Khu đều mở đây chi nhánh.
Lợi dụng sự kiện đại biểu nhân dân toàn quốc tiến hành lăng xê, công ty Trung Vĩ nhân cơ hội này lại khuếch trương quy mô lớn lần thứ hai, bắt đầu mở rộng về hướng ba phân khu khác. Dần dần, Tây Khu, Hải Khu, Triệu Khu, Phong Khu đều có chi nhánh công ty Trung Vĩ.
Chỉ bất quá bởi vì mấy phân khu còn lại không có bối cảnh chính phủ, việc mở rộng của công ty Trung Vĩ đã bị cản trở nhất định, thỉnh thoảng cũng có cửa hàng bị đập phá, nhưng mà tổng thể coi như thuận lợi.
Từ sau khi Đặng Hữu Tài nhận chức tổng giám đốc công ty Trung Vĩ, có thể nói là càng sống càng thoải mái. Nếu so với thời gian ở công ty Trung Thông thì tốt hơn nhiều, toàn bộ chuyện của công ty Trung Vĩ đều do y một tay nắm giữ.
Bởi vì công ty Trung Vĩ phát triển rất nhanh, công ty cũng dần dần nhận được sự tán thành trong giới hành nghiệp, tổng giám đốc Đặng Hữu Tài của công ty này cũng là nước lên thì thuyền lên, để y cũng cảm thấy có thể diện.
Đêm nay, Đặng Hữu Tài được mời đến tham gia
một bữa tiệc. Người trong bữa tiệc không ai không
- phải là người thành công. Đối với Đặng Hữu Tài ở trước kia mà nói, hoàn toàn là đối tượng để y phải 2 đứng xa ngưỡng vọng.
- Hiện tại Đặng Hữu Tài làm tổng giám đốc công 2 ty Trung Vĩ, theo sự lớn mạnh không ngừng của
công ty Trung Vĩ, y cũng có tư cách được tham dự bữa tiệc ở cấp độ như vậy khiến trong lòng y có chút kích động.
Đối với loại tiệc rượu cao cấp này, trong lòng Đặng Hữu Tài hết sức hướng tới, không những quen biết được một vài bằng hữu, còn có thể tăng thêm một ít đồng bạn kinh doanh, đối với sự nghiệp của y có chỗ tốt rất lớn.
Đặng Hữu Tài cầm một ly rượu đó, thỉnh thoảng hàn huyên một chút với đám người xung quanh. Vốn Đặng Hữu Tài là dân bán hàng, dĩ nhiên là ăn nói khéo léo, rất nhanh đã hòa nhập cùng đám người.
- Đặng tiên sinh, thật cao hứng khi anh có thể tới tham gia tiệc rượu của tôi.
Nhưng vào lúc này, một người phụ nữ tiến đến, tươi cười tiếp đón, nói.
- Lưu tiểu thư, có thể nhận được lời mời của cô là vinh hạnh của tôi.
Lúc thấy cô gái kia, Đặng Hữu Tài nở một nụ cười, nói.
Cô gái này tên là Lưu Tô Tô, là người phụ trách quan hệ xã hội một công ty, cũng là người tổ chức tiệc rượu này.
Đặng Hữu Tài sở dĩ có thể biết đối phương là bởi vì công ty Trung Vĩ và đối phương từng hợp tác hai lần.
- Đặng tổng, tôi giới thiệu cho anh một chút, vị bên cạnh tôi chính là Quan Tử Long tiên sinh, cũng là khách quý tôi mời đến đây hôm nay.
Lưu Tô Tô chỉ vào người đàn ông bên cạnh, nói.
ở Nghe Lưu Tô Tô nói, Đặng Hữu Tài quay sang nhìn người đàn ông bên cạnh. Số tuổi của người
đàn ông này không quá lớn, dáng vẻ hết sức có tinh – thần, nhất là đôi mắt cực kỳ sắc bén.
- Chào Quan thiên sinh, tôi là tổng giám đốc
điều hành công ty Trung Vĩ Đặng Hữu Tài.
Trên mặt Đặng Hữu Tài lộ vẻ tươi cười, đưa tay phải ra làm tư thế bắt tay, nói.
Đặng Hữu Tài nhiều năm làm trong nghề nhiều năm như vậy, cũng hết sức quen thuộc với người tam giác cửu lưu, thấy dáng vẻ của Lưu Tô Tô liền biết đối phương chắc là có ý định giới thiệu người đàn ông này cho mình biết.
- Ngưỡng mộ Đặng tổng đã lâu, hạnh ngộ, hạnh ngộ.
Quan Tử Long cười nói.
- Quan công tử, Đặng tổng, nếu hai vị vừa gặp mà như đã quen vậy tôi không quây rầy hai vị nói chuyện nữa.
Lưu Tô Tô vừa cười vừa nói.
- Được, xinLưu tiểu thư cứ tự nhiên.
Quan Tử Long gật đầu nói.
- Xin Lưu tiểu thư tùy ý. Đặng Hữu Tài cũng khách khí nói.
- Vâng, hai vị từ từ trò chuyện.
Lưu Tô Tô mỉm cười nói, sau đó lắc lắc thân hình thon thả nhanh nhẹn rời đi.
- Chẳng biết quan tiến sinh làm việc ở nơi nào?
Đặng Hữu Tài hỏi.
- Tôi làm đầu tư, chỉ cần là việc có thể kiếm
- Quan tiên sinh nhất định là một người bác ẽ học đa tài. – Đặng Hữu Tài phụ họa một câu, nhưng trong 2 lòng không khỏi có chút hồ nghi, vì sao đối phương
hết lần này tới lần khác tìm mình nói chuyện?
- Chưa nói tới bác học, chỉ là dựa vào ánh mắt của cá nhân mà thôi.
Quan Tử Long trả lời một câu sau đó liếc mắt đánh giá Đặng Hữu Tài, hỏi:
- Tôi nghĩ Đặng tổng là một nhân tài, công ty Trung Vĩ trong thời gian ngắn từ một công ty nhỏ không có tiếng tăm gì phát triển thành công ty nổi tiếng của thành Bắc Kinh, đúng là một người rất có năng lực, tôi cũng rất thưởng thức người như anh.
- Quan tiên sinh quá khen, thành tựu và sự phát triển của công ty Trung Vĩ không phải là công lao của một mình tôi mà là thông qua sự nỗ lực của toàn bộ nhân viên công ty.
Đặng Hữu Tài vẻ mặt tự hào nói.
Rốt cuộc Đặng Hữu Tài cũng là nguyên lão của công ty Trung Vĩ, cũng là người phụ trách chủ yếu của công ty Trung Vĩ, đối với việc phát triển và mở rộng công ty Trung Vĩ, ông ta có một loại cảm giác thành tựu trong đầu, giống như nhìn thấy con cái khỏe mạnh phát triển vậy.
- Đặng tổng, kỳ thực tôi rất có hứng thú đối với ngành của anh, cũng rất hứng thú với công ty Trung Vĩ, hi vọng có thể hợp tác với tinh anh như các anh.
Quan Tử Long chuyển giọng nói.