Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1073: Thu mua (2)

Nghe Quan Tử Long nói vậy, Đặng Hữu Tài biết đối phương đã nói đến chủ đề chính, cân nhắc ý của đối phương một chút, nghi ngờ nói:

- Quan tiên sinh, anh muốn hợp tác với công 8 ty chúng tối về phương diện nào?

- Tôi muốn mua công ty Trung Vĩ! Quan Tử Long lộ ra ý định, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Đặng Hữu Tài, nói.

- Cái gì! ? Mua công ty Trung Vĩ?

Nghe Quan Tử Long nói, Đặng Hữu Tài không khỏi biến sắc, có chút bất mãn nói:

- Quan tiên sinh, không phải anh đang nói đùa chứ? Công ty chúng tôi chưa từng có ý định bán.

- Trên thế giới này không có chuyện gì là không thể cả, chỉ cần giá cả hợp lý thì mọi người đều có thể ngồi xuống nói chuyện mà!

Quan Tử Long cười nói.

- Quan tiên sinh, tôi chỉ là tổng giám đốc điều hành của công ty, cũng không phải cổ đông công ty Trung Vĩ, không có bất kỳ quyền phát ngôn nào trong chuyện này.

Đặng Hữu Tài nhướn mày, không muốn tiếp tục nói về đề tài này nữa.

- Đặng tổng, anh không nên tự coi nhẹ mình! Ngành môi giới trung gian khác với những ngành khác, quan trọng nhất trong ngành chính là nhân tài, tầm quan trọng của tổng giám đốc trong công ty không kém hơn bao nhiêu so với cổ đông.

Quan Tử Long lộ vẻ tự tin nói.

Ngành môi giới trung gian quan trọng nhất là con người, một ngày quản lý cấp cao như Đặng Hữu Tài đi ăn máng khác, tất yếu sẽ mang theo một nhóm quản lý. Đám quản lý này cũng đều có thủ hạ của mình, công ty Trung Vĩ nhất định sẽ xói mìn số lượng lớn công nhân.

Cho nên Quan Tử Long đàm phán với Đặng õ Hữu Tài coi như là đào góc tường công ty Trung Z Vĩ. Chỉ cần có thể lôi kéo Đặng Hữu Tài, thu mua

công ty Trung Vĩ có thể nhiều thêm một ít pháp – mã(đòn bí mật gia thêm cận nặng cho đàm phán),

giá cả thu mua cũng sẽ thấp hơn một chút.

- Cảm ơn Quan tiên sinh đã ưu ái, bất quá chuyện thu mua công ty này tôi quả thực không muốn phát biểu quá nhiều ý kiến. Nếu như ngài có ý đồ về phương diện này, có thể cân nhắc liên hệ với ban giám đốc công ty chúng tôi.

Đặng Hữu Tài lên tiếng.

- Được, tôi sẽ liên lạc với ban giám đốc công ty các anh, tôi tin tưởng chúng ta nhất định sẽ có cơ hội hợp tác. Nhớ kỹ câu nói vừa rồi của tôi, tôi rất tán thưởng anh.

Lúc này Quan Tử Long đưa tay ra bắt tay với Đặng Hữu Tài một phen, sau đó xoay người đi về một hướng khác.

- Hừ, thật sự là suy nghĩ kỳ lạ, công ty Trung Vĩ phát triển tốt như vậy, Trương đồng làm sao có thể bán ra!

Đặng Hữu Tài không khỏi hừ lạnh một tiếng, nói.

- Đặng tổng, anh đã cân nhắc chuyện Quan tiên sinh nói chưa?

Ngay lúc Đặng Hữu Tài đang đờ ra, Lưu Tô Tô đi đến bên cạnh Đặng Hữu Tài hỏi.

- Lưu tiểu thư, cô đã sớm biết chuyện Quan tiên sinh muốn thu mua công ty Trung Vĩ chúng ta.

Đặng Hữu Tài nhìn thoáng qua Lưu Tô Tô, có chút bất mãn nói.

- Công ty Trung Vĩ phát triển quá nhanh, hơn nữa danh tiếng làm việc cũng tốt, phát triển rất vượng. Quan tiên sinh muôn thu mua công ty Trung Vĩ cũng chẳng có gì lạ.

Lưu Tô Tô cười trả lời một câu, lại có chút ngạc nhiên hỏi ngược lại:

Đặng tổng, ngài đồng ý sao?

- Lưu tiểu thư, tôi thấy cô hồ đồ rồi, tôi là tổng giám đốc điều hành công ty Trung Vĩ, cũng không phải chủ tịch của công ty, tôi có đồng ý hay không thì có liên quan gì?

- Kỳ thực, tôi nghĩ Đặng tổng có thể thử khuyên chủ tịch của anh một chút. Chuyện này đối với hắn mà nói chưa chắc đã là chuyện xấu, nói không chừng có thể vì vậy mà có quan hệ với quý

nhân.

Lưu Tô Tô vừa cười vừa nói.

- Quý nhân gì? Đặng Hữu Tài hỏi.

- Vị Quan công tử kia không phải là người bình thường đầu. Nếu như chủ tịch các anh biết thân phận của anh ta, nhất định sẽ vội vàng liên hệ với đối phương. Nói không chừng sẽ bán công ty Trung Vĩ cho đối phương.

Lưu Tô Tô cười khẽ một tiếng, nói.

- Lưu tiểu thư, không biết thân phận vị Quan tiên sinh kia là gì?

Tuy rằng Lưu Tô Tô nói khiến Đặng Hữu Tài rất khó chịu, nhưng nhiều năm kinh nghiệm và tâm tính khiến cho y ẩn tàng bất mãn trong lòng.

- Việc này tôi không tiện nói. Quan công tử nếu muốn nói cho anh tự nhiên sẽ nói cho ngài biết thân phận của anh ta.

Lưu Tô Tô mỉm cười gật đầu, nói.

- Đặng tổng, tôi xin lỗi không tiếp anh được nữa.

Lưu Tô Tô để lại một câu nói, sau đó đi về phía Quan Tử Long, hiển nhiên là đuổi theo bóng dáng

của đối phương.

- Hừ, cố lộng huyền hư! 2 Thân ảnh Lưu Tô Tô tuy rằng duyên dáng 8 nhưng Đặng Hữu Tài không có lòng dạ nào mà – thưởng thức, âm thầm gắt một tiếng.

Trên ghế sa lon trong góc bữa tiệc, Quan Tử Long ngồi trên ghế sa lon, Lưu Tô Tô mang hai ly rượu đỏ ngồi xuống cách Quan Tử Long không xa, đồng thời đưa một ly rượu đó tới.

- Quan công tử, kế tiếp chúng ta phải làm gì đây? Tên Đặng Hữu Tài kia tựa hồ không chịu nể mặt.

Lưu Tô Tô hỏi.

- Hừ, Đặng Hữu Tài cũng là lão hồ ly lăn lộn trên thương trường làm sao có thể nhẹ nhàng hai cầu đã bị thu mua. Chuyện này vẫn phải nói chuyện với chủ tịch của Trung vĩ.

Quan Tử Long hừ lạnh một tiếng, nói.

- Quan công tử, công ty Trung Vĩ phát triển cực nhanh, hơn nữa hình hình kinh doanh của công ty rất tốt, đối phương chưa chắc sẽ nguyện ý bán đi.

Lưu Tô Tô thử dò xét nói.

- Lời vô ích, nếu công ty Trung Vĩ phát triển không tốt, cô nghĩ tôi sẽ nhìn đến sao? Công ty tôi mua có cái nào không phải là xí nghiệp tốt.

Quan Tử Long cười lạnh nói.

Quna công tử, chủ tịch công ty Trung Vĩ không chịu bán thì phải làm sao?

- Không chịu bán liền tạo cho hắn chút áp lực, loại chuyện này cũng không phải là lần đầu tiên!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free