Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1074: Miêu Lộ (1)
Sáng sớm, một luống ánh sáng mặt trời hắt vào Z trong phòng phủ, hai người đang nằm trên một 8 chiếc giường lớn! Hai người, trong đó cô gái kia da – trắng như tuyết, vóc người linh lung, tóc dài phiếu ỗ dật, cả người dựa ghé vào trên người đàn ông kia.
Ting, ting, ting. . .
Một hồi chuông điện thoại di động bất chợt vang lên từ trong phòng ngủ khiến Trương Vĩ đãng nằm trên giường giật mình tỉnh mộng. Trương Vĩ cầm chiếc điện thoại di động trên đầu giường lên, nhìn thoáng qua số điện thoại trên màn hình, lại là số của người xa lạ.
- A lô, tôi là Trương Vĩ. Trương Vĩ nhấn nút trả lời, nói.
- Chào Trương tổng, tôi là Miêu Lộ của công ty xây dựng Hâm Uyển, hẳn Lưu Nghiễm Vĩ tiên
sinh đã nhắc qua với anh.
Trong điện thoại di động truyền đến thanh âm của một cô gái nói.
- A, chào Miêu tiểu thư, quả thực Lưu tổng tài đã nhắc đến cô với tôi.
Nghe được lời đối phương nói, Trương Vĩ lập tức tinh thần, nói.
- Trương tổng, tôi vẫn muốn cùng công ty Hoa Dương hợp tác, thế nhưng không có cơ hội làm quen với anh, không biết có thể gặp mặt anh hay không?
Miêu Lộ đề nghị.
- Đương nhiên là có thể. Trương Vĩ cười trả lời một câu, nói:
- Như vậy đi, mười giờ sáng nay cô trực tiếp đến phòng làm việc của tôi đi.
- Được, vậy chúng ta không gặp không về.
Miêu Lộ trả lời một câu, lập tức cúp điện thoại di động.
- Miêu Lộ!
Lúc cúp điện thoại, Trương Vĩ không khỏi trầm ngâm một phen, khóe miệng hiện lên vẻ tươi cười.
Trước đó Lưu Nghiễm Vĩ đã liên lạc với Trương Vĩ, không chỉ biểu lộ ý đồ muốn đầu nhập vào
Phó thị trường thường vụ thành phố Bắc Kinh chính là quan lớn cấp tỉnh, mặc dù Trương Vĩ hiện tại không có việc gì cần nhờ vả nhưng nếu có thể tạo quan hệ tốt với loại quan lớn này sau này không chừng có lúc nào đó có thể sử dụng. Hơn nữa Trương Vĩ cũng không phải người cứng nhắc, nhiều thêm một người bạn là nhiều thêm một con
đường.
- Ưm, sớm như vậy, ai gọi điện cho anh thế?
Trương Kỳ hừ một tiếng, buồn ngủ, mơ màng hỏi.
- Một khách hàng chưa từng gặp mặt, làm em tỉnh rồi.
Trương Vĩ đưa tay phải ra, vuốt ve vai giai nhân một chút, nói.
- Không có gì, đằng nào chút nữa em cũng muốn dậy nấu cơm.
Trương Kỳ nhẹ giọng trả lời một câu, đang lúc chuẩn bị muốn rời giường, điện thoại di động một bên lại vang lên.
-
A lô, tôi là trợ lý chủ tịch Trương Kỳ. Trương Kỳ cầm điện thoại di động bên cạnh lên, thấy là điện thoại của công ty Trung Vĩ, nhấn nút trả lời nói.
- Trợ lý Trương, mấy cửa hàng bên Tây Khu và Triều Khu đêm qua bị người đến đập.
Trong điện thoại truyền đến một trận thanh âm lo lắng, nói.
- Cửa hàng sao lại bị đập, là do phát sinh mâu thuẫn với công ty khác sao?
Trương Kỳ ngồi dậy, dựa vào vai Trương Vĩ hỏi.
- Tình hình cụ thể vẫn chưa rõ ràng lắm, tôi cùng vừa mới nghe được tin báo.
Thanh âm trong điện thoại di động nói.
- Có nhân viên nào bị thương hay không?
Trương Kỳ lộ ra về ngưng trọng, nói.
.
Cái đó thì không có.
3 . Tốt lắm, tôi sẽ đến công ty ngay bây giờ, – anh tùy thời quan tâm đến tình mình mấy cửa hàng – một chút.
Trương Kỳ phân phó một tiếng, lập tức cúp điện thoại di động.
- Làm sao vậy? Cửa hàng lại bị đập à?
Thấy Trương Kỳ cúp điện thoại di động, Trương Vĩ nhịn không được hỏi.
- Ừ.
Trương Kỳ nhẹ giọng trả lời một câu, lại khẽ lắc đầu nói rằng:
- Bất quá tình hình cụ thể vẫn chưa rõ ràng lắm.
- Không có việc gì, có người đến công ty môi giới đập phá là chuyện rất bình thường, em không cần quá lo lắng.
Trương Vĩ an ủi một tiếng, nói.
- Em biết, chẳng qua em vẫn muốn đến hiện trường xem một chút, thuận tiện an ủi nhân viên cửa hàng một chút.
Trương Kỳ nói.
- Đi thôi, đến lúc đó mang theo Lưu Thành đi cùng, chủ ý an toàn hơn một chút.
Trương Vĩ phân phó một tiếng, nói.
Trương Kỳ là trợ lý chủ tịch hội đồng quản trị, từ trình độ nhất định có thể đại biểu cho chủ tịch. Nàng có thể tự mình đến hỏi thăm nhân viên, có thể cổ vũ sĩ khí của nhân viên, có tác dụng tương đối lớn.
Ừm, em biết rồi. Trương Kỳ nũng nịu trả lời một câu, nói.
Bởi vì công ty Trung Vĩ xảy ra chuyện ngoài ý muốn khiến Trương Kỳ không có tâm trí làm điểm tâm, Trương Vĩ cũng đành đến phòng ăn công ty Hoa Dương ăn sáng.
Sau khi ăn xong điểm tâm, Trương Vĩ trở lại phòng làm việc của mình, điện thoại trên bàn làm việc của hắn liền vang lên, Trương Vĩ cầm điện thoại lên nói:
- A lô, tôi là Trương Vĩ.
- Trương tổng, một vị tiểu thư tên là Miêu Lộ z muốn gặp ngài, còn nói là đã có hẹn trước với ngài.
Trợ lý Điền Văn Văn nói.
. Ừ, mời cô ấy vào đi. Trương Vĩ lên tiếng, lập tức cúp điện thoại, trong lòng âm thầm lẩm bẩm một câu:
- Nhanh như vậy đã tới rồi, thật đúng là người nóng tính.
- Cốc cốc cốc. . .
Một lát sau, bên ngoài phòng làm việc truyền đến một tràng tiếng gõ cửa, Trương Vĩ trầm giọng nói:
- Mời vào.
- Kẽo Kẹt. . .
Trương Vĩ vừa dứt lời, cửa phòng làm việc đã bị người đẩy ra. Một cô gái còn trẻ đi vào. Cô gái này rất đẹp, mặc một chiếc váy dài màu đỏ, hết sức gợi cảm.
- Chào Trương tổng, tôi là Miêu Lộ.
Sau khi đi vào phòng làm việc, cô gái quay sang Trương Vĩ gật gật đầu nói.
- Chào Miêu tiểu thư, mời ngồi.
Trương Vĩ liếc mắt quan sát đối phương, làm ra một dấu tay mời ngồi, nói.
- Cảm ơn.
Miêu Lộ trả lời một câu, sau đó ngồi xuống đối diện Trương Vĩ.
- Miêu tiểu thư, muốn uống chút gì không? Trương Vĩ cười hỏi.
- Anh quá khách khí rồi, tôi vừa uống cà phê, tạm thời không cần.
Miêu Lộ dịu dàng từ chối.
- Vậy được rồi, nếu mọi người đều đã biết, cô nói một chút về ý đồ cuộc gặp hôm nay đi.
Trương Vĩ cười nói.