Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1090: Tâm sự (2)
- Không cần, đỡ phải nghe những yêu cầu vô lý của anh.
Lý Mông Dao không chút lưu tình nói.
- Cái gì gọi là yêu cầu vô lý. Anh bây giờ là bạn trai của em, sau này sẽ là chồng em. Anh nếu không muốn lên giường với em đó mới chính là không chịu trách nhiệm với em, đó mới là có ý đồ khác với em. Em cảm thấy thế nào?
- Ngụy biện!
Lý Mông Dao ngoảnh mặt sang một bên, cố ý không nhìn vào Trương Vĩ, nói.
- Nếu như anh cho em lựa chọn, em hi vọng là anh thích con người em, hay là hi vọng anh thích gia thế của em? – Trương Vĩ vừa nói, vừa đem Lý Mông Dao quay về chỗ ngồi, nói.
- Em đương nhiên hi vọng anh thích con người em. Lý Mông Dao trầm tư chốc lát, nói.
- Vậy không phải đúng rồi sao? Anh muốn lên giường với em, chính là muốn hoàn toàn có được em, không phải là biểu hiện thích con người em sao? Trương Vĩ cười nói.
- Nói bậy, anh nói căn bản không phải là tình yếu mà là thỏa mãn tự dục của bản thân.
Lý Mông Dao trừng đôi mắt dễ thương liếc nhìn Trương Vĩ nói.
- A, vậy em nói cái gì là tình yêu?
Trương Vĩ hỏi ngược lại.
- Tình yêu chân chính, đều không phải là ham muốn sắc đẹp của nữ nhân mà là thích nội tâm của nữ nhân đó. Người yêu nhau chỉ có tâm linh chạm vào nhau mới có thể sinh ra tình yêu chân chính. Lý Mông Dao nở nụ cười, lộ vẻ mơ ước, nói.
- Bảo bối, anh thấy em quá ngốc rồi. Cái gì là vẻ đẹp nội tâm, cái gì là chạm vào tâm linh, em có thể thấy được, sờ được sao?
thế của mình, tỷ như, phụ nữ có tiền liền ăn mặc 4 lộng lẫy một chút, phụ nữ xinh đẹp ăn mặc mĩ lệ = một chút, như vậy mới có thể hấp dẫn được đàn
ông. Mà phụ nữ không có tiền, lại không xinh đẹp, để lộ ra ưu thế của mình mới nói đến vẻ đẹp nội tâm không nhìn thấy được, không sờ được. Đạo lý đơn giản như vậy em còn chưa rõ sao?
-
Vậy, anh nghĩ tâm hồn của em không đẹp
sao?
Đôi mắt đẹp của Lý Mông Dao chăm chú nhìn vào Trương Vĩ nói.
- Tính tình em cao ngạo như vậy, lại thích đùa giỡn tính tình tiểu thư, thật sự không biết tâm hồn em đẹp ở chỗ nào?
Trương Vĩ cười nhạo nói.
- Anh còn dám cười. Nếu anh thấy tôi không tốt, sao còn muốn đến với tôi.
Lý Mông Dao chất vấn.
- Không phải là em đang nói nhảm sao? Em rất xinh đẹp, lại hay tự ái, phụ nữ như thế mới hợp làm vợ, anh đốt đèn lồng còn tìm không được ấy chứ.
- Vậy sao anh yêu em? Lý Mông Dao thử dò xét nói.
- Chưa nói tới yêu, con người anh cũng không quá tin vào tình yêu. Anh đối với em càng nhiều hơn chính là muốn chiếm làm của riêng
Trương Vĩ suy tư chốc lát, nói thật.
- Muốn chiếm làm của riêng! Lời này mà anh cũng nói được. Tôi không phải là đồ vật, anh không cảm thấy như vậy là vũ nhục tối sao?
- Dao Dao, em không hiểu.
Đàn ông có nguyện ý sống cả đời với phụ nữ hay không, phần lớn không phải dựa vào tình yêu mà chính là vì lòng tham muốn giữ lấy này.
Trương Vĩ nói.
- Nói bậy, anh căn bản là ngụy biện. Lý Mông Dao trách cứ.
- Thứ gọi là tình yêu này, đến cũng nhanh, đi cũng nhanh. Những kẻ luôn mồm nói là kết hôn vì tình yêu rất nhiều người không lâu sau liền ly hôn. Bởi vì thứ gọi là tình yêu này không đáng tin, cũng không ai có thể nói rõ nó là cái gì, làm sao có thể giữ gìn được lâu dài.
- Anh nói những điều này không sợ tôi sẽ chia tay anh sao? Lý Mông Dao thở phì phò nói.
- Người theo đuổi em nhiều như vậy, hơn nữa phần lớn đều rất ưu tú. Nếu em thật sự tin tưởng tình yêu cũng sẽ không đợi đến lúc anh xuất hiện.
Nhưng Lý Mông Dao lại chưa từng có kinh nghiệm yêu đương, hoặc là trong lòng nàng có bệnh, hoặc là căn bản không tin tưởng tình yêu. Hơn nữa quan hệ của hai người vẫn không có tiến triển, Trương Vĩ cũng muốn thử kích thích đối phương một chút, nói không chừng có thể đánh vỡ cục diện bế tắc này.
- Anh căn bản là đang nói bữa. Em tin tưởng tình yêu. Lý Mông Dao nhỏ giọng thầm thì một câu nói là đang phản bác Trương Vĩ, không bằng nói là đang tự nói với mình.
- Dao Dao, đây là lần đầu tiên anh nói ra chuyện muốn quan hệ với em, phòng chừng trong lòng em cũng không có chuẩn bị, cho nên anh cũng không miễn cưỡng em. Nhưng mà lần sau em phải chuẩn bị sẵn sàng thật tốt.
- Có đồng ý quan hệ với anh hay không là tự 3 do của tôi, mặc dù anh là bạn trai của tôi cũng Z không có tư cách miễn cưỡng tôi. a Mặt Lý Mông Dao lạnh bằng, hung hăng trợn – mắt nhìn Trương Vĩ nói.
- Đừng nói lời như vậy với anh, chỉ cần em là bạn gái anh thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý, hiểu chưa?
Trương Vĩ bá đạo nói.
- Thật là một tên lưu manh, tôi phải về nhà. Lý Mông Dao nói.
- Anh đưa em về. Trương Vĩ ân cần nói.
- Không cần, tôi lái xe tới, không phiền đến anh.
Lý Mông Dao từ chối.
- Anh tiễn em đến bãi đỗ xe. Trương Vĩ đứng dậy khỏi chỗ ngồi, vỗ vỗ vai Lý Mông Dao nói.
-Ừm.
Lý Mông Dao nhẹ giọng trả lời một câu, sau đó, đứng dậy đi ra ngoài. Trương Vĩ đi theo bên cạnh Lý Mông Dao, đứng nhìn nàng ngồi lên xe rời đi.
Ai…
Thấy Lý Mông Dao ngồi xe rời khỏi, Trương Vĩ phát ra một tiếng cảm thán. Cô gái Lý Mông Dao này quá mẫn cảm, hơn nữa quan hệ yêu đương của hai người cũng không bền chắc cho nên Trương Vĩ cũng không định vận dụng quan hệ của đối phương.
Nếu như sau khi Quan Tử Long đưa ra yêu cầu thu mua cổ phiếu công ty, Trương Vĩ hẹn Lý Mông Dao và Quan Tử Long đi ăn một bữa cơm. Lúc biết được bối cảnh của Lý Mông Dao, Quan Tử Long này khẳng định không dám bức bách Trương Vĩ