Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1091: Quan Vân Thành (1)
Bất quá lần này Lý Mông Dao chủ động hẹn hò, ngẫu nhiên gặp hai người Quan Tử Long, dĩ nhiên sẽ bỏ đi khả năng cho là bị lợi dụng, Lý Mông Dao cũng không vì vậy mà hoài nghi.
Lúc Quan Tử Long rời khỏi nhà hàng, trong lòng vẫn thấp thỏm bất an. Vô luận thế nào Quan Tử Long cũng không nghĩ tới Trương Vĩ và Lý Mông Dao lại là bạn trai bạn gái, chuyện này trực tiếp khiến y bị loạn bố trí.
Dựa theo phương pháp trước đó của Quan Tử Long, một bên phải người đến đập phá công ty Trung Vĩ, tạo áp lực cho Trương Vĩ và Chu Bàn Tử, một bên lại lợi dụng quan hệ của cha mình để thu mua cổ phần của công ty Trung vĩ.
Nhưng mà Lý Mông Dao xuất hiện với bối cảnh và thân phận đó trực tiếp khiến cho phương pháp y định làm lúc trước bị rối loạn. Phó thư ký thị ủy thành phố Bắc Kinh là quan lớn cấp phó của tỉnh, tuyệt đối không phải một phó cục trưởng cục công an có thể sánh bằng.
- Phụ thân, con là Tử Long.
Vừa có người bắt máy, Quan Tử Long liền nói.
sao?
- Tử Long, gọi cha gấp như vậy có chuyện gì
Trong điện thoại truyền đến thanh âm của một người đàn ông.
- Cha, hôm nay lúc nào cha trở về, con có chuyện quan trọng muốn thương lượng với cha một chút.
Quan Tử Long có chút vội vàng nói.
- Chuyện gì? Con cứ nói đi.
Quan Vân Thành nói.
- Cha, nói qua điện thoại không tiện, hay là đợi cha về rồi nói sau.
Quan Tử Long nói.
- Ừ, cho biết rồi, sẽ nhanh chóng trở về.
Quan Vân Thành khẽ ừ một tiếng, nói.
- Được, con ở thư phòng tầng hai chờ cha.
Quan Tử Long nói một câu, lập tức cúp điện thoại di động.
- Thằng nhóc này, vội vã gọi điện thoại cho mình như vậy chắc không có chuyện gì tốt!
Sau khi cúp điện thoại di động, Quan Vân Thành lẩm bẩm một câu.
Quan Vân Thành chỉ trầm tư chốc lát, càng nghĩ càng thấy có chuyện gì đó không đúng. Quan Tử Long rất ít khi gọi điện cho ông ta, càng rất ít chờ
- Đã lớn như vậy rồi còn không để ai sống yên ổn. – Quan Vân Thành thở dài một cái, lập tức đi ra a khỏi phòng làm việc, quay sang nói với thư ký bên
ngoài:
- Tiểu Ngô, gọi lão Lưu chờ tôi ở lầu dưới, tôi phải về nhà một chuyến.
- Vâng, cục trưởng, tôi sẽ báo cho tài xế Lưu. Anh chàng được gọi là Tiểu Ngô vội vàng nói.
- ừ. Quan Vân Thành lên tiếng, lập tức đi ra bên
ngoài.
- Quan cục trưởng, có cần tôi đi cùng ngài không?
Thư ký Tiểu Ngô hỏi.
- Không cần, cậu ở lại phòng làm việc đi, có chuyện gì thì gọi điện cho tôi.
Quan Vân Thành nói lại một câu sau đó vội vội vàng vàng đi ra khỏi phòng làm việc.
- Được, tôi nhớ rồi. Thư ký Tiểu Ngô lên tiếng, khom người nói.
Trong thư phòng nhà phó cục trưởng cục công an thành phố Bắc Kinh, Quan Tử Long đang ngồi trên chiếc salon cạnh góc tưởng, càng nghĩ càng thấy sốt ruột, dùng sức vỗ lên chân một cái, nói:
- Tiểu thư Mộng Dao lớn lên xinh đẹp như thế sao lại coi trọng tên tiểu tử Trương Vĩ kia được.
Trương Vĩ có tư cách gì làm bạn trai của nàng.
Quan Tử Long đã gặp Lý Mông Dao trong một buổi tiệc, từ sau khi gặp được Lý Mông Dao liền có một loại cảm giác như gặp được người trời, chỉ bất quá thân phận hai người quá mức chênh lệch, cảm thấy mình không xứng với Lý Mông Dao cho nên
mới không theo đuổi đối phương.
Bây giờ thấy một người đàn ông không bằng mình cư nhiên lại có được tình yêu của nữ thần
- Kẽo kẹt… . Nhưng vào lúc này, cửa thư phòng đột nhiên mở – ra, Quan Tử Long quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một 2 người đàn ông trung niên đi đến, chính là phụ thân
Quan Vân Thành của Quan Tử Long.
Quan Vân Thành ăn mặc một thân đồng phục cảnh sát, thân hình cao lớn, ngũ quan đoan chính, khí thế mười phần, hai tròng mắt trừng lên khiến cho người ta có một cảm giác như kim cương nộ mục.
- Cha, ngài đã trở về. Lúc thấy phụ thân, Quan Tử Long vội vàng chạy đến nghênh đón, nói.
- Nói đi, tiểu thư người tìm cha gấp như vậy có phải là lại gặp phải chuyện gì hay không?
Quan Vân Thành trừng mắt chất vấn.
- Cha, đúng là gặp một chút phiền toái. Trên phương diện làm ăn gặp một đối thủ cạnh tranh. Ngay từ đầu con tưởng là đối phương không có bối cảnh gì, sau mới biết bạn gái đối phương là con gái phó thư ký thị ủy thành phố Bắc Kinh Lý Quang Diệu.
Quan Tử Long thở dài một cái, nói.
- Rốt cục là có chuyện gì xảy ra, con nói rõ ràng cho cha, có phải là con sử dụng thủ đoạn phi pháp không?
Sau khi nghe con trai nói, Quan Vân Thành không nhịn được nhướng mày, nói.
Nếu như chỉ là đối thủ cạnh tranh, cho dù bối cảnh của đối phương thâm hậu cũng không cần phải lo lắng như vậy. Hơn nữa căn cứ vào lý giải của Quan Vân Thành, tay chân của con trai mình nhất định không sạch sẽ, chưa nói tới chuyện tranh đấu giữa thương nhân với nhau.