Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1095: Hóa giải (1)
Nghe Trương Vĩ nói, Quan Tử Long và Quan Z Vân Thành biến sắc. Không ngờ Trương Vĩ đã biết a việc này, hai cha con không khỏi nhìn nhau, thần – sắc trên mặt càng thêm ngưng trọng.
Bầu không khí trong phòng yên lặng một lúc, Quan Vân Thành khẽ ngẩng đầu lên hỏi:
- Trương tổng, đúng là khuyên tử có trách nhiệm trong việc tạo thành tổn thất lớn cho công ty Trung Vĩ, chúng tôi cũng nguyện ý bồi thường toàn bộ, ngài thấy thế nào?
- Quan cục trưởng, ý tốt của ông tôi nhận, bất quá chuyện này đã không liên quan gì đến tôi nữa.
Trương Vĩ thản nhiên nói.
- Trương tổng, ý ngài là sao?
Quan Vân Thành hỏi.
- Tôi quyết định gia nhập công ty Trung Vĩ vào tập đoàn Hồng Đỉnh, chuyện anh đập phá công ty Trung Vĩ sẽ có người của tập đoàn Hồng Đỉnh chuyên môn đến xử lý, đến lúc đó ông vẫn là theo chân bọn họ nói chuyện đi.
Trương Vĩ nói. ”
- Trương tổng, mặc dù là tôi đập phá công ty Trung Vĩ, đó cũng là chuyện của mấy ngày hôm trước. Cho dù hiện tại công ty Trung Vĩ gia nhập vào tập đoàn Hồng Đỉnh, vậy cũng không có bất cứ quan hệ gì với chuyện này.
Quan Tử Long nói.
- Phải không? Trương Vĩ cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngay sau khi công ty Trung Vĩ bị thu mua, tôi lại tìm một đám người đến đập phá công ty Trung Vĩ, đến lúc đó nói là anh làm, anh nghĩ bọn họ sẽ tin tôi hay là tin anh?
- Anh…thật là một tiểu nhân.
Sau khi nghe Trương Vĩ nói, Quan Tử Long vỗ bàn, mặt giận dữ nói.
- Như nhau thôi. Trương Vĩ nói.
- Trương tổng, tôi thừa nhận thế lực của tập đoàn Hồng Đỉnh rất lớn, thế nhưng tập đoàn Hồng õ Định cũng có rất nhiều phe phái. Anh cảm thấy mình có thể đại biểu cho tập đoàn Hồng Đỉnh sao?
Quan Vân Thành ánh mắt sắc bén nói.
Tối không thể đại biểu cho tập đoàn Hồng Đỉnh, nhưng chuyện này là do tổ phụ của tôi dặn
dò.
Trương Vĩ nói.
- A, vậy tổ phụ của anh là vị nào? Quan Vân Thành nhướng mày, hỏi.
- Chủ tịch tập đoàn Hồng Đỉnh, Trương Khôn Trung!
- Cái gì! Chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Hồng Đỉnh! Nghe Trương Vĩ nói, Quan Vân Thành cũng không thể bình tĩnh được nữa. Nếu nói người nào có tư cách đại biểu tập đoàn Hồng Đỉnh còn có ai có thể so sánh với chủ tịch tập đoàn!
Một ngày đụng đến lợi ích của tập đoàn Hồng Đỉnh, cũng giống như là chọc phải ong vò vẽ, quan viên có quan hệ với tập đoàn Hồng Đỉnh vì giữ gìn lợi ích và địa vị của họ, nhất định sẽ làm khó dễ
mình.
Thương nhân không giống với quan viên, giữa quan viên nếu như không có thâm cừu đại hận, trong lúc mình thường cũng sẽ không xé rách da
mặt mà lựa chọn thỏa hiệp vì lợi ích.
Mà thương nhân lại bất đồng, một ngày có người làm nguy hại đến lợi ích của họ, bọn họ sẽ chọn cách trả thù không từ thủ đoạn. Huyện trưởng đắc tội một thương nhân, thương nhân sẽ nghĩ biện pháp mua chuộc thị trưởng. Tục ngữ nói có tiền thì có thể sai khiến ma quỷ, Trung Quốc chú trọng
quan lớn một cấp đè chết người, chung quy cũng sẽ 3 có biện pháp thu thập đối phương.
tử sai, chỉ cần ngài có thể rộng lượng bỏ qua cho – khuyển tử lần này, cho dù ngài có yêu cầu gì tôi C. cũng sẽ đồng ý.
Quan Vân Thành phảng phất như già đi vài tuổi, nói.
- Cha, ngài làm cái gì vậy, cho dù hắn là cháu trai chủ tịch tập đoàn Hồng Đỉnh thì thế nào? Ở thành phố Bắc Kinh này thì có thể làm được gì?
Thấy phụ thân củi đầu chịu thua Trương Vĩ vì mình, Quan Tử Long có chút không thể tưởng tượng được, nói.
- Câm miệng, mày biết cái gì!
Quan Vân Thành la mắng một câu.
Quan Vân Thành có thể ngồi lên cái ghế phó cục trưởng cục công an thành phố Bắc Kinh dĩ nhiên cũng có bối cảnh và con đường của mình. Căn cứ vào hiểu biết của Quan Vân Thành, một vị trong số những lãnh đạo tối cao ở trung ương hình như có liên hệ mật thiết ví tập đoàn Hồng Đỉnh. Hơn nữa đối phương có thể ngồi lên vị trí kia cũng là bởi vì có tập đoàn Hồng Đỉnh đứng sau ủng hộ.
Đương nhiên, việc này Quan Vân Thành cũng không thể nói rõ được, cho nên khi biết Trương Vĩ là con cháu của chủ tịch tập đoàn Hồng Đỉnh, Quan Vân Thành lập tức xuống nước, chỉ muốn nhanh chóng bãi bình chuyện này.
Bị phụ thân mắng một câu, Quan Tử Long cũng không dám phản bác nữa, chỉ cúi đầu ngồi một bên, mà Quan Vân Thành trên mặt lại nở nụ cười trừ, lần thứ hai quay sang Trương Vĩ thân thiết nói:
- Trương tổng, có yêu cầu gì ngài cứ việc nói. Chỉ cần là việc tôi có thể thỏa mãn ngài, nhất định sẽ nghĩ hết mọi cách để thực hiện.
Quan Vân Thành thay đổi nhiều như thế khiến Trương Vĩ cũng có chút bất ngờ. Hắn cũng thật không ngờ chủ tịch tập đoàn Hồng Đỉnh lại có sức nặng lớn như vậy đối với Quan Vân Thành, bất quá đây cũng là một chuyện tốt đối với hắn.
- Được, nếu Quan cục trưởng có thành ý như 1 vậy thì tôi đây cũng không khách khí nữa. 3 Trương Vĩ vừa cười vừa nói.
- Xin ngài cứ nói.
Quan Vân Thành làm một dấu tay mời, nói.
- Thứ nhất, phải tiến hành xử lý nghiêm túc tên Long ca đã đến đập phá cửa hàng công ty Trung Vĩ, tôi hi vọng Quan cục trưởng có thể cho tôi một câu trả lời công bằng.
- Thứ hai, công ty Trung Vĩ mở chi nhánh ở thành phố Bắc Kinh, tôi hi vọng ông có thể có sự chiếu cố nhất định để công ty Trung Vĩ an ổn, nhanh chóng phát triển.
- Thứ ba, bởi vì chuyện đập phá cửa hàng, công ty Trung Vĩ đã bị tổn thất nghiêm trọng, Quan công tử nhất định phải bồi thường ba trăm vạn nguyên cho tôi.
- Được, tôi đáp ứng cậu.
Sau khi nghe được đề nghị của Trương Vĩ, Quan Vân Thành chỉ hơi chút suy xét, liền lập tức đồng ý với đề nghị của Trương Vĩ.
- Cha, sao ngài lại dễ dàng đồng ý như vậy. Hắn căn bản là đang dùng công phu sư tử ngoạm. Nghe thấy phụ thân sảng khoái đáp ứng như vậy, trong lòng Quan Tử Long có chút không phục nói.
- Ở đây có phần mày nói chuyện sao? Tránh sang một bên đi.
Quan Vân Thành trách cứ một câu.
- Thế nhưng…
Quan Tử Long còn đang muốn nói điều gì, nhưng còn chưa nói ra lời đã bị Quan Vân Thành quát lớn:
- Không nghe tao nói sao? Câm miệng.
Quan Vân Thành hô lên.