Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1105: Trù bị (1)
- Ba, chắc là có tin tức, con đi ra ngoài nhận điện thoại.
- Ừ, đi thôi.
Trương Khôn Trung lên tiếng, sau đó Trương Bình Hoa đi sang một bên. Mọi người đều muốn biết thật giả chuyện này, hữu ý vô ý đều chú ý vào thân ảnh của ông ta.
Sau một lúc lâu lúc, Trương Bình Hoa quay trở lại, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng, dưới ánh mắt chờ đợi của mọi người, nói rằng:
- Ba, con phái người đi điều tra đã có tin tức. Hai nhà Tô, Vệ quả thật có nam nữ gặp gỡ, hơn nữa hai người đã ở chung.
- A, vậy có điều tra ra được hai nhà Tô, Vệ có liên hợp lại chuẩn bị bầu một người lên làm chủ tịch hay không?
- Điều này thì đúng là không điều tra ra. Dù sao xế chiều hôm nay em mới phái người đi điều tra, thời gian ngắn như vậy rất khó điều tra ra tình tình của họ.
Trương Bình Hoa khẽ lắc đầu nói.
- Nếu ngươi Bình Hoa phái đi điều tra đã tra được nam nữ hai nhà Tô, Vệ có gặp gỡ, như vậy hai nhà rất có thể đã hòa hảo, vị tất không có khả năng liên hợp tuyển cử?
- A Vĩ, chuyện này khổ cực con rồi. Nếu không có con cung cấp tin tức, sợ rằng chúng ta còn không biết chuyện này.
Trương Khôn Trung thở dài một cái, trên mặt lộ ra một tia lo âu, nói.
Hai người Tô Mục và Vệ Tử Phu liên hợp lại đã uy hiếp đến chức vụ chủ tịch của Trương Khôn Trung. Nếu như không phải Trương Vĩ báo cho họ biết trước, sợ rằng người Trương gia còn đang đắm chìm trong đắc ý, căn bản không ý thức được nguy
đánh vào đầu người Trương gia.
Người của hai nhà Tô, Vệ nằm trong tay cổ phần công ty cũng đã vượt quá cổ phần công ty của Trương gia, hai nhà cũng có không ít lực ảnh hưởng trong tập đoàn Hồng Đỉnh, cũng có rất nhiều cổ đông ủng hộ hai nhà này.
Cho dù là bản thân Trương Khôn Trung cũng không có tự tin có thể thắng được hai nhà liên thủ.
- Ba, cổ phần của nhà chúng ta trong công ty, công thêm những cổ đông khác ủng hộ, hiện tại tổng cộng thu được ba mươi phần trăm số phiếu bầu. Nếu như đối phó một trong hai nhà Tô, Vệ cũng đều dư giả. Thế nhưng nếu như hai nhà Tô, Vệ liên thủ, vậy thì khó có thể biết được.
Trương Bình Sinh thở dài một cái, nói.
Chuyện tuyển cử ban quản trị vẫn do ông ta phụ trách, thế nhưng Trương Bình Sinh vẫn không phát hiện cử động của hai nhà Tô, Vệ. Nếu như không phải chuyện này được Trương Vĩ nói ra, thậm chí ông ta còn có khả năng chăng hay biết gì.
- Điều này đương nhiên ta biết rõ, hiện tại mấu chốt của vấn đề là làm sao để mượn hơi càng nhiều cổ đông càng tốt.
- Không sai, tuy rằng hai nhà Tô, Vệ liên thủ, thế nhưng nhà chúng ta vị tốt nhất định sẽ thua. Hiện tại quan trọng nhất là liên hệ với nhiều cổ đông hơn, nói không chừng còn có thể đạt được thắng lợi cuối cùng.
Trương Quân Lan nói.
- Không sai, con thấy chi bằng chúng ta phân công một chút, mỗi người liên hệ mấy cổ đông,
tranh thủ thu được sự ủng hộ của những cổ đông trung lập.
Trương Bình Hạ nói.
- Ừ, tạm thời cũng chỉ có thể như vậy.
Trương Khôn Trung trầm ngâm chốc lát, nói. Chuyện này phát sinh quá mức đột ngột, trong lúc nhất thời ông ta cũng không nghĩ ra biện pháp giải
quyết.
- A Vĩ, thay ta cảm tạ người bạn kia của con một chút. Nếu như không phải người bạn của con nhắc nhở sợ rằng nhà chúng ta còn không biết chuyện này.
Trương Khôn Trung nặn ra vẻ tươi cười, nói.
- Con biết rồi, tổ phụ. Trương Vĩ đứng dậy, khom người nói.
- Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, tất cả mọi người trở về nghỉ ngơi đi. Trương Khôn Trung khoát tay áo, trên mặt lộ ra vẻ uể oải vẻ, nói.
Ngay lúc người Tô gia đang cũng nói chuyện, Tô Mục và Vệ Tử Phu cũng đang ngồi chung một chỗ bàn luận về chuyện tình thọ yến của Trương Khôn Trung cùng với những gì nghe được trên yến hội.
- Tiểu Tô, ta nghe nói thọ yến của lão Trương làm rất náo nhiệt hả?
- Đúng vậy, người nên đi đều đi, không nên đi như tôi cũng đi.
- Thế nào? Cổ đông tập đoàn Hồng Đỉnh đi nhiều không?
Vệ Tử Phu lộ vẻ thân thiết nói.
- Ừm, quả thực không ít, đại bộ phận đều là nhưng người thân cận với Trương gia, phòng chừng chúng ta cũng rất khó lôi kéo được.
Tô Mục khẽ lắc đầu nói.
- Căn cứ suy đoán của tôi phải có đến ba mươi phần trăm.
Tô Mục chần chờ chốc lát, nói.
- Hừ, may là hai nhà chúng ta liên thủ, bằng không thật đúng là không đấu lại Trương gia. Cổ phần công ty của hai nhà chúng ta, cộng thêm một ít cổ đông ủng hộ hai nhà chúng ta đã nắm trong tay tới bốn mươi phần trăm phiếu bầu, có hi vọng rất lớn thắng cử hội đồng quản trị lần này.
- Chỉ cần Trương gia không biết chuyện chúng ta liên thủ, chúng ta lại âm thầm mượn hơi một ít cổ đông, chuyện này ít nhất phải có tám phần mười hi vọng.
Tô Mục gật đầu nói.
- Ừ, Phùng gia và Tạ gia vẫn luôn trung lập, tôi nghĩ có thể tranh thủ một chút, tôi cũng có chút giao tình với hai nhà này.
-
Ừ, vậy phiền phức Vệ lão.
- Được.
Vệ Tử Phu khẽ gật đầu, sau đó trên mặt lộ chút do dự, nói: – Tiểu Tô, năm đó lúc phụ thân cậu qua đời không phải đã để lại cho em gái cậu một ít cổ phần công ty sao? Cậu xem có thể tranh thủ về phía chúng ta hay không?
- Hừ, đúng vậy, năm đó phụ thân còn chia một phần cổ phần công ty cho nó, lúc đó tôi cực lực phản đối chuyện này, thế nên hai anh em chúng tôi mới trở mặt, qua nhiều năm như vậy nó cũng không để ý đến tôi.