Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1106: Trù bị (2)

- Tôi nghĩ có thể tranh thủ một chút, dù sao hai người các cậu cũng là anh em ruột, đứt khớp xương còn liền gần, hơn nữa cô ta cũng là một

thành viên của Tô gia, cuối cùng cũng sẽ không a giúp người ngoài trong hội đồng quản trị.

Vệ Tử Phu trầm ngâm chốc lát, nói.

- Ông yên tâm đi, chuyện này tôi sẽ hết sức tranh thủ.

Tô Mục gật đầu đồng ý, nhưng trong lòng thì vẫn không để ý.

- Tiểu Tô, chuyện này là chuyện nhà của các cậu, tuy nói tôi không nên can thiệp thế nhưng nếu có thể sao cậu không nghĩ cách mua lại cổ phần trong tay em gái cậu? Như vậy lực lượng của Tô gia các cậu cũng có thể tăng thêm một phần.

Vệ Tử Phu đề nghị.

Sắc mặt Tô Mục lộ vẻ cười khổ nói.

- Người khác khẳng định không chịu bán ra, nhưng hai người các cậu dù sao cũng là anh em, hơn nữa em gái cậu mấy năm nay vẫn ở nước Mỹ, rất ít hỏi đến chuyện của tập đoàn Hồng Đỉnh. Theo tôi thấy vị tất không có khả năng này.

Vệ Tử Phu sờ sờ cằm, phân tích.

- Vệ lão, ông nói cũng có chút đạo lý, thế nhưng rốt cục thì cổ phần công ty quá mức sang quý, cho dù là một phần trăm cổ phần công ty cũng đều có giá trị hơn một trăm ức nguyên, trong lúc nhất thời tôi lấy đâu ra nhiều tài chính như vậy?

Tô Mục chê cười nói.

- Qua nhiều năm như vậy, tôi cũng có tích súc nhất định, đến lúc đó có thể cho cậu mượn một chút tài chính.

Vệ Tử Phu nói.

- Vậy tôi cảm ơn Vệ lão trước.

Tô Mục chắp tay, mặc kệ chuyện này có thể thành hay không, thế nhưng ít nhất cũng là một phần tâm ý của đối phương.

- Không cần khách khí, hai nhà chúng ta kết

thành thân gia, sau này sẽ là người một nahf, không = cần phải nói đến chuyện phân thành hai nhà nữa.

Vệ Tử Phu khoát tay áo, cười nói.

Hai người Vệ Tử Phu và Tô Mục liên thủ tranh cử, tuy nói là hai nhà xuất lực, thế nhưng ngồi lên ghế chủ tịch chỉ có một người, mà trải qua hai người bàn bạc, cuối cùng quyết định Vệ Tử Phu sẽ ngồi lên chức chủ tịch.

Mà trên những chuyện khác, Vệ Tử Phu sẽ làm ra nhượng bộ để Tô Mục cũng thu được chỗ tốt nhất định. Đây cũng là cơ sở để hai người liên thủ, nói trắng ra là trao đổi lợi ích.

Rạng sáng ngày thứ hai, người Trương gia đã tụ chung một chỗ ăn điểm tâm. Đối với loại tiệc của đại gia tộc này Trương Vĩ vẫn có chút không thích ứng. Hơn nữa nguy cơ tuyên cử hội đồng quản trị còn đó, toàn bộ đại sảnh đều lộ ra không khí trang nghiệm.

Ngày hôm nay, có thể là do nguyên nhân có tâm sự, tốc độ ăn cơm của Trương Khôn Trung rất chậm. Lúc ông ta để chén đũa xuống, hắng giọng nói:

- Khụ, hôm qua lúc kết thúc đại thọ, còn có rất nhiều tân khách chưa rời khỏi, Bình Sinh, Bình Hạ, các con mang theo một ít tiểu bối phụ trách đưa tiễn khách nhận an toàn rời đi.

- Ngài yên tâm đi, ba, con cùng Bình Hạ sẽ sắp xếp tốt.

Trương Bình Hoa lên tiếng, nói.

- Ba, con làm gì?

Thấy phụ thân an bài hai người em, lại duy có

- Con gấp cái gì? Ta còn chưa kịp nói. . Trương Khôn Trung híp hai mắt, nhìn lướt qua con trưởng bên cạnh phân phó:

- Nhiệm vụ của con không nhẹ hơn hai người bọn nó. Con sẽ đại biểu ta liên hệ một ít cổ đông trung lập, tranh thủ thu được càng nhiều phiếu bầu càng tốt, như vậy chúng ta mới có tư bản để chống lại hai nhà Tô, Vệ.

- Ba, ngài yên tâm đi, con nhất định sẽ tự mình đi gặp mỗi một vị cổ đông.

Lúc nghe được lời của phụ thân, Trương Bình Sinh lộ ra vẻ mừng rỡ. Phụ thân giao chuyện trọng yếu nhất cho mình, có thể thấy trong lòng vẫn coi trọng mình nhất.

Bình Sinh vẫn được phụ thân coi trọng nhất.

Trương Bình Sinh đại biểu cha mình đi liên hệ với cổ đông

trung lập nói rõ trong tiềm thức của Trương Khôn Trung

đã đem con trưởng trở thành người thừa kế. Cổ phần công

ty Trương gia, nếu không có gì ngoài ý muốn rất có thể sẽ

do chi của Trương Bình Sinh kế thừa.

Đối với việc này, Trương Vĩ tự nhiên cũng nhìn thấu một ít mánh khóe. Hắn cũng đang dòm ngó cổ phần công ty của Trương gia, mà căn cứ vào phân tích tình huống trước mắt, người Trương Khôn Trung dự định cho thừa kế là Trương Bình Sinh mà Trương Vĩ muốn đến tranh đoạt quyền thừa kế sợ rằng phải tốn rất nhiều nỗ lực.

- Bình Sinh, hiện nay chuyện tuyển cử hội đồng quản trị con chắc là người hiểu rõ nhất. Một ngày hai nhà Tô, Vệ liên thủ tranh cử, nhà chúng ta

sẽ không chiếm được chút ưu thế nào, cho nên lúc 8 này, chuyện mượn hơi các cổ đông trung lập có thể

nói là quan hệ đến kết quả cuối cùng.

- Ba, ngài yên tâm đi, con hiểu rõ. Trương Bình Sinh vẻ mặt trịnh trọng nói.

- Hừ, ta còn có lời chưa nói ra, sao con biết là ta muốn nói cái gì? Nghe Trương Bình Sinh nói, Trương Không

Trung hừ một tiếng nói:

- Những cổ đông trung lập của công ty, sở dĩ lựa chọn trung lập, cũng không phải là ta không muốn mượn hơi mà là do đối phương không dễ dàng để mượn hơi. Con dựa vào cái gì để mượn hơi họ? Con cảm thấy mình mạnh hơn ta nhiều sao?

Sau khi nghe phụ thân răn dạy, Trương Bình Sinh lộ ra một tia sợ hãi, nói.

- Con liên lạc với Phùng gia một chút, nhà bọn họ tuy rằng không có nhiều cổ phần công ty lắm, thế nhưng vẫn luôn bảo trì trung lập, hơn nữa phụ trách bảo hộ Hồng môn an toàn, có uy vọng rất cao trong tập đoàn. Nếu như có thể thu được sự ủng hộ của Phùng gia, đối với việc tuyển cử có trợ giúp rất lớn.

Trương Khôn Trung phân tích.

Phùng gia!

Nghe được lời của phụ thân, Trương Bình Sinh không khỏi lộ ra một nụ cười khổ, nói:

- Ba, giá như Phùng gia có thể hiền lành như vậy, hơn nữa rất ít lui tới với người của tập đoàn, chỉ sợ không dễ dàng đáp ứng như vậy.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free