Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1115: Miêu Lộ tới chơi (2)
- Chào Trương tổng.
Liêu Minh Sinh và Trình Chí Viễn trước sau tiến vào phòng làm việc, quay sang khom người gật * đầu với Trương Vĩ, nói.
- Ngồi đi.
Trương Vĩ khẽ gật đầu, ngồi làm một dấu tay mời, nói.
- Cảm tạ, Trương tổng.
Liêu Minh Sinh tươi cười, mười phần khách khí nói.
Trước đây, Liêu Minh Sinh là phó tổng giám đốc bộ phận nghiên cứu phát triển, sau khi Trương Vĩ trở thành tổng giám đốc công ty Hoa Dương, đề bạt ông ta làm phó tổng giám đốc công trình, tuy rằng đều cùng là cấp bậc phó tổng giám đốc, thế những quyền lực lại lớn hơn gấp bội, trong lòng cùng là mang ơn Trương Vĩ.
- Trương tổng, anh tìm cả hai chúng tôi đến đây có việc gì dặn dò sao?
Trình Chi Viên nói.
- Hôm nay goị các anh đến sớm như vậy là có chút chuyện về hạng mục kiến trúc Ký Châu muốn nói với các anh. Tôi muốn biết hiện tại đã đến giai đoạn nào rồi.
- Trương tổng, chúng ta đã lấy được đất, hiện tại đang tiến hành phá bỏ và di dời đi chỗ khác, cải tạo công trình.
Trình Chí Viễn nói.
- Lúc nào tiến hành đấu thầu xây dựng?
Trương Vĩ hỏi.
- Trương tổng, chuyện kêu gọi đầu tư xây dựng công trình chúng ta đã bắt đầu chuẩn bị, phỏng chừng cuối tháng là có thể bắt đầu.
Liêu Minh Sinh nói.
- ừ
Trương Vĩ gật đầu lên tiếng, sau đó trầm tư chốc lát, nói rằng:
- Hiện tại ở thành phố Bắc Kinh có hạng mục bất động sản gì tốt không?
- Trương tổng, ý anh là sao?
Nghe Trương Vĩ nói, Trình Chí Viễn có chút nghi ngờ hỏi.
- – Cái này anh không cần phải để ý đến, trực tiếp trả lời câu hỏi của tôi là được.
- Ở Phòng Khi có một mảnh đất da đang bán đấu giá, mảnh đất này vị trí không tồi, thế nhưng giá bán đấu giá lại hơi cao.
Ừ, nói rõ tình hình mảnh đất kia cho tôi
- biết…
Sau khi Trình Chí Viễn và Liên Minh Sinh rời đi, Trương Vĩ lại cẩn thận tự mình đánh giá một phen, tới gần thời gian mười giờ thì cửa phòng làm việc cũng vang lên tiếng: “Cốc, cốc, cốc…”
- Mời vào!
Trương Vĩ ngồi xuống ghế sa lông, ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa phòng, nói.
- Kẽo kẹt…
Trương Vĩ vừa dứt lời, cửa phòng làm việc liền mở ra, một người phụ nữ dung mạo diễm lệ, vóc người nõn nà đi đến, chính là Miêu Lộ vừa gọi điện cho Trương Vĩ lúc sáng.
Miêu tiểu thư, thật đúng là đúng giờ, mời ngồi.
Trương Vĩ làm một dấu tay mời, vừa cười vừa
nói.
- Cảm tạ.
Miêu Lộ lộ ra một nụ cười ngọt ngào, sau đó ngồi xuống cạnh Trương Vĩ, hỏi:
- Trương tổng, chuyện tôi vừa mới nói với anh, anh suy nghĩ thế nào rồi?
- Miêu tiểu thư, sao tôi cảm thấy như cô không đến để nói chuyện hợp tác mà là đến bức vua thoái vị.
- Trương tổng, xem anh nói kìa. Tôi chỉ là một nữ tử yếu đuối, cũng không phải là cọp mẹ giương nanh múa vuốt, làm sao có thể bức vua thoái vị đối với anh được cơ chứ?
Miêu Lộ hừ khẽ một tiếng, nói.
- Công ty Hoa Dương các anh nhà lớn nghiệp a lớn. Chỉ cần bỏ qua một vài hạng mục nhỏ như cái móng tay là tôi đã có đường sống.
Tôi chính là đến
cửa cầu anh đấy. – Cặp môi nhỏ nhắn của Miêu Lộ chu ra, lộ ra I dáng dấp điềm đạm đáng yêu, nói.
- Ha ha, thấy bộ dạng này của cô, người khác không biết còn tưởng rằng tôi đang khi dễ cô đấy. Trương Vĩ vừa cười vừa nói.
- Ai u, đây chính là anh nói, tôi cũng không nói vậy.
Miêu Lộ cười nói.
- Như vậy đi, Miêu tiểu thư.
Trương Vĩ liếc mắt quan sát đối phương một cái, nói:
- Hạng mục ở Ký Châu kia tôi đã hỏi rõ, tổng cộng khai phát ở ba tiểu khu, tôi sẽ để một trong ba hạng mục tiểu khu đó cho cô thi công, thế nào?
- Trương tổng, anh cũng quá nhỏ nhen đi, chỉ cho tôi hạng mục một tiểu khu.
Nghe Trương Vĩ nói, Miêu Lộ đầu tiên là lộ vẻ vui mừng, sau đó thì hờn dỗi một tiếng, nói.
- A, vậy cố định làm thế nào? Trương Vĩ cười hỏi.
- Trương tổng, theo tôi thấy, không bằng anh cứ để cả ba hạng mục kiến trúc tiểu khu cho công ty chúng tôi thi công là được.
Miêu Lộ lộ ra vẻ mong đợi, nói.
- Ha ha, công ty xây dựng cô mở tổng cộng chỉ có hai đội thợ thi công, cô có khẩu vị lớn như vậy sao? Sẽ không phải là muốn san nhượng ra bên ngoài kiếm một khoản tiền qua tay chứ?
Trương tổng, cái này anh đừng để ý đến, anh nói có đáp ứng hay không đá?
Miêu Lộ nói.
- Tôi đã nói rồi, cô đến đây không phải là để bàn chuyện hợp tác mà giống như là đến bức vua thoái vị thì đúng hơn.
Trương Vĩ cười lạnh nói.
- Xem anh nói kia, tôi chỉ là một nữ tử tay trói gà không chặt, sao có thể làm gì một nam tử Hán
Trong mắt Miêu Lộ lộ ra một tia giảo hoạt, nói.
- Miêu tiểu thư, đề nghị này của cô, tôi có thể ẽ đáp ứng, bất quá tôi cũng có một yêu cầu không – biết cô có thể đồng ý hay không? a. Sau khi trầm ngâm một lát, Trương Vĩ nói.
- Yêu cầu gì, anh cứ thử nói một chút xem?
Nghe thấy Trương Vĩ đồng ý, trên mặt Miêu Lộ lộ vẻ vui mừng, hỏi.
- Phong khu ở thành phố Bắc Kinh có một mảnh đất da đang đầu giá, chỉ bất quá là gia đấu giá quá cao, tôi hi vọng Miêu tiểu thư có thể nhờ Miêu thị trưởng giúp đỡ công ty chúng tôi khơi thông
một chút.
Trên mặt Trương Vĩ lộ vẻ tươi cười, nhìn chằm chằm vào mắt Miêu Lộ nói.
-
Khụ!
Nghe Trương Vĩ nói, Miêu Lộ ho nhẹ một tiếng trả lời:
- Miêu tiểu thư nói không sai, công ty Hoa Dương chúng tôi không riêng gì tài chính đầy đủ, cũng có rất nhiều công ty xây dựng hợp tác đã nhiều năm, cho dù không chuyển nhượng hạng mục kiến trúc cho công ty của Miêu tiểu thư cũng không lo không có công ty xây dựng thi công hạng mục.
Trương Vĩ khẽ hừ một tiếng, nhẹ giọng cười nói.
- Anh…anh đây là đang uy hiếp tôi sao?
Đôi bàn tay trắng noãn nhỏ bé của Miêu Lộ nắm thật chặt túi xách, chất vấn.
- Nói chuyện làm ăn, nói chuyện làm ăn, chuyện làm ăn có thể thỏa thuận. Nếu thỏa thuận được liền cùng nhau hợp tác, không thỏa thuận được cũng không cần phải tổn thương hòa khí, tại sao lại nói đến từ uy hiếp chứ?
Trương Vĩ nói.