Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1116: Phùng Thiên Tường (1)
- Anh…Lá gan của anh thật đúng là không nhỏ, lại dám nói điều kiện với tôi.
Miếu Lộ trợn to đôi mắt đẹp, nói.
- Miêu tiểu thư, chủ ý lời nói của cô. Cô cũng không phải cọp mẹ, cho dù không thể đồng ý chuyện hợp tác, cô cũng không thể ăn thịt tôi, đúng không?
Trương Vĩ trêu ghẹo nói.
- Cha tôi chính là phó thị trưởng thành phố Bắc Kinh, anh không sợ sau khi đắc tội tôi, tôi sẽ nói xấu công ty Hoa Dương trước mặt ông ấy sao? Miêu Lộ mấp máy đôi môi đỏ mọng, lộ ra một tia giảo hoạt, nói.
- Miêu tiểu thư, lệnh tôn đại nhân có thể ngồi lên vị trí ngày hôm nay, không riêng gì cần bối cảnh và quý nhân đề bạt, cũng đồng thời phải là một người có năng lực, không phải mấy câu nói linh tinh có thể hồ lộng được ông ấy.
Trương Vĩ khẽ lắc đầu, lơ đễnh nói.
- Cho dù là tôi không nói với cha tôi, nhưng vẫn có biện pháp đối phó với công ty Hoa Dương các người, anh có tin hay không?
Miêu Lộ giường chiếc cằm trắng như tuyết lên, nói.
- Điều này tôi đương nhiên là tin. Y theo như mạng lưới giao thiệp và quan hệ của Miểu tiểu thư tùy tiện tìm một chủ quản ban ngành chính phủ nào đó là có thể mang đến phiền phức cho công ty Hoa Dương, thế nhưng, nhiều hơn một người bạn còn tốt hơn là nhiều hơn một kẻ địch, Miêu tiểu thư cũng là người làm ăn, tôi tin tưởng rằng cô sẽ không làm chuyện hại người không lợi mình như vậy.
Vẻ mặt Trương Vĩ tự tin nói.
- Hừ, anh đúng là một kẻ tự cho mình là đúng.
Miêu Lộ bị nói trúng tâm tư, sắc mặt có chút dị dạng, hung hăng trợn mắt liếc nhìn Trương Vĩ, nói.
Trương Vĩ vừa rồi thăm dò một phen kỳ thực cũng là một phép thử đối với Miếu Lộ. Căn cứ vào kết quả Trương Vĩ vừa quan sát, thăm dò, Miêu Lộ vẫn là đánh chủ ý tay không đánh bạch lang.
Nói trắng ra là, Miêu Lộ ỷ vào thân phận của phụ thân, chuẩn bị nhận một vài hạng mục kiến trúc từ công ty Hoa Dương sau đó sẽ chuyển nhượng cho những không ty xây dựng khác hàng kiếm lấy phí chuyển nhượng từ đó.
Thế nhưng, Trương Vĩ đưa ra đề xuất muốn Miêu Lộ hỗ trợ thì Miêu Lộ lại có chút lùi bước, bởi cô ta căn bản không nghĩ tới phải thực sự vận dụng đến quan hệ của phụ thân đi trợ giúp công ty Hoa Dương thu được lợi ích nhất định.
Cũng chính là bởi vậy, Trương Vĩ mới trực tiếp cự tuyệt Miếu Lộ, bởi vì hắn đã nhìn thấu con bài chưa lật của Miêu Lộ. Đơn giản chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi, cho dù Trương Vĩ thực sự cự tuyệt Miêu Lộ, Miêu Lộ cũng sẽ không thực sự đi đối phó công ty Hoa Dương.
Nguyên nhân rất đơn giản, Miêu Lộ chẳng qua là cáo mượn oai hùm, không muốn quá lợi dụng quan hệ của cha để kiếm lời, đồng dạng cũng sẽ không bởi vì Trương Vĩ cự tuyệt mà sử dụng đến quan hệ của cha để đối phó công ty Hoa Dương.
Bởi vì để đối phó loại quái vật khổng lồ như công ty Hoa Dương nếu so với việc giúp công ty Hoa Dương mua được đất càng thêm khó khăn, cũng càng thêm vô ích, Miêu Lộ không cần thiết
Vì phải làm chuyện này.
đất.
- Miêu tiểu thư, cô nói như vậy là không đúng. Nếu mọi người đã là quan hệ hợp tác, dĩ nhiên hai bên phải cùng thu được lợi ích mới được. Chỉ cần cô có thể giúp đỡ công ty Hoa Dương mua được đất ở thành phố Bắc Kinh, tôi có thể chuyển nhượng hạng mục kiến trúc ở Ký Châu cho cô.
Trương Vĩ cười nói.
- Tương tông, chuyện nay tôi không làm chủ được, vẫn muốn suy nghĩ tỉ mỉ một chút mới được, cáo từ.
- Nhóc con này, muốn ăn cá lại không chịu xuống nước, trong thiên hạ nào có chuyện tốt như vậy?
Nhìn Miếu Lộ đi ra khỏi phòng làm việc, Trương Vĩ hừ lạnh một tiếng, nói.
Trong một khu biệt thự sang trọng ở Hương Giang, Trương Khôn Trung đang đứng trước cửa sổ thư phòng ngắm nhìn biển khơi xanh thẳm phía xa xa, thần tình trên mặt có chút ngưng trọng.
Đối với tập đoàn Hồng Đỉnh, Trương Khôn Trung có cảm tình rất sâu. tập đoàn Hồng Đỉnh giống như là đưa con của ông ta vậy, Trương Khôn Trung hi vọng tập đoàn Hồng Đỉnh có thể dựa theo quy hoạch của ông ta, bình ổn mà phát triển nhanh chóng, lớn mạnh.
Trong thời gian Trương Khôn Trung nhận chức chủ tịch tập đoàn Hồng Đỉnh, một lòng vì sự phát triển của tập đoàn Hồng Đỉnh mà nỗ lực, quy mô của tập đoàn Hồng Đỉnh cũng càng ngày càng lớn, uy vọng của ông ta trong tập đoàn Hồng Đỉnh cũng càng ngày càng cao.
Chính bởi vì uy vọng của Trương Khôn Trung quá cao cho nên Tô Mục và Vệ Tử Phu vồn nguyên bản còn có chút lực liều mạng trong hội đồng quản trị dần dần phát hiện hai người đã không thể nào đối kháng Trương Khôn Trung, vì vậy mới phải tìm đến con đường liên thủ, mà chuyện nam nữ hai nhà kết giao bất quá chỉ là một điểm liên kết mà thôi.
Lực ảnh hưởng cá nhân của Tô Mục và Vệ Tử Phu tuy rằng không thể so sánh với Trương Khôn Trung, thế nhưng lực ảnh hưởng của hai người cộng lại cũng không kém hơn Trương Khôn Trung chút nào, thậm chí còn có thể nói là mạnh hơn một chút.
Tục ngữ nói người thường đi lên chỗ cao, nước thường chảy xuống chỗ thấp”, Trương Khôn Trung làm chủ tịch nhiều năm như vậy, hiện tại lại gặp phải cục diện xuống đài, trong lòng tự nhiên là cảm thấy áp lực, biệt khuất.
- Cốc cốc cốc…
Nhưng vào lúc này, đột nhiên một hồi tiếng gõ cửa vang lên, Trương Khôn Trung xoay người lại, nhìn về phía cửa thư phòng nói: – Vào đi.