Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1248: Trao đổi. (2)
Trương Vĩ nói
- Em cũng nghe Kỳ Kỳ nói hình như là vì chuyện tài sản.
Sophie lộ vẻ giảo hoạt nói.
-
Đúng vậy.
Trương Vĩ khẽ gật đầu nói.
- Trương Vĩ, anh muốn là muốn kế thừa cổ phần công ty, mặc kệ kết hôn với ai đều phải ký kết hiệp nghị tài sản trước hôn nhân, nếu không toàn bộ người Trương gia đều không đồng ý, em nói không sai chứ?
Sophie hỏi.
Không tệ.
Trương Vĩ gật đầu trả lời cười hỏi
Sao thế muốn gả cho anh sao?
- Thôi đi pa ơi… em không cần kết hôn, hơn nữa em lại không phải là người không có tiền tiêu.
Sophie hừ nhẹ một câu nói
- Ý của em là mẹ Kỳ Kỳ không đồng ý ký kết hiệp nghị tài sản trước hôn nhân, mà gia tộc của anh lại muốn cho anh ký, hai người không phải không thể có kết quả sao?
- tiếp.
Sophie, em đừng vòng vo có gì cứ nói trực
Trương Vĩ giơ tay phải dùng sức vỗ mông Sophie nói.
Chán ghét, làm gì vậy lại đánh em.
Sophie hừ một tiếng chuyển sang chuyện khác nói
- Nếu anh không tốt với Kỳ Kỳ, thì em phải phát động thế công với cô rồi.
Em có năng lực sao?
Trương Vĩ bật cười giơ tay phải vào cặp đùi đẹp của Sophie, ngón tay dừng lại đúng chỗ nói:
- Anh biết cái gì, phụ nữ chúng em đều nói tình cảm, đầu như anh chỉ có thịt dục.
Sophie đẩy tay Trương Vĩ hừ nói.
Ha ha…
Nghe Sophie nói xong Trương Vĩ cười khẽ rồi xoay người đe Sophie xuông nói
- Nếu em đã nói như vậy, em càng không để cho em thất vọng.
A… Sophie hơi mở chiếc miệng nhỏ nhắn, hừ nhẹ một tiếng.
Trương Vĩ và Sophie thân mật một phen, mười giờ sáng mới đến công ty. Ở công ty nhàm chán hơn một tiếng lại về Trương gia ăn cơm, dù sao hắn cũng không thể không trở về nhà, buổi tối không chừng còn có thể đi gặp Sophie.
Phu nhân Quang Vinh và Trương Trung Nghĩa đều không ở nhà, cho nên ăn cơm chỉ có hai cha con Trương Vĩ, hai người tổng cộng tám món đồ ăn coi như là một bữa trưa phong phú.
- a Vĩ, mai cha về đại lục, chuyện Hương Giang con quan tâm nhiều một chút.
Trương Bình Hoa nói.
Vâng thưa cha.
Trương Vĩ nói.
- Vả lại bây giờ con là cấp trên của cha, về sau cần quan tâm cho nhiều một chút.
- Được, chờ công ty của cha liên hoan, con sẽ phê đủ kinh phí.
Trương Vĩ cũng cười khổ nói.
Liên hoan?
Nghe Trương Vĩ nói xong Trương Bình Hoa thoáng sửng sốt hỏi
- A Vĩ, con phụ trách mảng nào ở bộ phận Trung Quốc?
Khụ…
Trương Vĩ có chút xấu hổ nói
Tổ chức ạ.
- Cái gì, một phó tổng giám đốc bộ phận Trung Quốc lại phụ trách tổ chức hội nghị liên hoan?
Trương Bình Hoa kinh ngạc hỏi.
Um.
Trương Vĩ hừ một tiếng.
Hừm…
Lúc này Trương Bình Hoa không khỏi thở dài. Trương Vĩ không có kinh nghiệm nhậm chức ở khu vực, tất nhiên cũng không đủ giao thiệp vào lực lượng.
Vệ Quỳnh Sơn nắm được có này liền có đầy đủ lý do để Trương Vĩ ăn không ngồi chờ. Dù sao tư chất của Trương Vĩ thiếu là sự thật, vậy cũng là tôi luyện đối với hắn, người khác cũng không có lý do gì tranh thủ Trương Vĩ.
Hai phó tổng giám đốc còn lại nếu so với Trương Vĩ lý lịch sâu hơn, Trương Vĩ cũng không thể đi đoạt thức ăn trước miệng cọp, chỉ có thể đợi cơ hội đến mà chờ được cơ hội hay không phải xem vận may của hắn.
Từ khi Trương Vĩ trở thành Phó tổng giám đốc bộ phận Trung Quốc, quan hệ của hai anh em Trương Bình Hoa và Trương Bình Hạ trở nên hòa hoàn, cũng không căng thẳng như trước.