Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1298: Thăm hỏi (1)
(a
- Trương tổng, tôi cảm thấy Lưu Quảng Võ 2 không thích hợp, năng lực không thể đảm đương 3 được chức vị phó tổng.
Cách thức rất đơn giản, lợi dụng việc tình cảm giữa Lưu Quảng Vĩ và em gái của Tô Nhạc Lộc nhạt dần, hơn nữa cô nàng ỷ vào gia thể của nhà mình mà coi thường Lưu Quảng Vĩ.
Theo thời gian, hai vợ chồng Lưu Quảng Vĩ dần dần trở nên bất hòa, Lưu Quảng Vĩ bên ngoài cũng có nhân tình, hơn nữa Lưu Quảng Vĩ còn có cánh tay khác đỡ hắn, để bảo vệ vị trí chủ tịch chi nhánh khu vực Trung bộ của mình, Lưu Quảng Vĩ cuối cùng cũng phải dựa vào nhà họ Trương.
Nhưng giờ đây, hôn nhân giữa Lưu Quảng Vĩ và em gái của Tô Nhạc Lộc đang đứng trên bờ vực tan vỡ, thậm chí là đã đi đến bước ly hôn, Lưu Quảng Vĩ cũng coi là hoàn toàn phản bội lại nhà họ Tô.
- Tổ phó tổng, nói chuyện thì phải biết chịu trách nhiệm với lời mình nói ra, không thể qua loa tùy tiện, tôi đề bạt Lưu Quảng Vĩ nhận chức phó chủ tịch chi nhánh, đương nhiên là đã suy nghĩ rồi, ông cảm thấy là tôi không có mắt nhìn người hay
sao?
Trương Vĩ lạnh giọng hỏi.
- Trương tổng, tôi không có ý đó, chỉ là cảm thấy ngài vừa mới nhận chức không lâu, chưa quen lắm với tình hình nhân sự ở chi nhánh, chỉ sợ ngài bị một số người che mắt.
Tô Nhạc Lộc cười, nói.
- Người mà có thể che mắt được tôi, chỉ e là chưa sinh ra.
Trương Vĩ hừ nhẹ một cái, quan sát các quản lý cấp cao một lượt.
Quyền điều hành nhân sự ở chi nhánh Trung Quốc, thông thường là do chủ tịch nắm bắt, Tô Nhạc Lộc dám công khai phản đối lại đề nghị của Trương Vĩ như vậy, xem ra đà động chạm đến lòng tự trọng của Trương Vĩ..
Nếu như Trương Vĩ không dùng uy thế của mình để chấn áp xuống, vậy thì uy tín của chức vụ chủ tịch chi nhánh Trung Quốc này để đâu , hơn nữa Trương Vĩ vừa mới nhận chức, chi e là có nhiều người dương mắt làm ngơ.
- Chủ tịch, Tô tổng có thể đã hơi vội vàng, vì vậy mới có những lời chưa đúng.
Phó tổng Hà Quỳnh Lượng ở bên cạnh lên tiếng hòa giải.
- Đối với việc lựa chọn người cho vị trí phó chủ tịch, các vị còn ai có ý kiến gì khác không?
- Trong số các vị quản lý cấp cao đều là những người thông minh, nhìn thấy quyền thế của Trương Vĩ lớn như vậy, hơn nữa lại là người mới thăng chức, không có người nào dám trực tiếp đối
đầu với hắn, hơn nữa vị trí phó chủ tịch, họ cũng không có đủ quyền để phát ngôn.
Nhìn thấy mọi người ai cũng cúi đầu xuống ngượng ngùng, không một ai mở lời nói gì, hơn nữa sắc mặt Tô Nhạc Lộc vẫn tái mét, vẫn không tự – nhận thất bại về mình, Trương Vĩ quay đầu sang – nhìn Hà Quỳnh Lượng đang ở bên cạnh,hỏi:
-
Hà tổng, chuyện này cậu thấy sao?
Khụ…......
Sau khi nghe Trương Vĩ hỏi, Hà Quỳnh Lượng ho nhẹ một tiếng, hắn không có gia thể như Trương Vĩ và Tô Nhạc Lộc, cũng không muốn tham gia vào cuộc tranh đấu của hai người.
Chỉ là giờ Trương Vĩ lại hỏi đến hắn, Hà Quỳnh Lượng cũng không thể không đưa ra ý kiến, ngoảnh đầu nhìn Trương Vĩ và Tô Nhạc Lộc một cái, nói:
- Chủ tịch, tôi cảm thấy Lưu Quảng Vĩ không tồi, trong thời gian làm ở khu Trung Bộ cũng đạt được thành tích, có năng lực để đảm nhận chức vụ phó chủ tịch này.
- Ừm, nếu Hà tổng đã nói vậy, vậy thì đề bạt Lưu Quảng Vĩ nhận chức phó chủ tịch, còn về việc Lưu Quảng Vĩ có phù hợp hay không, để cho tổng công ty quyết định.
Trương Vĩ nói khẽ.
- Trương tổng, nếu như Lưu Quảng Vĩ nhận chức phó chủ tịch, vậy thì chức vị chủ tịch ở khu Trung bộ sẽ để trống, có phải là nên tìm một người thay thế vào vị trí đó?
Tô Nhạc Lộc gợi ý.
Trương Vĩ đã định sẵn người cho vị trí phó chủ tịch chi nhánh, Tô Nhạc Lộc cũng không tiện để đối đầu tiếp với hắn nữa, vì vậy chỉ có thể nhịn mà yêu cầu vị trí chủ tịch của chi nhánh khác.
- Vị trí tổng tài của khu vực Trung Bộ, để cho bên phía họ tự đề bạt, sau khi báo lên phía chúng ta quyết định.
Trương Vĩ nhẹ nhàng nói một câu, khiến cho chuyện này được thông qua, để cho Tô Nhạc Lộc không có cơ hội phản pháo.
Trương Vĩ vừa mới nhận chức, cần nhanh chóng làm chủ được chi nhánh, vì vậy mới đề xuất người quen thuộc với mình là Lưu Quảng Vĩ, như vậy mới tăng thêm được sức làm chủ ở chi nhánh Trung Quốc này.
Tích tinh tinh…......
- Sau khi học xong, Trương Vĩ lại cùng một số người quản lý cấp cao bàn bạc riêng, vừa ngồi nghỉ một chút thì điện thoại trên bàn đổ chuông.
Hùng gọi đến, Trương Vĩ ấn nút nghe, nói:
Alo, tôi là Trương Vĩ.
- Trương tổng, tôi là Trần Anh Hùng, tổng giám đốc của công ty An Thịnh.
Trần Anh Hùng nói.
Trân tổng, ngài tìm tôi có việc sao?
Trương Vĩ hỏi.
- Trương tổng, tôi gọi điện cho ngài, một là để chúc mừng ngài đã nhậm chức chủ tịch chi nhánh, hai là muốn báo cáo công việc với ngài một chút.
- Ý tốt của ông tôi xin nhận, còn về báo cáo tình hình công việc thì đợi tôi quay lại Thượng Hải hẵng nói.