Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1299: Thăm hỏi (2)
nói.
- Vậy được, tôi cũng muốn gặp mặt ngài trực tiếp báo cáo.
Công ty An Thịnh đang ở trên bờ vực phá sản, Trần Anh Hùng hiện giờ là bị dồn vào chân tường, mặc dù ông ta vừa nhận chức tổng giám đốc, trách nhiệm đối với việc tòa nhà bị đổ không lớn, tuy nhiên, trong lòng vẫn có chút bất an.
Hơn nữa, dù cho Trần Anh Hùng không cần chịu trách nhiệm, đợi sau khi công ty An Thịnh phá sản, cũng chính là lúc Trần Anh Hùng mất việc, điều này thật sự là một đả kích rất lớn với ông ta.
- Ừm.
Trương Vĩ đáp một tiếng.
- Trương tổng, khi nào ngài quay lại Thượng Hải, đến lúc đó tôi trực tiếp đến đón ngài?
Trần Anh Hùng hỏi.
Nghe thấy lời nói của Trần Anh Hùng, Trương Vĩ nở nụ cười, đi theo hắn còn có mười vệ sĩ cần gì đến Trần Anh Hùng, đối phương thực sự là có chuyện muốn thỉnh cầu, muốn đợi để nhanh chóng gặp mặt.
-
Khoảng 11 giờ trưa ngày mai ở sân bay.
Trương Vĩ nghĩ một lát, nhưng lại không hề từ chối đề nghị của Trần Anh Hùng.
Vậy được, đến lúc đó tôi nhất định đến đón
- ngài.
- Ừm, hẹn mai gặp. Trương Vĩ đáp một tiếng, rồi liền tắt máy.
Sau một ngày bận bịu, Trương Vĩ đã sắp xếp ổn thỏa công việc ở chi nhánh, ngày mai chuẩn bị đi Thượng Hải xử lý công việc bên phía công ty An Thịnh, cuối cùng cái gì là ưu tiên hàng đầu, hơn nữa Trương Vĩ cũng muốn gặp mặt nói chuyện với Trần Hán Vì một chút.
Buổi tối tan ca, Trương Vĩ quay lại khu biệt thự cao cấp của nhà họ Trương, muốn nhanh chóng đến tòa biệt thự của Trương Khôn Chung, một là muôn báo cáo tình hình ở chi nhánh cho ông ta biết, hai là muốn nói lời từ biệt để đi Thượng Hải.
Vậy mà điều khiến Trương Vĩ ngạc nhiên là hắn ta vừa mới bước vào tòa biệt thự của Trương Khôn Chung, đã nhìn thấy trong phòng khách còn có người khác, chính là hai người Vệ Tử Phu và Vệ Quỳnh Sơn.
Sau khi nhìn thấy Trương Vĩ bước vào trong, Trương Khôn Chung cười nói:
- A Vĩ về rồi, qua đây chào hỏi Vệ lão gia đi, nếu như không phải lần này nhờ có ông ấy ra sức đề bạt, cháu đừng tưởng ngồi vào ghế chủ tịch nhanh thế.
Trương Vĩ được bổ nhiệm vào vị trí chủ tịch chi nhánh, kì thực là chuyện mà Trương Khôn Chung không ngờ đến, càng ngày ông ta càng thấy vừa ý với đứa cháu nội này của mình, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng tự hào.
Vệ lão gia, cảm ơn sự đề bạt của ngài.
Trương Vĩ đi đến cạnh sô pha, nói hết mực cung kinh.
- Tiểu Trương không cần khách khí, là cậu cứu Quỳnh Sơn, tôi nên cảm tạ cậu mới phải.
Vệ Tử Phu khua khua tay, cười nói.
- Trương Vĩ, lần này tôi có thể sống sót trở Z về, tất cả đều là có sự giúp đỡ của cậu.
Trương Vĩ, khuôn mặt vô cùng cảm kích, nói.
- Vệ tổng nặng lời rồi, hai nhà Trương, Vệ kết giao bao năm qua, ông cũng coi là người bề trên của tôi, việc lần này cũng là nên làm.
Trương Vĩ cười nói.
- A Vĩ, mặc dù cháu đã nhận chức chủ tịch chi nhánh, nhưng do tuổi tác còn trẻ, chưa có kinh nghiệm, sau này phải học hỏi Quỳnh Sơn nhiều hon.
Trương Khôn Chung nói một cách ám chỉ.
Sau khi nghe thấy lời của Trương Khôn Chung, Vệ Quỳnh Sơn trong lòng cảm thấy có bao nhiêu là mất mát, chi nhánh Trung Quốc là một trong những chi nhánh quan trọng nhất, còn cao hơn cả chi nhánh ở Bắc Mỹ.
Có điều, Vệ Quỳnh Sơn có thể tiếp tục nhận chức ở Bắc Mỹ, cũng là nhờ có sự ủng hộ của Trương Khôn Chung, mặt khác điều mà Trương Khôn Chung thật sự muốn là đẩy Vệ Quỳnh Sơn đi , có thể mượn cớ tránh sự nghi ngờ vụ việc ở Thượng Hải, nhân cơ hội để làm bằng chuyện Vệ Quỳnh Sơn xuống.
Hơn nữa, câu nói mà Trương Khôn Chung vừa nói, Vệ Quỳnh Sơn cũng nghe ra được vài phần hàm ý khác, không chỉ là để Trương Vĩ học hỏi, mà còn có ý khác.
Trương lão gia, ngài khách khí quá rồi.
Vệ Quỳnh Sơn đáp một tiếng:
- Nói về kinh nghiệm làm việc của tập đoàn, tôi không dám múa rìu qua mắt thợ, thế nhưng tôi làm việc ở chi nhánh lâu như vậy, những người nào có thể dùng được bao nhiêu, thì lại có thể nói với Trương Vĩ một chút.
Sau khi nghe thấy lời của Vệ Quỳnh Sơn, Trương Vĩ mắt sáng lên, hắn vừa nhận chức chủ tịch, cũng cần có vài trợ thủ đắc lực, như vậy mới có thể nhanh chóng làm chủ chủ chi nhánh Trung
Quốc.
Nếu nói đến chuyện cuộc họp của chi nhánh hôm nay, nhận thấy Trương Vĩ trong cuộc họp gặp rất nhiều khó khăn, thế nhưng những vị quản lý đó chưa chắc đã tâm phục khẩu phục, thậm chí có khả năng hai mặt.
Vệ Quỳnh Sơn làm việc ở chi nhánh Trung Quốc đã nhiều năm, nếu có thể tiếp nhận được những hợp đồng mà ông ta để lại, thì chỉ cần đạt được sự ủng hộ của một phần nhỏ của người trong chi nhánh cũng có thể giúp Trương Vĩ ngồi vững lên vị trí chủ chi nhánh này, ít nhất cũng có khả năng là bao gồm phó tổng Tô Nhạc Lộc.
Vậy thì phải cảm ơn Vệ tổng.
- Cảm ơn thì không cần, đây đều là điều tôi nên làm.
- Hơn nữa, hiện giờ Vệ Khang nhận chức tại chi nhánh Trung Quốc, cậu bây giờ cũng là lãnh đạo chính thức của nó, tôi còn muốn nhờ cậu để mắt đến nó dùm tôi.