Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1306: Tâm tư của Miêu Lộ (1)

Cuộc họp PPCIP cao cấp của chi nhánh Trung Quốc vừa kết thúc, các quản lý cao cấp rời đi gần hết, trong phòng chỉ còn lại phó tổng thường vụ Tô Nhạc Lộc và giám đốc bộ phận tài vụ Ngô Vĩnh Thanh.

- Tên nhóc Trương Vĩ này đúng là ngọn đèn thiếu dầu,từ trên xuống dưới chỉ muốn thị uy vị trí chủ tịch của mình.

Tô Nhạc Lộc hừ lạnh một tiếng nói.

- ừm.

Ngô Vĩnh Thanh hừ nhẹ một tiếng, không có dám tiếp lời của Tô Nhạc Lộc.

Ngô Vĩnh Thanh là quản lý cấp cao mà Tô Nhạc Lộc đề bạt, có thể nói là dòng dõi của Tô Nhạc Lộc, Tô Nhạc Lộc hết sức tín nhiệm hắn, vì vậy

mới ở đây nói chuyện với hắn.

- Vĩnh Thanh, cậu cảm thấy việc chuyển nhượng lô đất này có đáng tin không?

Tô Nhạc Lộc hỏi.

- Công khai chuyển nhượng lô đất, ít nhiều sẽ gây ra sự bất mãn trong nội bộ tập đoàn Hồng Đỉnh , nhưng lại là cách an toàn nhất.

Ngô Vĩnh Thanh gật đầu nói.

-

Thử nói ra cách nghĩ của cậu xem nào.

Tô Nhạc Lộc nói.

- Thứ nhất, nếu như công ty con của nội bộ tập đoàn Hồng Đỉnh tiếp nhận những lô đất của công ty An Thịnh thì rất có khả năng sẽ khiến cho người khác công khai chuyện này, như vậy sự việc của công ty An Thịnh sẽ ảnh hưởng đến tập đoàn Hồng Đỉnh, điều này Trương tổng nhất định không thể chấp nhận được mà việc công khai chuyên nhượng kia không có nguy cơ này.

- Thứ hai, các quản lý cấp cao ở các công ty con hầu hết đều có cổ phần, ai cũng muốn mình có thể đạt được lợi ích của công ty, như vậy kế sách này có khả năng sẽ không gây ra tranh đấu về lợi nhuận, thậm chí có thể khiến cho sự việc của công ty An Thịnh có thể thay đổi.

Ngô Vinh Thanh nói.

- Chính xác, công khai chuyển nhượng, giá cao nhất bán có thể giúp Trương Vĩ tránh được nghi vấn về lợi nhuận, cũng có thể làm cho sự việc của công ty An Thịnh nhanh chóng lắng xuống, nếu như là tôi thì cũng sẽ lựa chọn cách này.

Tô Nhạc Lộc thở dài một hơi, nói.

Tô tổng, vậy ngài còn lo lắng điều gì?

Ngô Vinh Thanh hỏi.

- Điều tôi lo chính là Trương Vĩ trở thành một Vệ Quỳnh Sơn nữa, làm vương làm tướng ở chi nhánh Trung Quốc này, ép chúng ta không có cơ hội được nghỉ ngơi một chút.

Giọng nói của Tô Nhạc Lộc có chút lo lắng.

Trương Vĩ bây giờ không chỉ là chủ tịch chi E nhánh Trung Quốc, mà còn là cháu trai đích tôn của

Trương Khôn Chung, rất có khả năng dành được 2 cổ phần của tổng công ty, vì vậy Tô Nhạc Lộc có

phân lo ngại với hắn.

. Điều ngài lo lắng cũng không phải là không có lý, Trương Vĩ tuổi còn trẻ như vậy mà đã lên được chức chủ tịch chi nhánh, năng lực thì nhất định là có, nhưng ngài giờ cũng có tuổi, chỉ e là không có cách nào thăng chức trong một vài năm, chỉ sợ hắn sẽ cản trở con đường thăng quan tiến chức của ngài.

Ngô Vĩnh Thanh nói.

- Đúng vậy, tên tiểu tử này giờ đã hách dịch như vậy, một khi nó đã đứng vững ở chi nhánh này, chỉ e là sẽ không coi tôi ra gì.

Tô tổng, vậy ngài định thế nào?

- Việc chuyển nhượng lô đất liên quan đến lợi ích rất lớn, chỉ cần Trương Vĩ đi sai một bước, chúng ta sẽ có cách để nó chịu mọi hậu quả.

- Vậy nếu như Trương tổng tránh sự nghi ngờ, không tham gia mọi hoạt động nào thì sao?

Ngô Vĩnh Thanh sau phút trầm tư, hỏi.

- Hừ, có một số chuyện không phải do nó muốn mà được!

8 giờ tối, Trần Anh Hùng mới khiến cho các chủ đầu tư chán nản, lúc quay về khách sạn quốc tế Thượng Hải, ông ta còn không cả nhớ ra phải ăn cơm, thay quần áo xong liền đến phòng của Trương Vĩ.

Sau khi báo cáo một lượt, Trần Anh Hùng mới bước được vào phòng của Trương Vĩ, nhìn thấy Trương Vĩ đang ngồi trên sô pha xem bản tin, bền lên đi về phía hắn, gọi:

Trương tổng.

Sau khi nghe thấy tiếng động nhẹ, Trương Vĩ ngoảnh đầu lại nhìn, thấy Trần Anh Hùng đang đứng gần đó, quần áo cũng bị xé rách, đầu tóc cũng rối bù, xem ra tinh thần vô cùng tiều tụy.

Trân tổng, vất vả cho ông rồi.

Trương Vĩ an ủi một câu, chỉ vào số pha bên cạnh nói:

Ngồi đi.

- Cảm ơn Trương tổng, những chuyện này là chuyện tôi nên làm, không hề khổ.

Khuôn mặt Trần Anh Hùng nở nụ cười nói.

- Ừm.

Trương Vĩ đáp một tiếng rồi nói tiếp:

- Tình hình bây giờ thế nào rồi, tinh thần của các chủ đầu tư đã ổn định lại chưa.

Haiz….........

Chân Anh Hùng thở dài một tiếng nói:

gian ngắn này không thể giao tiện cho họ, chỉ e là 2 lần này lại gây ra chuyện lớn.

- Chuyện này tôi cũng nghĩ đến rồi, vì vậy 2 chiều nay tôi đã mở một cuộc họp, bàn bạc được

một phương án giải quyết.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free