Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1307: Tâm tư của Miêu Lộ (2)
Trương Vĩ nói.
- Trương tổng, vậy ngài định giải quyết như thế nào?
Trần Anh Hùng hỏi.
- Công khai chuyển nhượng lô đất của công ty An Thịnh.
Trương Vĩ nói khẽ.
-
Sao cơ!
Sau khi nghe thấy lời của Trương Vĩ, sắc mặt Trần Anh Hùng tỏ ra rất khác thường, thay vì thở phào nhẹ nhõm thì ông ta lại không giấu được nỗi mất mát.
Bởi vì trong lòng Trần Anh Hùng rất rõ, muốn hoàn lại tiền cho chủ đầu tư, thì cách chuyển nhượng những lô đất là cách làm tốt nhất, thế nhưng, một khi chuyển nhượng những lo đất của công ty An Thịnh cũng đánh dấu việc công ty An Thịnh hoàn toàn phá sản. Ở
Nhìn thấy bộ dạng ngẩn ngơ của Trần Anh Hùng, Trương Vĩ không nói gì, chỉ muốn để cho Trần Anh Hùng tự hiểu rõ ràng, hơn nữa Trương Vĩ tin rằng, Trần Anh Hùng làm tổng giám đốc của công ty An Thịnh, rất hiểu khó khăn mà công ty đang phải đối mặt.
- Sau một lúc lâu, Trần Anh Hùng chậm rãi ngẩng đầu lên, nói:
Trương Đông, tôi nghe lời ngài.
- Không phải là nghe lời tôi mà đây là quyết định của toàn thể thành viên trong chi nhánh Trung Quốc của tập đoàn Hồng Đỉnh, ông biết chứ?
Trương Vĩ hỏi.
Tôi biết rồi.
Trần Anh Hùng gật đầu, nói.
- Ừm, vậy ngày mai mở một cuộc họp báo, một là chấp nhận hoàn trả tiền cho các chủ đầu tư, hai là công bố việc chuyển nhượng lô đất, như vậy mới có thể thu hút nhiều nhà phát triển, đưa ra cho các lô đất một cái giá tốt nhất.
- Ngài yên tâm, đây là điều cuối cùng tôi có thể làm cho An Thịnh, nhất định sẽ dốc toàn bộ sức lực giải quyết việc này.
Trần Anh Hùng nói.
Sang ngày hôm sau, công ty An Thịnh mở một cuộc họp báo, đồng ý hoàn trả tiền cho các chủ đầu tư cao ốc ở khu biệt thự phía Tây, đồng thời công khai chuyển nhượng lô đất của công ty An Thịnh.
Những lô đất mà chính phủ bán ra cũng là cung
không đủ cầu, hiện giờ công ty An Thịnh công khai chuyển nhượng lô đất, giống như một mảnh thiên 3 thạch rơi vào mặt hồ phẳng lặng, lập tức khơi dậy 2 tầng tầng lớp lớp các làn sóng.
Hơn nữa, mẩy lô đất của công ty An Thịnh đều 2 nhờ có Vinh Kiến Nghiệp mà có được, vị trí địa lí
cũng rất có lợi thế, phải nói là có ưu thế hơn những lô đất mà chính phủ công khai bán đấu giá.
Đồng thời, số lượng lô đất mà công ty An Thịnh chuyển nhượng rất nhiều, có thể giải quyết tình hình khó khăn mà công ty đang phải đối mặt, rất nhiều nhà kinh doanh trong lòng rất muốn bảo vệ quyền lợi của mình, đổ xô đến Thượng Hải để đảm phán.
Trong phòng ngủ của một căn biệt thự sang trọng ở thành phố Bắc Kinh, Miêu Lộ đang ở trước máy tính lướt web, nhìn thấy tin công ty An Thịnh chuyển nhượng lô đất, hai đôi mắt đẹp long lanh bỗng sáng lên.
Miêu Lộ cũng được coi là người phụ nữ rất độc lập, cô ta là người làm trong ngành xây dựng và kinh doanh bất động sản, cô ta rất am hiểu về tình hình phát triển của ngành này, cô ta cũng biết rõ rắng làm trong ngành bất động sản sẽ kiếm được nhiều tiền hơn trong ngành xây dựng.
Miêu Lộ cũng muốn trở thành một nhà kinh doanh bất động sản, nhưng cha của cô nàng không cho phép cô ta lấy đất ở Bắc Kinh, ngoài Bắc Kinh ra cô ta không có nhiều mối quan hệ, nhìn thấy thông tin công ty An Thịnh đang chuyển nhượng lô đất khiến cho Miêu Lộ nghĩ ra một số giải pháp.
Từ trước đến nay Miêu Lộ cũng quan tâm đến tình hình của công ty An Thịnh, cũng biết được răng công ty An Thịnh là sản nghiệp của tập đoàn Hồng Đỉnh, thậm chí cô ta còn nghe ngóng được việc Trương Vĩ được thăng chức lên làm chủ tịch chi nhánh Trung Quốc.
Cùng với những lần liên tục liên lạc với Trương Vĩ, Miêu Lộ càng ngày càng hiểu hơn về Trương Vĩ, biết Trương Vĩ có khả năng sẽ được thừa kế món tài sản khổng lồ của tập đoàn Hồng Đỉnh, điều này đối với Miêu Lộ mà nói, Trương Vĩ chính là ông thần tài.
Có lúc Miêu Lộ rất hâm mộ Lĩ Mộng Nhiên, có thể kiếm được một người giàu có như Trương Vĩ, thậm chí có lúc cô ả nghĩ, nếu như Lý Mộng Nhiên và Trương Vĩ chia tay rồi, bản thân liệu có cơ hội không?
Miêu Lộ chống tay phải lên má, trầm tư một lát. Sau đó rút điện thoại ra, gọi một cuộc điện thoại, sau khi điện thoại được kết nối, cô ta cười nói:
Alo, Mộng Nhiên à?
Chị Miêu Lộ, chị tìm em có việc gì sao?
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Lí Mộng Nhiên.
- Mộng Nhiên à, chị muốn mời em đi ăn cơm, em có thời gian không?