Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 165: Kết thúc (1)

- Trương Vĩ sao lại là anh? Anh thật sự rút được giải đặc biệt sao?

Ngô Dũng nhìn Trương Vĩ đi lên đài, gương mặt co giật, cả kinh hỏi.

- Có phải hay không thì Ngô tổng tự xem đi thì biết.

Rất nhiều khách hàng nhìn chăm chú Trương Vĩ đang lấy từ trong túi ra giải đặc biệt đưa cho Ngô Dũng.

Ngô Dũng nhận lấy vé xổ số thậm chí không cần nhìn kỹ cũng biết là thật, bởi vì trên vé xổ số còn lưu lại băng keo trong dính, nhưng vì khách hàng dưới đài vẫn đang theo dõi, hắn nên kiểm tra một chút vé xổ số trong tay, vô luận là đánh số hay kiểu dáng đều là thật.

- Đúng vậy, vé xổ số này đích thật là giải đặc biệt, chúc mừng Trương tiên sinh đã lấy thắng giải thưởng xe BMW.

Ngô Dũng cố nặn ra vẻ tươi cười, dùng hết khí lực toàn thân khiến cho vẻ mặt của mình xem ra tự nhiên hơn một chút.

Lời nói Ngô Dũng vừa nói ra, lần nữa dẫn tới một loạt tiếng ồn ào. Khách hàng ở đây tham dự rút thưởng lần này, có thế nói đã vuột mất cái ô tô trên trăm vạn khỏi tay bọn họ, bất luận là người nào trong lòng đều có một chút đố kỵ cùng tiếc nuối hết.

- Này… Làm sao có thế chứ? Hắn không ngờ lại rút được giải đặc biệt.

Trương Kỳ kinh hô một tiếng, lấy tay bịt kín đôi môi đỏ mọng, gương mặt khó tin nói.

- A… Tiểu tử này vận may cũng thật tốt quá rồi chứ hả, tôi vừa rồi còn cho là hắn đang cùng tôi nói giỡn? Không nghĩ tới là thật.

Dương Quang ngơ ngác nhìn Trương Vĩ trên đài, khóe miệng há lớn có thế một ngụm nuốt vào một cái bánh bao.

Dương Quang ở trong điếm BMW lâu như vậy, không chỉ là bởi vì hắn cần công việc này, mà cũng là vì hắn thích xe BMW, chính là muốn một ngày kia có thế dựa vào năng lực của mình, mua lấy một chiếc xe BMW.

Nếu như Trương Vĩ dùng tiền mua xe BMW, Dương Quang có lẽ sẽ rất hâm mộ, đồng thời càng thêm nỗ lực kiếm tiền mua xe, nhưng Trương Vĩ hiện tại quả thật bằng việc rút thưởng đã nhận được một chiếc BMW 730, điều này lại khiến cho Dương Quang trong lòng không khỏi có một chút đố kỵ.

Tất cả mọi người ở đó không có một ai không hâm mộ vận may của Trương Vĩ, nhưng chỉ có Trương Vĩ mình mới rõ ràng, vận khí của mình không thế so với bất kỳ kẻ nào, chẳng qua là bản thân mình có Độc Tâm Thuật mà thôi, đây mới là chỗ dựa lớn nhất của bản thân.

- Các vị khách hàng, ngày mai chúng ta dẫn vị tiên sinh này làm thủ tục xe mới, sau 2 giờ chiều chính thức đem BMW 730 giao cho vị tiên sinh này, khách hàng có hứng thú đến lúc đó có thế tới dự lễ.

Ngô Dũng miễn cưỡng cười vui nói.

Vốn là, loại hoạt động rút thưởng này thắng được đại lễ về sau, khẳng định sẽ mượn cơ hội quảng cáo đưa tới chấn động, vì cửa hàng đề cao danh tiếng, nhưng Ngô Dũng còn đắm chìm trong nỗi đau mất chiếc xe sang trọng, căn bản không nguyện ý cùng Trương Vĩ đứng trên đài.

Sau khi Ngô Dũng nói xong, hoạt động rút thưởng coi như là chính thức đã kết thúc, khách hàng đều cảm thấy có chút đầu voi đuôi chuột, đã có người lấy được giải thưởng ô tô trăm vạn, ít nhất cũng phải cấp cho người được thưởng một bó hoa lớn, lên nói mấy câu cảm nghĩ khi lấy được giải thưởng mới đúng, nhưng mà người chủ cửa hàng cử hành lại vội vã kết thúc hoạt động.

Sau khi Ngô Dũng đau vì mất xe trăm vạn, thật không có tâm tình để Trương Vĩ phát biểu cảm nghĩ lấy được thưởng rồi, cho dù Trương Vĩ đang nói cái gì, đều giống như từng cái gai một đâm trong lòng của hắn, vô luận là người nào đối mặt tình huống như vậy, cũng không thế trong khoảng thời gian ngắn phục hồi tâm trạng.

Trương Kỳ lấy tư cách quản lý cửa hàng 4s, lẽ ra với loại tình huống này phải do cô ta ra mặt chủ trì, nhưng Ngô Dũng sớm trước tiết lộ cho cô ta, không cần đi chuẩn bị nghi thức chúc mừng giải đặc biệt, bởi vì không ai có năng lực thu được giải đặc biệt.

Trương Kỳ tuy rằng cũng không biết tại sao, nhưng loại chuyện như vậy cũng không nên đi hỏi kỹ, dựa theo lời Ngô Dũng phân phó cũng không có chuẩn bị nghi thức chúc mừng giải đặc biệt gì, cho nên lúc này Trương Vĩ đã lấy được giải đặc biệt, khiến cho nàng cũng có chút trở tay không kịp, không nói trao hoa, cho dù là cử hành tặng thưởng cũng không có.

Sau khi đám người tán đi, Trương Vĩ cũng từ trên đài đi xuống, Dương Quang chạy chậm tới bên cạnh Trương Vĩ, dùng sức vỗ vỗ bả vai Trương Vĩ, nói:

- Giỏi đấy, tiểu tử ngươi đã lấy được giải đặc biệt, lại còn giả bộ ngơ ngẫn để lừa ta.

- Này cũng không thế oán tôi, lúc nãy anh nói chỉ cần không phải giải nhì, giải ba thì không cần nói cho anh rồi.

Trương Vĩ cười nói.

- Trương Vĩ, chúc mừng anh.

Ngay lúc Trương Vĩ cùng Dương Quang nói chuyện, Trương Kỳ xông tới, mặt không thay đổi nói.

- Bộ dạng này của em biểu cảm lạnh nhạt thật không giống như là chúc mừng tôi, sao vậy? Hay là tôi rút được giải đặc biệt, em đau lòng.

Trương Vĩ trêu ghẹo nói.

- Lòng tôi đau cái gì? Tôi cũng không phải chủ của nơi này.

Trương Kỳ trừng Trương Vĩ một cái, cái mũi xinh xinh hơi nhíu lại, nói.

- Vậy thì không phải rồi, anh đã lấy được giải đặc biệt, em phải cao hứng mới đúng.

Trương Vĩ cười cười, nhíu mắt lại nói:

- Dù sao đã đến giữa trưa, anh mời em cùng Ngô tổng ăn cơm, coi như là đi chúc mừng, như thế nào?

- Không cần, buổi trưa còn có hẹn với một nhóm khách hàng lớn, tôi và Ngô tổng còn phải phụ trách đón tiếp bọn họ.

Trương Kỳ thuận miệng lấy lệ nói.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free