Phòng Thuật (Dịch) - Chương 184: Cướp khách hàng (1)
Độc Tâm Thuật của Trương Vĩ có thế nhìn thấy ý nghĩ tức thời nhưng không có cách nào thấy được nội tâm ký ức sâu bên trong đối phương. Thế nên Trương Vĩ mới chủ động đưa ra hai chuyện khách hàng lớn cùng số điện thoại này, chính là vì khiến cho Vương Chấn liên tưởng đến hai phương diện này, vì thế mới có thế nhìn thấy được suy nghĩ của hắn.
Trương Vĩ mới vừa nói lời kia thật ra cũng không có tính Logic bao nhiêu, chủ yếu là muốn hướng Vương Chấn suy nghĩ về chuyện khách hàng. Vương Chấn thậm chí cảm thấy được lời nói của Trương Vĩ trước sau có chút mâu thuẫn, hắn căn bản cũng không hiểu được Trương Vĩ tại sao muốn nói cho hắn biết, trong điếm của mình có một khách hàng là bà con thân thích trưởng cục công an muốn mua nhà.
Chẳng lẽ nói là Trương Vĩ muốn nịnh bợ bản thân mình, để đem người đánh hắn ngất xỉu ra khai trừ, hay là nói tiểu tử này thật sự bị đánh choáng váng, chính mình cũng không biết bản thân mình đang nói gì?
Nhưng mà, Vương Chấn vừa mới nghe được môn điếm của Trương Vĩ có bà con thân thích trưởng cục công an đến mua nhà, thật đúng là hoảng sợ, cho là con gái của thường vụ phó cục trưởng cục công an không muốn mua nhà trong điếm hắn, mà là đi tìm công ty môi giới khác mua nhà.
Nếu quả như lời nói kia là thật, có thế là cảm giác mình phục vụ không chu đáo, nhất định để cho thường vụ phó cục trưởng để lại ấn tượng xấu, nói không chừng hắn một phen khổ tâm uổng phí rồi.
Vương Chấn nghe được số đuôi điện thoại Trương Vĩ nói cùng bản thân mình nhớ không giống nhau, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, hỏi xác nhận lại lần nữa:
- Ngươi nói bà con thân thích trưởng cục công an kia họ gì nha?
- Chà, người nữ kia họ Vương.
Trương Vĩ thuận miệng biên ra đại một cái họ.
“Không đúng, con gái thường vụ phó cục trưởng Cục Công an họ Lý, xem tình huống Trương Vĩ nói căn bản cũng không giống như vậy, khẳng định không là cùng một người.”
Vương Chấn trong lòng thầm thầm nghĩ.
Ý nghĩ đồng dạng vừa rồi của Vương Chấn bị Trương Vĩ xem thấu. Trương Vĩ hiện tại đã đem tình hình khách hàng xem xét thấu đáo rồi, thân phận, giới tính, điện thoại, dòng họ đều nắm giữ rất rõ ràng, cho nên không cần phải đột ngột lien lạc với đối phương.
- Được rồi, anh nói người bà con thân thích kia của trưởng cục công an tôi không nhận ra, tôi còn có việc trước đi nha.
Vương Chấn nghe được chuyện Trương Vĩ nói, cùng khách hàng của mình tương quan khá xa, biết được song phương căn bản không phải một người, cũng không có hứng thú cùng Trương Vĩ bịa chuyện, quẳng xuống một câu nói, dẫn Vương Oánh xoay người rời đi.
- Vương ca, Trương Vĩ này cuối cùng muốn làm gì nha? Hắn rốt cuộc là muốn nịnh bợ anh, hay là muốn từ cướp khách hàng từ nơi anh! Cảm giác hắn nói chuyện có điểm quái lạ đấy, hơn nữa đối với thái độ của hắn cũng có chút quá nhiệt tình.
Vương Oánh lông mày nhíu tít, ôm cánh tay Vương Chấn, nhẹ giọng hỏi.
- Ai biết được? Anh cũng cảm giác hắn nói chuyện không có Logic gì, dường như muốn từ trong miệng anh moi tin tức khách hàng, nhưng mà anh lại cũng không nói gì, hắn có thể biết cái quái gì đâu!
Vương Chấn lắc đầu nói.
- Nhưng mà tiểu tử này cũng thật là đáng thương đấy, bị em đoạt khách hàng, lại bị anh đánh choáng luôn, hiện tại còn không biết là chuyện gì xảy ra đó mà? Lại chạy tới trước mặt hai người chúng ta tố khổ đến rồi, thật là hài.
Vương Oánh cười duyên một tiếng, nói.
Lúc này, Trương Vĩ vốn bị Vương Chấn cùng Vương Oánh coi là rất “nhị” (rất ngu khờ), sau khi bọn họ rời đi, hắn cũng về tới Trung Thông môn điếm. Hắn tuy rằng lấy được điện thoại của con gái thường vụ phó cục trưởng, cũng biết đối phương muốn mua nhà, nhưng Trương Vĩ cũng không thế trực tiếp gọi điện qua hỏi.
Trương Vĩ đem số điện thoại của con gái thường vụ phó cục trưởng nhập vào máy tìm kiếm trên mạng (Search Engine), rồi sau đó nhìn kiểm tra thông tin có liên quan đến số điện thoại này. Sau một phen Trương Vĩ tra cứu, quả nhiên hắn thấy được một bài viết còn lưu giữ lại số điện thoại này.
Tin tức này tuy rằng cũng là về bất động sản, nhưng mà lại một tin tức đi thuê, hơn nữa còn là tin tức của hơn một năm trước, nhưng mà Trương Vĩ vẫn xem cặn kẽ một chút nội dung bài viết, bởi vì điều hắn cần chỉ là một cái cớ để liên lạc với đối phương.
Nếu như Trương Vĩ trực tiếp gọi điện thoại tới, hỏi đối phương là muốn mua nhà phải không, đối phương nhất định sẽ hỏi Trương Vĩ làm sao mà biết được bản thân mình muốn mua nhà, đến lúc đó Trương Vĩ lại không tìm được một lý do, rất dễ dàng bị đối phương nghĩ mình lòng dạ bất lương.
Nhưng khi biết được tin tức bài viết cũ này, Trương Vĩ chỉ cần gọi điện thoại tới hỏi đối phương là có nhu cầu thuê phòng, mua nhà gì phải không, đối phương theo bản năng nhất định sẽ hỏi mình làm sao biết, đến lúc đó Trương Vĩ nói là đã xem bài viết này nên mới biết, điều này có thế chứng minh tin tức của Trương Vĩ hợp lý.