Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 183: Vương Chấn (2)

- Vương quản lý, tôi chỉ là muốn hỏi một chút, nghiệp vụ viên trong điếm các người cướp khách hàng của tôi, vừa lúc tôi đến để tranh luận phải trái, để rồi rốt cuộc là có người nào đó đánh tôi ngất xỉu luôn. Ngài là quản lí của Công ty Thiên Thiên, chắc không thế mặc kệ như vậy chứ hả?

Trương Vĩ nói giọng có vẻ mờ mịt.

- Lúc đó, tôi cũng không ở đó thật cũng không rõ, hay là chờ tôi trở về hỏi cho ngươi một chút.

Vương Chấn nói qua loa một câu.

Sau khi nghe được lời nói Trương Vĩ rồi, Vương Chấn trong lòng cũng thầm nghĩ:

“Chẳng lẽ Trương Vĩ không biết là mình đánh ngất xỉu hắn, hoặc là nghiệp vụ viên họ Vương không nói với hắn, bằng không thằng ngu này sao lại chạy tới hỏi mình như thế, hay tên tiểu tử này muốn gạt ta?”

Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, Vương Oánh rõ ràng cũng thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra một chút giảo hoạt, thầm nói:

“Cái tên Trương Vĩ này thật đúng là ngốc quá sức, thậm chí ngay cả ai đánh hắn cũng không biết, còn chạy tới hỏi người trong cuộc, không phải là đầu óc có vấn đề rồi chứ hả?”

- Vương ca, cái này anh hãy điều tra cho kỹ giúp tôi nha, tên tiểu tử đánh tôi ra tay thật là tàn nhẫn, khiến cho tôi nằm liệt trên giường bệnh mấy ngày. Loại nghiệp vụ viên này cũng không thế lưu lại trong điếm, bằng không sớm muộn gì cũng làm hỏng việc.

Trương Vĩ cười cười, lấy ra một gói thuốc lá từ trong túi áo, đưa cho đối phương một điếu nói.

- Yên tâm đi, tôi sẽ điều tra cho anh, đến lúc đó dựa theo quy định điếm chúng tôi xử phạt hắn.

Vương Chấn ứng phó một câu, nhận lấy thuốc trong tay Trương Vĩ, đối với lời nói của Trương Vĩ hắn cũng chưa hoàn toàn tin tưởng, trong ánh mắt có chút cảnh giác.

- Ài, Vương ca, vậy tôi cảm ơn ngài trước.

Trương Vĩ dùng gương mặt cảm kích nói, rồi sau đó xoay chuyển đề tài câu chuyện hỏi:

- Đúng rồi, anh bây giờ đang bận rộn gì sao? Trong tay có khách hàng lớn gì không? Nếu thiếu nguồn cung ngài nói cho tôi biết, tôi sẽ tìm giúp ngài!

Nghe Trương Vĩ câu nói này, trên mặt Vương Oánh lộ ra vẻ cổ quái, thầm nói:

“Cái tên Trương Vĩ này sẽ không cố ý đến cắt khách hàng của tiệm chúng ta chứ? Hắn đối với thủ đoạn này chưa đủ kinh nghiệm đâu, hắn tưởng Trương ca sẽ nói cho hắn biết à?”

- Cái gì mà khách hàng lớn! Ngay cả cọng lông cũng không có!

Vương Chấn lạnh lùng nói, căn bản không nói chuyện nghiệp vụ cùng Trương Vĩ.

Đối với lời nói vừa rồi của Vương Chấn thật ra Trương Vĩ căn bản không có hứng thú nghe, mà là trực tiếp dùng Độc Tâm Thuật nhìn xem suy nghĩ trong lòng của hắn, chỉ thấy Vương Chấn nghĩ tới:

“Tao quả thật đang có một khách hàng lớn trong tay, chính xác là do cậu của tao giới thiệu con gái của cục trưởng cho tao. Mày nghĩ rằng ông sẽ nói cho mày biết sao? Cái đồ ngớ ngẩn!”

- Sự tình anh nói tôi đã ghi nhớ, tôi còn có việc đi trước nha.

Vương Chấn phất tay áo, không muốn dây dưa tiếp cùng Trương Vĩ.

- Vương ca, điếm của chúng tôi thật ra thì có một khách hàng muốn mua nhà, còn giống như là bà con thân thích của một vị cục trưởng cục công an, cữu cữu của anh không phải làm ở Cục Công an sao? Chuyện này anh có biết không?

Trương Vĩ nghiêng người lướt ngang, chắn trước mặt Vương Chấn, nói.

Trương Vĩ đem tin tức mình tra được về khách hàng trong lòng Vương Chấn nói ra, không phải là muốn gây sự chú ý của Vương Chấn, mà thật ra là hắn còn chưa biết được phương thức liên lạc với con gái trưởng cục công an kia, sao lại có thế dễ dàng để cho Vương Chấn đi.

- Cái gì, anh nói cái gì?

Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, Vương Chấn dừng bước, còn tưởng rằng Trương Vĩ nói khách hàng của hắn và của mình là cùng một người, gương mặt kinh ngạc nhìn Trương Vĩ, hỏi:

- Nghiệp vụ viên trong điếm các người có tiếp đãi người thân của trưởng cục công an, là con gái cục phó cục công an sao?

Trưởng cục công an theo lời của Vương Chấn là một vị thường vụ phó cục trưởng của khu vực thủ đô, cho nên cục trưởng là do một vị phó khu trưởng kiêm nhiệm. Phó khu trưởng thường rất ít khi hỏi đến công việc của cục công an, cho nên nói công việc thường ngày của cục công an đều là do thường vụ phó cục trưởng chủ trì, có thế xem là người nắm quyền chính của cục công an

Cữu cữu của Vương Chấn giới thiệu vị khách hàng này cho hắn, cũng không phải là vì giúp cho Vương Chấn kiếm nhiều tiền hoa hồng, mà là vì nịnh bợ thường vụ phó cục trưởng này, thậm chí chính xác mà nói Vương Chấn không thu được một chút tiền hoa hồng nào, nhưng lại nhất định phải toàn lực tìm nhà cho nàng này, cho dù là bỏ tiền túi riêng thêm vào cũng phải khiến cho người này tìm mua được nhà ưa thích từ Công ty Thiên Thiên.

Cữu cữu của Vương Chấn sở dĩ nịnh bợ thường vụ phó cục trưởng, là bởi vì đối phương là cấp trên của hắn, nếu như có thế thừa cơ hội này tạo mối quan hệ tốt cùng đối phương, như vậy cữu cữu của Vương Chấn còn có thế lại thăng quan. Việc này không đơn thuần là chuyện mấy chục ngàn NDT tiền hoa hồng có thế sánh được.

- Có phải là con gái hay không tôi không hề biết, dù sao cũng là bà con thân thích của trưởng cục công an, còn muốn chúng tôi giảm tiền hoa hồng nữa, ba số đuôi điện thoại của người đó tôi còn nhớ mà?

Trương Vĩ nói.

- Anh nói một chút, ba số đuôi điện thoại của người đó là bao nhiêu?

Vương Chấn có chút vội vàng nói.

- Số đuôi của cô ấy là 152!

Trương Vĩ dùng cặp mắt nhìn chằm chằm Vương Chấn, thử dò xét nói.

Ngay sau khi Trương Vĩ nói ra, chỉ thấy Vương Chấn trong lòng thầm nghĩ:

“152! Không đúng nha? Điện thoại con gái thường vụ phó cục trưởng là 13855552222, căn bản cũng không có ba con số 152 này!”

Trương Vĩ luôn theo dõi ý nghĩ trong lòng Vương Chấn, tự nhiên cũng biết chính xác số điện thoại của con gái thường vụ phó cục trưởng, trong lòng cười lạnh một tiếng, thầm nói:

“13855552222 thật ra là số điện thoại dễ nhớ, Vương Chấn cùng bạn gái của ngươi cướp một khách hàng thuê phòng của ta, ta chỉ đành cướp một khách hàng mua nhà của ngươi trừ thôi.”

- – – – – oOo- – – – –

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free