Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 186: Mạng lưới quan hệ (1)

- Cậu lại có khách nữa à?

Trương Vĩ vừa cúp điện thoại di động, Vương Kiến Phát ở bên cạnh hỏi, lời nói của Vương Kiến Phát có chút hâm mộ lại có chút thất lạc.

Một tháng trước, Trương Vĩ cùng hắn cũng là vì chuyện kí hợp đồng mà cùng nhau phát sầu, vậy mà chỉ trong một tháng ngắn ngủi, Trương Vĩ đã ký liền ba hợp đồng, nâng giá trị bản thân hơn trăm vạn, lái xe “bảo mã” BMW, nghiễm nhiên biến thành một nhân sĩ thành công.

Nhìn lại mình, Vương Kiến Phát thấy bản thân cũng chỉ cố vì cái ăn mà vùng vẫy trên vùng mạt rệp thôi, so với Trương Vĩ đã bán được một căn biệt thự rồi thì mình ngay cả một bộ phòng cho thuê cũng không giao nổi, khoảng cách giữa hai người hiện giờ có thế nói là một trời một vực rồi.

Trước kia, Vương Kiến Phát cũng rất hâm mộ những người có tiền, bất quá hắn so với những người đó cũng khó nhận ra, tựa như lòng sông so với mặt biển cũng chênh lệch không quá nhiều. Nhưng giờ, Trương Vĩ vốn là bằng hữu thân thuộc với hắn, từ một người nghèo, biến thành người có tiền, chính mắt hắn cũng chứng kiến, phải nói là hết chỗ chê, đến mức muốn đố kỵ cũng không có tư cách.

- Vâng, vừa rồi, có một khách hàng cần căn hộ hai phòng ngủ theo lối Phục, lại phải là nằm trong cao ốc, giá khoảng 3 triệu. Khi nào có nhà thích hợp, nhớ báo tôi một tiếng nha.

Trương Vĩ nói.

Trương Vĩ là cố ý muốn Vương Kiến Phát giúp tìm nhà dùm mình, không chỉ là muốn ký hợp đồng với vị khách này, mà lợi lộc lần này cũng sẽ không thiếu phần Vương Kiến Phát. Hơn nữa, Trương Vĩ hành xử rất có tình người, cũng hiểu rõ cảm giác khi mãi không ký được hợp đồng, muốn kéo Vương Kiến Phát một phen. Nếu không, Vương Kiến Phát có thế sẽ không chịu đựng nổi mà bỏ cái nghề này.

Trương Vĩ và Vương Kiến Phát cùng chung công ty, tuổi tác lại xấp xỉ nhau, tính cách tương tự, nên cũng vì thế mà thân thuộc, như hình với bóng.

Cùng “chạy địa bàn” (để nắm rõ hoàn cảnh và kiến trúc của khu vực), ăn cơm, thảo luận, tiếp đãi khách hàng, Trương Vĩ có thế sống nổi qua hai tháng mà không kí được bất kì hợp đồng nào cũng là nhờ Vương Kiến Phát khích lệ. Nếu không, Trương Vĩ rất có thế đã rời khỏi ngành kinh doanh bất động sản này rồi.

- Kiến Phát, tối hôm nay ăn cơm chung chứ?!

Trương Vĩ đề nghị.

- Người anh em, có chuyện gì muốn nói sao? Hay là chiều nay cậu ký được hợp đồng nữa rồi?

Vương Kiến Phát nghi hoặc hỏi.

- Không có chuyện gì thì không thế mời anh ăn một bữa sao? Thiệt là…

Trương Vĩ muốn mời Vương Kiến Phát ăn cơm chẳng qua cũng chỉ muốn giải tỏa tâm tình phiền muộn của hắn, để hắn đừng vì tình hình này mà bỏ nghề thôi. Nhưng hiện giờ trong điếm, trước mặt nhiều người, Trương Vĩ không thế nói rõ được.

- Được rồi, hai chúng ta bây giờ thời gian làm việc cả ngày đều ở cùng với nhau còn nhiều hơn so với bà xã, nên tan ca làm rồi phải về nhà ăn cơm với vợ bù đắp lại chứ, đúng không?!

Vương Kiến Phát khoát tay, bộ dạng không tình nguyện. Hắn mỗi trưa đều cùng Trương Vĩ ăn cơm, tối đương nhiên muốn ở cùng bà xã rồi.

- Thì gọi cô ấy cùng tới đây không được sao? Đúng lúc chúng ta lâu rồi chưa liên hoan.

- Cũng được, dù sao cũng là cậu mời, coi như tôi có lộc ăn.

Vương Kiến Phát thấy Trương Vĩ mời mãi, biết được hắn không đơn thuần là mời cơm, ắt phải có chuyện muốn bàn, nên không thế từ chối mãi.

Bàn chuyện ăn cơm với Vương Kiến Phát xong, Trương Vĩ lên Phòng Hữu Hệ Thống tìm căn hộ hai phòng ngủ theo kiểu Phục (xem chú thích 1 của Người dịch) mà khách mong muốn. Vị khách này là Trương Vĩ mười phần nhìn trúng, ngoài việc phải tranh thủ kiếm tiền hoa hồng, làm tốt còn có được thêm một mối quan hệ tốt nữa.

Làm cái nghề môi giới bất động sản này cần giao thiệp rộng, càng nhiều loại người càng tốt, không có sức mạnh đồng minh thì không tồn tại được trong cái nghề này. Nếu thiết lập được mối quan hệ tốt với thường vụ phó cục trưởng thủ đô rồi, thì sau này Trương Vĩ không cần sợ người khác gây sự nữa.

Ví dụ như việc mâu thuẫn giữa Trương Vĩ và Vương Chấn mà nói, dù hiện tại Vương Chấn đánh hắn rồi nhưng cũng không làm được gì, chỉ có thế dùng độc tâm thuật ám toán thôi, nói trắng ra cũng là do tên đó có cữu cữu làm lãnh đạo ở cục công an.

Nếu như hiện giờ Trương Vĩ có thế cùng thường vụ phó cục trưởng thủ đô giữ quan hệ tốt thì dù Vương Chấn có phát sinh mâu thuẫn nữa thì cậu Vương Chấn cũng vuốt mặt nể mũi, vì đối với thường vụ phó cục trưởng không thế tùy tiện làm càng.

Hơn nữa, Trương Vĩ không ngừng thăng chức, phải đối mặt càng nhiều với những vấn đề liên quan đến lợi ích, đối thủ cạnh tranh càng nhiều, một mạng lưới bằng hữu làm cảnh sát thì không thế thiếu được.

Vì thế Trương Vĩ càng hạ quyết tâm, thông qua cái hợp đồng này mà thiết lập một mối quan hệ tốt, cùng đối phương trở thành bạn bè, thì sau này sự nghiệp mới không ngừng phát triển.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free