Phòng Thuật (Dịch) - Chương 191: Mời khách (1)
Đối với đề nghị này của Phương Văn Quân, thật ra Trương Vĩ cũng không phản đối, tiền thuê một căn vốn không phải là cao, nếu như hai người chia đều tiền hoa hồng, đích thực không có lực hấp dẫn lớn.
- Được, tôi đồng ý đề nghị của cô, người nào tìm được nhà có ba phòng phù hợp cho khách hàng khiến cho khách hàng ký kết hợp đờng, thì công trạng của hợp đồng này thuộc về người đó.
Trương Vĩ nói.
- Vậy, nếu là tổ nhỏ cạnh tranh thì cũng cần chút quà thưởng rồi chứ hả!
Lưu Tử Kỳ e sợ thiên hạ bất loạn, nói.
- Tử Kỳ, cô đừng làm rộn. Tôi với Trương Vĩ tách ra để dẫn khách là vì đề cao hiệu suất, đều là đồng nghiệp trong điếm cạnh tranh có gì tốt chứ hả.
Phương Văn Quân kéo cánh tay Lưu Tử Kỳ tỏ ý cô ta đừng làm ồn ào lên nữa.
Lưu Tử Kỳ đưa ra đề nghị tiểu tổ cạnh tranh, Trương Vĩ cũng không có hứng thú quá lớn, hắn cũng không nghĩ một căn nhà thuê nhỏ có thế chứng minh thực lực, hơn nữa hắn cho rằng không có vinh dự làm đại biểu của tổ, đó là lý do Trương Vĩ không nhìn thẳng lời nói của Lưu Tử Kỳ.
Thôi đi ba ơi, hai người thật là không có chút sức lực, có vật thưởng mới có nhiệt tình chứ? Cộng tác đồng thời có thế tang thêm một chút hứng thú, có gì không ổn.
Lưu Tử Lỳ giơ giơ tay lên cằm nói có chút bất mãn.
“Bốp bốp bốp…”
Ngay lúc Lưu Tử Kỳ còn đang định nói thì Tô Ngưng Tụ trong phòng làm việc đi ra, vỗ tay một cái, nói:
- Mọi người dừng chút công việc, thời gian không còn sớm, chuẩn bị mở họp tối.
Vốn là, tổ Tô Ngưng và Từ Minh mở họp tối, nhưng mà Tô Ngưng cảm thấy như vậy ảnh hưởng đến đoàn kết của điếm, thậm chí như vậy có thế khiến cho nghiệp vụ viên của hai tổ sinh ra ngăn cách. Vì vậy, chỉ còn cách đề nghị hai tổ cùng mở họp tối, Từ Minh và nàng sẽ thay phiên nhau chủ trì cuộc họp.
Hôm nay vừa lúc đến phiên Tô Ngưng mở họp tối, cô ta tập họp mọi người ở một chỗ rồi sau đó ngồi trước mắt mọi người, trong tay cầm một cái máy tính xách tay màu đen, thấy mọi người đều đến đã chuẩn bị xong, liền nói:
- Được rồi, mọi người bắt đầu họp nhé.
- Mọi người hãy tổng kết tình hình làm việc hôm nay một chút.
Có dẫn khách đi xem nhà không, có tìm được nguồn cung nhà nào không, làm việc cả ngày chắc là cũng có chút thành quả rồi chứ hả?
Tô Ngưng mảnh khảnh dùng tay bấm bút chì, gõ gõ máy vi tính hỏi.
Sau một lát, Tô Ngưng không thấy ai chủ động nói chuyện liền nhíu mày nói:
- Văn Quân, cô hôm nay không phải là cùng Trương Vĩ dẫn khách đi xem nhà rồi sao? Cô nói trước đi.
- Hôm nay đã dẫn khách đi xem nhà rồi, khách hàng khá hài lòng nhưng bởi vì cảm thấy giá tiền có chút đắt, nên không kí được, buổi tối chúng tôi có liên hệ với chủ nhà, nhưng đã bị cho thuê rồi. Phương Văn Quân cúi đầu thuật lại.
- Vậy với vị khách này, kế tiếp hai người muốn làm sao? Còn có nguồn nhà nào khác cho họ không?
Tô Ngưng trên mặt không hề tỏ ra chút dị thường nào, hỏi tiếp.
- Tôi và Trương Vĩ cảm thấy hai người dẫn khách chung hiệu suất quá thấp, nên cần tách ra, đến lúc người nào kí được hợp đồng, công lao đều thuộc về người đó.
Phương Văn Quân nói.
- Hai người dẫn khách cũng rất bình thường mà, sao lại không có hiệu suất? Chủ yếu là do nguyên nhân gì?
Tô Ngưng nghi ngờ hỏi.
Trương Vĩ và Phương Văn Quân hợp tác dẫn khách là do cô ta đề xướng, hiện tại hai người dẫn khách cũng chưa tới một ngày, liền muốn tách ra, trong lòng cô ta đương nhiên có chút không thoải mái, muốn biết rõ ràng nguyên nhân trong đó.
- Chị Tô còn phải hỏi sao? Nhất định là hai người cảm thấy hợp đồng quá nhỏ, hợp tác kí công trạng quá ít chứ sao.
Lưu Tử Kỳ tùy tiện nói.
- Hai người có nghĩ giống Lưu Tử Kỳ nói không?
Tô Ngưng hỏi.
- Không kém bao nhiêu đâu, hai chúng tôi đều có thói quen đơn độc dẫn khách, đều có tác phong làm việc riêng, tôi cảm thấy tách ra vẫn là tốt hơn.
Phương Văn Quân nói thẳng trước mặt Tô Ngưng, Trương Vĩ có chút không để ý.
- Tổ trưởng Tô, tôi nghĩ hai người họ đều nghĩ vậy, chi bằng để cho họ tách ra tự dẫn khách đi.
Từ Minh đồng tình nói.
Sáng sớm hôm nay Từ Minh cũng có ý kiến cho người dẫn khách chung nhưng mà hắn không hề nói rõ, sở dĩ với Tô Ngưng cần phải nhẹ nhàng để tiếp thu chuyện này.