Phòng Thuật (Dịch) - Chương 194: Khuyên bảo (2)
Trương Vĩ đáp, trong tay đang cầm tờ quảng cáo.
- Anh không thấy rằng khách hàng thuê nhà ba có ba phòng cần thiết hơn sao? Anh không ở trong điếm tìm thông tin nguồn cung nhà mà chạy ra ngoài làm gì?
Lưu Tử Kỳ bĩu môi.
Làm tài liệu chủ sở hữu nhà là phương pháp công ty môi giới tìm nguồn cung nhà, những tư liệu về chủ sở hữu nhà đều là công ty môi giới từ công ty ở các tiểu khu Công nghiệp mua được, từ đó mới gọi điện thoại hỏi những người chủ nhà đó có cho thuê hay bán nhà không. Đây chính là cách quấy rối điện thoại trong truyền thuyết.
Bất kì một chủ sở hữu bất động sản ở thủ phủ đều bị các công ty môi giới gọi điện thoại hỏi thăm cho thuê hay bán bất động sản, ít thì ngày cũng mấy cuộc điện thoại, nhiều thì ngày mười mấy cuộc, nếu một ngày nào đó điện thoại của công ty môi giới bị tịch biên, vậy chứng minh là điện thoại di động của ngươi hết tiền.
Trương Vĩ bị câu nói của Lưu Tử Kì làm cho bối rối, trong lòng thầm buồn cười, nói: – Thật là hoàng đế ko vội mà thái giám lại vội vàng. Ta có điện thoại cho khách hàng hay không liên quan gì cô?
- Ừa, tôi nhân lúc sáng mát mẻ, ra xã khu mở rộng, xế chiều sẽ gọi điện lại.
Trương Vĩ bịa đại một lí do, nhanh chóng ra khỏi Trung Thông môn điế,, hắn dù biết đối phương không phải người xấu, nhưng nói nhiều quá cũng không hay, có chút không đáng tin cậy.
- Cái tên này thật là mắt lớn mà cái bụng nhỏ, hợp đồng thuê nhà cũng là tiền mà. Cứ lo nhìn chằm chằm vào hợp đồng mua bán nhà lớn, cho đến rốt cuộc rồi kết quả chỉ là công dã tràng mà thôi.
Lưu Tử Kì thấy Trương Vĩ nhanh bước bỏ đi, có chút bất mãn lẩm bẩm.
- Văn Quân, cô không nên học hỏi hắn, nhất định phải tìm được căn nhà ba phòng thích hợp, đến lúc đó, em kí hợp đồng này, khiến cho Trương Vĩ phải mời cơm, hắn sẽ nhìn mà hối hận.
Lưu Tử Kỳ thấy Trương Vĩ không màng, nên xoay qua nói với Phương Văn Quân.
- Được rồi, tiếp đãi khách hàng của cô đi, ở đâu ra mà nhiều lời vậy chứ?
Phương Văn Quân không buồn nhìn Lưu Tử Kỳ một cái, cầm điện thoại trên bàn bắt đầu gọi điện tìm nguồn cung nhà.
- Ồ, hai người này đều không chú ý tới ta.
Lưu Tử Kỳ trừng mắt nói.
Lúc Trương Vĩ ra khỏi Trung Thông môn điếm thì Từ Minh cũng đang đứng bên ngoài hút thuốc lá.
Thấy Trương Vĩ liền phất phất tay kêu hắn đến cạnh hỏi:
- Trương Vĩ, cậu đi xã khu mở rộng à?
- Đúng, có chuyện gì vậy Từ ca!
Trương Vĩ hỏi.
- Trương Vĩ, nguồn nhà nhà cho thuê có ba phòng cậu tìm được chưa? Có muốn tôi cho bọn Lý Lâm tìm giúp không?
Từ Minh hỏi.
- Từ ca, không cần đâu, tôi có thế làm xong được.
Trương Vĩ lắc đầu nói.
- Trương Vĩ, hợp đồng này tuy là số tiền không lớn nhưng dù sao cũng có thế tích lũy công trạng, cậu nếu không kí thành, ngược lại là tiểu cô nương đó kí được, thì cũng hơi mất mặt à nha!
Từ Minh nghiêm túc nói.
Từ Minh muốn Trương Vĩ kí hợp đồng này chính hắn cũng có chút khó xử, người tổ Tô Ngưng Tụ mới tới môn điếm ở Nhã Uyển không lâu mà kí được hai hợp đồng rồi, trong khi đó người của tổ Từ Minh chưa ký được hợp đồng nào.
Hiện tại Trương Vĩ và Phương Văn Quân đang cùng dẫn một khách, nếu như hợp đồng lần này bị Phương Văn Quân kí được, như vậy Tô Ngưng Tụ sẽ rất thỏa mãn rồi, bộ mặt này của Từ Minh cũng có chút nhục nhã, lãnh đạo cấp trên chắc hẳn cũng sẽ có thành kiến với hắn.
Mà bây giờ bất cứ lúc nào cũng có thế quyết định bổ nhiệm người quản lí khu vực. Nếu vừa đụng cái này trong lúc mấu chốt, phần thắng của Từ Minh sẽ không bằng Tô Ngưng Tụ, thậm chí mất luôn cơ hội này, đó là lí do hắn coi trọng hợp đồng này.
- Được, tôi hiểu rồi Từ ca, tôi sẽ chú tâm.
Trương Vĩ gật đầu nói.
- Tôi xem trọng cậu, vì thế cậu nhất định phải dung năng lực của mình để nắm bắt hợp đồng này.
Từ Minh vỗ vỗ vai Trương Vĩ khích lệ nói.
Trương Vĩ nếu ở công ty điện thoại tìm tài liệu chủ sở hữu nhà giống như Phương Văn Quân, Từ Minh căn bản sẽ không nghiêm túc nhắn nhủ như vậy với hắn, chẳng qua là thấy Trương Vĩ không tìm nguồn cung nhà có ba phòng mà lại ra xã khu mở rộng, sợ hắn không chú tâm đến bản hợp đồng này nên không nhịn được mới nhắc nhở Trương Vĩ một tiếng.
Thấy Từ Minh nghiêm túc như vậy, Trương Vĩ không khỏi dùng độc tâm thuật nhìn trộm tâm tư ông ta, nên tự nhiên biết ông ta coi trọng hợp đồng lần này như vậy, không tránh khỏi mà thở dài một cái, thầm nghĩ:
- Xem ra khách hàng lần này, không thế không thắng, bằng không chỉ có nước ném đi mặt mũi, còn giảm uy tín của ta đối với Từ ca nữa.
- – – – – oOo- – – – –