Phòng Thuật (Dịch) - Chương 198: Trần Tư Tuyền
Vốn là trong lúc nói chuyện Trương Vĩ đã nhìn thấy ý nghĩ của hắn, là A Bản định nói:
- Ài, nếu để cho Trương Vĩ biết chị em tốt của ta là ngọc nữ thanh xuân Trần Tư Tuyền vậy chẳng phải hắn sẽ hưng phấn chết mất sao?
- Trần Tư Tuyền.
Sau khi xem trộm cái tên này, hắn không nghĩ đến nữ minh tinh trong lời nói của A Bản lại là một ngọc nữ minh tinh mới nổi trên cả nước.
Trương Vĩ không có truy tìm thông tin nhưng đối với Trần Tư Tuyền vẫn là có chút hiểu biết, cô ấy đúng là một nữ minh tinh nóng bỏng, Trương Vĩ không hề xem qua những tác phẩm của cô ta, nhưng dung mạo của nàng quả là rất ít người có thế sánh kịp.
Nữ minh tinh không nhất định cần quá mĩ lệ, chỉ cần lớn lên có chút đặc điểm có thế khiến cho người xem nhớ kĩ, tướng mạo chỉ cần có mấy phần nhan sắc, có thế được chụp mũ, gọi bằng mĩ nữ rồi, vậy nên cái từ mĩ nữ này cũng đã dùng quá nát rồi.
Giống như những đồng nghiệp xung quanh Trương Vĩ, không ít thì nhiều, cũng có nhiều thiếu sót, thực tế thì từ mĩ nữ mà nói cũng có thế phân thành nhiều bậc.
Trần Tư Tuyền có thế nói là mĩ nữ số một trong làng giải trí, nhất là gò má thanh thuần khiến cho nam nhân sau khi nhìn đều sinh lòng thương tiếc, hận không thế đem ôm vào lòng dịu dàng trân quý một phen.
- Ài ôi, tiểu Vĩ Vĩ, anh nghĩ gì vậy, cuối cùng có đoán được hay không?
Thấy Trương Vĩ không trả lời, A Bản bĩu môi, thân giãy dụa, nũng nịu.
Trong làng giải trí có thế xưng thanh xuân ngọc nữ, bốn chữ này đoán chừng là minh tinh Trần Tư Tuyền rồi, đúng không?
Trương Vĩ đã liệu trước, nói.
- Ài ôi, ài ôi, tiểu Vĩ Vĩ anh đúng là quá giỏi a, mới đoán lần đầu lập tức trúng ngay, đúng là Trần Tư Tuyền.
A Bản vừa nói vừa cười duyên vừa dùng tay vuốt vuốt bả vai Trương Vĩ.
- Thật không gạt người, ta là fan của cô ấy.
Trương Vĩ cười nói.
Tuy rằng A Bản có chút không đáng tin, nhưng Trương Vĩ dùng Độc Tâm Thuật cũng biết được lời nói này của hắn đều là thật, hay nói cách khác, người bạn này của hắn đích thị là Trần Tư Tuyền, một đại minh tinh có thế tới chỗ mình thuê phòng, vẫn là khiến cho Trương Vĩ không nhịn được, có chút hứng phấn.
Nếu xác định đối phương quả thật cần thuê phòng, Trương Vĩ tự nhiên muốn hỏi thăm yêu cầu về nhà của đối phương, dù thế nào đi nữa cũng là cách lôi kéo được tình cảm, nếu mà không tìm được nhà hợp ý cho đối phương, thì khách hàng khó mà thuận theo ý mình thuê phòng.
- A Bản, Tuyền tiểu thư, cô ấy có nhũng yêu cầu gì với nhà ở không?
Trương Vĩ hỏi.
- Ài ôi, tiểu Vĩ Vĩ chuyên nghiệp ghê a, nhanh như vậy liền bắt tay vào công việc rồi.
A Bản tươi cười yêu kiều nói:
- Tiểu Tuyền thật ra cũng không có yêu cầu gì đặc thù, chỉ cần là nhà hai phòng ở tiểu khi hạng sang, an toàn cao, có một phòng tắm lớn là được rồi, về phần giá thuê hàng tháng không quá 10.000 là được rồi.
- Cái này không thành vấn đề, tôi sẽ nhanh chóng tìm được căn nhà thích hợp, nhưng mà Tuyền tiểu thư có yêu cầu gì về vị trí không?
Nhã Uyển tiểu khu mặc dù hoàn cảnh không tệ nhưng nghiêm khắc mà nói đó không phải là tiểu khu hạng sang, nếu Trương Vĩ tìm nhà như lời nói nhất định phải tìm một tiểu khu khác cho nên mới hỏi đối phương vị trí thuê phòng.
- Tiểu Vĩ Vĩ thật là tỉ mỉ a, nhưng mà tiểu Tuyền cũng không hề yêu cầu nghiêm khắc, chỉ cần gần gần đây là được, dù sao mỗi ngày cô ấy đều có xe tới đưa rước.
A Bản nói.
- Tuyền tiểu thư là đại minh tinh nhất định sẽ rất bận rộn phải không, vậy khi nào cô ấy có thế coi nhà được?
- Ài ôi, Tiểu Vĩ Vĩ, không phải là nhờ lời của ngươi, ta thật là quên mất a, về việc xem nhà, Tiểu Tuyền Tuyền có chút yêu cầu đặc thù, phải là sau 8 giờ tối cô ta mới đến xem phòng được.
Giọng nói của A Bản tỏ ra có chút lo sợ.
- Sau 8h tối, sao yêu sắp xếp trễ vậy?
Trương Vĩ nhíu mày, hỏi.
- Ài ôi, tiểu Tuyền Tuyền có thế nói như là thiên hậu che nửa bầu trời vậy á, nếu xem nhà ban ngày, sẽ bị fan của cô ta cho biến thành gấu trúc á.
A Bản cười duyên nói.
Trương Vĩ gật gật đầu, tình huống này hắn thật là không ngờ đến, nếu ban ngày, Trương Tuyền ở một mình trên đường nhất định sẽ bị một bầy fan cuồng bao vây, đến lúc đó, đừng nói là đi xem phòng, sợ ngay cả bản thân cũng không dễ dàng thoát ra được.
- A Bản đây là danh thiếp của tôi, có chuyện gì anh cứ liên lạc với tôi.
Trương Vĩ đưa tấm danh thiếp cho A Bản nói.
Mặc dù con người A Bản cũng thú vị, Trương Vĩ cũng không ghét hắn, nhưng hễ thấy hắn bộ dạng nũng nịu thì toàn thân Trương Vĩ vẫn không nhịn được, rùng mình một cái, mà giờ còn một mình ở cùng một chỗ với hắn, nên Trương Vĩ cần nhanh chóng rời khỏi vẫn là tốt hơn.
- Tiểu Vĩ Vĩ, đây là danh thiếp của ta nà, anh cầm chắc nha. Có phòng ốc thích hợp phải gọi điện thoại cho tôi đó, tiểu Tuyền Tuyền hiện tại vẫn còn đang phải ở khách sạn á.
A Bản lấy từ trong cái bóp da màu đỏ ra một hộp danh thiếp màu hồng, đưa cho Trương Vĩ lại là tờ màu xanh lá chuối.
“Con mẹ nó, cái này chính là phong cách của thợ trang điểm quốc tế sao? Đến tấm danh thiếp cũng thật là muốn ói.”
Trương Vĩ đem tấm danh thiếp A Bản đưa cầm trong tay, phía trên là một mặt màu sắc rực rỡ, khiến cho người quen xem danh thiếp màu trăng thuần khiết như Trương Vĩ nhất thời không thích ứng được.
- A Bản, tôi sẽ cất tấm danh thiếp này, nếu có nhà nhất định sẽ liên lạc anh, tranh thủ buổi tối thì dẫn Tuyền tiểu thư tới xem phòng a.
Trương Vĩ nói.
- Ài ôi, Tiểu Vĩ Vĩ, tôi thật không nỡ để anh đi vậy a, ta cảm thấy rất hợp với ngươi, chính là nhân viên môi giới có phẩm vị nhất ta từng gặp a.
A Bản thấy Trương Vĩ chuẩn bị rời đi, bĩu môi nói.
- Không sao, chờ tôi tìm được phòng thích hợp, chúng ta tới đó không chừng sẽ gặp nữa.
Trương Vĩ nói lấy lệ.
Thật ra, nói đến vấn đề quần áo, Trương Vĩ so với những nhân viên môi giới khác quả là có phẩm vị cao, mà còn bởi Trương Vĩ so với bọn họ thì có tiền, có thế mua quần áo quý giá mặc, còn nhân viên bình thường thì mặc âu phục chừng 1, 2 trăm NDT, tự nhiên sẽ không lọt vào pháp nhãn của thợ trang điểm quốc tế A Bản.
Nếu là một tháng trước, thì quần áo của Trương Vxi cũng không khác gì so với những nhân viên khác, nói không chừng A Bản cũng sẽ không nhìn hắn, thực ra đây chính là giá trị của trang phục đắt tiền, muốn tiếp xúc với khách hàng cấp cao phải ăn mặc có chút bề thế.
Trang phục của một người không chỉ biểu thị cho năng lực kinh tế của người đó mà còn thế hiện năng lực nghiệp vụ của nhân viên môi giới, nếu một nhân viên môi giới ngay cả tiền mua quần áo cũng không có, sao có thế trở thành một nhân viên môi giới tốt.
Trương Vĩ ngay sau khi nói những lời đó liền đi xuống chiếc Porsche, nhưng mà còn chưa đi được xa đã nghe giọng nói lanh lảnh, ngọt ngào:
- Tiểu Vĩ Vĩ cố gắng lên, người ta rất là coi trọng ngươi a!
Trương Vĩ nghe được vốn là gọi hắn, dù muốn đi thẳng nhưng vẫn phải quay đầu lại nhìn A Bản, hắn ném cho y một cái nhìn ma mị, làm Trương Vĩ không nhịn được khẽ rùng mình, miễn cưỡng nói:
- Được, A Bản, giữ liên lạc.
- Tốt Tiểu Vĩ Vĩ cố lên a, tranh thủ tìm được phòng tốt, buổi tối ta dẫn tiểu Tuyền Tuyền đến xem nhà.
A Bản cười duyên, gửi cho Trương Vĩ nụ hôn gió.
- – – – – oOo- – – – –