Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 199: Cảm giác nguy cơ

Trương Vĩ sau khi chia tay A Bản cũng không về thẳng Trung Thông môn điếm mà vẫn tiếp tục du đãng trên đường cái, tìm công ty môi giới hỏi tin tức của bọn họ về phòng nguyên (nhà bán, nguồn cung nhà) có ba phòng ngủ, tuy rằng những người này không một chút thật lòng nhưng Trương Vĩ cũng dùng Độc Tâm Thuật nhìn thấu tin tức của bọn họ.

Trải qua một phen hỏi ý, Trương Vĩ cuối cùng cũng đã nhận được thông tin từ một nhân viên, xem như không uổng phí thời giờ, tìm được một phòng nguyên nhà có ba phòng ngủ phù hợp cho khách hàng.

Không biết có phải sáng giờ dùng Độc Tâm Thuật quá nhiều không mà lúc nãy, trong lúc dụng lên người nhân viên cuối cùng, Trương Vĩ có chút choáng váng, tứ chi vô lực, thiếu chút nữa là tê liệt, ngã xuống đất.

May mắn được nhân viên môi giới ấy đỡ một cái, không thì Trương Vĩ cũng ngã nhào, nhờ nhân viên đó đưa Trương Vĩ lại ghế bên cạnh ngồi xuống, nghỉ gần nửa ngày mới thấy hồi phục chút thần khí, lúc này trên người cũng vả đầy mồ hôi.

Tình huống vừa rồi có thế nói là khiến cho Trương Vĩ có chút hoảng sợ, thân thế hắn trước kia cũng không tệ, dù là có hai ngày không ăn cơm cũng không đến mức phát sinh tình huống như lúc nãy. Loại cảm giác ấy khiến người ta vô lực, tạo cho hắn một nỗi sợ dị thường.

- Xảy ra chuyện gì vậy, rốt cục là cơ thế của ta bệnh rồi hay là dùng Độc Tâm Thuật có tác dụng phụ.

Trương Vĩ trong mắt ánh lên vẻ bất định, trong lòng có chút lo lắng.

Thật ra Trương Vĩ sau khi mỗi lần sử dụng Độc Tâm Thuật ít nhiều đều có một chút cảm giác uể oải, nhưng vẫn luôn không để ý, chỉ cần nghỉ ngơi nhiều một chút sẽ không sao.

Nhưng mà tình huống vừa rồi làm cho hắn sinh ra chút nguy cơ, sợ Độc Tâm Thuật mang đến cho hắn di chứng nguy hiểm, nhưng ngay lúc sự nghiệp là mấu chốt, nên hắn không thế không dùng Độc Tâm Thuật, chỉ có thế tận lực giảm số lần sử dụng xuống mà thôi.

Trương Vĩ chờ đến khi thân thế hồi phục khí lực, tâm tình từ từ bình tĩnh lại cũng không dám tiếp tục theo dõi xem những nhân viên khác nghĩ gì, nếu dụng Độc Tâm Thuật loạn xạ như vậy, không có liều lượng, nói không chừng mấy tháng nữa Trương Vĩ phải chết.

Trương Vĩ về tới Trung Thông môn điếm không hề đem căn nhà có ba phòng ngủ kia đưa vào Phòng Hữu Hệ Thống. Bởi vì, chẳng may những nhân viên khác đem đi cho thuê mất, như vậy Trương Vĩ chẳng phải khóc tới chết rồi sao.

Sau khi Trương Vĩ ăn trưa, liền vào Phòng Hữu Hệ Thống tìm nhà hai phòng hạng sang phù hợp với những yêu cầu của Trần Tư Tuyền. Công ty môi giới Trung Thông là công ty môi giới lớn ở thành phố, vì thế phòng nguyên ở từng khu tiểu khu đều được ghi chép rõ ràng trên Phòng Hữu Hệ Thống.

Trương Vĩ tìm được ba bộ phòng có vẻ thích hợp tại hai vị trí khác biệt cách tiểu khu Nhã Uyển chừng mười mấy phút đi xe, bởi Trương Vĩ cũng chưa quen thuộc hoàn cảnh hai tiểu khu này nên chiều sẽ đi một vòng xem trước tình hình.

Thật ra, nhân viên môi giới trước khi dẫn khách hàng đi xem nhà đều sẽ đến đó trước một lần, bản thân thăm dò tình hình căn phòng mới có thế cung cấp cho khách hàng những ý kiến chuẩn xác, kỹ lưỡng hơn, như vậy khách hàng mới thêm phần tin tưởng.

Trương Vĩ sau khi liên lạc được liền lái xe tới hai tiểu khu xem phòng, chủ nhà bộ tam phòng muốn dễ dàng cho xem nhà đều đặt chìa khóa ở công ty môi giới, nên Trương Vĩ trực tiếp mượn được chìa khóa đến xem nhà.

Nhưng Trương Vĩ mượn chìa nói là dẫn khách hàng đi xem chứ cũng không nói là đi xem một mình, nếu không không chỉ có chủ sở hữu nhà không vui mà công ty cũng sẽ không cho mượn chìa khóa.

Trương Vĩ muốn tự mình xem không gian riêng của bộ tam phòng, làm quen một chút với trang bị chung quanh, nếu không khi khách hàng tới đây hỏi quanh đó có trạm xăng, siêu thị, họi quán, hay quán cà phê Trương Vĩ đều không trả lời được, chắc chắn sẽ gây ấn tượng xấu cho khách.

Những thứ này xem ra ít việc nhưng thực tế lại rườm rà, Trương Vĩ bỏ ra cả buổi trưa cũng chỉ mới quen thuộc tiểu khu, rồi kiểm tra tình hình căn nhà, dùng di động chụp ảnh cung cấp cho A Bản.

Gửi xong tin 10 phút, Trương Vĩ dùng điện thoại hỏi thăm A Bản có hài lòng không, Trần Tư Tuyền hôm nay có thế đến xem nhà không.

Đối với tình hình nhà từ ảnh chụp quả rất hài lòng, nhưng mà đêm nay lại không có thời gian đến xem nhà, hai người thương lượng một chút xác định lại tối mai xem nhà, lại hàn huyên mấy câu nhàn thoại sau đó mới cúp máy.

- Vào mùa hè mà tâm sự cùng A Bản cũng không tệ, ít nhất không cảm thấy nóng bức.

Trương Vĩ sau khi tắt điện thoại lắc đầu bật cười nói. Hai người thời gian gọi điện chưa tới 10 phút đã thấy người nổi hết da gà.

Trương Vĩ lái xe về Trung Thông đã hơn 5 giờ chiều, chỉ có Lưu Tử Kỳ, Phương Văn Quân, Vương Kiến Phát ba người còn lại công ty. Những người khác thừa lúc mát mẻ dẫn khách đi coi nhà hoặc ra xã khu mở rộng hoặc là xem phòng nguyên.

Phương Văn Quân rất xinh đẹp nhưng cũng không thuộc loại mĩ nữ, là một người vô cùng nỗ lực, chỉ cần nhận được khách hàng, cô ta đều tận lực kí hợp đồng, nên cô ấy cả ngày đều tìm tư liệu nhà, tìm nhà có ba phòng ngủ.

- Trương Vĩ, vừa rồi xe BMW đi qua chính là của ngươi chứ hả.

Lưu Tử Kỳ thấy được Trương Vĩ vào cửa hàng, mắt sáng lên hỏi.

- Đúng, sao vậy?

Trương Vĩ vừa nói vừa đi đến chỗ của mình, cầm ly nước uống rồi rót lấy một ly nữa uống một hơi hơn nửa ly.

- Ta có thế sao chứ, chính là hâm mộ á.

Lưu Tử Kỳ tay nâng hàm nói.

Lưu Tử Kỳ là người thẳng thẳn, sảng khoái có sao nói vậy không thấy ngượng ngùng gì hết, cũng không bận tâm người khác cảm giác thế nào, đối với loại này chắc chắn dám yêu dám hận, Trương Vĩ vẫn là hết sức khẳng định.

- Trương Vĩ ngươi tìm được căn nhà có ba phòng ngủ rồi sao?

Phương Văn Quân nghe được đối thoại của hai người, ngắt điện thoại, ngẩng đầu lên hỏi.

- Em không phải biết rõ sao còn hỏi hắn? hắn cả ngày bên ngoài chạy lung tung, ngay cả điện thoại cũng không nghe, đi đâu mà tìm ra phòng nguyên nhà có ba phòng ngủ chứ hả.

Không đợi Trương Vĩ trả lời, Lưu Tử Kỳ khẳng định.

Nghe vậy, nhân lúc Lưu Tử Kỳ trả lời Phương Văn Quân, Trương Vĩ lấy lệ đi qua, cũng không thế nói cho cô ấy biết đã tìm được, nên hỏi ngược lại:

- Sao, cô tìm được căn nhà có ba phòng ngủ rồi sao?

- Tôi chưa tìm được.

Phương Văn Quân trả lời, mấp máy đôi môi đỏ mọng.

Trương Vĩ hiện tại không thế sử dụng Độc Tâm Thuật nhưng thời khắc mấu chốt vẫn là nên dùng, cái gọi là mấu chốt chính là lúc đối phương đang trả lời câu hỏi của mình, đến lúc có hay không, ắt sẽ nói dối dưới tình huống đó, đáp án chính xác là vấn đề mấu chốt.

Cho nên vào lúc Trương Vĩ hỏi ngược lại Phương Văn Quân, hắn đã nhanh chóng dùng Độc Tâm Thuật, thấy cô ta nghĩ:

- Tôi vừa rồi tìm ra căn nhà có ba phòng ngủ chính là căn 1812 ở tòa cao ốc số 6, căn này hiện tại cũng chỉ có 1 người biết, ta làm sao có thế cho anh biết.

Nhìn ra được ý nghĩ của Phương Văn Quân, Trương Vĩ lộ một nụ cười quỷ dị, bây giờ hai người họ đang là đối thủ cạnh tranh, Phương Văn Quân không nói ra cũng là chuyện rất bình thường, nhưng mà lúc đó có Độc Tâm Thuật dưới tình huống đó đừng mong tránh được.

Nếu như Phương Văn Quân nói trực tiếp cho Trương Vĩ thông tin căn nhà đó, mặc dù là biết số phòng, cũng thật ngại nếu phải mang đi dàn xếp bởi vì giữa hai người có giao ước, người nào tìm được nhà trước người đó dẫn khách.

Nhưng mà cô ta nói không tìm được, còn Trương Vĩ lại dùng Độc Tâm Thuật nhìn thấu, thì giờ nếu hắn công khai bộ này trước thì cũng sẽ coi như là của hắn tìm được, Phương Văn Quân cũng chỉ coi là câm lặng mà không nói ra được gì.

- – – – – oOo- – – – –

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free