Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 230: Phòng Nhân sự

Hợp đồng sau khi ký xong, từ giao nhà đến thủ tục sang tên, đều do Trương Vĩ đi làm cùng, cũng là vì muốn thân thiết hơn cùng hai người Lý Vân và Trương Văn Viễn, trải qua mấy ngày tiếp xúc Trương Vĩ cuối cùng cũng kéo quan hệ hai người gần lại.

Lý Vân cùng Trương Văn Viễn còn đáp ứng lúc kết hôn nhất định sẽ mời Trương Vĩ, còn Trương Vĩ tự nhiên cũng vô cùng mừng rỡ đồng ý, còn nói đến lúc đó sẽ cho hai người một cái phong bì lớn, hai bên trên cơ bản cũng có thế xem là bằng hữu.

Nếu muốn làm nghề bất động sản này, quan trọng nhất không phải năng lực nghiệp vụ của anh mạnh bao nhiêu, mà là xem anh có thế trong quá trình này cùng khách hàng trở thành bằng hữu hay không, chỉ cần anh có thế cùng khách hàng hoà mình, sự nghiệp phát triển của anh sẽ ngày càng rộng mở.

Người Trung Quốc cho rằng một người cần chú trọng nhất chính là quan hệ xã hội, bằng hữu của anh càng nhiều, quan hệ càng rộng thì càng dễ dàng thành công, nếu có thế gặp một bằng hữu có chút quyền thế, chỉ cần hắn thuận tay dìu dắt anh một phen, sự nghiệp của anh có thế phát triển đáng kể.

Trong lòng Trương Vĩ tràn đầy những vui mừng khác nhau, Vương Chấn sau khi nghe được Lý Vân đã mua phòng, trong môn điếm tức giận giận dữ, tuy rằng mấy ngày nay hắn cũng một mực tìm phòng nguyên mới, nhưng tài nguyên Công ty Thiên Thiên quá ít, cuối cùng vẫn không thế tìm phòng nguyên thích hợp.

Lúc đó Vương Chấn cũng nghĩ đến sẽ cùng hợp tác với các công ty môi giới khác, nhưng danh tiếng Công ty Thiên Thiên trong vùng không được tốt, hoặc là tranh đoạt khách hàng công ty khác, hoặc là ác ý giảm thấp giá tiền hoa hồng xuống, vì thế cho nên những công ty khác không thích hợp tác cùng bọn họ.

Còn nữa việc cùng công ty môi giới khác hợp tác cũng vô cùng phiền toái, lợi ích hai bên khác nhau, đều che giấu lẫn nhau, hoàn toàn không có chuyện không khúc mắc khi hợp tác, thế nên việc Vương Chấn muốn cùng những công ty môi giới khác hợp tác cũng không khả thi lắm.

Chuyện Lý Vân cùng công ty môi giới khác ký hợp đồng này, cậu Vương Chấn sau khi nghe xong, còn hung hăng khiển trách Vương Chấn một trận, cảm thấy hắn không làm tốt được chuyện gì, hơn nữa giọng nói chuyện cũng nghiêm khắc hơn bao giờ hết.

Lúc Lý Vân nói cho Vương Chấn cô đã cùng công ty môi giới khác ký hợp đồng, Vương Chấn lúc đó cũng đã hỏi là công ty môi giới nào, nhưng Lý Vân cũng không nói cho hắn biết, chỉ nói là mua nhà ở Phương Đông chi thành, còn chi tiết cũng không nói rõ.

Đối với chuyện này Vương Chấn cũng thấy vô cùng buồn bực, công ty của hắn nhỏ, vận chuyển linh hoạt, kinh phí cũng ít, thế nên thường dùng cách giảm tiền hoa hồng và tranh giành khách hàng từ những công ty lớn khác, không nghĩ tới lần này lại bị người khác đâm một đao, trong lòng giống như có một đám lửa giận đang thiêu đốt.

Những người làm nghề bất động sản đều vậy, chỉ cần có thế ký thành một hợp đồng, cho dù là hợp đồng nhỏ cũng có thế cao hứng một ngày, nhưng nếu như khách hàng của mình bị công ty môi giới khác tranh giành, có thế để cho người ta buồn bực mấy ngày hoặc là lâu hơn mười ngày.

- Không được, cái hợp đồng làm tôi bận rộn nửa tháng lại bị người khác đoạt, tôi Vương Chấn nuốt không trôi chuyện này.

Vương Chấn suy nghĩ hồi lâu vẫn không thế đè lại lửa giận trong lòng, trong môn điếm Công ty Thiên Thiên đập bàn nói to lên.

- Mọi người giúp ta dùng quan hệ điều tra một chút, xem công ty môi giới nào hai ngày này ở Phương Đông chi thành ký một bộ phục thức hai cư, để tôi biết để sau này còn giày vò bọn họ.

Vương Chấn nói với nghiệp vụ viên trong môn điếm.

Nhân viên công ty môi giới bất động sản tính lưu động rất lớn, một nghiệp vụ viên cũng làm qua rất nhiều công ty môi giới, nhất định ở công ty môi giới khác sẽ có người quen, nếu muốn tìm xem công ty môi giới nào mới bán đi một bộ phục thức hai cư tại Phương Đông chi thành, thật ra cũng không phải là chuyện khó.

- Yên tâm đi, Vương ca.

Chút chuyện nhỏ này nhất định tìm được cho anh.

- Đúng đấy, dám tranh giành khách hàng của Công ty Thiên Thiên chúng ta, vậy không phải là muốn động thủ trên đầu thái tuế sao? Để cho tôi biết là công ty môi giới nào, tôi mỗi ngày chờ trước môn điếm bọn họ, khách hàng tới tôi tranh giành với họ từng người một.

Những công ty môi giới bất động sản nhỏ thì thế lực cũng ngưng tụ, ngoại trừ lợi ích ra chính là nghĩa khí anh em, thấy Vương Chấn ở nơi này bị chặn họng hợp đồng, rất nhiều nghiệp vụ viên nhao nhao hưởng ứng, trong lời nói cũng không thiếu chút khiêu khích.

Đối với chuyện xảy ra ở Công ty môi giới Thiên Thiên, Trương Vĩ tất nhiên không biết, mà hắn hiện tại cũng không có tâm tình bận tâm cảm xúc của Vương Chấn, sắp cuối tháng, chức vị điếm trưởng Nhã Uyển môn điếm cũng sắp xác định.

Trương Vĩ kịp thời mở một hợp đồng mua bán, có thế nói đây chính là thời điểm hợp lý để cạnh tranh chức vị điếm trưởng, lại bỏ thêm cho mình một pháp mã vô hình, nhưng Trương Vĩ cuối cùng có thế trở thành điếm trưởng hay không, còn phải xem lãnh đạo Công ty Trung Thông quyết định thế nào.

Thời gian hai ngày lại trôi qua, trong nháy mắt đã đến số 24, ngày mai sẽ phát trích phần trăm, còn Trương Vĩ cũng sắp lãnh được 1 triệu công trạng trích phần trăm tháng trước, trong lòng cũng không khỏi tính toán 1 triệu này phải sử dụng như thế nào.

Hơn mười giờ sáng, thời tiết nóng dần lên, cũng may Nhã Uyển môn điếm tháng trước công trạng nhiều, nên chi nhánh công ty Bắc Kinh cũng cấp cho bọn họ đãi ngộ cao, đồng ý cho bọn họ sử dụng máy điều hòa hạ nhiệt độ, những môn điếm dù công trạng chỉ kém một chút nhưng lại không có đãi ngộ tốt như vậy.

- Trương Vĩ, Trương Vĩ…

Lúc Trương Vĩ đang thất thần, Văn Phương ngồi ở hàng sau đột nhiên kêu tên hắn.

- Ách, có chuyện gì sao Văn Phương?

Trương Vĩ tỉnh hồn lại, quay đầu nhìn hướng về phía sau Văn Phương, có chút kinh ngạc hỏi.

- Chi nhánh công ty Bắc Kinh gọi điện thoại đến, đặc biệt tìm anh.

Văn Phương tay phải bịt ống nghe, nhìn Trương Vĩ nói.

- Chi nhánh công ty Bắc Kinh gọi điện thoại tới?

Nghe được lời nói của Văn Phương, Trương Vĩ trong lòng vừa động, chi nhánh công ty Bắc Kinh không thế vô duyên vô cớ gọi cho một nghiệp vụ viên bình thường, chẳng lẽ là thật sự đề bạt mình làm điếm trưởng!

Trương Vĩ cũng không kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng đi tới nghe điện thoại, nói:

- Ngài khỏe chứ, tôi là Trương Vĩ.

- Ngài khỏe chứ, tôi là bộ tài nguyên nhân lực Hứa Khiết ở Công ty Trung Thông, xin hỏi anh xế chiều có thời gian tới công ty một chuyến không?

Một nữ tử tuổi còn trẻ hỏi.

- Có thế, không biết công ty tìm tôi có chuyện gì không?

Trương Vĩ hỏi.

- Là về việc đề cử anh thăng chức điếm trưởng, còn tình hình cụ thế ra sao lãnh đạo muốn cùng anh nói chuyện, tôi chỉ có trách nhiệm thông báo cho anh thôi.

Hứa Khiết thản nhiên nói.

- Ah, được rồi.

Trương Vĩ nói.

- Vậy nếu như không có vấn đề gì, hi vọng anh hai giờ rưỡi chiều có thế đúng giờ chạy đến chi nhánh công ty Bắc Kinh, đến lúc đó sẽ có người tiếp đón anh.

Hứa Khiết nói.

- Ừ, được.

Trương Vĩ đáp.

- Một lát tôi sẽ gửi cho anh một tin nhắn ngắn, ghi chú một số tài liệu anh cần đem theo, hi vọng anh có thế chuẩn bị tốt, nếu như có gì không rõ lắm, anh có thế tùy lúc gọi tôi để được tư vấn.

Hứa Khiết nói.

- Được.

- Vậy những vấn đề tôi nói nãy giờ, anh còn có gì không rõ không?

Hứa Khiết hỏi.

- Không có.

- Vâng, vậy trong vòng năm phút nữa tôi sẽ gửi cho anh một tin ngắn, hẹn gặp lại.

Hứa Khiết nói hết sức máy móc, rồi sau đó cúp điện thoại.

- Hẹn gặp lại.

Trương Vĩ sau khi cúp điện thoại, trong lòng không khỏi có một chút mừng rỡ, hắn mặc dù không phải làm thủ tục thăng chức, nhưng nếu không phải thăng chức cho hắn, tại sao phải gọi hắn lên công ty chứ? Lại kêu hắn mang theo tài liệu của mình đi chứ?

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free