Phòng Thuật (Dịch) - Chương 231: Dương Phong
Trương Vĩ sau khi cúp điện thoại, nghiệp vụ viên trong môn điếm đều tò mò nhìn Trương Vĩ, không biết chi nhánh công ty Bắc Kinh tìm Trương Vĩ có chuyện gì, còn Trương Vĩ sau khi tiếp điện thoại xong xoay người đi vào phòng làm việc của Từ Minh, cũng không định nói cho mọi người biết chuyện.
Việc Từ Minh đề cử Trương Vĩ làm điếm trưởng Nhã Uyển môn điếm, người biết thật ra cũng không nhiều, dù sao thời gian Trương Vĩ tới Công ty Trung Thông quá ngắn, hơn nữa chẳng qua chỉ là tháng trước mới bắt đầu ký kết hợp đồng, không ai nghĩ tới hắn có thế thăng chức nhanh như vậy.
Trương Vĩ sau khi đi vào phòng làm việc của Từ Minh, đem sự việc trong điện thoại nói sơ qua một chút, Từ Minh sau khi nghe xong cũng khích lệ Trương Vĩ mấy câu, đồng thời nói Trương Vĩ sớm về nhà chuẩn bị tài liệu trước, xế chiều cũng không cần đến điếm, trực tiếp đến chi nhánh công ty báo cáo là được.
Sau khi được Từ Minh cho phép, Trương Vĩ cũng không cự tuyệt ý tốt của Từ Minh, nói vài câu khách khí rồi ra khỏi phòng làm việc, chào hỏi mọi người trong điếm một tiếng, rồi một mình rời khỏi Trung Thông môn điếm.
Trương Vĩ sau khi về nhà, theo tin tức trong tin nhắn ngắn gửi tới, bỏ tài liệu cần chuẩn bị vào một túi giấy dai trong, vì chưa từng lái xe tới chi nhánh công ty, Trương Vĩ để tránh trên đường kẹt xe đến trễ, nên khoảng mười một giờ đã lái xe xuất phát.
Trương Vĩ sau khi lái xe đến chi nhánh công ty Trung Thông, cũng mới chỉ hơn mười hai giờ, gửi ô tô ở bãi đỗ xe gần đó, Trương Vĩ ăn cơm trưa ở nhà hàng bên cạnh, đến xế chiều đúng 2 giờ 20 chạy tới Công ty Trung Thông.
Công ty Trung Thông chi nhánh Bắc Kinh nằm trên đường Kim Dung ở tòa cao ốc An Khanh, công ty thuê tòa Cao ốc An Khang từ tầng sáu đến tầng mười, Trương Vĩ theo thông tin trong tin nhắn, trực tiếp đi đến thang máy đế lên tầng tám Cao ốc An Khang, sau khi ở chỗ tiếp đãi ghi thông tin, thì có một cô gái đứng chờ một bên để tiếp đón.
Sau nửa giờ, cô gái kia bước đến trước mặt Trương Vĩ, đưa tay ra thực hiện một dấu hiệu mời thỉnh, nói:
- Trương tiên sinh, mời anh đi theo tôi, Dương tổng hiện có thời gian nên đang chờ gặp anh.
- Dương tổng?
Trương Vĩ bị giằng co đã nửa ngày, còn không biết là bị người nào đưa tới, có chút nghi ngờ hỏi:
- Tiểu thư, rốt cuộc là vị lãnh đạo nào muốn gặp tôi vậy!
- Sao vậy, anh không biết sao?
Thấy được dáng vẻ gương mặt Trương Vĩ nghi hoặc, tiểu thư tiếp đãi trước sân khấu cười một cái nói:
- Là phó bộ tiêu thụ tổng kinh lý Dương Phong tiên sinh muốn gặp anh, chẳng lẽ trước khi tới đây không ai nói cho anh biết sao?
- Haha, xem như vậy đi!
Trương Vĩ thở dài một hơi, nghĩ đến người này có kiểu nói chuyện máy móc giống Hứa Khiết, nên bất đắc dĩ nói.
Trương Vĩ cùng vị tiểu thư kia lại hàn huyên đôi câu, liền đi tới hành lang phía tây trước một phòng làm việc, bảng hiệu phía trên phòng làm việc viết bộ tiêu thụ phó tổng kinh lý, vị tiểu thư gõ cửa một cái, một lát sau có thanh âm của một nam tử, nói:
- Vào đi.
Tiểu thư tiếp đãi trước sân khấu đẩy cửa đi vào, hơi khom lưng, nói:
- Dương tổng, Trương Vĩ tiên sinh ở Nhã Uyển môn điếm đến rồi.
- Được, tôi biết rồi, cô ra ngoài đi.
Dương Phong cúi đầu trên bàn phê duyệt văn kiện, cũng không hề nâng đầu lên, mà là trực tiếp lắc lắc, nói.
- Vâng, Dương tổng.
Tiểu thư phụ trách tiếp đãi trước sân khấu lên tiếng, gật gật đầu với Trương Vĩ, lập tức rời khỏi phòng làm việc, đồng thời thuận tay đóng cửa phòng làm việc lại.
Một lát sau, Dương Phong ngẩng đầu lên nhìn Trương Vĩ một cái, chỉ chỉ cái ghế đối diện, cười nói:
- Ngươi chính là tiểu Trương phải không, không cần khách sáo, ngồi đi.
-cảm ơn nhiều, Dương tổng.
Trương Vĩ có chút câu nệ nói.
Dương Phong thân hình cao lớn, khuôn mặt anh tuấn, ước chừng hơn 30 tuổi, đầu chải bóng loáng, khuôn mặt kiên nghị, màu da hơi đen, toàn thân mặc âu phục thẳng tắp, cho người khác một loại cảm giác không giận mà uy.
- Thoải mái đi, tôi tìm cậu qua đây không có ý gì khác, chỉ là muốn tâm sự cùng những người tuổi trẻ các cậu.
Dương Phong gương mặt hòa ái nói.
- Tôi và Từ điếm trưởng các cậu là lão giao tình rồi, ngày trước lúc hắn vừa tới Công ty Trung Thông, tôi chính là quản lí khu vực của hắn, Hàn tổng giám cũng là thủ hạ do tôi quản lý, thế nên không cần quá câu nệ với tôi.
Dương Phong cười nói.
Nghe lời nói của Dương Phong, Trương Vĩ xem như đã hiểu, bản thân mình xem Từ Minh là chi trưởng, Từ Minh xem Hàn Trung là chi trưởng, còn Hàn trung lại xem Dương Phong là chi trưởng, theo một ý nghĩa nào đó cũng xem như Dương Phong là thế hệ lớn nhất.
- Hôm nay gọi cậu qua đây chủ yếu là nói cho cậu biết, công ty đã quyết định thăng chức cho cậu làm điếm trưởng Nhã Uyển của một tổ, thuận tiện để cậu đến làm thủ tục thăng chức, 1 tháng sau cậu có thế chính thức nhậm chức.
Dương Phong nói.
-cảm ơn Dương tổng đã cất nhắc.
Trương Vĩ trên mặt lộ ra một tia cảm kích, trong giọng nói cũng có chút hưng phấn.
Trương Vĩ mặc dù biết mình bị gọi đến chi nhánh công ty bắc Kinh, có hy vọng rất lớn là được đề bạt làm điếm trưởng, nhưng chỉ cần chuyện này chưa thành sự thật, Trương Vĩ khó có thế yên tâm.
Mà bây giờ do bộ tiêu thụ phó kinh lý tự mình cùng hắn nói chuyện, có thế nói chuyện này là ván đã đóng thuyền, Trương Vĩ cũng nhanh chóng trở thành quản lí một cửa hàng, có thế nói là bước đầu tiên phát triển sự nghiệp.
- Không cần cảm tạ tôi, cậu có thế thăng chức điếm trưởng chỉ trong ba tháng, một là bởi vì tháng trước cùng tháng này công trạng tốt, hai là bởi vì có Từ quản lý của cậu ra sức đề cử, bằng không tôi cũng không có khả năng thuyết phục tổng giám đốc tiến hành phá lệ đề bạt ngươi.
Thái độ Dương Phong đối Trương Vĩ vô cùng thân thiết, cũng hỏi thăm Trương Vĩ những vấn đề gặp trong công việc, đồng thời chủ động truyền thụ cho Trương Vĩ một chút kinh nghiệm quản lý, những thứ này đều là Dương Phong trải qua mà tổng kết được, khiến cho Trương Vĩ sau khi nghe cảm thấy lợi ích cũng không nhỏ.
Dương Phong cùng Trương Vĩ cũng giống nhau cũng làm từ chức vụ thấp nhất, trải qua mấy năm phấn đấu mới bò đến vị trí bây giờ này, hắn đối xử với mọi người hay năng lực giải quyết công việc sớm đã đạt đến lô hỏa thuần thanh, nên hai người tuy mới trao đổi mười mấy phút đồng hồ, nhưng lại khiến cảm tình Trương Vĩ dành cho hắn tăng không ít.
- Cốc cốc cốc…
Một tràng tiếng gõ cửa đã cắt đứt cuộc nói chuyện của hai người, Dương Phong nhíu mày, nói:
- Mời vào.
- Dương tổng, thời gian buổi họp chiều sắp đến rồi, ngài xem có phải là nên chuẩn bị một chút hay không.
Một nữ tử hơn 30 tuổi đẩy ra cửa phòng làm việc, có chút lo lắng nói.
- Dương tổng, thật xin lỗi, quấy rầy ngài lâu như vậy.
Trương Vĩ lại không phải người ngu, tự nhiên nghe được nữ tử nói bóng gió, trên mặt lộ ra một tia áy náy, nói:
- Ngài nếu như không có chuyện gì nữa, tôi đành cáo từ trước.
- Được, hôm nay trước mắt vậy thôi, lần sau có thời gian chúng ta lại hàn huyên tiếp.
Dương Phong cười nói, lập tức như nghĩ tới cái gì đó rồi tự đắc, nói:
- Tiểu Trương, cậu đến phòng tài vụ một chuyến, nói số thẻ ngân hàng của cậu cho bọn họ, mức trích phần trăm của cậu hơi lớn, không có tiền mặt để rút, tôi bảo bọn họ trực tiếp chuyển khoản cho cậu.
Trương Vĩ nói.
- Không cần khách khí.
Dương Phong phất tay áo, cười nói.
- Vậy Dương tổng ngài cứ làm việc đi, tôi rời đi trước vậy.
Trương Vĩ sau khi cáo từ rời khỏi, đè lại vui sướng trong lòng, hỏi thăm nhân viên làm việc chung quanh một chút, rồi sau đó tìm đến bộ tài nguyên nhân lực công ty làm thủ tục nhậm chức, điền thông tin, sao chép, đóng mộc…
Trước sau gần một giờ, thủ tục thăng chức Trương Vĩ mới làm xong, Trương Vĩ nhận lấy lại chạy tới bộ tài vụ, đem thẻ ngân hàng của mình đưa cho bọn họ, xong chuyện này mới chính thức xử lý hết mọi chuyện cần thiết.
Lúc ra khỏi Cao ốc An Khang, Trương Vĩ cũng chính thức trở thành quản lí của cửa hàng Công ty Trung Thông!