Phòng Thuật (Dịch) - Chương 233: Nhã Uyển điếm trưởng (2)
- Đây đúng là chọn hiền tài không chọn người thân, Trương Vĩ còn không làm thời gian dài bằng tôi nữa? Hắn có thế làm tốt chức điếm trưởng sao?
- Đúng nha, không phải là bán đi một bộ biệt thự sao? Bằng không hắn làm sao có thế có công trạng cao như vậy.
- Tôi nếu có thế bán một ngôi biệt thự, cũng có thế làm ra 1 triệu công trạng, có phải đến lúc đó cũng có thế thăng chức điếm trưởng cho tôi không!
Ở nghề nào cũng vậy, công ty nào cũng đều có những lưu ý đến việc phân biệt đối xử, Trương Vĩ dựa vào công trạng hợp đồng thán trước trở thành điếm trưởng, điều này làm cho rất nhiều nghiệp vụ viên trong lòng cảm thấy không công bằng, tự nhiên đưa tới rất nhiều dư luận ở các nghiệp vụ viên.
- Trật tự!
Từ Minh thấy mọi người có chút rối loạn, vỗ bàn hô lớn một tiếng, ánh mắt sắc bén quét nhìn mọi người nói:
- Trương Vĩ tiếp nhận chức vị điếm trưởng Nhã Uyển là do lãnh đạo công ty quyết định, các vị người nào nếu không phục thì đứng lên cho ta, đừng ở trong tầng hầm rối loạn ồn ào lên như ong vỡ tổ nữa!
Nghe được lời nói sắc bén khiển trách của Từ Minh, mọi người lần nữa yên tĩnh lại, ca dao có câu ‘pháp bất trách chúng’ phía dưới bọn họ dám tranh cãi ầm ĩ, nhưng bảo bọn họ đơn độc bước ra, thì không ai dám làm.
Thấy được dưới đài rất nhiều nghiệp vụ viên phản ứng mạnh như vậy, Từ Minh chân mày nhíu trở thành một chữ Sơn, hắn hiện tại không biết mình đề cử Trương Vĩ làm điếm trưởng là đúng hay sai, mà hắn làm như vậy cũng là một hành động bất đắc dĩ.
Từ Minh sau khi trở thành quản lí khu vực, tất yếu có một người ủng hộ trung thành, mấy điếm trưởng còn lại trong khu đều cùng hắn quan hệ, muốn có được tất cả bọn họ ủng hộ, cũng không phải chuyện dễ dàng, mà Trương Vĩ lại là nghiệp vụ viên chính hắn dạy bảo.
Từ Minh đề bạt Trương Vĩ làm điếm trưởng, cũng là vì Trương Vĩ có thế hiệp trợ bản thân hắn, hơn nữa hắn cũng thấy Trương Vĩ có năng lực, cho nên mới phải dốc sức hướng về phía lãnh đạo đề cử Trương Vĩ, nếu như sau này Trương Vĩ đảm nhiệm chức vị điếm trưởng không tốt, hắn nhất định cũng phải gánh một sai lầm là dùng người không khách quan.
Từ Minh đề bạt Trương Vĩ làm điếm trưởng cũng là có chút bất đắc dĩ, dưới tay hắn có mấy nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm, nghiệp vụ năng lực đều không thua Lý Lâm, tùy tiện lựa ra một người đều có tư cách làm điếm trưởng, nhưng một chuyện ngoài ý muốn lại làm cho mấy huynh đệ kia đều tạm rời cương vị công tác rồi, còn Từ Minh cũng thành một tư lệnh không quân.
Vương Kiến Phát, Trương Vĩ, Quách Bân đều là nghiệp vụ viên mới tới, Từ Minh coi như là xuất sắc hơn người, do đó mới có thế đề bạt Trương Vĩ làm điếm trưởng, hiện tại nếu như đã đi tới bước này, hắn cũng chỉ có thế cố chịu đựng Trương Vĩ đến cùng, nếu Trương Vĩ không làm tốt cái tiệm lớn này, lấy tư cách người giới thiệu Từ Minh cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Trương Vĩ ngày hôm nay đã nhận được trên trăm vạn trích phần trăm, Từ Minh vốn định tuyên truyền chuyện này long trọng một chút, để cho Trương Vĩ lên đài nói vài câu tạo một chút uy tín, nhưng nhìn thấy tình hình như vậy hắn chỉ có thế bỏ đi suy nghĩ này, để cho Trương Vĩ tận lực giữ vững khiêm tốn một chút.
Hội nghị đầu voi đuôi chuột cuối cùng đã xong, tuy rằng rất nhiều nghiệp vụ viên cảm thấy Trương Vĩ dù là có lý lịch, vẫn không có tư cách làm điếm trưởng Nhã Uyển, nhưng mà không thay đổi bổ nhiệm của công ty được, điều này cũng không thế ngăn bọn họ châm chọc, thậm chí đánh đố Trương Vĩ có thế làm cái tiệm lớn này được 3 tháng hay không.
Đối mặt với rất nhiều ánh mắt nghiệp vụ viên nào là ghen tỵ, hâm mộ cả hoài nghi, Trương Vĩ chẳng qua chỉ cười trừ, căn bản cũng không quan tâm ý kiến bọn họ đối với mình, bởi vì Trương Vĩ tin tưởng năng lực của mình, cũng tin tưởng mình có thế gánh nổi chức vị điếm trưởng.
Điều Trương Vĩ cần phải làm hiện tại là dùng thành tích chứng minh bản thân mình, dùng công trạng Nhã Uyển cửa hàng cho những người kia thấy, để cho bọn họ nhìn bản thân mình không chỉ có thế làm tốt cái tiệm lớn này, mà còn muốn trở thành điếm trưởng công trạng nhiều nhất toàn khu.